Nghe cô nói vậy, giam đốc Vương bèn cúi đầu nghiêm túc tự hỏi bản thân mình, một lúc lâu sau, mới ngẩng đầu nói với Văn Hinh: “ Được, tôi đồng ý. Nhưng mà tiền bồi thường, dù sao lần này tôi cũng chịu tổn thất tương đối lớn, cô xem có thể….” Lời hắn nói còn chưa dứt, nhưng ý tứ đã rất rõ ràng, hắn là muốn đòi thêm tiền bồi thường.
Văn Hinh làm sao lại không hiểu, vì vậy mới cười nói: “ Nếu như giám đốc Vương đã nói vậy, chúng tôi cũng thẳng thắn luôn, 50%, chỉ có thể như thế, thế nào?”
“ Tốt!” giám đốc Vương lập tức gật đầu đồng ý, sau đó đưa tay phải ra, “ Tôi có thể mạo muội hỏi danh tính của tiểu thư không? Nhiều năm kinh doanh cô chính là người phụ nữ khiến tôi phục nhất.”
Văn Hinh đưa tay ra cùng hắn bắt tay, cũng cười nói: “ Không dám, tôi tên là Văn Hinh, anh có thể gọi tên của tôi.”
“ Tốt lắm, Văn tiểu thư, ngày mai tôi sẽ trực tiếp tới công ty tìm cô , hơn nữa từ nay về sau hi vọng được hợp tác với công ty các cô, mỗi lần hợp tác tôi chỉ muốn cô phụ trách.”
Giám đốc Vương nói xong, chào hỏi Diêu Phương, sau đó cùng với mười mấy tên côn đồ ra về.
Chờ giám đốc Vươngđi rồi, Diêu Phương sai người giúp việc dọn dẹp lại nhà cửa vẫn còn ngổn ngang. Lúc này, Văn Hinh mới đi tới trước mặt bà, nói xin lỗi: “ Ngại quá, vừa rồi chưa được sự đồng ý của phu nhân mà đã tự ý quyết định, nhưng tôi cho là đây là biện pháp tốt nhất rồi.”
Diêu Phương gật đầu một cái, trong mắt tràn đầy sự tán thưởng, gương mặt ngày thường vẫn lạnh như băng dường như có chút hòa tan trong giây lát, “ Cô làm tốt lắm, bắt đầu từ ngày mai, cô cũng tới công ty làm việc đi, tôi sẽ trả lương cho cô.” Từ sự việc ngày hôm nay, nếu như Văn Hinh không làm việc cho công ty thì thật là đáng tiếc.
Nhưng mà Văn Hinh lại cười trừ cự tuyệt, “ Tôi cũng không có ý định tới đó làm, chờ tôi thuận lợi sinh ra đứa bé này, sau đó… Tôi sẽ rời đi.” Đến lúc đó, cô sẽ phải xa cách con cô, cũng sẽ không còn dính líu tới bất kì người nào nhà họ Du.
Nghe vậy, Diêu Phương khẽ nhăn mày, vẫn cố gắng khuyên nhủ cô: "Bây giờ trong công ty cũng chỉ còn tôi với Lạc Tình, cô cũng biết Lạc Tình cũng vừa mới vào công ty, vẫn còn nhiều việc chưa biết, cho nên tôi muốn trước khi Thần Ích chưa về nước, mời cô tới công ty giúp tôi, có thể chứ?”
Bà làm ra tư thế cầu xin cô, khiến Văn Hinh không thể cự tuyệt được, cuối cùng cũng chỉ có thể gật đầu đáp ứng, “ Được rồi.”
Lạc Tình đứng bên nghe được, hừ lạnh một tiếng, khuôn mặt đầy hận ý.
Hôm sau, Văn Hinh đi cùng Diêu Phương đi tới tập đoàn overlord, cùng Diêu Phương và Lạc Tình xử lí chuyện của công ty. Nhưng mà mọi chuyện quan trọng đều do Diêu Phương tự mình quyết định, cũng không có tham mưu ý kiến của Văn Hinh.
Văn hinh biết, đó là bởi vì Diêu Phương cũng không yên tâm về cô, nên mới để cô xử lí một vài chuyện lặt vặt. đối với việc lần này, cô cũng chỉ để trong lòng, nếu quả thật để cô xử lí nhưng hợp đồng vài tỷ hoặc vài chục tỷ, cô cũng không muốn nhúng tay vào. Loại chuyện như thế, nếu như thành công thì không có việc gì, nhưng nếu như thất bại, nói không chừng cô sẽ phải chịu trách nhiệm.
Cô cũng không phải người ngu, không có việc gì cũng không dại đi tìm phiền toái cho mình. Cho nên lúc vào công ty, cô thấy mọi việc đều do một tay Diêu Phương quản lí, quả thực là mệt chết đi, cũng do bà ấy cầu xin cô, cho nên cô mới đành đáp ứng.
Nhưng mà sau khi vào công ty, cô lại có chút hối hận. Bời vì cô phải đối mặt với Lạc tình, ngồi đối diện với bàn làm việc của cô ta, mà lạc Tình lại không ngừng trừng mắt với cô, bộ dạng hận không thể nuốt chửng cô vậy.
Buổi trưa, giám đốc Vương tới, chỉ đích danh muốn gặp Văn Hinh. Văn Hinh đem bản hợp đồng mới được in lại đưa cho hắn xem, giám đốc Vương nhìn kĩ bản hợp đồng rồi kí tên mình xuống, sau đó cầm chi phiếu Diêu Phương kí rời đi, chuyện này cứ như vậy kết thúc tốt đẹp.
