Mạc Tử Nhan cười vui vẻ,mấy ngày qua không gặp ba mẹ,nhớ quá đi a !Cô huýt sáo đi lên phòng,ông bà Mạc ngây người rồi lại cười tủm tỉm.Xem ra con bé này biết yêu rồi đây.Mạc Tử Nhan ở trên phòng,cởi bộ đồ trên người ra và thay vào bộ váy nữ sinh,bỗng điện thoại liền réo lên một hồi,cô nheo mắt nhìn lên màn hình - Là Lạc Hy
- Hê,gọi có chuyện gì hông ?
'' Vui quá ha ! ''
- Đương nhiên,đi học trở lại sao không vui được
'' Ừ... ''
Mạc Tử Nhan chợt cảm thấy có cái gì đó trong giọng nói của Mộc Lạc Hy,nghe có vẻ rất buồn
- Sao thế ? Bạn yêu của ta có chuyện gì ?
'' Không sao a '' - Mộc Lạc Hy cười trừ
- Bà có chuyện,nghe giọng là tôi biết ngay mà,nói tôi nghe
'' Ahuhu, tỉ tỉ của ta ơi...mami papi bắt ta đi coi mắt nè,cứu ta '' - Mộc Lạc Hy mếu máo
Cái tình huống dở khóc dở cười gì đây ? Coi mắt ? Thánh thần thiên địa ơi,hết cô rồi lại đến Lạc Hy,bộ hết cái xui hay sao mà lại rơi vào cái tình huống oái oăm thế này ???
Mạc Tử Nhan miệng méo xệch,tắt máy rồi đi đến trường
Vừa trông thấy Mạc Tử Nhan đứng đợi trước cổng trường,Môc Lạc Hy chạy lại như bay,không cẩn thận làm cả hai cùng ngã cái oạch
- Tử Nhan,cứu ta a,ta không muốn lấy chồng sớm như mi đâu.Đời ta còn quá dài,ta ăn chơi còn chưa đã mà !!!!
- Haizz, vừa phải thôi nha,bà làm tôi phiền não quá,không nói nhiều nữa mau vô lớp
Mạc Tử Nhan phớt lờ,nói lảng đi
- OA OA OA,mi không coi ta là bạn nữa chứ gì ?
- Ờ...kệ mi - Mạc Tử Nhan phẩy tay rồi đi trước
Kết thúc một buổi học nhạt nhẽo ( / _ )
Mạc Tử Nhan nói với Mộc Lạc Hy vài câu,vừa mới bước được bước đầu tiên ra khỏi cổng,liền bị một nhóm vệ sĩ áo đen bắt lấy đưa vào trong xe mà chẳng kịp để cô ú ớ câu nào ( Toàn thế ! )
- Các người lại muốn đưa tôi đi đâu ?
- Thiếu chủ có lệnh,đưa tiểu thư về chuẩn bị cho tiệc đính hôn diễn ra vào tối hôm nay - Một tên nói
What ? Đính hôn ? Quái,có nghe thấy hắn nói gì về vụ này đâu nhỉ ?
Chẳng mấy chốc,đã dừng lại ở trước một cửa hàng y phục dạ hội nổi tiếng trong thành phố.Cô tiếp tân cùng một số nhân viên ra đón,niềm nở nói
- Mời tiểu thư,chúng tôi đã đợi người từ rất lâu rồi ạ !
Lại tiếp tục lôi xềnh xệch tập hai.Lúc này có một chuyên viên trang điểm rất nhanh chóng đi tới,tô tô vẽ vẽ vài nét lên khuôn mặt của cô
- Xong rồi !
Mạc Tử Nhan đứng dậy,cô nhân viên ở đây đang đứng chờ.Nhìn thấy cô,lập tức thốt thành lời
- Tiểu thư,người thật đẹp quá !
