Sau khi cô được đưa vào phòng bệnh đặc biệt, thì một lúc sau chiếc băng ca màu trắng đẩy nó đang ngủ say vào phòng đặt cạnh nhỏ.
Phía sau, hắn bước vào với khuôn mặt có chút mệt mỏi. Vốn tưởng có thể chọn hôm nay bày tỏ tình cảm với nó, ai ngờ đâu lại xảy ra sự cố như vậy chứ..
Ánh mắt nhìn nó của hắn trở nên dịu dàng mà lẫn chút đau lòng, khuôn mặt thường ngày vốn nghiêm nghị lại mang nét lạnh lùng của nó, lại vì ngủ say mà trở nên nhu hoà, dịu dàng như nước.
Chỉ là vết thương trên trán của nó có chút không hợp với khuôn mặt trắng nõn mà thôi.
- Hey Khoa, cho tui biết vì sao Nhi lại như vậy đi?
Nhỏ nhảy sổ từ trên sopha về phía hắn, miệng oang oang rống to đầy tò mò, cái giọng của nhỏ quá to khiến hắn bất giác nhíu chặt chân mày, mà bên kia cậu cũng đang nhìn nhỏ chầm chầm với ánh mắt tựa như 'Cô còn rống to nữa tôi sẽ bóp chết cô!'
- Im lặng đi!
Ba chữ mà uy quyền lại nghiêm nghị. Nhìn hắn hung dữ vậy nhỏ bất giác sợ hãi, lùi vài bước tìm tới lòng ngực ấm áp của anh dựa vào tìm cảm giác an toàn.
Hắn thấy nhỏ ngoan ngoãn vậy mới bắt đầu mở giọng trầm thấp quyến rũ của mình nói:
- Thật ra sự tình Nhi bị thương là thế này...
Hoá ra trong lúc chụp choẹt ở Băng Đăng, hắn lôi nó ra ngoài tìm hai cặp kia thì bất ngờ gặp lại Lê Hải My, Trần Thanh Thanh và Phan Thu Thuý.
Cả hai bên đều xảy ra xô xát rất lớn, cãi vã dẫn đến đánh nhau, mà ba chọi một thì không thể nào địch nổi.
Đến đấy thì nhỏ lại một lần nữa nhảy vào miệng hắn nói: 'Ủa bình thường võ công của Nhi cũng tốt lắm mà, sao nay lại vậy nhỉ?'. Chỉ thấy hắn lắc đầu rồi kể tiếp.
Nguyên nhân vụ này thì không rõ lắm. Đẩy qua đẩy lại thì do bị Lê Hải My cô ta phục kích bất ngờ, lấy túi xách đập vào Nhi Nhi, không phản ứng kịp nên đã bị đụng đầu vào cột đá bên cạnh, thế đấy.
Nhỏ nghe mà điên người lên, bức xúc thay cho nó. Hắn do nhắm mắt kể chuyện nên khi vừa mở mắt dậy đã thấy đôi mắt ma mị của nó nhìn chằm chằm hắn không chớp.
Mà hắn khi thấy nó đã vô cùng giật mình, ngớ người ra mất một lúc, biểu cảm trên mặt hắn khiến nó cảm thấy rất buồn cười, hắn thật có chút đáng yêu nha.
Khoan đã!? Nó đang nói gì thế nhỉ sao lại nghĩ hắn đáng yêu được. Nhất đinhj là nó bị điên mất rồi..
Bên kia cô và cậu cũng cười khúc khích khi nhìn biểu hiện của hắn, thấy bản thân mình bị chọc một cách vô cớ vô tội vạ thế nên hắn ho một tiếng lấy lại phong độ.
- Em..ừm có sao không?
Hắn ngại ngùng lên tiếng, gương mặt đẹp trai tuấn tú vì ngượng mà hơi..uhm..nói sao nhỉ?
'Không hi..' - Đến cuối cùng nó cũng không chịu được mà bật cười lên một tiếng. Khẽ cho hắn mắc cỡ khẽ quát.
- Cô cười gì chứ?!
Nó chỉ im lặng cúi đầu nén cười, hắn nhìn biểu hiện của nó mà buồn bực không thôi, có gì đáng để cười đâu chứ?
