Tại Biệt Thự Hoa Hồng
( ai còn nhớ căn biệt thự này hăm?)
" Rầm..Bịch..Bốp "
- CẬU CÚT RA NGOÀI CHO TỚ DƯƠNG HẢI THIÊN NGỌC!!!!!
Tiếng hét trời đánh thánh vật, khiến chim bay loạng xạ, nhà cửa mặt đất rung chuyển, ảnh hướng tới toàn "thế giới" của nó vừa vang lên.
Vâng! Tình hình là thế này.
Tối hôm qua, sau khi xem xong bộ phim ma quỷ quái gì gì đó. Mà bé Ngọc xinh xắn của chúng ta lại sợ teo khiến phải mò qua phòng Nhi tỷ ngủ chung. Bé Ngọc tối đó đã bị vị tỉ tỉ này thẳng chân đá bay một phát ra khỏi phòng, để nằm ngoài hành lang. Nhưng Thiên Ngọc là ai?!! Là một siêu quậy mà ai cũng phải nể sợ, duy chỉ sau nó thôi. Tính ngỗ nghịch, lì lợm ko ai bằng. Nên dù có làm gì đến đâu thì Ngọc Ngọc cũng phải mò vào phòng Nhi tỷ ngủ chung cho đỡ sợ hehe.
Ừ thì kế hoạch đã thành công, đã ngủ chung được với Phương Nhi yêu vấu của nhỏ. Nhưng tối hôm ấy vì thức quá khuya nên đã ngủ quên mất mà chả chịu dậy sớm hơn nó. Nên thành ra mới có kết như sáng hôm nay.
Bạn Ngọc khóc huhu ôm mông chạy té khói qua phòng mình VSCN xong lại chạy xuống phòng bếp mà mét " má mi "
- Oaoa huhu..Hic..hic..Như ơi!!! Nhi nhi đá tớ.
Nhỏ khóc bù lu bù loa, giả vờ khịt khịt mũi, một tay chùi nước mắt, một chạy đặt ngay chỗ mình bị đánh xoa xoa.
- Ngọc Ngọc ngoan ngoan
Cô cười trừ, xoa đầu nhỏ.
- Hức..Chân Phương Nhi là thịt hay đá vậy..hic hic.
- Ờ?!! Chân tớ là đá đó!! Muốn nữa không cô gái?
Nó từ trên lầu đi xuống, lạnh giọng hỏi.
- K..Không nga!!! Đừng làm bậy nhá!!!
Nhỏ cẩn thân chạy ra sau lưng cô núp, thò chiếc đầu nhỏ nhắn ra nói.
- Hừ!
Nó hừ lạnh rồi bỏ đi một nước ra gara. Để lại một khuôn mặt dui dẻ và khuôn mặt buồn thiu.
Tại sao bao năm nó vẫn lạnh như vậy? Từ nhỏ tới giờ, nó ch từng cười tự nhiên trước mọi người, đều là nụ cười trừ, nụ cười giã lã, nụ cười giả tạo?!! Sao vậy chưs? Nó làm g mà phải che giấu?
Trường Hoàng Ngọc
Sáu chiếc sieu xe chạy thẳng vào sân trường Hoàng Ngọc đang im phăng phắc, học sinh lại tạo thành một vòng tròn bao quanh một người con trai có khuôn mặt và mái tóc ánh vàng.
Tụi hắn và tụi nó khá ngạc nhiên về điều này nha. Lạ thật đấy!!! Con người kia có sức hút và công phá lớn như thế nào mà khiến Hoàng Ngọc lặng im như thế!!! Cả người lạnh lùng như nó và hắn còn rất tò mò nữa nah.
Đột nhiên, vòng tròn rẽ lối, tạo thành hai nửa vòng tròn chia đường đến chỗ bọn hắn và bọn nó.
- Tiểu Nhi, anh nhớ em!!!