Mạc Tử Nhan không nói cũng không cười,gật đầu một cái cho qua chuyện.Cô nhân viên dẫn cô đi đến phòng thay đồ
- Tiểu thư,đây là ba mẫu váy đẹp nhất ở đây,người cứ tuỳ ý chọn
- Ừm
Cô nhân viên cúi đầu,nhanh nhẹ đi ra ngoài trước.Mạc Tử Nhan ngắm mình trong gương một hồi lâu,lại càng thở dài não nề,lần lượt cởi bỏ từng thứ trên người mình xuống,chán nản cầm một trong ba bộ váy mà cô nhân viên kia đã chuẩn bị thay vào
Cánh cửa đột ngột bật mở,khiến cho cô nhân viên kia giật mình suýt làm rơi điện thoại,Mạc Tử Nhan buông một câu - Tôi xong rồi
- Vâng,vậy tiểu thư mau đi ạ,xe đang chờ
Mạc Tử Nhan mặc một bộ váy ren cúp ngực màu hồng phấn duyên dáng,để lộ xương quai xanh và đôi vai trần trắng nõn,tóc uốn xoăn thành lọn,dài ngang lưng
Thật sự rất xinh đẹp !
Tại một nhà hàng sang trọng bậc nhất,là nơi diễn ra buổi lễ đính hôn của Bạch Thế Phong và Mạc Tử Nhan.Tất cả những người quyền quý,nổi tiếng đều đến đây đông đủ.Bạch Thế Phong anh vẫn mặc vest như thường ngày,nhưng vẫn không làm giảm đi sự quyến rũ chết người và vẻ phong độ của mình.Anh ung dung ngồi trên ghế,tay phải cầm ly rượu vang lắc qua lắc lại,khẽ ngoắc tay gọi thư kí Trịnh lại gần
- Mạc Tử Nhan đến chưa ?
- Vẫn chưa,ngài nên đợi thêm một lát nữa - Thư kí Trịnh điềm tĩnh nói
Bạch Thế Phong lại nghĩ đến con nhỏ ngốc kia,khoé môi liền nhếch lên một nụ cười nhưng rồi lại vụt tắt
Chiếc xe đưa Mạc Tử Nhan cuối cùng cũng đã đến,tất cả lập tức im lặng,đều cùng nhau ngoảnh đầu về phía cửa.Mạc Tử Nhan bước xuống xe,tuy vẻ mặt rất đỗi bình thường nhưng bên trong lại vô cùng hoảng loạn. AAA,sao đông người quá vậy trời ? Lại còn cái đôi giày cao gót chết tiệt này nữa,thật đau quá đi mà !!!
Mạc Tử Nhan đi trên thảm đỏ,hướng đến phía sân khấu mà đi,thừa dịp mọi người bàn tán to nhỏ,một khoảnh khắc...ngừng thở
Lập tứ,tiếng MC truyền đến,phá tan bầu không khí vừa rồi
- THƯA TẤT CẢ MỌI NGƯỜI,HAI NHÂN VẬT CHÍNH CỦA TA CUỐI CÙNG CŨNG ĐÃ XUẤT HIỆN !
Bạch Thế Phong đi tới bên Mạc Tử Nhan.Cô liền khoác tay Bạch Thế Phong,cùng đi lên sân khấu.Bạch Thế Phong cầm micro,dõng dạc
- Cảm ơn tất cả mọi người đã đến đây dự lễ đính hôn của chúng tôi,xin giới thiệu: Mạc Tử Nhan,phu nhân của Bạch gia
Bạch Thế Phong vừa dứt lời,lập tức một tràng vỗ tay vang lên,còn có vài tiếng hò hét của đám tiểu thư con nhà quyền quý
Phu nhân ? Tên này điên rồi !!!!
Mạc Tử Nhan bồn chồn,đảo mắt xung quanh,phát hiện ra ở đây Bạch Vi Hiên đã có mặt,còn có cả Mộc Lạc Hy của cô rồi còn cả Mặc Tư và ba mẹ cô nữa. Quả là đông đủ !
Nhưng...sắc mặt của Mạc Tử Nhan chợt tái mét đi...Tại sao...Hoắc Minh Triệt cũng ở đây ?