Một lúc sau..
Cửa phòng bệnh bị một lực xô đẩy rất mạnh đập vào cửa khiến nó kêu lên một tiếng rất to. Làm giật mình cái nhóm đang túm tụm lại ăn bánh trái uống nước ngồi thong thả kia.
Mà bên ngoài hành lang, một tập đoàn cỡ mười người đang nhốn nháo cả lên. Dẫn đầu là cô gái có thân hình gầy ốm nhưng khuôn mặt xinh đẹp có chút giận dữ khó chịu.
- Tụi bây đừng nháo nữa coi ~ Cô gái đó khẽ quát.
Ngay lập tức, mười cái miệng đang oang oang la lối om sòm liền câm như hến, chỉ biết dùng ánh mắt uỷ khuất nhìn nàng.
Xoay người lại, cô gái đó lên tiếng nói: ' Hôm nay 11a8 tới đây để thăm người!! Dô dô tụi bây.'
Thế đấy, nguyên binh đoàn hùng hậu kéo vào phòng bệnh. May nơi đây thoáng đãng rộng rãi, nếu không chứa cũng chả vừa.
- Ủa tụi bây tới đây chi? ~ nó bỉnh bơ nói.
- Ngu! Tụi này tới thăm mày chứ chi ~ Jenifer (cô nàng dẫn đầu) hất tóc nói.
Mà quên nói một chút, là ba đứa nó cảm thấy 11A tức 11A1 có chút không đoàn kết thoải mái cho lắm, với cả cha vui vẻ gì nên đồng tâm đồng lòng dứt khoác thành lập nên 11A8-nơi tụ hợp những thiên kim thiếu gia xinh đẹp quậy phá nhất nhì.
Ấy mà không chảnh choẹ gì nha, bao nhiêu thành phần quậy trong top 16 đều tụ hợp về lớp 11A8 hết trơn. Tụi nó bạo hành vậy nhưng ai dám phản đối!? Ai dám chống lại!?
Nhưng được cái học giỏi và vốn chưa gây tổn hại gì cho người khác, cho trường là ok.
Quậy mà sống có tình có nghĩa, bạn bè với nhau từ đầu năm tới giờ mới 1 tháng nên cũng tính là thân thiết đi ==
- E hèm.. Tập trung tập trung. Chúng ta hôm nay sẽ tổ chức buổi làm quen ra mắt từng thanh viên lại ~ Jenifer đỏng đảnh hùng hồn đứng trên giường la hét.
- Ok Ok - mà bọn bên dưới có phản đối gì đâu, còn đồng lòng ủng hộ nữa.
Bó tay chấm com với cái lớp này.
- Tui xin tự giới thiệu, tui là Jenifer lớp trưởng lớp này, là người xinh đẹp nhất nhất ~ cũng là cô ta. đứng tự sướng đến phổng mũi.
- Xuống đi mày ơi, trèo cao quá té cái bịch là bể xương chậu xẹp cái đít xi li côn của mày đoá. để tao giới thiệu tiep choa ~ Nam bóng ẻo lả nói ~ Đồng bào chắc hẳn cũng biết ta, ta là Nam đẹp troai hihi ~ nói xong còn lấy tay vuốt vuốt tóc, đánh mông bước đi
- Tới tao tới tao, tao là Tú ú ~ một cô gái mập mạp đáng yêu chạy lại gthieu.
- Còn tao là Huy béo ~ chàng trai khác mập hơn da dẻ hồng hào nói.
- Tới tao tới tao..
Và tiếp là khá nhiều điệp khúc giới thiệu. Hắn và nó có một động tác chung là ôm đầu, cùng luôn một suy nghĩ: 'Tụi nó tới đây quậy hay tới thăm?'
Vậy mà chả ai nói ra, họ chỉ cười đùa góp vui với những con người kia thôi.
Đang suy nghĩ miên man, họ bị tiếng nói của con Anh Điên cắt đức dòng suy nghĩ:
- ĐỒNG BÀO LỚP 11A8 ƠII!!!!
Cả đám loi choi liền ơi một cái thật to và rõ, hại bệnh nhân phòng kế và y tá bác sĩ bị một phen hết hồn.
