Hu hu…. Tại sao các bn đọc giả ko cho t/g bt có nên đổi nó thành nàng ko. Vì ko nhận được phản hồi của các bn đọc giả nên t/g quyết định gọi = nàng lâu lâu gọi = tên
____________________________________________
� NÀY….
Nàng ta (ý ns cô nàng ngực bự chớ ko ph nó) sau khi bt nàng ngất đi vì bị cho úp mặt vào ngực wá lâu thì nàng ta đem nàng đến 1 khách điếm có tên là Trung Uyên, nơi đó cũng 9 là nơi mà nàng ta đang ở tạm. Nàng ta đem nàng lên lầu 3 rồi đưa nàng vào 1 phòng dc trang trí khá đẹp không xa hoa nhưng vẫn giữ vẻ đẹp tao nhã mà căng phòng vốn có.
(*Giới thiệu chung về Trung Uyên: Trung Uyên là 1 khách điếm khá nổi tiếng ở Nam Thành. Bênh ngoài là 1 kách điếm bình thường và nhạt nhẽo nhưng đó chỉ là vỏ bọc để lừa ng thôi, sự thật nơi đây là nơi dành cho các hoàng tử, công chúa, những sứ thần nước khác đến viến thăm. Đây vốn là 1 thế lực kinh doanh bí ẩn đc tạo ra bởi nhìu quốc gia và họ xây dựng khách quán ở nhìu nơi tẻ nhạt để bảo vệ người hoàng tộc và những sứ giả, họ có nhìu sát thủ cao cắp bảo vệ 1 cách nghiêm ngặc*)
Sau khi để nàng an tọa trên giường thì nàng ta ra khỏi phòng và vào phòng kế bênh. Sau khi nàng ta bước ra khỏi cửa thì nàng đã tỉnh dậy từ lâu. Thấy khi nàng ta đi ra thì sao nàng liền trèo từ cửa sồ nỳ sang cửa sổ khác, vừa trèo nàng nhớ lại kiếp trước cũng thường trèo như vậy để nghe lén 1 số chuyện.
Kiếp trước nàng vốn là đứa trẻ mồ coi dc sinh ra ở nơi “cỗ lỗi xỉ”. Vốn là bị bệnh hiếm có đôi mắt 2 màu và bị nhìu ng khác xa lánh. Sau khi dc 1 thằng cha ở viện nghiêm cứu gì đó nhận nuôi thì ổng đem tới chỗ toàn máy móc hiện đại rùi chít cho nàng 1 mũi tiêm gì đó, rùi từ thông minh trở nên thông minh suất thần hơn nữa. Sau 1 thời gian thì gặp ông tiên ở Trung Quốc, nàng vốn là con lai Anh Quốc vs Nhật Bản chỉ đến Trung Quốc vài lần khi dc tiêm thuốc để thực hiện vài nhiệm vụ.
______________Ta là đường phân cách bí ẩn_________________
Nghĩ đến đó nàng ms thấy nhớ lại lời ông tiên kể về thân phận của mình (có ai còn nhớ cái nỳ ko?). Kiếp trước khá giống kiếp sau của nàng, cũng được sinh ra bởi 2 người khác đất nước đem lòng yêu nhau, nhưng lúc đó cổ đại mà còn wá “cổ lỗ sĩ” nên khi nàng sinh ra thì cha mẹ chết, nàng vô tình sống sót và đến Trung Quốc. Và lại 1 lí do nào đó mà vô tình lm con của Lâm gia và lúc đó “, sinh ra ở Nhật Bản được thừa hưởng gien di truyền từ 2 người và lớn lên sẽ hiểu được tiếng nói của 2 đất nước nhưng tại sao ko để nàng lại Nhật Bản hay Anh Quốc đi mà ông trời ác í để nàng lại Trung Quốc cổ đại chứ. Lại còn ph cho “nàng” chết thảm ở Trung Hoa thời cổ đại trong đôi mắt 2 màu nỳ chứ. Mà thui kệ dù sao nàng cũng có kính áp tròng ở thế kỉ 21 rùi còn đâu