Vâng! Người con trai khuôn mặt baby, tóc vàng, mắt xanh lơ đích thực là anh trai sinh đôi của Ren!!! ( cậu nhóc mấy chap trước í mọi người!!) - Người mà Ren ghét cay ghét đắng, người yêu thương nó từ nhỏ.
- Anh Rin?
Giọng của nó ấm áp hơn vài phần nhưng mặt lại xuất hiện ba vạch đen.
- Yes! Anh đây! Tiểu bạch thỏ yêu quý ạ!!!
- Anh..Anh..Còn dám về đây nữa sao?!!! Phá bar của em bển ch đủ lại qua đây nưa hả!!
Giọng nói nó thoáng mùi lạnh lẽo, chết chóc. Giọng ấm nhưng vẫn đủ để đóng băng sân trường.
- Hey! Cậu nhóc, không chào anh sao?
Anh vui vẻ dơ tay chào.
- Hello!
Rin cũng vui vẻ đáp lại.
- Các người có thể nói cho chúng tôi biết cậu ta là aii không?!!!!!!!!!!
- Anh em sinh đôi của Ren. Rin.
Nó lạnh lùng, cười nhạt nói.
- Nè baby à!!! Anh về đây là để cùng em kết duyên đấy.
Rin khẽ ôm eo nó, nói đủ để 7 người nghe.
- Buông ra đi!!!!
Nó hất tay rồi đi về phía sau trường.
Nhỏ và cô biết điều nên cũng âm thầm rút về lớp. Còn cậu thì lại chui vào đám FanClup tán gái, anh thì sao!! Vào thư viện chứ sao!!
- Tôi thích Nhi!
Hắn khẽ nói.
- Tôi cũng vậy.
Rin cười.
- Vậy ta đấu thôi!
- Tôi chấp nhận!
Phía nó
Nó hiện tại vẫn đang ngồi dưới gốc cây anh đào ấy!! Vẫn ngồi với dáng vẻ suy tư ấy!! Nhưng lần này khác lần trước! Nó lại khóc..
Nó ch từng thể hiện cảm xúc nơi đông người hay nói cách khác là trước mắt nhiều người. Từ cái đêm 2 năm trước, nó đã bị bản tính lạnh lùng khắc cốt ở trong lòng.
Thời điểm hai năm trước, nó đã yêu một chàng trai ( trước Sky). Anh ta có đủ điều kiện, lại yêu thương nó.. Hai người đã rất hạnh phúc cho đến khi cả hai chạm mặt người ba nuôi thứ 10 của nó. Vâng! Người này đích thực là kẻ giết cha của anh ta...Thật bất ngờ? Số phận trêu đùa thật đấy!!
Rồi hai ng chia tay nhau...Anh ta ko trả thù được cha nuôi nó, quay qua trả thù nó?!! Lúc ấy, nó đang bị máu trắng rất nặng, cần thay tuỷ gắp! Anh ta là ng có tuỷ hợp với nó nhưng nhất quyết kk giúp, mặc cho nó sống chết ra sao mặc kệ?!!
Ác thật đấy phải không?..:) Tình cảm 1 năm nói bỏ là bỏ! Khó lắm..
Để rồi, nó gặp Sky, nó lại yêu Sky và rồi lại bị phản bội!! Sao vậy chứ?
Số phận thích trêu ngươi con nguoi thật đấy!!
" Tôi muốn cô chết! "
" Tôi hận cô "
..
- Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!!!!!!!!
Nó hét lên đầy tuyệt vọng..
Từng lời nói của anh ta nó vẫn nhớ rõ, nhớ rõ từng lời từng chữ một. Từng lời như khăc sâu vào tim nó, tâm trí nó, lòng nó. Như mũi dao đâm sâu vào tim nó!! Đau lăsn?!! Thật sự là rất đau..!!! Cảm giác này nó đã không xảy ra từ 2 năm trước, từ cái ngày mà anh ta ra đi, bỏ nó!!! Vậy mà giờ nó lại trỗi dậy một lần nữa..!!!