- CHÚNG TA ĐI....
Phía sau, hắn bước vào với khuôn mặt có chút mệt mỏi. Vốn tưởng có thể chọn hôm nay bày tỏ tình cảm với nó, ai ngờ đâu lại xảy ra sự cố như vậy chứ..
Ánh mắt nhìn nó của hắn trở nên dịu dàng mà lẫn chút đau lòng, khuôn mặt thường ngày vốn nghiêm nghị lại mang nét lạnh lùng của nó, lại vì ngủ say mà trở nên nhu hoà, dịu dàng như nước.
Chỉ là vết thương trên trán của nó có chút không hợp với khuôn mặt trắng nõn mà thôi.
- Hey Khoa, cho tui biết vì sao Nhi lại như vậy đi?
Nhỏ nhảy sổ từ trên sopha về phía hắn, miệng oang oang rống to đầy tò mò, cái giọng của nhỏ quá to khiến hắn bất giác nhíu chặt chân mày, mà bên kia cậu cũng đang nhìn nhỏ chầm chầm với ánh mắt tựa như 'Cô còn rống to nữa tôi sẽ bóp chết cô!'
- Im lặng đi!
Ba chữ mà uy quyền lại nghiêm nghị. Nhìn hắn hung dữ vậy nhỏ bất giác sợ hãi, lùi vài bước tìm tới lòng ngực ấm áp của anh dựa vào tìm cảm giác an toàn.
Hắn thấy nhỏ ngoan ngoãn vậy mới bắt đầu mở giọng trầm thấp quyến rũ của mình nói:
- Thật ra sự tình Nhi bị thương là thế này...
Hoá ra trong lúc chụp choẹt ở Băng Đăng, hắn lôi nó ra ngoài tìm hai cặp kia thì bất ngờ gặp lại Lê Hải My, Trần Thanh Thanh và Phan Thu Thuý.
Cả hai bên đều xảy ra xô xát rất lớn, cãi vã dẫn đến đánh nhau, mà ba chọi một thì không thể nào địch nổi.
Đến đấy thì nhỏ lại một lần nữa nhảy vào miệng hắn nói: 'Ủa bình thường võ công của Nhi cũng tốt lắm mà, sao nay lại vậy nhỉ?'. Chỉ thấy hắn lắc đầu rồi kể tiếp.
Nguyên nhân vụ này thì không rõ lắm. Đẩy qua đẩy lại thì do bị Lê Hải My cô ta phục kích bất ngờ, lấy túi xách đập vào Nhi Nhi, không phản ứng kịp nên đã bị đụng đầu vào cột đá bên cạnh, thế đấy.
Nhỏ nghe mà điên người lên, bức xúc thay cho nó. Hắn do nhắm mắt kể chuyện nên khi vừa mở mắt dậy đã thấy đôi mắt ma mị của nó nhìn chằm chằm hắn không chớp.
Mà hắn khi thấy nó đã vô cùng giật mình, ngớ người ra mất một lúc, biểu cảm trên mặt hắn khiến nó cảm thấy rất buồn cười, hắn thật có chút đáng yêu nha.
Khoan đã!? Nó đang nói gì thế nhỉ sao lại nghĩ hắn đáng yêu được. Nhất đinhj là nó bị điên mất rồi..
Bên kia cô và cậu cũng cười khúc khích khi nhìn biểu hiện của hắn, thấy bản thân mình bị chọc một cách vô cớ vô tội vạ thế nên hắn ho một tiếng lấy lại phong độ.
- Em..ừm có sao không?
Hắn ngại ngùng lên tiếng, gương mặt đẹp trai tuấn tú vì ngượng mà hơi..uhm..nói sao nhỉ?
'Không hi..' - Đến cuối cùng nó cũng không chịu được mà bật cười lên một tiếng. Khẽ cho hắn mắc cỡ khẽ quát.
- Cô cười gì chứ?!
Nó chỉ im lặng cúi đầu nén cười, hắn nhìn biểu hiện của nó mà buồn bực không thôi, có gì đáng để cười đâu chứ?
Một lúc sau..
