Chắc các bn thắc mắt là tại vì sao mà nó quay trở về quá khứ 1 cách độ ngột mà gia đình nó ở hiện đại sẽ ra sau? Thật ra thì t/g mới viết truyện xuyên không nên lúc đầu ko bt cứ đăng xem ai có xem ko? Sau này tìm hiểu lại thì thấy mình quên cái phần ở hiện tại ra sau rồi mới xuyên không. Thui đành t/g xin dc tóm gọn sau đây:
Thật ra nó ở trông côi nhi viện từ lúc mới sinh ra, vì nó có 2 con mắt khác nhau (cái nỳ t/g cũng wên nói từ đầu), 1 con có màu nâu như bao người bình thường khác còn con mắt còn lại có màu
Vì cái đôi mắt đó mà mọi đứa trẻ cùng tuổi với nó xa lánh và coi nó như quái vật nên nó ko có bn còn mấy người đến nhận con nuôi thấy nó thì liền kiếp sợ kể cả những sơ trong trại mồ côi (t/g: Haizza, tội nghiệp con bé, tại mấy người đó quá “cỗ lỗi xỉ”chắc đang sống ở thập niên 40-50 chắc). Vì vậy chưa đến 5 tuổi mà nó mắc phải căn bệnh trầm cảm nặng. Nhưng bi kịch ko đừng ở đó, vừa tròn sinh nhật 5 tuổi của cô bé thì có 1 người đàn ông đến từ viện nghiên cứu, ông ta bảo mún nhận con nuôi vì vợ ko đẻ dc nhưng đằng sau lời nói ấy là mún 1 đứa để đưa về viện nghiên cứu để họ có thể thí nghiệm thuốc mà họ vô tình (à cái này thì t/g ko bt vô tình hây cố tình nữa) chế ra nhưng vật thí nghiệm phải là vật thể sống, nhưng cố thử vào rất nhiều loài động vật khác nhau nhưng có vẻ nó ko thành công và gây bệnh cho vô số động vật. Rồi tiếp đến họ lại nghĩ đến con người, họ chi thí nghiệm vào những người già, vị thành niên và những người tuổi mới lớn, nhưng lại 1 lần nữa họ ko thành công mặc dù người dc thí nghiệm ko chết (ko chết thôi nhé). Rồi trong hoàng cảnh này thì họ biết làm gì khi đã đặt hết tiền tài vào thí nhiệm này rồi giờ thì gia đình họ phải làm sau đây. Ban đầu bọn họ cũng phản đối vì ko thể để trẻ em dưới 18 tuổi mà thử nghiệm, nhưng sau khi suy nghĩ thì họ cũng đồng ý vì thí nghiệm này thì cũng ko có hại cho con người cho làm lắm nên họ bắt tay vào làm. Họ cử 1 người đàn ông vào côi nhi viện để nhận nuôi 1 đứa trẻ, và ông đã vô tình nhìn thấy nó trong 1căn phòng tối ở phía khuất của hành lang trại mồ côi. Ông ta đem nó về và làm thí nghiệm đúng lúc nó tròn 5 tuổi.
Sau đây sẽ giải thích vể thuốc thí nghiệm nhé! Gọi là thuốc thì cũng ko đúng nói đúng hơn là 1 dung dịch truyền tải mọi kiến thức có liên quan đến hiện đại vd như là võ thuật, y học, hóa học, nghệ thuật, khoa học, văn học, cổ máy,… . Dung dịch ấy đã giúp con người có thể lm việc như là 1 cổ máy thực thụ nhưng phải biết cách sử dụng dung dịch ấy nó mới có thể hoạt dộng như mong mún nếu ko sử dụng đúng thì nó sẽ có hại cho sinh vật. Vậy là các bn cũng bt vì các nhà hóa học chế ra chất này mà không sử dụng nên hại vô số sinh vật. Chắc các bạn mún biết các sử dụng dung dịch đúng ko? Cách sử dụng ko khác chính là họ phải chọn 1 đứa trẻ và đứa trẻ ấy phải