Trong căn biệt thự mini ngoài biển của nó, 6 con người ba trai ba gái chọn cho mình một góc riêng để chui đầu vào công việc của bản thân mình. Giây phút này, không ai nói với ai câu nào, trên mặt tràn đây vẻ nghiêm túc mà trước giờ chưa thấy qua, im lặng nhưng trong lòng mỗi người đều cảm thấy rất yên bình, dù không nói gì với nhau nhưng như vậy cũng đủ lắm rồi.
Bù đầu bù cổ từ 10g đêm qua chỉ vì ăn chơi xã láng quên công việc mà giờ phải như vậy đây. Lúc cả bọn xong việc có lẽ cũng đã được hơn 4 giờ rồi. Bình minh ở phía xa biển cũng đã dần mở lên một màu sắc tươi mới, một màu cam yên bình ấm áp. Cảnh bình minh đẹp thế mà chẳng đứa nào có tâm trạng ngắm nhìn, tất nhiên là trừ nó, 5 con người nằm lê lết xuống sàn nhà lạnh toát, chân đứa này đè lên đứa kia, tay đứa này gác lên mình đứa khác, cãnh tượng thật sự là trong có chút buồn cười.
Ngắm xong bình minh, nó quay vào trong mở tủ đựng chăn ga sạch ra, chọn cái chăn to nhất và ấm nhất, một lần dùng lực mở rộng phũ lên cả bọn đang nằm say giấc nồng kia.
Bản thân cũng cảm thấy có đôi chút mệt mỏi nên liền leo lên chiếc giường cở vừa của mình, phũ chiếc chăn ấm lên thân hình mềm mại, nó từ từ chìm vào giấc ngủ sâu.
Ngoài kia, ông mặt trời chiếu rọi những tia sáng xung quanh, dường như chẳng muốn sáng quá mức đánh thức bọn nó. Ở thành phố, các bà mẹ dạy chuẩn bị đồ ăn sáng cho chồng con, các vị thanh niên trẻ tuổi dạy sớm để tập thể dục giữ gìn vóc dáng của bản thân, các cụ già sóng vai nhau vừa tập vừa nói chuyện rôm rã. Còn ở dưới quê, ở làng chài các nông ngư, nông dân chuẩn bị đồ dùng ra ruộng cày, ra biển đánh bắt cá.
Mặc kệ mọi thứ xung quanh diễn ra sôi động thế nào, cả nhóm cũng chả quan tâm mấy, giấc ngủ quan trọng hơn, trời sập tập đoàn xảy ra chuyện cũng phải ngủ đủ giấc rồi tính sau.
Thời gian cứ thế trôi qua..
Nó tỉnh dậy trong tinh thần sảng khoái, đầu óc tỉnh táo hẳn lên. Đảo mắt một vòng, phát hiện gian bếp nhỏ của nó đã bị các vị đây chiếm lấy làm của riêng, nhỏ và cô đứng làm bếp trưởng mặc sức sai bảo 2 đứa con trai.
Mà khoan? Tại sao lại chỉ có 2 người? Vậy 1 người còn lại là hắn đâu??!
Đang chìm trong thắc mắc của bản thân, thì tiếng trẻ con lanh lảnh của nhỏ vang lên.
- A? Phương Nhi, bồ dạy rồi à? Dạy sớm thế nhỉ haha. Ông Khoa ra ngoài mua đồ lát về bây giờ.
Nó không đáp, chỉ im lặng tiếp thu lời nói của nhỏ từ từ vào não bộ của mình. Thì ra hắn có việc ra ngoài mua đồ.
- Cậu vào rửa mặt đi, rồi ra ăn sáng - cô dịu dàng nói, đánh bật nó khỏi suy nghĩ của bản thân.
- Ừm - nó ầm ừ một tiếng lạnh lùng rồi bước vào phòng tắm rửa mặt trưmg diện lại cho bản thân.
Khoảng nửa tiếng thì nó cũng bước ra, vì ở đây không có bồn nên nó không ngăm mình nên suy ra tắm cũng không lâu lắm.
Lúc nó buớc ra, thì hắn cũng vừa về tới. Cã hai nhìn nhau có chút ngạc nhiên, trang phục của hắn và nó có phần gần như couple đến kì lạ. Lúc này nó mới lia mắt sang 4 người kia, lúc nãy không để ý lắm nhưng giờ thì phát hiện họ dường như là mặc couple với nhau! Hèn gì ban nãy cô đưa cho nó một chiếc đầm kèm theo lời dặn 'Nhớ mặc nha Nhi!'.