Haizza mà cũng ph cảm ơn tổ tiên trước kia đã cứu Tiên Hoàng nên bây giờ khi kết hợp cả 2 người lại thì nàng dc thừa hửng dc 1 phần sức mạnh của tất cả thần vs ông tiên còn có 1 phần công lực kha khá mà Tiên Hoàng ban cho khi tìm được con cháu đời sau của người cứu ông. Còn bây giờ nàng đã có võ thuật “tạm ổn” rùi (t/g: ừ “tạm ổn”, đúng v; Jen: ngươi có ý định j; t/g: à ko có j , chụy cứ tự nhiên)
_________________Ta là đường phân cách vô duyên______________
Mà nghĩ lại thì cũng may cho nàng là nhờ thứ thuốc ấy mà nàng bt dc nhìu thứ tiếng, trong đó có tiếng Trung Quốc. Mà thui nghĩ lm chi nữa, trèo tường về thăm mẫu thân, phụ thân thui. Dù sao thì cảm ơn nàng ta đã đưa nàng đến đây
Nàng ko nhanh cũng ko chậm trèo qua của sổ đi về. Nhưng côi bộ số nàng ko dc về thăm phụ mẫu của mình rùi, vừa trèo qua cửa sổ thì nàng đã nghe tiếng ns phòng bênh cạnh nói:
-“Nhị Hoàng huynh, muội vừa ms ra bênh ngoài ngắm cảnh, ko có mấy tên cận vệ kia cũng khá vui đấy” – giọng trong trẻo của 1 cô gái mang vẻ tinh nghịch
-“CÁI GÌ???, TẠI SAO MUỘI KO ĐEM CẬN VỆ THEO CHỨ???? MUỘI LÀ CÔNG CHÚA CỦA VƯƠNG TRIỀU KIA MÀ!!!!!” – giọng nói tức giận của 1 nam tử vang lên 1 cách chói tai
-“Haiz, huynh chứ bình tĩnh đi, đem theo mấy tên cận vệ đó theo làm chi? Dù sao thì võ công của muội đây cũng hơn mấy tên cận vệ đó kia mà” – nữ tử bênh trong có chán ghét khi nhắc đến mấy tên vệ sĩ quèn
-“Huynh ko có ý đó nha! Muội nên nhớ là huynh và muội là hoàng tử và công chúa của Vương triều qua đây để tham quan đấy! Muội là lá ngọc cành vàng được phụ hoàng sủng ái đấy nha” – nam tử kia lên tiếng nhắc nhở nữ tử với giọng nói đôi phần nghiêm nghị
Đến đó nàng đã bt là 2 người họ là hoàng tử và công chúa dc sủng ở nước kế bênh qua đây chắc là do dc phái qua đây làm sứ giả hay là mún đi chơi chăng?. Mà thui nàng ko quan tâm lắm, nhưng mà được cả công chúa tốt bụng kia cứu thì quả là ko có j bằng, cũng có thể lợi dụng sự tốt bụng đó mà có thể làm điều mình thích thì nàng thấy cũng dc. Dù sao thì cũng phải trả ơn gì đó vì đã tiếp sức cho nàng.
Thôi thì nàng đành trở về phòng ngủ tiếp thui, mà trước khi trở về phóng thì phải nghe cho hết câu chuyện đã rồi về phòng chứ, trong lòng nàng thầm nghĩ: “ko ph ta nhìu chuyện đâu, mà là ta chỉ vô tình nghe thui hehe”
-“Mà này hoàng huynh, lúc muội đang đi dạo thì…” - nữ tử đó kể hết mọi chuyện mà nàng ta thấy nó chon nam tử kia nghe (t/g: ta vì nổi bệnh làm biếng đấy thui)
Sau khi nghe câu chuyện mà nàng ta đem nàng về tên hoàng tử liền mún sang xem có phải nàng là gián điệp của ai đó không. Cũng vừa lúc đó nàng trở lại phòng và giả bộ bị ngất. Trong lòng nàng lúc đó nghĩ: “Phụ thân mẫu thân nuôi à, con nhớ 2 người lắm cơ nhưng chuyện về thăm 2 người là không chắc ko cần gắp như vậy đâu! Thui để lần sau ta về thăm phụ thân, mẫu thân nuôi vậy”. Thế là nàng quay lại giường nhưng không giả bộ nằm xuống ngất đi, mà nàng làm tư thế như vừa ms tỉnh dạy
