"Vậy thì tốt." Lăng Hạo hiên rốt cuộc cũng nhanh chóng buông lỏng tâm mình, trịnh trọng nói:
“ Từ nay về sau tớ sẽ cùng cậu nuôi dưỡng đứa bé này, nhất định sẽ để nó có thể vui vẻ mạnh khỏe lớn khôn.”
"Đây là chuyện tôi, không cần cậu nhúng tay vào.”
Tề Nhân Kiệt đột nhiên đi vào, gương mặt anh tuấn hàm chứa ý cười vui vẻ, anh đi thẳng tới trước mặt Văn Hinh, vẻ mặt chân thành nói:
“ về sau anh sẽ chăm sóc mẹ con em, tuyệt đối sẽ không để cho 2 mẹ con phải chịu bất kì tủi hổ nào.”
Mặc dù đứa bé không phải con của anh, nhưng chỉ cần là của Văn Hinh, anh nguyện nuôi dưỡng nó như chính con của mình.
Thật ra thì anh đã sớm đoán được, đứa bé này nhất định là của Du Thần ích, nhưng mà tên kia chết đi sống lại cũng không thừa nhận, hơn nữa Văn Hinh cũng không nói. Nếu như anh có thể ở cùng một chỗ với Văn Hinh, cùng cô nuôi dưỡng đứa bé này, nếu như tên Du Thần ích kia biết, con của hắn lại gọi người khác là ba, hơn nữa lại là người luôn đối đầu với hắn, đến lúc đó sắc mặt của hắn nhất định sẽ rất đẹp đây. Chỉ suy nghĩ tới đây anh đã cảm thấy buồn cười .
“ Các người yên tâm, nếu như tôi đã muốn giữ lại đứa bé này, tôi nhất định sẽ chăm sóc nó thật tốt, nuôi nấng nó nên người.”
Văn Hinh cười cười, trực tiếp cự tuyệt ý tốt của hai người bọn họ.
Cô biết ý định của bọn họ, nhưng mà hôm nay cô cái gì cũng không muốn nghĩ nữa, chỉ muốn một cuộc sống đạm bạc qua ngày là đủ rồi.
Nghe vậy, Tề nhân kiệt cùng Lăng Hạo Hiên cùng lộ ra sự thất vọng, nhưng rất nhanh hai người lại cười cười. bởi vì, đây mới là Văn Hinh mà họ biết, kiên cường, mặc dù trong lòng bọn họ có cảm thấy chút bất đắc dĩ .
Lăng Hạo Hiên giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ , sau đó nói với Văn Hinh:
“ Đi tôi, tớ dẫn cậu đi làm kiểm tra, đã hẹn trước với bác sĩ khoa phụ sản rồi.”
"Ừ." Văn hinh gật đầu, sau đó theo Lăng Hạo hiên đi tới khoa phụ sản, Tề Nhân Kiệt cũng đi theo, cuối cùng lại bị ngăn ở trước cửa phòng bệnh.
"Tại sao không cho tôi vào?”
Tề Nhân Kiệt nhìn chằm chằm Lăng Hạo Hiên, vẻ mặt tức giận.
Lăng Hạo hiên không nói gì, chỉ chỉ vào tấm bảng trên tường. tề nhân Kiệt hướng ngón tay anh nhìn lại, thấy dòng chữ:
“ Đàn ông xin dừng bước.” trên tấm bảng hiệu, lúc này mới không nói gì nữa, chỉ hung hăng trợn mắt nhìn Lăng Hạo Hiên.
Tề nhân kiệt thấy có chiếc ghể trống bên kia, vì vậy mới muốn tới chỗ đó ngồi chờ Văn Hinh, nhưng mà vừa mới ngồi xuống, đã thấy một bóng dáng quen thuộc đi về phía bọn họ.
Nhìn người tới, sắc mặt anh lập tức thay đổi, anh đứng lên, thời điểm người đó đi qua mặt mình liền ngăn lại
“ Anh định làm gì?’
Du Thần ích nhìn Tề Nhân KIệt ngăn cản mình, sắc mặt trầm xuống, lạnh giọng hỏi:
"Văn hinh đâu?"
Thanh âm của hắn tựa hồ có vài phần lo lắng.
Tề Nhân Kiệt cũng nhìn ra , chợt nhíu mày, thản nhiên nói:
“ Đang ở bên trong làm giải phẫu.”
