-Chào cậu chủ!-một người thanh niên khoảng hai mười lăm tuổi cuối chào một chàng thanh niên khác cỡ mười bảy tuổi.
-Chào anh! Hãy cho tôi biết tình hình!-cậu lạnh lùng.
-Theo thông tin mà chúng tôi thu nhập được thì người tên Haruno Kami mà cậu chủ muốn tìm kiếm chính là cô gái này!-anh chiếu hình ảnh của nó làm ai cũng ngỡ ngàng, kể cả người con trai kia.
-Đây là Haruno Kami sao? Sao cô ta có thể..đẹp đến vậy!!?-cậu nói nhỏ câu cuối khiến cho anh thanh niên kia hơi cười.
-Theo những gì mà chúng tôi biết thì đây là cô gái cậu muốn tìm, đây là hình ảnh khi cô gỡ bỏ cặp kính ạ! À, chúng tôi còn biết cô ta là bạn gái của thiếu gia Ken Tenwayu đó ạ!-anh đẩy nhẹ gọng kính.
-Ken Tenwayu sao?-anh ngạc nhiên, không ngờ nó có thể quen với người chức cao vọng tộc tới vậy.
-Dạ vâng! Nếu không còn gì thì tôi xin được phép lui ra ngoài
-Đi đi!-cậu phẩy tay, miệng nở một nụ cười ma mãnh.
-Ăn nhanh lên đi!-Kim lay nó.
-Có chuyện gì?-nó muốn ăn một muỗng súp mà cũng chả được.
-Nghe nói hôm nay có học sinh mới từ Mỹ chuyển về đó!-Kim mắt sáng bừng.
-Trai hay gái!-Ken cũng ngẩng mặt lên hỏi.
-Là con trai, nghe nói cũng đẹp trai lắm-Kim cười.
-E hèm!-Dương tằng hắng, sao lại khen người khác trước mặt cậu.
-À..uhm...đương nhiên là không bằng anh Dương rồi!-Kim bay lại ôm cổ Dương.
-Được!-cậu ăn tiếp.
-Vậy... Ăn xong rồi chúng ta đi coi!-Ken nói.
Mọi người ăn nhanh đến nỗi Ken vừa cất lời thì tất cả đã sạch bách.
-Ủa? Abigail đâu?-Kim nhìn qua nhìn lại chả thấy dáng cô nàng đâu cả, nó nghe tới Abigail thì lại mắc cười.
-Rồi! Chúng ta đi!-Nó lên tiếng, cả đám kéo ra xe mà thẳng tiến đến Vamgod.
-Chùi ui! Đẹp trai quá!-học viên nữ nói thì thầm.
-Tao bấn ảnh rồi mày ơi!!
-Cứ như tài tử điện ảnh vậy! Nhưng mà...
-Nhưng gì?
-Giống như có mùi con người vậy!!-câu nói làm các học viên chú ý, tập ngửi ngửi, đúng là có mùi con người, nhưng lại là vamp mà, sao kì lạ vậy?
-Woa!!! Nhìn đám đông kìa!! Mau lại xem đi!-Kim lon ton chạy trước, Dương chạy theo sau, Ken cũng nắm tay nó mà kéo lại phía đám đông cho dù nó chẳng muốn.
Luồn lách qua đám đông, nó bỗng thấy Kim và Dương đứng như trời trồng, định ngước mặt lên nhìn học sinh mới thì.
-Thôi mình đi chị!-Dương lên tiếng.
-Đúng rồi! Học viên xấu òm à! Đi đi!-Kim vừa nhảy nhảy để che tầm mắt nó.
-Có chuyện gì với hai đứa vậy! Anh ta...-Nó ngước mắt lên, sững người, cả cơ thể nó như đông cứng khi nhìn thấy một hình dáng quen thuộc.
-S...Souta!-môi nó mấp máy, kí ức ùa về.
--------
-Kami anh yêu em!!
-Lấy gì để tôi tin anh
-Bằng cái này!-anh chàng hôn cô gái đó.
-E...em cũng yêu anh...Souta.
----
-Sao anh lại lừa dối tôi! Anh phải chết... Souta!!!!
-------------------------
-Chúng ta đi thôi!-Kim kéo tay nó, nó bước đi theo Kim, gương mặt thất thần.
-Kami...rồi cô sẽ thuộc về tôi! Hãy nhận lấy hậu quả đi!-Souta liếc Kami khi thấy bóng cô xa dần.
-Kami...có quan hệ gì với anh chàng này nhỉ?-ở một góc khuất, một mái tóc vàng hoe khẽ tung bay.
-Tụi em về lớp trước, hôm nay chị cúp!-nó quay đi.
-Thế tụi em đi với chị!-Kim quả quyết, nó nhìn Kim muôn nói gì đó nhưng lại thôi.
Tụi nó kéo lên sân thượng, nó vẫn vậy, ngồi trên lang cang mà nhìn bầu trời
saita no no hana yo aa douka oshiete okure
hito wa naze kizutsukeatte arasou no deshou
rin to saku hana yo soko kara nani ga meiru
hito wa naze yurushiau koto dekinai no deshou...
-Chị! Bài này...-Kim trợn mắt, chưa nói hết câu đã bị Dương bụm miệng
ame ga sugite natsu wa ao wo utsusita
hitotsu ni natte chiisaku yureta
watashi no mae de nani mo iwazu ni
karete yuku tomo ni omae wa nani wa omou
kutoba wo motanu sono ha de nanto ai wo tsutaeru
natsu no hi wa kagette kaze ga nabiita
futatsu kasanatte
ikita akashi wo watashi wa utaou
na mo naki mono no tame.
Giọng hát trong trẻo bỗng run run rồi tắt ngấm, Kim hốt hoảng chạy lại.
-Chị!!! Chị làm sao vậy?-Kim xoay mặt nó qua, cô ngỡ ngàng khi nhìn thấy những giọt nước mắt thi nhau lăn trên gò má nó, nhưng có điều gương mặt nó vô cảm, chẳng có cảm xúc gì cứ mặc cho nước mắt lăn. Nhưng điều kì lạ chính là dòng nước mắt chỉ chảy ra ở một bên mắt.
-Đừng khóc, chị không làm gì sai cả!-Cô đưa tay quệt đi nước mắt cho nó. Nó không thừa nhận nó đã khóc, nó không coi đây là nước mắt xuất phát từ trái tim mà chỉ là vì nước mắt không còn chỗ chứa mà trào ra thôi. Vòng tay ôm lấy Kim nó thì thầm.
-Cảm ơn...