-Cái tờ giấy sáng nay cậu đưa cho tớ,tớ để trong cặp hôm nay không mang về nên bọn con trai lấy mất rồi -Cái gì?-nó như người mất hồn cái tờ giấy đó mà vào tay hắn nó chết luôn ấy
Nó không nói gì lẳng lặng về chỗ ngồi thẫn thờ
-Ê NHiên C có chuyện gì vậy -NHiên A quan tâm hỏi nó
-Cái tờ giấy đó huhu nó khóc như chưa bao giờ được khóc
-Bình tĩnh lại nói tớ nghe xem nào
Nó bắt đầu kể lại toàn bộ câu chuyện cho NHiên A nghe,nghe xong Nhiên A chỉ cười như chưa bao giờ được cười,nó thấy vây ngạc nhiên hỏi
-Tớ thì đang bực mình cậu lại còn cười được nữa
-Tại tớ thấy cậu ngốc thôi,cách trả thù của cậu hài thật đấy -NHiên A vừa nói vừa cười
-Tớ biết tớ ngốc rồi nhưng phải làm sao đây huhu
-Thôi đừng lo chắc không sao đâu
Nó quay về phía hắn,hắn vẫn không có động tĩnh gì khiến nó càng lo lắng hơn,nó biết hắn đã đọc lá thư đấy nhưng sao không có phản ứng gì,nó bắt đầu cảm thấy sợ.Nó nhất định phải lấy lại thư đấy.Lúc ra về nó tìm Duy Anh để nhờ cậu lấy hộ nhưng bức thư đó đang nằm trong tay hắn thì làm sao có thể lấy được đây
-NGhe nói thằng Phong nó định gặp riêng thầy chủ nhiệm để nói về việc này đấy,bà chuẩn bị tinh thần đi
nó nghe xong bao nhiêu nước mắt tuôn ra hết,kiểu này chết chắc rồi sao không phải là lá thư tỏ tình của con HẠnh mà là thư chế của nó chứ huhu,nó quyết tâm lấy lại bức thư đó trước khi thầy giáo biết.Ra đến nhà xe 1 cảnh tượng không ngờ tới.Ở trên tường và cả dưới nhà xe đều có chữ "HẠNH YÊU PHONG",nó không hiểu chuyện gì đang diễn ra tại sao lại như vậy,tự nhiên nó thấy buồn.Đợi Hạnh ra nó phải hỏi cho ra lẽ và bàn kế lấy lại lá thư ấy
-Gì mà trầm ngâm suy nghĩ thế?Hạnh đi đến đập vào vai nó
-CHuyện này là sao cậu tỏ tình với hắn bằng lá thư đấy rồi à?
-Không phải chuyện là thế này
''Hôm nay tôi đến lớp thấy cặp mở thấy lạ lúc lục cặp không thấy lá thư bà cho tôi xem đâu,đột nhiên tụi con trai dơ lá thư đó ra trước mặt,tôi định lấy lại nhưng tụi nó không cho,lúc sau tụi nó định ghi tên tôi và bố mẹ tôi lên trên bảng không biết lúc đó tôi bị làm sao ấy tức giận đứng lên nói 'sao không ghi Hạnh yêu phong vào "vừa đúng lúc hắn bước vào nghe thấy được từ đó vậy là tin đồn tôi thích Phong bị lan ra và cả cái lá thư đó chúng nó tưởng tôi viết nên càng chứng tỏ hơn "
NÓ đã hiểu phần nào câu chuyện nhưng nó biết 1 khi hắn đã đọc thì bức thư đó hắn biết là của nó viết
-THôi không sao cái chính bây giờ là phải lấy lại được lá thư đó,nghe Duy Anh bảo hắn định gặp thầy giáo đấy
-Cái gì,gặp thầy sao -Hạnh ngạc nhiên cùng với âm thanh của cái giọng thật kinh khủng
-Ừ giờ phải đi tìm bọn con trai nhờ giúp thôi
Nó và Hạnh đi nhờ nhưng không ai có thể giúp được tụi nó,chúng nó khóc rất nhiều vì sự ngu ngốc của mình
Ở chỗ hắn và thằng bạn thân
-Tao không ngờ bọn con gái mê mày như vậy lại có 1 đứa nói mày không ra gì thế này -Đạt cười nói với hắn
-Mày im đi,mày nghĩ chuyện này làm trò cười cho mày à
Đạt thấy độ nguy hiểm ngày càng cao nên không cười nữa
-Mày tính gặp thầy vì chuyện này à
--không được sao,đây gọi là xúc phạm danh dự người khác mày hiểu không?