"Vậy thì tốt." Lăng Hạo hiên rốt cuộc cũng nhanh chóng buông lỏng tâm mình, trịnh trọng nói:
“ Từ nay về sau tớ sẽ cùng cậu nuôi dưỡng đứa bé này, nhất định sẽ để nó có thể vui vẻ mạnh khỏe lớn khôn.”
"Đây là chuyện tôi, không cần cậu nhúng tay vào.”
Tề Nhân Kiệt đột nhiên đi vào, gương mặt anh tuấn hàm chứa ý cười vui vẻ, anh đi thẳng tới trước mặt Văn Hinh, vẻ mặt chân thành nói:
“ về sau anh sẽ chăm sóc mẹ con em, tuyệt đối sẽ không để cho mẹ con phải chịu bất kì tủi hổ nào.”
Mặc dù đứa bé không phải con của anh, nhưng chỉ cần là của Văn Hinh, anh nguyện nuôi dưỡng nó như chính con của mình.
Thật ra thì anh đã sớm đoán được, đứa bé này nhất định là của Du Thần ích, nhưng mà tên kia chết đi sống lại cũng không thừa nhận, hơn nữa Văn Hinh cũng không nói. Nếu như anh có thể ở cùng một chỗ với Văn Hinh, cùng cô nuôi dưỡng đứa bé này, nếu như tên Du Thần ích kia biết, con của hắn lại gọi người khác là ba, hơn nữa lại là người luôn đối đầu với hắn, đến lúc đó sắc mặt của hắn nhất định sẽ rất đẹp đây. Chỉ suy nghĩ tới đây anh đã cảm thấy buồn cười .
“ Các người yên tâm, nếu như tôi đã muốn giữ lại đứa bé này, tôi nhất định sẽ chăm sóc nó thật tốt, nuôi nấng nó nên người.”
Văn Hinh cười cười, trực tiếp cự tuyệt ý tốt của hai người bọn họ.
Cô biết ý định của bọn họ, nhưng mà hôm nay cô cái gì cũng không muốn nghĩ nữa, chỉ muốn một cuộc sống đạm bạc qua ngày là đủ rồi.
Nghe vậy, Tề nhân kiệt cùng Lăng Hạo Hiên cùng lộ ra sự thất vọng, nhưng rất nhanh hai người lại cười cười. bởi vì, đây mới là Văn Hinh mà họ biết, kiên cường, mặc dù trong lòng bọn họ có cảm thấy chút bất đắc dĩ .
Lăng Hạo Hiên giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ , sau đó nói với Văn Hinh:
“ Đi tôi, tớ dẫn cậu đi làm kiểm tra, đã hẹn trước với bác sĩ khoa phụ sản rồi.”
"Ừ." Văn hinh gật đầu, sau đó theo Lăng Hạo hiên đi tới khoa phụ sản, Tề Nhân Kiệt cũng đi theo, cuối cùng lại bị ngăn ở trước cửa phòng bệnh.
"Tại sao không cho tôi vào?”
Tề Nhân Kiệt nhìn chằm chằm Lăng Hạo Hiên, vẻ mặt tức giận.
Lăng Hạo hiên không nói gì, chỉ chỉ vào tấm bảng trên tường. tề nhân Kiệt hướng ngón tay anh nhìn lại, thấy dòng chữ:
“ Đàn ông xin dừng bước.” trên tấm bảng hiệu, lúc này mới không nói gì nữa, chỉ hung hăng trợn mắt nhìn Lăng Hạo Hiên.
Tề nhân kiệt thấy có chiếc ghể trống bên kia, vì vậy mới muốn tới chỗ đó ngồi chờ Văn Hinh, nhưng mà vừa mới ngồi xuống, đã thấy một bóng dáng quen thuộc đi về phía bọn họ.
Nhìn người tới, sắc mặt anh lập tức thay đổi, anh đứng lên, thời điểm người đó đi qua mặt mình liền ngăn lại
“ Anh định làm gì?’
Du Thần ích nhìn Tề Nhân KIệt ngăn cản mình, sắc mặt trầm xuống, lạnh giọng hỏi:
"Văn hinh đâu?"
Thanh âm của hắn tựa hồ có vài phần lo lắng.
Tề Nhân Kiệt cũng nhìn ra , chợt nhíu mày, thản nhiên nói:
“ Đang ở bên trong làm giải phẫu.”