2 người họ từ cửa bước vào thấy nó đã tỉnh dạy và dụi dụi con mắt đang đỏ của mình. Tên hoàng tử vừa bước vào thấy nó thì có đôi chút ngỡ ngàng khi thấy cái nhan sắc kì lạ và máy tóc màu kì lạ chưa thấy bao giờ. Cùng lúc đó cô công chúa đưa nàng về mới thấy rõ nhan sắc kì lạ vì lúc nảy “nàng” đứng phía sau nên ko thấy rõ mặt lắm, lúc khóc thì cái tay của nàng che hết cả khuôn mặc nhỏ nên không thấy lun cả cái khuôn mặt lúc bấy giờ. Tất cả bọn họ đền ngạc nhiên khi thấy cái nhan sắc và mái tóc kì lạ mà thế kỉ 21 của nàng cho là đẹp và bình thường. Cả 2 người đều bước đến chỗ nàng 1 cách nhanh chống, cô công chúa có bộ ngược khủng liền ôm nó và khen ngợi:
-Oa, tên tiểu tử nhà ngươi có 1 nhan sắc và 1 mái tóc rất kì lạ nha~ ta thích
Nàng thấy vậy liền giả bộ ngu ngơ (ha, với cái nhan sắc con lai của ngươi ta cá bà cong chúa đấy thế nào cũng giữ mi lại cho = được a~)
-Mama~~~~….
GÌ THẾ NÀY….
_______________________________________________
Haizza~~~~~ t/g lại xin lỗi các bn nữa rùi, t/g vì giở chứng lm biếng nên viết đến nửa đoạn thì có ng lm mất hứng t/g nên t/g nghỉ ngơi để 2 ngày sau viết tiếp, (hihi… có hứng ms viết dc chứ) trong lúc t/g nghỉ ngơi thì t/g giở tật lm biếng nên cứ nằm lăng ra đấy mà ngồi xem fim nên chương có hơi chậm trễ
Thui, các bn đọc vui vẻ nhá! BYE~~~~~~
T/g mún ns điều này mà t/g đã định ns lâu rùi mà wên vì khi viết xong truyện t/g mừng wá liền nghĩ đến việt đăng truyện ngay thế là t/g wên, nên ngày hôm nay t/g ns lun
.Đây là lần đầu viết truyện xuyên không nên từ ngữ còn teen và không như mong đợi lắm
.Là lần đầu viết truyện nên đối thoại còn quá nhìu, phần miêu tả còn hơi teen nên nếu ai là thanh niên nghiêm túc hoặc cái j đó giống thanh niên nghiêm túc thì xin mời BACK cho
.Truyện mang tính chất tưởng tượng của truyện xuyên không kết hợp vs truyện teen, đa phần là các chi tiết ảo tưởng nhìu, còn những chi tiết lãng mạn hầu như ít, mặc dù trong chương này chưa có nhân vật phụ nhưng phần lãng mạng thì chắc nv phụ nhìu hơn nv lí do là vì t/g ko thích lãng mạng cho lắm
.Cuối cùng t/g mún cám ơn các vị đọc giả đã đọc truyện của t/g còn non này, t/g thật sự rất cảm ơn các đọc giả
Chân thành cám ơn các bn đã đọc tâm sự của t/g
______________________________________
- Nếu con đã bt thì ta kể lun, thế giới mà con sắp đến là thế giới ko hề nằm trong lịch sử nói đúng hơn là nó đã bị lãng quên – ông tiên (từ giờ khi ổng ns mình sẽ viết lời thoại thôi nhá)
- Lãng quên sau? Thú vị đấy – nó cười cách nham hiểm