Bạch Thế Phong thấy Mạc Tử Nhan thất thần,nhìn về phía cô đang nhìn mà hiểu ra tất cả,nói tiếp
- Giờ thì,mời mọi người cùng thưởng thức bữa tiệc.- Bạch Thế Phong nhanh chóng kéo tay Mạc Tử Nhan đi ra ngoài
Mạc Tử Nhan nhìn Bạch Thế Phong trong vô thức,nhắm mắt lại,lập tức một thứ gì đó mềm mại đặt lên môi của cô.Mạc Tử Nhan ngạc nhiên mở mắt...
Bạch Thế Phong...đang hôn cô !
- Ưm... - Mạc Tử Nhan cố gắng vùng vẫy nhưng vô ích.Thừa cơ lúc cô hé miệng,liền xông thẳng vào bên trong.Chỉ đến khi Mạc Tử Nhan cảm thấy khó thở mới chịu buông ra
- Anh làm cái gì vậy hả ?
- Hôn vợ,vậy có gì là sai ? - Bạch Thế Phong cười lưu manh,cố tình trêu ghẹo Mạc Tử Nhan
- Vợ,vợ cái đầu nhà anh !
Mọi cảnh tượng vừa rồi đều bị Hoắc Minh Triệt thu hết vào tầm mắt.Ly rượu trên tay lập tức bị bóp nát
'' Mạc Tử Nhan,em chỉ có thế là của tôi ! ''
Bạch Vi Hiên ngồi ở sopha,vô thức nhìn về một phía.Mạc Tử Nhan kêu giúp việc làm một ly trà gừng đem ra,chẳng mấy chốc đã hoàn thành- Chị Vi Hiên,uống chút trà gừng đi,chị sẽ thấy khoẻ hơn - Mạc Tử Nhan trên tay bê ly trà còn ấm nóng,ân cần nói
Nói đến vậy,nhưng Bạch Vi Hiên cả người vẫn không chút phản ứng,tựa như xác chết mà cứng đờ bất động.Mạc Tử Nhan thở dài não nề,cố gắng dỗ dành
- Thôi nào,mọi chuyện rồi cũng sẽ qua thôi,có được không ?
Những giọt nước vương trên mắt cũng đã khô,bỗng chốc lại nhoè lệ,từ từ rơi xuống.Khung cảnh nặng trĩu đến khó tả...
Bạch Vi Hiên ôm Mạc Tử Nhan khóc suốt buổi,đến khi mệt lử mới chịu thôi.
Chiếc mui trần đen bóng của Bạch Thế Phong dừng lại trước tập đoàn Bạch thị.Ung dung mà bước vào,mọi nhân viên đều nhanh chóng xếp thành hàng để chào đón
- Tổng giám đốc ! - Mọi người đồng thanh
Bạch Thế Phong chán nản phẩy tay,ý nói mọi người trở lại làm việc.Đi vào trong thang máy riêng,tay anh liền bấm đi lên tầng cao nhất của toà nhà đồ sộ này - Tầng
Tiếng bước chân vang lên,phá hoại bầu không khí tĩnh lặng.Nhưng dù là thế,ồn ào cũng không bao giờ có thể xuất hiện trên này được,vì đây là tầng riêng biệt của giám đốc chỉ có thư kí riêng hay đối tác quan trọng mới được lên đây.Còn nếu không,cứ thích tự ý làm điều mình muốn,thì không chỉ nghỉ việc,mà đến cả công việc mới cũng không có để mà làm
Một tổng giám đốc nổi tiếng ngang tàng lãnh khốc như vậy,cư nhiên sẽ không có ai dám chống đối hay có ý làm trái lời.
Bạch Thế Phong ngồi bên bàn làm việc,tay lật qua lật lại sổ sách,tài liệu công ty.Nói là xem xét,nhưng dường như đầu óc lại tập trung đi đâu
- Giám đốc,bên bộ phận kế toán A đã xem xét lại kĩ lưỡng toàn bộ mọi thứ,bên tập đoàn ta cổ phần vẫn không ngừng tăng lên.Sắp tới lại có vụ đấu thầu mới,sẽ có nhiều tài phiệt tới cạnh tranh,mọi việc nên chuẩn bị thế nào ạ ?