Cửa phòng bệnh bị một lực xô đẩy rất mạnh đập vào cửa khiến nó kêu lên một tiếng rất to. Làm giật mình cái nhóm đang túm tụm lại ăn bánh trái uống nước ngồi thong thả kia.
Mà bên ngoài hành lang, một tập đoàn cỡ mười người đang nhốn nháo cả lên. Dẫn đầu là cô gái có thân hình gầy ốm nhưng khuôn mặt xinh đẹp có chút giận dữ khó chịu.
- Tụi bây đừng nháo nữa coi ~ Cô gái đó khẽ quát.
Ngay lập tức, mười cái miệng đang oang oang la lối om sòm liền câm như hến, chỉ biết dùng ánh mắt uỷ khuất nhìn nàng.
Xoay người lại, cô gái đó lên tiếng nói: ' Hôm nay 11a8 tới đây để thăm người!! Dô dô tụi bây.'
Thế đấy, nguyên binh đoàn hùng hậu kéo vào phòng bệnh. May nơi đây thoáng đãng rộng rãi, nếu không chứa cũng chả vừa.
- Ủa tụi bây tới đây chi? ~ nó bỉnh bơ nói.
- Ngu! Tụi này tới thăm mày chứ chi ~ Jenifer (cô nàng dẫn đầu) hất tóc nói.
Mà quên nói một chút, là ba đứa nó cảm thấy 11A tức 11A1 có chút không đoàn kết thoải mái cho lắm, với cả cha vui vẻ gì nên đồng tâm đồng lòng dứt khoác thành lập nên 11A8-nơi tụ hợp những thiên kim thiếu gia xinh đẹp quậy phá nhất nhì.
Ấy mà không chảnh choẹ gì nha, bao nhiêu thành phần quậy trong top 16 đều tụ hợp về lớp 11A8 hết trơn. Tụi nó bạo hành vậy nhưng ai dám phản đối!? Ai dám chống lại!?
Nhưng được cái học giỏi và vốn chưa gây tổn hại gì cho người khác, cho trường là ok.
Quậy mà sống có tình có nghĩa, bạn bè với nhau từ đầu năm tới giờ mới 1 tháng nên cũng tính là thân thiết đi ==
- E hèm.. Tập trung tập trung. Chúng ta hôm nay sẽ tổ chức buổi làm quen ra mắt từng thanh viên lại ~ Jenifer đỏng đảnh hùng hồn đứng trên giường la hét.
- Ok Ok - mà bọn bên dưới có phản đối gì đâu, còn đồng lòng ủng hộ nữa.
Bó tay chấm com với cái lớp này.
- Tui xin tự giới thiệu, tui là Jenifer lớp trưởng lớp này, là người xinh đẹp nhất nhất ~ cũng là cô ta. đứng tự sướng đến phổng mũi.
- Xuống đi mày ơi, trèo cao quá té cái bịch là bể xương chậu xẹp cái đít xi li côn của mày đoá. để tao giới thiệu tiep choa ~ Nam bóng ẻo lả nói ~ Đồng bào chắc hẳn cũng biết ta, ta là Nam đẹp troai hihi ~ nói xong còn lấy tay vuốt vuốt tóc, đánh mông bước đi
- Tới tao tới tao, tao là Tú ú ~ một cô gái mập mạp đáng yêu chạy lại gthieu.
- Còn tao là Huy béo ~ chàng trai khác mập hơn da dẻ hồng hào nói.
- Tới tao tới tao..
Và tiếp là khá nhiều điệp khúc giới thiệu. Hắn và nó có một động tác chung là ôm đầu, cùng luôn một suy nghĩ: 'Tụi nó tới đây quậy hay tới thăm?'
Vậy mà chả ai nói ra, họ chỉ cười đùa góp vui với những con người kia thôi.
Đang suy nghĩ miên man, họ bị tiếng nói của con Anh Điên cắt đức dòng suy nghĩ:
- ĐỒNG BÀO LỚP 11A8 ƠII!!!!
Cả đám loi choi liền ơi một cái thật to và rõ, hại bệnh nhân phòng kế và y tá bác sĩ bị một phen hết hồn.
- CHÚNG TA ĐI....