có mắc 1 căn bệnh hiếm gặp thì dung dịch chứa virut ấy mới có thể xâm nhập vào cơ thể dc. Vì họ may mắng đã cử ông ta, và ông ta vì thấy nó bị m.n xanh lánh nên ông ta mới chọn nó. Đương nhiên là họ đã may mắng chọn đúng người mà thí nghiệm nên thời gian thí nghiệm của bọn họ chỉ mất trong 4 năm. 4 năm trôi qua nó mới dc mở mắt ra và ko ngâm mình trong cái dung dịch ấy nữa, và cũng lúc đó nó tròn 9 tuổi. 9 tuổi thôi mà nó như 1 người máy lm việc ko mệt mỏi, và rất giỏi trong nhìu lĩnh vực nhưng lĩnh vực giỏi nhất của nó là ngành y học, chế tạo và võ thuật. Mới 9 tuổi mà ko bao giờ vui chơi như bao đứa trẻ khác chỉ bt lm cho những người mà đã tiêm dung dịch đó vào nó, cũng vào lúc đó vì nó trở nên nổi tiếng toàn quốc gia mà nó sinh sống nên có 1 tổ chức mafia mún nó gia nhập vào ban của bọn họ để bọn họ trở nên hung mạnh hơn. Nhóm nghiên cứu đã đồng ý với điều kiện là nó vẫn lm cho bọn họ. Thế là danh tiếng của nó lại dần nổi tiếng trên toàn thế giới. Năm 10 tuổi thì dc đi học nên nó dần thay đổi cảm xúc bùn thành cảm xúc lun lun mỉn cười trước mặc m.n. Rồi 11 tuổi thì nó bị đem lại phòng thí nghiệm để tiêm cho nó 1 dung dịch ngừng phát triển các tế bào để nó có thể mang hình dáng là đứa trẻ 11 tuổi. Rồi đúng lúc nó dc tiêm dung dịch 2-3 để cho dung dịch đi khắc cơ thể thì ông tiên tìm thấy nó và đưa nó đến cái chỗ nhìu mây và thức ăn í. Còn nhóm nghiên cứu khi bt nó biến mất nghĩ là nó đã tan biến do dung dịch ngừng phát triển tế bào kết hợp với dung dịch thông minh mà họ tạo ra đã làm cơ tan biến sau 2-3, họ ân hận đúng là ngu tại sao lại để mất 1 thiên tài như nó…
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Còn về cô bé 7 tuổi thì cô bé là con của Lâm gia, vì cò đôi mắt 2 màu như nó nên từ nhỏ đến 5 tuổi cứ bị các người con riêng do các phi tần sinh ra bắt nạt, bị m.n trong Lâm gia chửi mắng, đánh đạp dã mang trong đó có cả phụ thân và 9 ng mẹ ruột đã sinh ra cô rồi người đàn bà đó lại vức cô như 1 con chó để dc sự ân sủng của chồng mình mặc cho cô gào hét vang xin mẹ cho vào nhà. Rồi cô bé bị bệnh nặng thì có 1 cặp vợ chồng Vân gia (1 gia tộc đã bị ruồng bỏ từ mấy tram năm trước vs lí do là Vân gia lun giúp người và ko bao giờ cạnh tranh vs các gia tộc khác dc m.n dân yêu mến và bị các gia tộc khác ghét bỏ) đi ngang thấy cô bé quá tội, mà người vợ đó cũng ko thể sinh con dc nên nhận đứa nhỏ lm con của mình. Họ nuôi cô bé như đứa con ruột của mình mặc dù cô bé có đôi mắt thay màu, cô cũng dần đón lấy tình cảm của họ. Suốt 2 năm qua 3 người sống vs nhau hạnh phúc, nhưng rồi 1 tai nạn ập đến với cô. Khi 2 vợ chồng tìm dc cô thì lúc đó thân cô đã bầm dập, tim dã ngừng đập, mình dính dầy máu. 2 vợ chồng vô cùng đau khổ khi ko bt ai đã làm cô bị như thế nỳ. Thế rồi họ về nhà cầu xin thần linh cứu sống con của họ.
