Anh nhìn vào mắt của cô, có một chút bối rối, nhưng cô vẫn điềm tĩnh cười cười nói với anh: "Thiệu Đình, đây là lần đầu tiên của em, anh có thể nhẹ nhàng một chút được không?"
Mạnh Thiệu Đình còn chưa kịp suy xét đã buột miệng nói câu trả lời tràn đầy ham muốn: "Được, anh sẽ nhẹ nhàng một chút..."
Vừa dứt lời, ngón tay anh không nén nổi sốt ruột, thoáng cái đã chuyển động tìm kiếm về vùng cấm địa của cô. Tĩnh Tri nghe thấy hơi thở nóng bỏng bên tai, trong đầu chợt hiện lên một ý nghĩ khiến cho chính cô cũng phải kinh ngạc. Phản ứng của anh mạnh mẽ như vậy, có phải bởi vì cô cũng có một chút hấp dẫn mà anh không muốn thừa nhận hay không?
Trong khi cô còn đang mơ hồ không rõ, ngón tay của anh đã chạm vào nơi mềm mại của cô... Trái tim Tĩnh Tri chợt co rút lại, theo bản năng cô định khép hai chân lại, nhưng bàn tay anh đã tóm chặt vào bắp đùi mượt mà của cô, rồi bỗng nhiên mạnh mẽ tách chúng ra...
Tiếng thét của Tĩnh Tri đã đến miệng, lại bị cô cắn răng gắt gao nén lại. Toàn thân cô cứng ngắc, để mặc anh tới lui chơi đùa, trong lòng vang từng tiếng một cảnh cáo bản thân, những việc này đều là đương nhiên... Phó Tĩnh Tri, mày phải cảm thấy may mắn khi được chồng mình cưng chiều, thậm chí mày còn phải làm cho chồng được cao hứng nữa kia... Có như vậy, mày mới có thể có đứa con của anh ta, mới có thể giữ vững được vị trí hiện tại của mày chứ...”
Nếu làm cho anh ghê tởm, ghét bỏ, bị đuổi ra khỏi nhà, dù sao so với chịu đựng sự gian nan trong lúc này còn khổ sở hơn rất nhiều. Nói cho cùng, cô là một thiên kim tiểu thư cũng chỉ biết sống an nhàn sung sướng, không phân biệt được ngũ cốc, chân tay cũng chưa từng phải động vào công việc gì, lại có thể gả cho Mạnh Thiệu Đình, đúng là do đời trước cô đã có phúc tu luyện. Anh không đánh cô, không mắng cô, mặc dù thái độ của anh lạnh nhạt, nhưng ở mọi phương diện anh đối với cô đều đã rất hào phóng. Cô cũng có thể làm một phu nhân nhà giàu có vô lo vô nghĩ, mà những thứ này, đối với cô mà nói, đã là quá mức đầy đủ rồi. Hơn nữa, thật sự, cô không muốn ly hôn, thậm chí cô thấy mình thực may mắn, khi nghe theo lời của ba ba mà gả cho anh.
Nghĩ tới đây, cô nâng đôi tay mềm mại thoáng chút cứng ngắc chậm rãi vòng lên đôi vai với những bắp thịt rắn chắc của anh. Cảm giác tiếp xúc với làn da cực kỳ nhẵn mịn trong lúc này, không ngờ rằng lại là sự trêu chọc lớn nhất đối với anh...
Mạnh Thiệu Đình từ trước đến nay, đối với phương diện trên giường luôn thô bạo, nhưng vì lời cầu xin vừa rồi của cô mà đành phải đè nén dục vọng của mình... Anh cũng không ngờ Tĩnh Tri lại chủ động ôm lấy mình, trong nháy mắt cô đã thiêu đốt anh... Anh mở to mắt nhìn vào đôi mắt dịu dàng như nước của cô, chỉ cảm thấy cả người bị trêu chọc, làm nổi lên lòng dục vọng. Rốt cuộc anh không buồn bận tâm đến việc cô sẽ bị đau đớn, anh có phần thô lỗ kéo chiếc áo tắm của cô đang ngăn trở anh, cũng không thèm nhìn tới liền vứt nó sang một bên, nhẹ nhàng kéo đôi chân cô đang hơi run rẩy mạnh mẽ vòng chặt lên lưng anh. Anh muốn nhẹ nhàng nhưng lại không ngăn được dục vọng sắp phát tác mạnh mẽ, nên vẫn cứ thô bạo để cho cứng rắn của mình xuyên vào nơi mềm mại của cô...
Bên tai vang lên tiếng cô kêu lên khe khẽ dịu dàng, cô dường như nghẹn ngào nức nở từng tiếng bởi cơn đau... Thân thể của cô bị đau mà biến thành căng thẳng. Giữa động tác, Mạnh Thiệu Đình ngẩng đầu nhìn, thấy cặp mắt cô xao động, đúng là cô đã rơi lệ...