Nhỏ và anh chơi một tông màu đỏ đến rực rở. Một kiểu áo thun tay dài chất liệu đơn giản, trên đó in hình một con chuột Mickey đang cười trông rất ngộ nghĩnh. Anh như khác đi, vứt bỏ hình tượng thư sinh trông trẻ ra vài phần. Nhỏ mặc quần bò đen thoải mái, đôi Nike trắng làm tăng thêm chiều cao cho nhỏ, phần áo phía trước được đóng thùng khéo léo bỏ vào quần, phần sau để lộ ra. Trên cánh tay trắng còn đeo một chiếc đồng hồ trắng chống thấm nước mà theo nó là couple với anh.
Còn cô hôm nay cũng khá là cá tính nhưng vẫn không làm mất đi vẻ dịu dàng thùy mị. Quần lưng cao mài rách kết hợp với chiếc áo thun xanh sẫm được cách điệu ở cổ một chút, chân mang giày Vans xanh thoải mái, cậu thì tất nhiên phải couple với cô, quần jean thoải mái kết hợp áo thun luôn đc cậu ưu tiên.
Các đôi kia nhận ra tình cảm của mình cho đối phương nên mặc couple cũng ngại nhưng là điều dĩ nhiên, nhưng hắn và nó thì có hơi chút kì quái..
Nó khoác lên mình một chiếc đầm dài tới ngang giữa đùi, cổ tay áo được may rộng rãi, cách điệu bởi hai nét vòng tròn màu trắng nhỏ, cổ áo được thiết kế ngang vai, dù là ngang vai nhưng không bó buộc tạo cảm giác không thoải mái mà ngược lại nó lại làm ta cảm thấy khá dễ chịu, dễ dàng di chuyển, từ phận hông trở xuống có thiết kế thêm một chiếc quần ngắn bằng voan mỏng đen. Chiếc váy của nó thật đặc biệt và khá là tiện lợi. Váy của nó màu đen thì tất nhiên hắn-người mặc couple với nó cũng sẽ là màu đen, trên đầm của nó và áo của hắn đều in hình đôi cánh màu đỏ cở vừa. Ở góc phía trái được in thêm chữ NK màu trắng khá nổi bật trên nền màu đen.
Những chiếc áo, cái đầm, quần vô cùng bìnhh thường, thế mà khoác lên mình tụi nó lại trở thành những bộ cánh, âu phục đẹp đẽ nhất cho giới trẻ.
Thân mình mảnh mai mềm mại của nó cùng gương mặt sắc sảo làm cho người nhìn ghi ấn mãi không thôi. Kế bên trái nó là nhỏ với nét cười nghịch ngợm cùng gương mặt trẻ con làm các bạn cùng lứa cả lớn hơn đều yêu thích không thôi. Kế phải nó là cô với ý cười dịu dàng, gương mặt nở rộ như hoa đào tươi mới. Ba chàng trai thì không cần phải nói đến rồi, ba người mỗi người đẹp một nét riêng biệt, hắn lạnh lùng kiêu ngạo, anh thư sinh dịu dàng, cậu trẻ con đào hoa.
Tổ hợp sáu người thật khiến người người ghen tị!
Cùng leo lên chiếc xe 10 chỗ đã đậu sẵn ở bên ngoài, hắn cầm lái nó ngồi ghế phụ, bởi lẽ nó không nở chia cắt hai cặp kia, không muốn mình làm bóng đèn cản đường nên đanh ngồi ghế phụ, hắn chỉ muốn lái xe, đơn giản vậy thôi.
Trước khi khởi hành, tụi nó thống nhất địa điểm ăn chơi náo loạn kì này sẽ là công viên ĐẦM SEN KHÔ VÀ ĐẦM SEN NƯỚC. Không quán bar, không rượu, không đua xe, đơn giản là chơi những thứ đúng lứa tuổi teen.
Đi chơi thì chẳng cần lo gì khi có một người đảm đang như cô kề bên, một người am hiểu như anh, thì 4 con người này chả phải lo gì.
Mà khác lạ là mọi người đi chơi đều mang theo túi nhỏ túi lớn phòng hờ, mà bọn nó thì lại thảnh thơi vác cái thân vào mua vé thôi. Đơn giản là vì tụi nó có túi tiền rủng rỉnh trong người, muốn gì mua là được, mắc rẻ gì chả quan trọng.