( ai còn nhớ căn biệt thự này hăm?)
" Rầm..Bịch..Bốp "
- CẬU CÚT RA NGOÀI CHO TỚ DƯƠNG HẢI THIÊN NGỌC!!!!!
Tiếng hét trời đánh thánh vật, khiến chim bay loạng xạ, nhà cửa mặt đất rung chuyển, ảnh hướng tới toàn "thế giới" của nó vừa vang lên.
Vâng! Tình hình là thế này.
Tối hôm qua, sau khi xem xong bộ phim ma quỷ quái gì gì đó. Mà bé Ngọc xinh xắn của chúng ta lại sợ teo khiến phải mò qua phòng Nhi tỷ ngủ chung. Bé Ngọc tối đó đã bị vị tỉ tỉ này thẳng chân đá bay một phát ra khỏi phòng, để nằm ngoài hành lang. Nhưng Thiên Ngọc là ai?!! Là một siêu quậy mà ai cũng phải nể sợ, duy chỉ sau nó thôi. Tính ngỗ nghịch, lì lợm ko ai bằng. Nên dù có làm gì đến đâu thì Ngọc Ngọc cũng phải mò vào phòng Nhi tỷ ngủ chung cho đỡ sợ hehe.
Ừ thì kế hoạch đã thành công, đã ngủ chung được với Phương Nhi yêu vấu của nhỏ. Nhưng tối hôm ấy vì thức quá khuya nên đã ngủ quên mất mà chả chịu dậy sớm hơn nó. Nên thành ra mới có kết như sáng hôm nay.
Bạn Ngọc khóc huhu ôm mông chạy té khói qua phòng mình VSCN xong lại chạy xuống phòng bếp mà mét " má mi "
- Oaoa huhu..Hic..hic..Như ơi!!! Nhi nhi đá tớ.
Nhỏ khóc bù lu bù loa, giả vờ khịt khịt mũi, một tay chùi nước mắt, một chạy đặt ngay chỗ mình bị đánh xoa xoa.
- Ngọc Ngọc ngoan ngoan
Cô cười trừ, xoa đầu nhỏ.
- Hức..Chân Phương Nhi là thịt hay đá vậy..hic hic.
- Ờ?!! Chân tớ là đá đó!! Muốn nữa không cô gái?
Nó từ trên lầu đi xuống, lạnh giọng hỏi.
- K..Không nga!!! Đừng làm bậy nhá!!!
Nhỏ cẩn thân chạy ra sau lưng cô núp, thò chiếc đầu nhỏ nhắn ra nói.
- Hừ!
Nó hừ lạnh rồi bỏ đi một nước ra gara. Để lại một khuôn mặt dui dẻ và khuôn mặt buồn thiu.
Tại sao bao năm nó vẫn lạnh như vậy? Từ nhỏ tới giờ, nó ch từng cười tự nhiên trước mọi người, đều là nụ cười trừ, nụ cười giã lã, nụ cười giả tạo?!! Sao vậy chưs? Nó làm g mà phải che giấu?
Trường Hoàng Ngọc
Sáu chiếc sieu xe chạy thẳng vào sân trường Hoàng Ngọc đang im phăng phắc, học sinh lại tạo thành một vòng tròn bao quanh một người con trai có khuôn mặt và mái tóc ánh vàng.
Tụi hắn và tụi nó khá ngạc nhiên về điều này nha. Lạ thật đấy!!! Con người kia có sức hút và công phá lớn như thế nào mà khiến Hoàng Ngọc lặng im như thế!!! Cả người lạnh lùng như nó và hắn còn rất tò mò nữa nah.
Đột nhiên, vòng tròn rẽ lối, tạo thành hai nửa vòng tròn chia đường đến chỗ bọn hắn và bọn nó.
- Tiểu Nhi, anh nhớ em!!!