-Tụi nó cũng là con gái thôi mày làm gì mà căng vậy
-Kệ tao mày theo tụi nó luôn đi
Trên đường về nhà nó suy nghĩ là sao có thể lấy lại được lá thư đấy
-Chuyện gì căng thẳng vậy -em nó thấy nó suy nghĩ nên lên tiếng hỏi
-Tên khó ưa đáng chết
-Nói ai thế
-Thằng lớp trưởng lớp tao
-Mày lại làm gì nó à
Nó kể từ đầu đến cuối câu chuyện cho em nó nghe cũng như phản ứng của Nhiên A em nó cười sặc sụa
-Thôi mày xác định mời phụ huynh rồi
-HUhu tao đi chết đây
Tối đó nó nằm suy nghĩ cách để lấy lại lá thư nhưng rồi cũng không
Sáng đến trường chưa gì đã nhìn thấy hắn,nó đi vào lớp thật nhanh nằm gục xuống bàn nó khóc,nó sợ phải mời phụ huynh lắm,bố mẹ sẽ đánh nó chết.Hắn đi qua thấy nó đang nằm khóc trong lòng tự nhiên có cảm giác khó tả "HẮn đã sai sao,không từ giờ hắn sẽ ghét 1 đứa con gái không ra gì như nó "
Chiều đi học về nó nhìn thấy thầy chủ nhiệm,nó càng lo lắng hơn,thầy đi đến gần nó càng sợ hơn
-Em chưa về sao -thầy tiến gần nó hỏi
-em chuẩn bị về đây ạ,tạm biệt thầy ạ
Nó định đi về thì Duy Anh mang lá thư hôm trước đưa cho nó
-Gì đây?-nó ngạc nhiên nhìn Duy Anh hỏi
-Thằng PHong nó không truy cứu nữa lần sau đừng làm vậy nữa,yên tâm không có bản sao đâu
Nó vui mừng cầm lá thư xé nát và vứt xuống sông,đúng lúc đó Hạnh đi ra
-Trả thư rồi à
-Ừ nhưng tớ nghĩ sẽ có bản sao
-Kệ đi
TỪ hôm đó chúng nó không viết như vậy nữa thay vào đó là lúc ra về đứng nói xấu lớp trưởng ( bó tay với chị luôn rồi).Nhưng nó đâu biết sau chuyện ấy hắn đã ghét nó còn nó thì không hiểu sao lại rung động trước hắn
Nó không nói gì lẳng lặng về chỗ ngồi thẫn thờ
-Ê NHiên C có chuyện gì vậy -NHiên A quan tâm hỏi nó
-Cái tờ giấy đó huhu nó khóc như chưa bao giờ được khóc
-Bình tĩnh lại nói tớ nghe xem nào
Nó bắt đầu kể lại toàn bộ câu chuyện cho NHiên A nghe,nghe xong Nhiên A chỉ cười như chưa bao giờ được cười,nó thấy vây ngạc nhiên hỏi
-Tớ thì đang bực mình cậu lại còn cười được nữa
-Tại tớ thấy cậu ngốc thôi,cách trả thù của cậu hài thật đấy -NHiên A vừa nói vừa cười
-Tớ biết tớ ngốc rồi nhưng phải làm sao đây huhu
-Thôi đừng lo chắc không sao đâu
Nó quay về phía hắn,hắn vẫn không có động tĩnh gì khiến nó càng lo lắng hơn,nó biết hắn đã đọc lá thư đấy nhưng sao không có phản ứng gì,nó bắt đầu cảm thấy sợ.Nó nhất định phải lấy lại thư đấy.Lúc ra về nó tìm Duy Anh để nhờ cậu lấy hộ nhưng bức thư đó đang nằm trong tay hắn thì làm sao có thể lấy được đây
-NGhe nói thằng Phong nó định gặp riêng thầy chủ nhiệm để nói về việc này đấy,bà chuẩn bị tinh thần đi
nó nghe xong bao nhiêu nước mắt tuôn ra hết,kiểu này chết chắc rồi sao không phải là lá thư tỏ tình của con HẠnh mà là thư chế của nó chứ huhu,nó quyết tâm lấy lại bức thư đó trước khi thầy giáo biết.Ra đến nhà xe 1 cảnh tượng không ngờ tới.Ở trên tường và cả dưới nhà xe đều có chữ "HẠNH YÊU PHONG",nó không hiểu chuyện gì đang diễn ra tại sao lại như vậy,tự nhiên nó thấy buồn.Đợi Hạnh ra nó phải hỏi cho ra lẽ và bàn kế lấy lại lá thư ấy
-Gì mà trầm ngâm suy nghĩ thế?Hạnh đi đến đập vào vai nó
-CHuyện này là sao cậu tỏ tình với hắn bằng lá thư đấy rồi à?