Thư kí Trịnh đi tới,miệng nói tay làm,trông bận rộn vô cùng.Nhưng ông chủ của cô có vẻ lơ là,liền bật cười thành tiếng
- Giám đốc,anh sao vậy ?
- Không sao - Bạch Thế Phong ngữ điệu không lạnh cũng không nhạt,nói với thư kí Trịnh
- Ừm,vậy tôi đi trước,giám đốc cứ xem xét lại
- Ừ
Bạch Thế Phong mở máy vi tính,làm việc một cách lưu loát và vô cùng nhanh chóng.Công việc tất thảy đều hoàn thành,Bạch Thế Phong nhìn vào dòng chữ nhỏ phía cuối màn hình,trên mô liền nở lên nụ cười
- Ngày mai à ?
( Ăn tối ngủ nghỉ vẫn bình thường nhé ! )
Sáng hôm sau
RENG....RENGGG....RENGGGGG....
Tiếng đồng hồ bào thức vang lên inh ỏi,khiến Mạc Tử Nhan cực kì khó chịu,lơ mơ mở mắt để tắt cái đồng hồ,định nằm xuống giường ngủ tiếp miệng còn lẩm bẩm
- Giờ mới có h thôi mà...
Nhưng chưa đầy ' sau,cái người trên giường bỗng bật dậy như lò xo,tức tốc chạy ngay vào nhà tắm
- Hôm nay phải về đi học
Mạc Tử Nhan sửa soạn mọi thứ xong xuôi,đi xuống lầu,đã thấy Bạch Vi Hiên ở trong phòng ăn lớn,tay còn bưng bê đủ thứ
- Chào buổi sáng ! - Bạch Vi Hiên cười nói
- Chào buổi sáng chị,mà sao chị dậy sớm thế ?
- Hôm nào chả vậy - Bạch Vi Hiên lãnh đạm
Mạc Tử Nhan định nói thêm gì đó,nhưng rồi lại thôi
- Ngồi xuống ăn sáng đi em
Mạc Tử Nhan liền gật đùa ngồi xuống
- Em định đi đâu mà sửa soạn sớm vậy ?
- Em phải về nhà để đi học,bài vở trên lớp bỏ bê nhiều rồi
Kết thúc bữa sáng nhanh gọn lẹ,Mạc Tử Nhan chào tạm biệt mọi người rồi lên xe trở về
Tại nhà họ Mạc
Ông bà Mạc đang ngồi thư thả uống trà,Mạc Tử Nhan không hiểu từ đâu bất ngờ chạy vào.Ôm chầm lấy ông bà
- Tử Nhan,về gì sớm vậy ?
Mạc Tử Nhan chu mỏ - Con nhớ hai người,mà còn phải về đi học nữa !
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Mạc Tử Nhan cười vui vẻ,mấy ngày qua không gặp ba mẹ,nhớ quá đi a !Cô huýt sáo đi lên phòng,ông bà Mạc ngây người rồi lại cười tủm tỉm.Xem ra con bé này biết yêu rồi đây.Mạc Tử Nhan ở trên phòng,cởi bộ đồ trên người ra và thay vào bộ váy nữ sinh,bỗng điện thoại liền réo lên một hồi,cô nheo mắt nhìn lên màn hình - Là Lạc Hy
- Hê,gọi có chuyện gì hông ?
'' Vui quá ha ! ''
- Đương nhiên,đi học trở lại sao không vui được
'' Ừ... ''
Mạc Tử Nhan chợt cảm thấy có cái gì đó trong giọng nói của Mộc Lạc Hy,nghe có vẻ rất buồn
- Sao thế ? Bạn yêu của ta có chuyện gì ?
'' Không sao a '' - Mộc Lạc Hy cười trừ
- Bà có chuyện,nghe giọng là tôi biết ngay mà,nói tôi nghe
'' Ahuhu, tỉ tỉ của ta ơi...mami papi bắt ta đi coi mắt nè,cứu ta '' - Mộc Lạc Hy mếu máo
Cái tình huống dở khóc dở cười gì đây ? Coi mắt ? Thánh thần thiên địa ơi,hết cô rồi lại đến Lạc Hy,bộ hết cái xui hay sao mà lại rơi vào cái tình huống oái oăm thế này ???