Chạy từ biển ra tới thành phố lại chạy ngược về đầm sen nữa nên mất một lúc khá lâu, vì vậy chỉ không lâu sau, 4 đứa kia đã lăn quay ra ngủ, chỉ còn nó cấm tai phone nghe nhạc suốt quãng đường thôi.
Bù đầu bù cổ từ 10g đêm qua chỉ vì ăn chơi xã láng quên công việc mà giờ phải như vậy đây. Lúc cả bọn xong việc có lẽ cũng đã được hơn 4 giờ rồi. Bình minh ở phía xa biển cũng đã dần mở lên một màu sắc tươi mới, một màu cam yên bình ấm áp. Cảnh bình minh đẹp thế mà chẳng đứa nào có tâm trạng ngắm nhìn, tất nhiên là trừ nó, 5 con người nằm lê lết xuống sàn nhà lạnh toát, chân đứa này đè lên đứa kia, tay đứa này gác lên mình đứa khác, cãnh tượng thật sự là trong có chút buồn cười.
Ngắm xong bình minh, nó quay vào trong mở tủ đựng chăn ga sạch ra, chọn cái chăn to nhất và ấm nhất, một lần dùng lực mở rộng phũ lên cả bọn đang nằm say giấc nồng kia.
Bản thân cũng cảm thấy có đôi chút mệt mỏi nên liền leo lên chiếc giường cở vừa của mình, phũ chiếc chăn ấm lên thân hình mềm mại, nó từ từ chìm vào giấc ngủ sâu.
Ngoài kia, ông mặt trời chiếu rọi những tia sáng xung quanh, dường như chẳng muốn sáng quá mức đánh thức bọn nó. Ở thành phố, các bà mẹ dạy chuẩn bị đồ ăn sáng cho chồng con, các vị thanh niên trẻ tuổi dạy sớm để tập thể dục giữ gìn vóc dáng của bản thân, các cụ già sóng vai nhau vừa tập vừa nói chuyện rôm rã. Còn ở dưới quê, ở làng chài các nông ngư, nông dân chuẩn bị đồ dùng ra ruộng cày, ra biển đánh bắt cá.
Mặc kệ mọi thứ xung quanh diễn ra sôi động thế nào, cả nhóm cũng chả quan tâm mấy, giấc ngủ quan trọng hơn, trời sập tập đoàn xảy ra chuyện cũng phải ngủ đủ giấc rồi tính sau.
Thời gian cứ thế trôi qua..
Nó tỉnh dậy trong tinh thần sảng khoái, đầu óc tỉnh táo hẳn lên. Đảo mắt một vòng, phát hiện gian bếp nhỏ của nó đã bị các vị đây chiếm lấy làm của riêng, nhỏ và cô đứng làm bếp trưởng mặc sức sai bảo 2 đứa con trai.
Mà khoan? Tại sao lại chỉ có 2 người? Vậy 1 người còn lại là hắn đâu??!
Đang chìm trong thắc mắc của bản thân, thì tiếng trẻ con lanh lảnh của nhỏ vang lên.
- A? Phương Nhi, bồ dạy rồi à? Dạy sớm thế nhỉ haha. Ông Khoa ra ngoài mua đồ lát về bây giờ.
Nó không đáp, chỉ im lặng tiếp thu lời nói của nhỏ từ từ vào não bộ của mình. Thì ra hắn có việc ra ngoài mua đồ.
- Cậu vào rửa mặt đi, rồi ra ăn sáng - cô dịu dàng nói, đánh bật nó khỏi suy nghĩ của bản thân.
- Ừm - nó ầm ừ một tiếng lạnh lùng rồi bước vào phòng tắm rửa mặt trưmg diện lại cho bản thân.
Khoảng nửa tiếng thì nó cũng bước ra, vì ở đây không có bồn nên nó không ngăm mình nên suy ra tắm cũng không lâu lắm.
Lúc nó buớc ra, thì hắn cũng vừa về tới. Cã hai nhìn nhau có chút ngạc nhiên, trang phục của hắn và nó có phần gần như couple đến kì lạ. Lúc này nó mới lia mắt sang 4 người kia, lúc nãy không để ý lắm nhưng giờ thì phát hiện họ dường như là mặc couple với nhau! Hèn gì ban nãy cô đưa cho nó một chiếc đầm kèm theo lời dặn 'Nhớ mặc nha Nhi!'.