Vâng! Người con trai khuôn mặt baby, tóc vàng, mắt xanh lơ đích thực là anh trai sinh đôi của Ren!!! ( cậu nhóc mấy chap trước í mọi người!!) - Người mà Ren ghét cay ghét đắng, người yêu thương nó từ nhỏ.
- Anh Rin?
Giọng của nó ấm áp hơn vài phần nhưng mặt lại xuất hiện ba vạch đen.
- Yes! Anh đây! Tiểu bạch thỏ yêu quý ạ!!!
- Anh..Anh..Còn dám về đây nữa sao?!!! Phá bar của em bển ch đủ lại qua đây nưa hả!!
Giọng nói nó thoáng mùi lạnh lẽo, chết chóc. Giọng ấm nhưng vẫn đủ để đóng băng sân trường.
- Hey! Cậu nhóc, không chào anh sao?
Anh vui vẻ dơ tay chào.
- Hello!
Rin cũng vui vẻ đáp lại.
- Các người có thể nói cho chúng tôi biết cậu ta là aii không?!!!!!!!!!!
- Anh em sinh đôi của Ren. Rin.
Nó lạnh lùng, cười nhạt nói.
- Nè baby à!!! Anh về đây là để cùng em kết duyên đấy.
Rin khẽ ôm eo nó, nói đủ để 7 người nghe.
- Buông ra đi!!!!
Nó hất tay rồi đi về phía sau trường.
Nhỏ và cô biết điều nên cũng âm thầm rút về lớp. Còn cậu thì lại chui vào đám FanClup tán gái, anh thì sao!! Vào thư viện chứ sao!!
- Tôi thích Nhi!
Hắn khẽ nói.
- Tôi cũng vậy.
Rin cười.
- Vậy ta đấu thôi!
- Tôi chấp nhận!
Phía nó
Nó hiện tại vẫn đang ngồi dưới gốc cây anh đào ấy!! Vẫn ngồi với dáng vẻ suy tư ấy!! Nhưng lần này khác lần trước! Nó lại khóc..
Nó ch từng thể hiện cảm xúc nơi đông người hay nói cách khác là trước mắt nhiều người. Từ cái đêm 2 năm trước, nó đã bị bản tính lạnh lùng khắc cốt ở trong lòng.
Thời điểm hai năm trước, nó đã yêu một chàng trai ( trước Sky). Anh ta có đủ điều kiện, lại yêu thương nó.. Hai người đã rất hạnh phúc cho đến khi cả hai chạm mặt người ba nuôi thứ 10 của nó. Vâng! Người này đích thực là kẻ giết cha của anh ta...Thật bất ngờ? Số phận trêu đùa thật đấy!!
Rồi hai ng chia tay nhau...Anh ta ko trả thù được cha nuôi nó, quay qua trả thù nó?!! Lúc ấy, nó đang bị máu trắng rất nặng, cần thay tuỷ gắp! Anh ta là ng có tuỷ hợp với nó nhưng nhất quyết kk giúp, mặc cho nó sống chết ra sao mặc kệ?!!
Ác thật đấy phải không?..:) Tình cảm 1 năm nói bỏ là bỏ! Khó lắm..
Để rồi, nó gặp Sky, nó lại yêu Sky và rồi lại bị phản bội!! Sao vậy chứ?
Số phận thích trêu ngươi con nguoi thật đấy!!
" Tôi muốn cô chết! "
" Tôi hận cô "
..
- Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!!!!!!!!
Nó hét lên đầy tuyệt vọng..
Từng lời nói của anh ta nó vẫn nhớ rõ, nhớ rõ từng lời từng chữ một. Từng lời như khăc sâu vào tim nó, tâm trí nó, lòng nó. Như mũi dao đâm sâu vào tim nó!! Đau lăsn?!! Thật sự là rất đau..!!! Cảm giác này nó đã không xảy ra từ 2 năm trước, từ cái ngày mà anh ta ra đi, bỏ nó!!! Vậy mà giờ nó lại trỗi dậy một lần nữa..!!!