* Xoãn * Tiếng ly thủy tinh đỗ vỡ
- Lũ ngu, tốn 200 người của bang mà làm del ra đám ôn gì hết, toàn lũ vô vụng - Lệ Quyên hét lên.
- Nhưng con nhỏ Sahra nó bị trúng một phát đạn - Tên đàn em rung rẩy
- Tao muốn nó chết, mày hiểu không - Lệ Quyên trừng mắt.
- Vậy em sẽ ám sát nó - Tên đàn em cuối đầu không dám nhìn.
- Nếu lần này thất bại, tao cho mày về với đất mẹ - Lệ Quyên bắt chân chữ Ngũ ngồi trên ghế.
Nó đang nằm mê mang, chợt chuông điện thoại vang lên.
- Giám độc công ty có một số chuyện chờ cô đến xử lý - Trợ lý.
- Ừ tôi đến ngay - Nó cố ngồi dậy.
- Ơ, em chưa khỏe định đi đâu đấy - Kelvin dở nó.
- Công ty có chút chuyện cần em giải quyết - Nó.
- Để em đi một mình anh không yên tâm - Kelvin nói.
- Vậy em sẽ bảo vệ sĩ đi cùng - Nó.
- Ukm - Kelvin.
Nó và 4 tên vệ sĩ ra chiếc Audi phóng nhanh đến công ty. Bước đi nó chậm chạp vết thương ở bụng cứ vô tư rỉ máu. Nó lên phòng giám đốc giải quyết các dự án, hợp đồng, nữa tiếng sau nó đã làm hoàn thành đưa cho trợ lý và về bang.
Mọi chuyện tưởng chừng như im xuôi, nó vừa bước ra xe thì có khoảng chừng 20 tên côn đồ vây quanh nó.
[ Đúng là lũ hèn hạ, bà mà đel trúng đạn là bây toi đời - Nó trách thầm trong bụng ]
4 tên vệ sĩ được gọi là ưu tú nhất của nó xông lên vì đang ngoài phố nếu dùng súng sẽ bắn vào người vô tội nên nó dùng phi tiêu tẩm độc ( Súng với cái đó có khác gì đâu chị xuôi =...=)
Không ngờ nha, phi tiêu nó ném chuẩn không dư không thừa từng tên ngã xuống, có một tên tính đâm lén sau lưng, tai của nó rất thính, tên đó vừa bước tới nó xoay người đập tên đó một phát cực mạnh, làm tên đó bay ra xa, máu từ miệng chảy ra loang lổ, xử lý xong 20 tên vết thương của nó máu không rỉ nữa mà tuôn ra bọn vệ sĩ hốt hoảng chở nó về bang, lần này vết thương bị trấn động mạnh rách một khoảng khá dài nên phải khâu lại 5 mũi ( Chắc sướng lắm @@).
Lệ Quyên thất bại thảm hại, há dốc mồm, nuôi cục tức trong lòng,
* Đoàng * Tiếng súng vang lên tất cả 10 tên đang đứng trong phòng canh gác lần lượt ngã xuống nên đất lạnh. Nụ cười nham hiểm hiện trên môi Lệ Quyên.
Từ khi nó về nước, Bách Dương cả ngày không nói một câu với cô, làm cho nổi thù của nhỏ với nó càng ngày càng tăng lên, Lệ Quyên quyết định hoạt động bang lại để đối phó với nó, và nhất tâm giết chết nó cho bằng được để loại bỏ cái gai trong mắt.
- Lũ ngu, tốn 200 người của bang mà làm del ra đám ôn gì hết, toàn lũ vô vụng - Lệ Quyên hét lên.
- Nhưng con nhỏ Sahra nó bị trúng một phát đạn - Tên đàn em rung rẩy
- Tao muốn nó chết, mày hiểu không - Lệ Quyên trừng mắt.
- Vậy em sẽ ám sát nó - Tên đàn em cuối đầu không dám nhìn.
- Nếu lần này thất bại, tao cho mày về với đất mẹ - Lệ Quyên bắt chân chữ Ngũ ngồi trên ghế.
Nó đang nằm mê mang, chợt chuông điện thoại vang lên.
- Giám độc công ty có một số chuyện chờ cô đến xử lý - Trợ lý.
- Ừ tôi đến ngay - Nó cố ngồi dậy.
- Ơ, em chưa khỏe định đi đâu đấy - Kelvin dở nó.
- Công ty có chút chuyện cần em giải quyết - Nó.
- Để em đi một mình anh không yên tâm - Kelvin nói.
- Vậy em sẽ bảo vệ sĩ đi cùng - Nó.
- Ukm - Kelvin.
Nó và 4 tên vệ sĩ ra chiếc Audi phóng nhanh đến công ty. Bước đi nó chậm chạp vết thương ở bụng cứ vô tư rỉ máu. Nó lên phòng giám đốc giải quyết các dự án, hợp đồng, nữa tiếng sau nó đã làm hoàn thành đưa cho trợ lý và về bang.
Mọi chuyện tưởng chừng như im xuôi, nó vừa bước ra xe thì có khoảng chừng 20 tên côn đồ vây quanh nó.
[ Đúng là lũ hèn hạ, bà mà đel trúng đạn là bây toi đời - Nó trách thầm trong bụng ]
4 tên vệ sĩ được gọi là ưu tú nhất của nó xông lên vì đang ngoài phố nếu dùng súng sẽ bắn vào người vô tội nên nó dùng phi tiêu tẩm độc ( Súng với cái đó có khác gì đâu chị xuôi =...=)
Không ngờ nha, phi tiêu nó ném chuẩn không dư không thừa từng tên ngã xuống, có một tên tính đâm lén sau lưng, tai của nó rất thính, tên đó vừa bước tới nó xoay người đập tên đó một phát cực mạnh, làm tên đó bay ra xa, máu từ miệng chảy ra loang lổ, xử lý xong 20 tên vết thương của nó máu không rỉ nữa mà tuôn ra bọn vệ sĩ hốt hoảng chở nó về bang, lần này vết thương bị trấn động mạnh rách một khoảng khá dài nên phải khâu lại 5 mũi ( Chắc sướng lắm @@).
Lệ Quyên thất bại thảm hại, há dốc mồm, nuôi cục tức trong lòng,
* Đoàng * Tiếng súng vang lên tất cả 10 tên đang đứng trong phòng canh gác lần lượt ngã xuống nên đất lạnh. Nụ cười nham hiểm hiện trên môi Lệ Quyên.
Từ khi nó về nước, Bách Dương cả ngày không nói một câu với cô, làm cho nổi thù của nhỏ với nó càng ngày càng tăng lên, Lệ Quyên quyết định hoạt động bang lại để đối phó với nó, và nhất tâm giết chết nó cho bằng được để loại bỏ cái gai trong mắt.