"Em chịu đựng một chút..." Giọng nói của anh hơi khàn khàn, nhịp thở dốc nặng nề, nghe qua dường như hết sức khó chịu.
Mạnh Thiệu Đình còn chưa kịp suy xét đã buột miệng nói câu trả lời tràn đầy ham muốn: "Được, anh sẽ nhẹ nhàng một chút..."
Vừa dứt lời, ngón tay anh không nén nổi sốt ruột, thoáng cái đã chuyển động tìm kiếm về vùng cấm địa của cô. Tĩnh Tri nghe thấy hơi thở nóng bỏng bên tai, trong đầu chợt hiện lên một ý nghĩ khiến cho chính cô cũng phải kinh ngạc. Phản ứng của anh mạnh mẽ như vậy, có phải bởi vì cô cũng có một chút hấp dẫn mà anh không muốn thừa nhận hay không?
Trong khi cô còn đang mơ hồ không rõ, ngón tay của anh đã chạm vào nơi mềm mại của cô... Trái tim Tĩnh Tri chợt co rút lại, theo bản năng cô định khép hai chân lại, nhưng bàn tay anh đã tóm chặt vào bắp đùi mượt mà của cô, rồi bỗng nhiên mạnh mẽ tách chúng ra...
Tiếng thét của Tĩnh Tri đã đến miệng, lại bị cô cắn răng gắt gao nén lại. Toàn thân cô cứng ngắc, để mặc anh tới lui chơi đùa, trong lòng vang từng tiếng một cảnh cáo bản thân, những việc này đều là đương nhiên... Phó Tĩnh Tri, mày phải cảm thấy may mắn khi được chồng mình cưng chiều, thậm chí mày còn phải làm cho chồng được cao hứng nữa kia... Có như vậy, mày mới có thể có đứa con của anh ta, mới có thể giữ vững được vị trí hiện tại của mày chứ...”
Nếu làm cho anh ghê tởm, ghét bỏ, bị đuổi ra khỏi nhà, dù sao so với chịu đựng sự gian nan trong lúc này còn khổ sở hơn rất nhiều. Nói cho cùng, cô là một thiên kim tiểu thư cũng chỉ biết sống an nhàn sung sướng, không phân biệt được ngũ cốc, chân tay cũng chưa từng phải động vào công việc gì, lại có thể gả cho Mạnh Thiệu Đình, đúng là do đời trước cô đã có phúc tu luyện. Anh không đánh cô, không mắng cô, mặc dù thái độ của anh lạnh nhạt, nhưng ở mọi phương diện anh đối với cô đều đã rất hào phóng. Cô cũng có thể làm một phu nhân nhà giàu có vô lo vô nghĩ, mà những thứ này, đối với cô mà nói, đã là quá mức đầy đủ rồi. Hơn nữa, thật sự, cô không muốn ly hôn, thậm chí cô thấy mình thực may mắn, khi nghe theo lời của ba ba mà gả cho anh.
Nghĩ tới đây, cô nâng đôi tay mềm mại thoáng chút cứng ngắc chậm rãi vòng lên đôi vai với những bắp thịt rắn chắc của anh. Cảm giác tiếp xúc với làn da cực kỳ nhẵn mịn trong lúc này, không ngờ rằng lại là sự trêu chọc lớn nhất đối với anh...
Mạnh Thiệu Đình từ trước đến nay, đối với phương diện trên giường luôn thô bạo, nhưng vì lời cầu xin vừa rồi của cô mà đành phải đè nén dục vọng của mình... Anh cũng không ngờ Tĩnh Tri lại chủ động ôm lấy mình, trong nháy mắt cô đã thiêu đốt anh... Anh mở to mắt nhìn vào đôi mắt dịu dàng như nước của cô, chỉ cảm thấy cả người bị trêu chọc, làm nổi lên lòng dục vọng. Rốt cuộc anh không buồn bận tâm đến việc cô sẽ bị đau đớn, anh có phần thô lỗ kéo chiếc áo tắm của cô đang ngăn trở anh, cũng không thèm nhìn tới liền vứt nó sang một bên, nhẹ nhàng kéo đôi chân cô đang hơi run rẩy mạnh mẽ vòng chặt lên lưng anh. Anh muốn nhẹ nhàng nhưng lại không ngăn được dục vọng sắp phát tác mạnh mẽ, nên vẫn cứ thô bạo để cho cứng rắn của mình xuyên vào nơi mềm mại của cô...
Bên tai vang lên tiếng cô kêu lên khe khẽ dịu dàng, cô dường như nghẹn ngào nức nở từng tiếng bởi cơn đau... Thân thể của cô bị đau mà biến thành căng thẳng. Giữa động tác, Mạnh Thiệu Đình ngẩng đầu nhìn, thấy cặp mắt cô xao động, đúng là cô đã rơi lệ...
"Em chịu đựng một chút..." Giọng nói của anh hơi khàn khàn, nhịp thở dốc nặng nề, nghe qua dường như hết sức khó chịu.