Làn môi của cô gái rơi vào trên gương mặt, liền mềm giọng giận dỗi: "Anh xấu lắm, đêm nay anh giống như bị điên rồi ấy..."
"Em không thích tôi hư hỏng như vậy sao?" Mạnh Thiệu Đình ghé xuống gương mặt xinh đẹp có hàng mi dài đang run nhè nhẹ, ngoéo ... cặp môi vẽ ra một nụ cười nhạt.
Cánh tay cô gái vòng lên cổ của anh: "Anh rể, anh thật đáng ghét, không lúc nào biết thoả mãn, chẳng lẽ, chị của em không làm anh cho thỏa mãn sao?"
Động tác trên tay Mạnh Thiệu Đình hơi ngừng lại, lập tức rút khỏi thân thể cô gái, bộ dáng tao nhã, lau chùi sạch sẽ cho mình: "Lôi cô ta ra đây làm gì, mất cả hứng!"
"Anh rể..." Đôi mắt đen láy của cô gái hơi chuyển động, tiếng nói yếu đuối lại mang theo vẻ ngây thơ: "Anh rể, hôm nay là ngày lại mặt anh không đi, thử nói xem, chị có tức giận không?"
" Chuyện ấy đâu có liên quan tới tôi, là cô ta muốn được gả cho tôi, không ai ép buộc." Mạnh Thiệu Đình buông một câu lạnh như băng xong liền xoay người, liếc mắt nhìn gương mặt đang đỏ ửng của cô gái: "Em sửa soạn lại một chút đi, chúng ta cần phải đi rồi."
Cô gái ngoan ngoãn “dạ”... một tiếng, chỉnh đốn lại mình cho sạch sẽ mặc quần áo vào rồi bám vào cánh tay của Mạnh Thiệu Đình.
"Anh rể..." Cô gái ngồi ở trên xe, định nói lại thôi, Mạnh Thiệu Đình vừa khởi động xe, vừa nhìn cô ta hỏi lại: "Có chuyện gì?"
"Hiện tại anh phải về nhà sao?"
Mạnh Thiệu Đình lạnh lùng liếc nhìn cô ta một cái, cố dằn lại tính tình, giọng vẫn như cũ vỗ về cô ta: "Tĩnh Ngôn, em phải nghe lời, tôi phải về nhà một chuyến, vừa rồi mẹ đã gọi điện thoại rồi..."
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tĩnh Ngôn lập tức suy sụp xuống. Cô ta đưa tay yếu ớt lôi kéo ống tay áo của anh, điềm đạm đáng yêu mở miệng: "Nhưng mà anh rể đã nói đêm nay ở cùng em cơ mà."
Mạnh Thiệu Đình rút cánh tay ra, khởi động xe, không đáp lại .
Tĩnh Ngôn biết tính tình của anh, cho dù có bất mãn cũng ngoan ngoãn ngậm miệng.
***************************
Sau khi trở về nhà Mạnh Thiệu Đình phát hiện ra phu nhân của mình đã ở lại nhà mẹ đẻ không trở về, bất giác liền nghĩ, nhất định trong lòng cô ta thấy bất mãn mới có thể có hành động như vậy... Nhưng bảo anh đến nhà họ Phó để chịu đòn nhận tội? Hừ, đừng có nằm mơ...
Nếu nhà họ Phó không phải vì muốn leo lên nhà quyền thế, làm sao có thể nhất định mang con gái mình nhét vào nhà họ Mạnh của anh được chứ? Vốn dĩ đã hẹn ước sẽ gả con gái thứ ba cho anh cả, nào ngờ, anh cả nhất quyết không thỏa hiệp từ hôn rồi bỏ đi. Ở nhà tạm thời ép buộc anh, con trai thứ hai, làm trò cười phải gánh vác việc cưới tam tiểu thư nhà họ Phó. Nhưng cũng không ngờ, vậy mà nhà họ Phó kia cũng đổi tam tiểu thư thành nhị tiểu thư - con gái riêng của vợ hai là Phó Tĩnh Tri!
Nghe nói là ở nhà Nhị tiểu thư vẫn luôn xem trọng anh, lại được Phó lão gia yêu nhất, nên mới xin với cha cho mình thay thế em gái được gả vào nhà họ Mạnh, cái tên họ này thực xứng với nhà giàu có! Chỉ có điều, bắt đầu từ khi đó, tình chị em của hai người cũng đã bị phá vỡ hoàn toàn.
Mạnh Thiệu Đình khinh thường nhất loại con gái như vậy, cho nên, cô muốn xem sắc mặt hoà nhã của anh, trừ phi kiếp sau.
Cô muốn ở lại nhà mẹ đẻ bao lâu thì cứ ở, tốt nhất là cả đời cô cũng đừng trở về! Anh thật sự càng mừng rỡ, ung dung tự tại ở đây uống trà. Vừa lúc nãy đại minh tinh La Phi Lệ đã gọi điện thoại tới, Mạnh Thiệu Đình thảnh thơi hẹn ước đi gặp người đẹp, rốt cuộc ở với nhau hơn một tuần lễ không lộ diện.