Mạc Tử Nhan miệng méo xệch,tắt máy rồi đi đến trường
Vừa trông thấy Mạc Tử Nhan đứng đợi trước cổng trường,Môc Lạc Hy chạy lại như bay,không cẩn thận làm cả hai cùng ngã cái oạch
- Tử Nhan,cứu ta a,ta không muốn lấy chồng sớm như mi đâu.Đời ta còn quá dài,ta ăn chơi còn chưa đã mà !!!!
- Haizz, vừa phải thôi nha,bà làm tôi phiền não quá,không nói nhiều nữa mau vô lớp
Mạc Tử Nhan phớt lờ,nói lảng đi
- OA OA OA,mi không coi ta là bạn nữa chứ gì ?
- Ờ...kệ mi - Mạc Tử Nhan phẩy tay rồi đi trước
Kết thúc một buổi học nhạt nhẽo ( / _ )
Mạc Tử Nhan nói với Mộc Lạc Hy vài câu,vừa mới bước được bước đầu tiên ra khỏi cổng,liền bị một nhóm vệ sĩ áo đen bắt lấy đưa vào trong xe mà chẳng kịp để cô ú ớ câu nào ( Toàn thế ! )
- Các người lại muốn đưa tôi đi đâu ?
- Thiếu chủ có lệnh,đưa tiểu thư về chuẩn bị cho tiệc đính hôn diễn ra vào tối hôm nay - Một tên nói
What ? Đính hôn ? Quái,có nghe thấy hắn nói gì về vụ này đâu nhỉ ?
Chẳng mấy chốc,đã dừng lại ở trước một cửa hàng y phục dạ hội nổi tiếng trong thành phố.Cô tiếp tân cùng một số nhân viên ra đón,niềm nở nói
- Mời tiểu thư,chúng tôi đã đợi người từ rất lâu rồi ạ !
Lại tiếp tục lôi xềnh xệch tập hai.Lúc này có một chuyên viên trang điểm rất nhanh chóng đi tới,tô tô vẽ vẽ vài nét lên khuôn mặt của cô
- Xong rồi !
Mạc Tử Nhan đứng dậy,cô nhân viên ở đây đang đứng chờ.Nhìn thấy cô,lập tức thốt thành lời
- Tiểu thư,người thật đẹp quá !
Mạc Tử Nhan không nói cũng không cười,gật đầu một cái cho qua chuyện.Cô nhân viên dẫn cô đi đến phòng thay đồ
- Tiểu thư,đây là ba mẫu váy đẹp nhất ở đây,người cứ tuỳ ý chọn
- Ừm
Cô nhân viên cúi đầu,nhanh nhẹ đi ra ngoài trước.Mạc Tử Nhan ngắm mình trong gương một hồi lâu,lại càng thở dài não nề,lần lượt cởi bỏ từng thứ trên người mình xuống,chán nản cầm một trong ba bộ váy mà cô nhân viên kia đã chuẩn bị thay vào
Cánh cửa đột ngột bật mở,khiến cho cô nhân viên kia giật mình suýt làm rơi điện thoại,Mạc Tử Nhan buông một câu - Tôi xong rồi
- Vâng,vậy tiểu thư mau đi ạ,xe đang chờ
Mạc Tử Nhan mặc một bộ váy ren cúp ngực màu hồng phấn duyên dáng,để lộ xương quai xanh và đôi vai trần trắng nõn,tóc uốn xoăn thành lọn,dài ngang lưng
Thật sự rất xinh đẹp !