Cách đây mấy trăm năm lúc đó Tiên Đế còn nhỏ vì ham chơi mà xuống trần gian, đi lúc nào ko đi đi ngay cái lúc mà yêu quái đữ tơn nhất trốn thoát khỏi địa ngục, lúc đó Tiên Đế gặp yêu quái vì sức mạnh còn yếu nên Người xém chút bị giết nhưng mai thay có ng nhà họ Kim lên núi hái thuốc thì thấy v liền tới cứu Người. Người cảm tạ nên hứa sẽ giúp đỡ điều mà ng nhà họ Kim cần, nhưng ng đó từ chối ns cứu ng là lẽ đương nhiên. Thế là Người về trời tìm cách nân đỡ ng họ Kim lên lm gia tộc cao nhất nhưng mặc dù ngài là Hoàng Tử của trời nhưng Ngài tính cũng không bằng trời tính, gia tộc họ Kim nhìu lần lên cao nhưng cũng nhìu lần xuống dóc vì lòng thương người ko hối lộ thường dc hoàng thượng khen ngợi và ban thưởng mà bị quan sai trong triều ghét cố làm cho gia tộc bị hủy hoại. Tiên Hoàng cũng bt đó là do số trời nên quyết định sẽ giúp đỡ vào lúc nhất định hơn. Nay thấy đã tới lúc nên định ra tay giúp đỡ nhưng vì công việt trên thiên đình còn dở dang nên nhờ các thần giúp đỡ
- Thế đấy, đó là sự tích gia tộc của con, còn về con thì…
- Thì sao? Ns nhanh lên coi – nó hối
- Thì… - Ổng bắt đầu ns nhỏ vào tai nó (t/g: trời, sao không cho ta nghe vs; ng: mi nên nhớ mi là t/g đấy; t/g: ờ hé, ta xém wên)
Sao khi bt dc thân phận thì nó bắt đầu thấy quan tâm đến ngoại hình nhìu hơn. Đầu tiên nó thấy tóc thời xưa có phần wá dày và không đẹp cho lắm, thế là nó cắt phăn cái máy tóc dài thòn lòn mà nó đang có, nó quyết định cắt theo kiểu tóc dài cho nam (ảnh minh họa mình để ở dưới cùng đấy nhá) và thay lun bộ đồ mà nó đem theo (đồ thì cũng khá bình thường thui vì nữ ms tuổi nên mặc đồ như mấy đứa bé khác tuy vậy nhưng vẫn giữ dc vẻ bảnh trai từ nhỏ) và chuẩn bị đi.
Thế là nó đi vs ổng xuống trần gian. Ổng chở nó bằng mây nên nó lo ngắm trời, ngắm đất nên khi tới nơi nó cũng ko bt đã đến nơi chưa. Ổng mặc dù bị nó cho ăn nhìu ván cờ thua, bị nhìu lần cho ăn cục wê và còn lấy mất vạn lượng mà ổng để dành cả năm ms định đem đi chơi ai ngờ… . Nhưng thui vì ổng là tiên phúc hậu, nên ổng bỏ wa chuyện này và khi đến nơi thì ổng thả nó xuống ngay giữa võ đài (tg: ông ít có ác quá, vậy mà nảy zờ giả bộ hền từ =.=; Tiên: ta mà ai biểu hahaha…).
Còn nó thì sao nhỉ? À đương nhiên là đang ngắm trời, ngắm đất mà tự nhiên bọ thả xuống ngay chỗ ng ta sắp đấu vs nhau thì nó đơ lun chớ sao. Bây giờ nó đứng ở giữa ng tầm - tuổi, cả đều có nước da thì đen xì lì, người thì khuôn mặc thì xẹo tùm lun có vẻ rất dữ tợn còn người kia thì khuôn mặt cũng khá tầm thường ít dữ hơn. Cả đều cởi trần khoe thân lm nó suýt mún ói.
Thế đấy nó nảy giờ dứng im để đánh giá nhan sắc ng trên kháng đài mà nó wên lun là nó đang đứng trên nguy hiểm, lúc sau thì nó ms nhận ra là có rất nhìu người bênh dưới kháng đài nhìn nó vs con mắt khó hiểu. Nó thấy v bắt đầu nhìn xung quanh nhìu hơn và thấy đa phần là nam trang và đối diện kháng đài là tòa nhà ở thời cổ đại khá là lớn. Phía trên tầng của nhà có cô gái tầm tuổi và ông già khoảng - gì đó, vs nhìu nô tì đứng phía sau. Haizza mấy trong fim cổ trang có nhìu mún chết lun ai mà ko bt, cái nỳ chắc là bả nhà giàu mà là gái ế hoặc có thể gọi vs từ là “chảnh” và ng đứng bênh cạnh “bà cô” ấy chắc là phụ thân rùi.