"Em không thích tôi hư hỏng như vậy sao?" Mạnh Thiệu Đình ghé xuống gương mặt xinh đẹp có hàng mi dài đang run nhè nhẹ, ngoéo ... cặp môi vẽ ra một nụ cười nhạt.
Cánh tay cô gái vòng lên cổ của anh: "Anh rể, anh thật đáng ghét, không lúc nào biết thoả mãn, chẳng lẽ, chị của em không làm anh cho thỏa mãn sao?"
Động tác trên tay Mạnh Thiệu Đình hơi ngừng lại, lập tức rút khỏi thân thể cô gái, bộ dáng tao nhã, lau chùi sạch sẽ cho mình: "Lôi cô ta ra đây làm gì, mất cả hứng!"
"Anh rể..." Đôi mắt đen láy của cô gái hơi chuyển động, tiếng nói yếu đuối lại mang theo vẻ ngây thơ: "Anh rể, hôm nay là ngày lại mặt anh không đi, thử nói xem, chị có tức giận không?"
" Chuyện ấy đâu có liên quan tới tôi, là cô ta muốn được gả cho tôi, không ai ép buộc." Mạnh Thiệu Đình buông một câu lạnh như băng xong liền xoay người, liếc mắt nhìn gương mặt đang đỏ ửng của cô gái: "Em sửa soạn lại một chút đi, chúng ta cần phải đi rồi."
Cô gái ngoan ngoãn “dạ”... một tiếng, chỉnh đốn lại mình cho sạch sẽ mặc quần áo vào rồi bám vào cánh tay của Mạnh Thiệu Đình.
"Anh rể..." Cô gái ngồi ở trên xe, định nói lại thôi, Mạnh Thiệu Đình vừa khởi động xe, vừa nhìn cô ta hỏi lại: "Có chuyện gì?"
"Hiện tại anh phải về nhà sao?"
Mạnh Thiệu Đình lạnh lùng liếc nhìn cô ta một cái, cố dằn lại tính tình, giọng vẫn như cũ vỗ về cô ta: "Tĩnh Ngôn, em phải nghe lời, tôi phải về nhà một chuyến, vừa rồi mẹ đã gọi điện thoại rồi..."
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tĩnh Ngôn lập tức suy sụp xuống. Cô ta đưa tay yếu ớt lôi kéo ống tay áo của anh, điềm đạm đáng yêu mở miệng: "Nhưng mà anh rể đã nói đêm nay ở cùng em cơ mà."
Mạnh Thiệu Đình rút cánh tay ra, khởi động xe, không đáp lại .
Tĩnh Ngôn biết tính tình của anh, cho dù có bất mãn cũng ngoan ngoãn ngậm miệng.
***************************
Sau khi trở về nhà Mạnh Thiệu Đình phát hiện ra phu nhân của mình đã ở lại nhà mẹ đẻ không trở về, bất giác liền nghĩ, nhất định trong lòng cô ta thấy bất mãn mới có thể có hành động như vậy... Nhưng bảo anh đến nhà họ Phó để chịu đòn nhận tội? Hừ, đừng có nằm mơ...
Nếu nhà họ Phó không phải vì muốn leo lên nhà quyền thế, làm sao có thể nhất định mang con gái mình nhét vào nhà họ Mạnh của anh được chứ? Vốn dĩ đã hẹn ước sẽ gả con gái thứ ba cho anh cả, nào ngờ, anh cả nhất quyết không thỏa hiệp từ hôn rồi bỏ đi. Ở nhà tạm thời ép buộc anh, con trai thứ hai, làm trò cười phải gánh vác việc cưới tam tiểu thư nhà họ Phó. Nhưng cũng không ngờ, vậy mà nhà họ Phó kia cũng đổi tam tiểu thư thành nhị tiểu thư - con gái riêng của vợ hai là Phó Tĩnh Tri!
Nghe nói là ở nhà Nhị tiểu thư vẫn luôn xem trọng anh, lại được Phó lão gia yêu nhất, nên mới xin với cha cho mình thay thế em gái được gả vào nhà họ Mạnh, cái tên họ này thực xứng với nhà giàu có! Chỉ có điều, bắt đầu từ khi đó, tình chị em của hai người cũng đã bị phá vỡ hoàn toàn.
Mạnh Thiệu Đình khinh thường nhất loại con gái như vậy, cho nên, cô muốn xem sắc mặt hoà nhã của anh, trừ phi kiếp sau.
Cô muốn ở lại nhà mẹ đẻ bao lâu thì cứ ở, tốt nhất là cả đời cô cũng đừng trở về! Anh thật sự càng mừng rỡ, ung dung tự tại ở đây uống trà. Vừa lúc nãy đại minh tinh La Phi Lệ đã gọi điện thoại tới, Mạnh Thiệu Đình thảnh thơi hẹn ước đi gặp người đẹp, rốt cuộc ở với nhau hơn một tuần lễ không lộ diện.