T/g: Mình vô cùng xin lỗi các bạn, thời gian qua mình bỏ post vì mình nghĩ là ko có ai xem truyện của mình nên mình ko viết nữa. Nay mình xem lại thì thấy có người xem nên mình sẽ viết tiếp
______________________________________
Thế là nó về nhà thay bộ đồ cosplay kiểu cổ trang mà nó định mặc trong ngày lễ Cosplay nhưng có vẻ là ko dc rùi nên nay xuyên không thì mặc lun sẵn đem theo vài bộ để mốt có đồ để mặc chớ bỏ lun thì uổn lém. Nó vừa chuẩn bị xong thì ông tiên liền đến trước nó. Ổng ns:
- Chúng ta đi thôi nào
- Khoang đã – Nó bật chợt ns
- Chuyện gì nữa? Chẵng phải con ns là thay đồ rồi đi sao? - Ổng có vẻ hoảng sợ
- Đi mà ko đưa tiền thì lấy gì mà sống hả? – nó hỏi với vẻ u ám
- À…à… tiền đây - Ổng thấy vẻ mặc của nó thì liền đưa tiền ra
Nó cầm tiền lên đếm thì thấy chỉ có vạn lượng nó liền ns:
- Chời như vầy sao mà đủ ăn – Nó bực mình ns
- Nhưng ta thấy như vầy là nhìu rùi - Ổng ns
- Ông nhìn tôi xem! Ngày ăn cũng vài chục bữa mà đưa nhiu đây chắc đủ , ngày gì đó thôi ( t/g: Trời! ăn chi dữ vậy bà nội; Jen: ko ăn vậy thì sao là Jen chớ )– Nó lấy hơi ns tiếp – Như vậy là chưa tính tiền thuê nhà trọ nữa đó
- Trời! (Ông trời: Tại con Jen nó ăn nhìu chớ đâu ph ta đâu mà kêu ta hoài vậy) Nhiêu đây mà chưa đủ nhưng ta chỉ có nhiêu đây thui - ổng giải thích
- Hả sao tiên gì mà nghèo vậy – Nó chê ổng
- Haizza, ko phải ta nghèo mà là toàn bộ số còn lại thì vợ ta giữ rùi (O-O Sợ Vợ ák)
- Haizza, tôi cũng có chút đỉnh nếu ông biến nó thành tiền cổ dc thi tui sẽ đi, còn nếu ko thì tui ở nhà – Nó thanh thảng ns
- Được, được ta biến liền
Thế là nó lấy ra số tiền khá lớn (tạm thời t/g ko bt ns bao nhiu nhưng cũng cho là lớn đi) và rùi ổng liền biến tiền của nó thành tiền xưa. Khi vừa biến xong thì…
- Ểk, nhìu v sao tôi giữ dc – nó lại than
- Vậy thì để vào cái túi chứa vạn lượng ý, nhìn ngoài thì nó khá nhỏ nhưng bên trong có thể chứa chứa cả vài chục người và có thể làm giảm trộng lượng của vật đấy! - Ổng ns
- Vậy đây là cái túi thần có thể thu nhỏ dc tất cả đề có thể bỏ vừa cái túi à – theo trí thông minh của mình nó ns
- Um, cũng ko hẳn là tất cả có vài thứ quá sức chịu đựng của nó nên nó ko thể chứa dc - Ổng giải thích
- Vậy cũng dc, thui ta đi – Nó vừa nói vừa bỏ tiền và vài bộ đồ hồi nãy định đem theo vào cái túi nhỏ ấy
Ông tiên nghe vậy mừng quá vì cuối cùng thì ổng cũng có thể chở nó đi dc rùi, chớ hồi nảy giờ nó quần ổng quá ổng chịu ko nổi nên cầu trời cho nó đi sớm sớm cho rồi. Ông tiên biến ra đám mây và chở nó vs ổng vượt về năm trước. Trên đường đi vì bùn quá ko có gì lm nó hỏi ổng tiếp:
- Nè, ông đưa tôi về năm trước để làm gì vậy?
- Ờ thì, Kim gia có cô con gái tuổi vừa ms mất vì quá đau lòng nên họ ngày đêm cầu thần linh cho cô con gái nhỏ tuổi của mình sống lại. Thần linh thấy tội cho họ nên thần linh bảo họ phải để đứa bé ấy ở bàn thần linh để thần linh đưa đứa bé về thiên giới, tìm cách cứu cô bé nhỏ tuổi ấy và báo vs mọi người trong gia đình rằng họ sẽ đưa cô bé về trong vòng tháng nhưng có vẻ là ko thể dc vì lúc đó thân thể của cô bé đã bị trộng thương nặng nề và linh hồn của cô bé đã an nghỉ ko thể về dc nữa nên họ bảo ta phải tìm cơ thể giống vs cơ thể đứa bé và phải lớn tuổi hơn và linh hồn của cơ thể ấy, ta tìm và may mắn thấy gặp con nên… - ổng ngập ngừng
- Vậy là ông mún tôi thay thế đứa bé đó? – Nó hỏi tiếp
- À, ta cũng ko bt nữa vì ta chỉ trợ giúp thôi, mà có lẽ là vậy - Ổng trầm nâm ns tiếp – Ta quên hỏi là con bao nhiu tuổi rồi?