Nhỏ và anh chơi một tông màu đỏ đến rực rở. Một kiểu áo thun tay dài chất liệu đơn giản, trên đó in hình một con chuột Mickey đang cười trông rất ngộ nghĩnh. Anh như khác đi, vứt bỏ hình tượng thư sinh trông trẻ ra vài phần. Nhỏ mặc quần bò đen thoải mái, đôi Nike trắng làm tăng thêm chiều cao cho nhỏ, phần áo phía trước được đóng thùng khéo léo bỏ vào quần, phần sau để lộ ra. Trên cánh tay trắng còn đeo một chiếc đồng hồ trắng chống thấm nước mà theo nó là couple với anh.
Còn cô hôm nay cũng khá là cá tính nhưng vẫn không làm mất đi vẻ dịu dàng thùy mị. Quần lưng cao mài rách kết hợp với chiếc áo thun xanh sẫm được cách điệu ở cổ một chút, chân mang giày Vans xanh thoải mái, cậu thì tất nhiên phải couple với cô, quần jean thoải mái kết hợp áo thun luôn đc cậu ưu tiên.
Các đôi kia nhận ra tình cảm của mình cho đối phương nên mặc couple cũng ngại nhưng là điều dĩ nhiên, nhưng hắn và nó thì có hơi chút kì quái..
Nó khoác lên mình một chiếc đầm dài tới ngang giữa đùi, cổ tay áo được may rộng rãi, cách điệu bởi hai nét vòng tròn màu trắng nhỏ, cổ áo được thiết kế ngang vai, dù là ngang vai nhưng không bó buộc tạo cảm giác không thoải mái mà ngược lại nó lại làm ta cảm thấy khá dễ chịu, dễ dàng di chuyển, từ phận hông trở xuống có thiết kế thêm một chiếc quần ngắn bằng voan mỏng đen. Chiếc váy của nó thật đặc biệt và khá là tiện lợi. Váy của nó màu đen thì tất nhiên hắn-người mặc couple với nó cũng sẽ là màu đen, trên đầm của nó và áo của hắn đều in hình đôi cánh màu đỏ cở vừa. Ở góc phía trái được in thêm chữ NK màu trắng khá nổi bật trên nền màu đen.
Những chiếc áo, cái đầm, quần vô cùng bìnhh thường, thế mà khoác lên mình tụi nó lại trở thành những bộ cánh, âu phục đẹp đẽ nhất cho giới trẻ.
Thân mình mảnh mai mềm mại của nó cùng gương mặt sắc sảo làm cho người nhìn ghi ấn mãi không thôi. Kế bên trái nó là nhỏ với nét cười nghịch ngợm cùng gương mặt trẻ con làm các bạn cùng lứa cả lớn hơn đều yêu thích không thôi. Kế phải nó là cô với ý cười dịu dàng, gương mặt nở rộ như hoa đào tươi mới. Ba chàng trai thì không cần phải nói đến rồi, ba người mỗi người đẹp một nét riêng biệt, hắn lạnh lùng kiêu ngạo, anh thư sinh dịu dàng, cậu trẻ con đào hoa.
Tổ hợp sáu người thật khiến người người ghen tị!
Cùng leo lên chiếc xe 10 chỗ đã đậu sẵn ở bên ngoài, hắn cầm lái nó ngồi ghế phụ, bởi lẽ nó không nở chia cắt hai cặp kia, không muốn mình làm bóng đèn cản đường nên đanh ngồi ghế phụ, hắn chỉ muốn lái xe, đơn giản vậy thôi.
Trước khi khởi hành, tụi nó thống nhất địa điểm ăn chơi náo loạn kì này sẽ là công viên ĐẦM SEN KHÔ VÀ ĐẦM SEN NƯỚC. Không quán bar, không rượu, không đua xe, đơn giản là chơi những thứ đúng lứa tuổi teen.
Đi chơi thì chẳng cần lo gì khi có một người đảm đang như cô kề bên, một người am hiểu như anh, thì 4 con người này chả phải lo gì.
Mà khác lạ là mọi người đi chơi đều mang theo túi nhỏ túi lớn phòng hờ, mà bọn nó thì lại thảnh thơi vác cái thân vào mua vé thôi. Đơn giản là vì tụi nó có túi tiền rủng rỉnh trong người, muốn gì mua là được, mắc rẻ gì chả quan trọng.
Chạy từ biển ra tới thành phố lại chạy ngược về đầm sen nữa nên mất một lúc khá lâu, vì vậy chỉ không lâu sau, 4 đứa kia đã lăn quay ra ngủ, chỉ còn nó cấm tai phone nghe nhạc suốt quãng đường thôi.