-Không phải chuyện là thế này
''Hôm nay tôi đến lớp thấy cặp mở thấy lạ lúc lục cặp không thấy lá thư bà cho tôi xem đâu,đột nhiên tụi con trai dơ lá thư đó ra trước mặt,tôi định lấy lại nhưng tụi nó không cho,lúc sau tụi nó định ghi tên tôi và bố mẹ tôi lên trên bảng không biết lúc đó tôi bị làm sao ấy tức giận đứng lên nói 'sao không ghi Hạnh yêu phong vào "vừa đúng lúc hắn bước vào nghe thấy được từ đó vậy là tin đồn tôi thích Phong bị lan ra và cả cái lá thư đó chúng nó tưởng tôi viết nên càng chứng tỏ hơn "
NÓ đã hiểu phần nào câu chuyện nhưng nó biết 1 khi hắn đã đọc thì bức thư đó hắn biết là của nó viết
-THôi không sao cái chính bây giờ là phải lấy lại được lá thư đó,nghe Duy Anh bảo hắn định gặp thầy giáo đấy
-Cái gì,gặp thầy sao -Hạnh ngạc nhiên cùng với âm thanh của cái giọng thật kinh khủng
-Ừ giờ phải đi tìm bọn con trai nhờ giúp thôi
Nó và Hạnh đi nhờ nhưng không ai có thể giúp được tụi nó,chúng nó khóc rất nhiều vì sự ngu ngốc của mình
Ở chỗ hắn và thằng bạn thân
-Tao không ngờ bọn con gái mê mày như vậy lại có 1 đứa nói mày không ra gì thế này -Đạt cười nói với hắn
-Mày im đi,mày nghĩ chuyện này làm trò cười cho mày à
Đạt thấy độ nguy hiểm ngày càng cao nên không cười nữa
-Mày tính gặp thầy vì chuyện này à
--không được sao,đây gọi là xúc phạm danh dự người khác mày hiểu không?
-Tụi nó cũng là con gái thôi mày làm gì mà căng vậy
-Kệ tao mày theo tụi nó luôn đi
Trên đường về nhà nó suy nghĩ là sao có thể lấy lại được lá thư đấy
-Chuyện gì căng thẳng vậy -em nó thấy nó suy nghĩ nên lên tiếng hỏi
-Tên khó ưa đáng chết
-Nói ai thế
-Thằng lớp trưởng lớp tao
-Mày lại làm gì nó à
Nó kể từ đầu đến cuối câu chuyện cho em nó nghe cũng như phản ứng của Nhiên A em nó cười sặc sụa
-Thôi mày xác định mời phụ huynh rồi
-HUhu tao đi chết đây
Tối đó nó nằm suy nghĩ cách để lấy lại lá thư nhưng rồi cũng không
Sáng đến trường chưa gì đã nhìn thấy hắn,nó đi vào lớp thật nhanh nằm gục xuống bàn nó khóc,nó sợ phải mời phụ huynh lắm,bố mẹ sẽ đánh nó chết.Hắn đi qua thấy nó đang nằm khóc trong lòng tự nhiên có cảm giác khó tả "HẮn đã sai sao,không từ giờ hắn sẽ ghét 1 đứa con gái không ra gì như nó "
Chiều đi học về nó nhìn thấy thầy chủ nhiệm,nó càng lo lắng hơn,thầy đi đến gần nó càng sợ hơn
-Em chưa về sao -thầy tiến gần nó hỏi
-em chuẩn bị về đây ạ,tạm biệt thầy ạ
Nó định đi về thì Duy Anh mang lá thư hôm trước đưa cho nó
-Gì đây?-nó ngạc nhiên nhìn Duy Anh hỏi
-Thằng PHong nó không truy cứu nữa lần sau đừng làm vậy nữa,yên tâm không có bản sao đâu
Nó vui mừng cầm lá thư xé nát và vứt xuống sông,đúng lúc đó Hạnh đi ra
-Trả thư rồi à
-Ừ nhưng tớ nghĩ sẽ có bản sao
-Kệ đi
TỪ hôm đó chúng nó không viết như vậy nữa thay vào đó là lúc ra về đứng nói xấu lớp trưởng ( bó tay với chị luôn rồi).Nhưng nó đâu biết sau chuyện ấy hắn đã ghét nó còn nó thì không hiểu sao lại rung động trước hắn