-
- Có thể là con nhỏ đi vài tuổi đấy!
- Vậy à? Thui ông tập trung đi kìa hình như sắp tới rồi đó – Nó nhắc nhở
Nó vừa dức lời thì vừa đến nơi. Đến nơi đám mây biến mất, ổng làm phép cho nó tàn hình và lẻn bước vào phòng của vị thần để hù họ (_o). Khi bước vào nó thấy có vị thần linh đang ngồi chờ khá là căng thẳng, vị vừa thấy tiếng động lạ liền nhìn ra cửa thì ko thấy ai, vị thần tưởng ma nên ông ra tư thế “khá bùn cười” để đáng con ma ấy nhưng ông tiên và nó thấy tư thế của ông thần thì liền cười ha hả làm phép tàn hình biến mất. ông thấy ổng đỏ mặt hế sức, nhưng thui dù gì thì chuyện cũng gắp nên trong vui mừng vị lên tiếng:
- Ông về rồi à? – ông thứ nhất vui mừng ns
- Này, sao ông cho chúng tôi chờ lâu thế đến nửa tháng trời ông ms về? – Ông thứ trách móc
- Ông điên à? Ông tưởng tìm cơ thể giống vs cơ thể của đứa bé kia và linh hồn của cơ thể ấy khó lém ko? Đã vậy ta còn mất vang lượng để mời về đấy – ông tiên chửi hơi
- Thui, thui đừng cải nhau nữa – Ông thứ giản hòa
- Làm quen đi – Ông thứ lên tiếng
- Vậy cháu tên gì? – Ông thứ
- Lâm Hoàng Minh nick name là Jen tuổi
- tuổi um… - cả ông ngập nhừng suy nghĩ
ông suy nghĩ hồi lâu mà ko có kết quả thì nó bực mình định bỏ đi thì ông tiên lên tiếng ngăn cản nó
- Vậy là cháu có nhỏ đi tuổi và cơ thể đứa bé kia sẽ lớn thêm tuổi – ông tiên ns
- Vì sao? – nó hỏi
- Vì khi hòa nhập cơ thể giống nhau vs điều kiện trong cơ thể khi phải mất rồi và cơ thể lại lớn hơn cơ thể kia và theo như ta biết thì số tuổi người cộng lại và chia thì ms ra số tuổi mà cơ thể hòa nhập lại dc – ông thứ giải thích lèo
- Um…, vậy cũng dc,thời gian là tháng mà giờ chỉ còn có tháng rưỡi vậy thời gian nhập cơ thể lại và thời gian bình phục của cơ thể khi nhập vào là bao nhiu? – nó lại hỏi
- Thời gian hòa nhập cơ thể chỉ có ngày thôi vì khi con người đã chết thì họ chỉ để lại kí ức và cơ thể của họ ở trần gian thôi còn nếu tính thời gian bình phục của cơ thể hòa nhập giữa cơ thể bình thường và cơ thể bị thương vô cùng nặng cộng vs sức mạnh của chúng ta nữa thì sớm nhất là ngày vậy tính ra phải mất nữa tháng thì ms có thể khỏi hẵng – ông thứ ns
- Vậy làm nhanh đi mất nửa tháng vậy còn tháng các ông có thể dạy cho tôi võ thuật và số độc hay y dược dc ko?
- Dc sao ko – ông thứ trả lời thay các ông còn lại (có cả ông tiên)
Mọi việt chuẩn bị đầy đủ và nghi thức kết hợp cơ thể bắt đầu…
__________________________________
Sẵn đây mình xin giới thiệu truyện CÔ GÁI “HOT BOY” BÍ ẨN. Đây là bộ truyện mà mình viết trông thời gian trước, lúc trước mình viết lúc truyện mà thấy mệt và tại ít người đọc quá nên mình bỏ lại truyện để tập trung viết truyện CÔ GÁI “HOT BOY” BÍ ẨN nhưng thấy truyện TOMBOY XUYÊN KHÔNG cũng có người đọc nên mình viết tiếp. (À cho mình ns là mình sẽ sửa năm thành năm lun nhá ).
Nếu ai có rãnh thì đọc truyện rồi like hoặc bình luận cho truyện lun nhá. Chân thành cám ơn và xin lỗi các bạn vì mình đã bỏ viết thời gian dài. Cám ơn các bạn đã đọc truyện của mình.