Tại một nhà hàng sang trọng bậc nhất,là nơi diễn ra buổi lễ đính hôn của Bạch Thế Phong và Mạc Tử Nhan.Tất cả những người quyền quý,nổi tiếng đều đến đây đông đủ.Bạch Thế Phong anh vẫn mặc vest như thường ngày,nhưng vẫn không làm giảm đi sự quyến rũ chết người và vẻ phong độ của mình.Anh ung dung ngồi trên ghế,tay phải cầm ly rượu vang lắc qua lắc lại,khẽ ngoắc tay gọi thư kí Trịnh lại gần
- Mạc Tử Nhan đến chưa ?
- Vẫn chưa,ngài nên đợi thêm một lát nữa - Thư kí Trịnh điềm tĩnh nói
Bạch Thế Phong lại nghĩ đến con nhỏ ngốc kia,khoé môi liền nhếch lên một nụ cười nhưng rồi lại vụt tắt
Chiếc xe đưa Mạc Tử Nhan cuối cùng cũng đã đến,tất cả lập tức im lặng,đều cùng nhau ngoảnh đầu về phía cửa.Mạc Tử Nhan bước xuống xe,tuy vẻ mặt rất đỗi bình thường nhưng bên trong lại vô cùng hoảng loạn. AAA,sao đông người quá vậy trời ? Lại còn cái đôi giày cao gót chết tiệt này nữa,thật đau quá đi mà !!!
Mạc Tử Nhan đi trên thảm đỏ,hướng đến phía sân khấu mà đi,thừa dịp mọi người bàn tán to nhỏ,một khoảnh khắc...ngừng thở
Lập tứ,tiếng MC truyền đến,phá tan bầu không khí vừa rồi
- THƯA TẤT CẢ MỌI NGƯỜI,HAI NHÂN VẬT CHÍNH CỦA TA CUỐI CÙNG CŨNG ĐÃ XUẤT HIỆN !
Bạch Thế Phong đi tới bên Mạc Tử Nhan.Cô liền khoác tay Bạch Thế Phong,cùng đi lên sân khấu.Bạch Thế Phong cầm micro,dõng dạc
- Cảm ơn tất cả mọi người đã đến đây dự lễ đính hôn của chúng tôi,xin giới thiệu: Mạc Tử Nhan,phu nhân của Bạch gia
Bạch Thế Phong vừa dứt lời,lập tức một tràng vỗ tay vang lên,còn có vài tiếng hò hét của đám tiểu thư con nhà quyền quý
Phu nhân ? Tên này điên rồi !!!!
Mạc Tử Nhan bồn chồn,đảo mắt xung quanh,phát hiện ra ở đây Bạch Vi Hiên đã có mặt,còn có cả Mộc Lạc Hy của cô rồi còn cả Mặc Tư và ba mẹ cô nữa. Quả là đông đủ !
Nhưng...sắc mặt của Mạc Tử Nhan chợt tái mét đi...Tại sao...Hoắc Minh Triệt cũng ở đây ?
Bạch Thế Phong thấy Mạc Tử Nhan thất thần,nhìn về phía cô đang nhìn mà hiểu ra tất cả,nói tiếp
- Giờ thì,mời mọi người cùng thưởng thức bữa tiệc.- Bạch Thế Phong nhanh chóng kéo tay Mạc Tử Nhan đi ra ngoài
Mạc Tử Nhan nhìn Bạch Thế Phong trong vô thức,nhắm mắt lại,lập tức một thứ gì đó mềm mại đặt lên môi của cô.Mạc Tử Nhan ngạc nhiên mở mắt...
Bạch Thế Phong...đang hôn cô !
- Ưm... - Mạc Tử Nhan cố gắng vùng vẫy nhưng vô ích.Thừa cơ lúc cô hé miệng,liền xông thẳng vào bên trong.Chỉ đến khi Mạc Tử Nhan cảm thấy khó thở mới chịu buông ra
- Anh làm cái gì vậy hả ?
- Hôn vợ,vậy có gì là sai ? - Bạch Thế Phong cười lưu manh,cố tình trêu ghẹo Mạc Tử Nhan
- Vợ,vợ cái đầu nhà anh !
Mọi cảnh tượng vừa rồi đều bị Hoắc Minh Triệt thu hết vào tầm mắt.Ly rượu trên tay lập tức bị bóp nát