Lo nghĩ vs cái suy nghĩ viễn vong đó mà nó wên lun là mình đang ở trên kháng đài nơi mà nhìu người đang nhìn nó vs con mắt khó hiểu. M.n đứng đó im lặng chờ lời giải thích mà nó thì nó chỉ đứng im đó suy nghĩ vẫn vơ. Phụ thân của “bà cô” tức vì nó chỉ đứng đơ đó ko ns j. Ổng rống lớn:
- MÀY LÀ THẰNG NHÓC RANH CON NHÀ AI? SAO LẠI ĐẾN PHÁ HOẠI LỄ CHỌN RỄ CỦA CON GÁI TA?!?!?!?
- MÀY ĐỊNH ĐẾN PHÁ TAO HẢ THẰNG NHÃY RANH KIA!!!!!!! – “bà cô” tiếp sức
Tiếng rống lớn của ổng lm nó nhảy dựng xém chút nữa là nó té xụp xuống rùi. Nó bắt đầu bình tĩnh hơn và bt là bị ông tiên chơi xỏ, nó thì ko tức j mấy vì nó bt là sẽ bị ổng lm vậy đó là chuyện dương nhiên sau bao lần chọc ổng. Mà bây giờ ph cám ơn ổng ms ph, ổng mà đưa nó tới nhà phụ thân, mẫu thân nuôi thế nào cũng có cảnh sứt mướt mà nó ghét nhất nên đưa nó đến đây để phá chút thì cũng vui vui. Sau khi bt mình đang ở kháng đài nơi kén rễ thì nó lại suy nghĩ ra nên phá cái j cho ms hay, lúc nó suy nghĩ xong cũng là lúc mà phụ thân “bà cô” rống lớn. Nó sau khi nghe ổng rống nó lên tiếng vs đôi mắt ứa nước mắt:
- Hức…hức…cho cháu… hức…hức… xin lỗi hức…hức…
Câu ns của nó vs đôi mắt long lanh giống như chú cún, ứa dộng nhìu nước mắt và cố kìm chế khóc lm cho m.n ko thể kìm chế xúc động dc. Sau lúc ngất ngây vs vẻ trẻ con xen lẩn bảnh trai của nó thì có cô gái có bộ ngực to khiôn mặt khá xinh khoảng tuổi, từ dưới kháng đài bước lên ôm nó và đưa mặt nó vào ngược rồi nàng rống lớn:
- NÀY CHA CON NHÀ NGƯƠI KO THẤY ĐỨA BÉ TỘI NGHIỆP HAY SAO???? NHỠ ĐỨA BÉ NÀY BỊ NGƯỜI KHÁC NÉM LÊN RỒI SAO???? CHA CON NHÀ NGƯƠI NHÌN BỀ NGOÀI THÌ GIẢ HIỀN MÀ BÊNH TRONG VÔ CÙNG ĐỘC ÁC!!!!
Tiếng rống của nàng vô cùng lớn nên ai ở xa kháng đài cũng nghe thấy tiếng của nàng. M.n nghe v liền gật đầu tán thành lời nói của nàng ta, ng trên kháng đài thấy có lý nên cũng ủng hộ, vậy đấy tất cả m.n đều bt bộ mặt thật của cha con “bà cô” nên m.n liền giải tán, mấy người thi võ cũng đi hết. Lúc bấy giờ cha con “bà cô” hối hận vì ns mà không suy nghĩ, “bà cô” là “gái ế” bao lâu nay nhưng hôm nay đây là cơ hội cuối cùng để khỏi mất đi tuổi trẻ vậy mà bả và phụ thân đã lm lỡ hết chuyện.
Còn nó thì sao nhỉ? Đưng nhiên sau khi xong việc nàng ta đem nó xuống kháng đài thì nó bị ngạt thở vì úp mặt vô cái “bánh bao bự” wá lâu (t/g: ối, ta tưởng nàng rất phúc hậu chớ) và thế là nó ngất đột ngột. Nàng ta thấy vậy đem nó đi…
_________________________________
Liệu cô nàng đó tên j? Là ai? Sao lại rat ay giúp đỡ nó? Nàng ta định đem nó đi đâu? Đi bán cho những gã nhà giàu hay đem nó đi “dưỡng thương”? Mún bt thì xem chương sau nhá