Thế nhưng chuyện này vừa mới được giải quyết, Lạc Tình bên kia lại gây ra chuyện rắc rối khác. Lần trước là chưa được sự đồng ý của Diêu Phương, đã tự mình đồng ý cho siêu thị bán đi một số sản phẩm, kết quả là đều bị trả hàng lại, hơn nữa có mấy khách hàng còn tố cáo lên trung tâm phục vụ khách hàng, nên ảnh hưởng rất lớn tới công ty, khiến cho bất kì sản phẩm nào của công ty việc tiêu thụ cũng bị đình trệ.
Diêu Phương nhận được tin đó, gọi Lạc Tình vào phòng làm việc rồi hung hăng dạy dỗ một trận, sau đó lại cho gọi văn Hinh.
“ Cô cũng biết chuyện này chứ?” Đợi Văn Hinh vào phòng, Diêu Phương bèn trực tiếp hỏi cô.
Văn hinh gật đầu , thấy chân mày Diêu Phương vẫn khóa chặt, vì vậy mới nói: “ Thật ra thì chuyện này công ty phải đứng ra xin lỗi khách hàng, ngoài ra còn phải bồi thường cho những khách hàng đã mua những sản phẩm kia. Không chỉ vậy, vì chuyện này, mọi người có xu hướng mất niềm tin đối với sản phẩm của công ty, cho nên tốt nhất công ty nên thực hiện hoạt động thúc đẩy tiêu thụ, chỉ cần từ nay về sau không xuất hiện vấn đề giống như vậy nữa, tôi tin với danh tiếng của công ty, nhất định sẽ lấy lại được niềm tin nơi người tiêu dùng.
Nghe vậy, trên mặt Diêu Phương rốt cuộc vẫn nở ra nụ cười nhàn nhạt, chân mày vốn đang nhíu chặt rốt cuộc cũng từ từ giãn ra, “ Việc này giao cho cô làm đi.”
"Tốt!" Văn hinh gật đầu đồng ý,.
Sau đó, theo như Văn Hinh chỉ đạo, tất cả những khách hàng mua phải sản phẩm lỗi đều được bồi thường, hơn nữa kết quả xử lí tốt được khách hàng tỏ vẻ hài lòng, nên tiếp tục sử dụng sản phẩm của công ty.
Cô thảo luận với phòng kế hoạch, công ty quyết định tiến hành một hoạt động bán tháo, tất cả sản phẩm đều được hạ giá xuống, hơn nữa còn có sản phẩm tặng kèm. Hoạt động được tiến hành trong ngày, bởi vì trước nay danh tiếng của công ty vẫn rất tốt, cho nên trong mấy ngày đó tất cả các sản phẩm đều được bán sạch sẽ.
Cứ như vậy, cùng với sự nỗ lực của Văn Hinh và toàn thể nhân viên, rốt cuộc chuyện này cũng được giải quyết, sản phẩm của công ty một lần nữa trở thành sản phẩm được tiêu thụ mạnh ở các siêu thị.
Nhưng mà , chuyện này vừa mới xong xuôi, Lạc Tình dường như cố ý đối kháng với Văn Hinh, liên tiếp phạm sai lầm, không thể tự mình giải quyết vấn đề, cuối cùng toàn bộ lại đổ trên người văn Hinh.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Nghe cô nói vậy, giam đốc Vương bèn cúi đầu nghiêm túc tự hỏi bản thân mình, một lúc lâu sau, mới ngẩng đầu nói với Văn Hinh: “ Được, tôi đồng ý. Nhưng mà tiền bồi thường, dù sao lần này tôi cũng chịu tổn thất tương đối lớn, cô xem có thể….” Lời hắn nói còn chưa dứt, nhưng ý tứ đã rất rõ ràng, hắn là muốn đòi thêm tiền bồi thường.
Văn Hinh làm sao lại không hiểu, vì vậy mới cười nói: “ Nếu như giám đốc Vương đã nói vậy, chúng tôi cũng thẳng thắn luôn, 50%, chỉ có thể như thế, thế nào?”
“ Tốt!” giám đốc Vương lập tức gật đầu đồng ý, sau đó đưa tay phải ra, “ Tôi có thể mạo muội hỏi danh tính của tiểu thư không? Nhiều năm kinh doanh cô chính là người phụ nữ khiến tôi phục nhất.”
Văn Hinh đưa tay ra cùng hắn bắt tay, cũng cười nói: “ Không dám, tôi tên là Văn Hinh, anh có thể gọi tên của tôi.”
“ Tốt lắm, Văn tiểu thư, ngày mai tôi sẽ trực tiếp tới công ty tìm cô , hơn nữa từ nay về sau hi vọng được hợp tác với công ty các cô, mỗi lần hợp tác tôi chỉ muốn cô phụ trách.”
Giám đốc Vương nói xong, chào hỏi Diêu Phương, sau đó cùng với mười mấy tên côn đồ ra về.
Chờ giám đốc Vươngđi rồi, Diêu Phương sai người giúp việc dọn dẹp lại nhà cửa vẫn còn ngổn ngang. Lúc này, Văn Hinh mới đi tới trước mặt bà, nói xin lỗi: “ Ngại quá, vừa rồi chưa được sự đồng ý của phu nhân mà đã tự ý quyết định, nhưng tôi cho là đây là biện pháp tốt nhất rồi.”
Diêu Phương gật đầu một cái, trong mắt tràn đầy sự tán thưởng, gương mặt ngày thường vẫn lạnh như băng dường như có chút hòa tan trong giây lát, “ Cô làm tốt lắm, bắt đầu từ ngày mai, cô cũng tới công ty làm việc đi, tôi sẽ trả lương cho cô.” Từ sự việc ngày hôm nay, nếu như Văn Hinh không làm việc cho công ty thì thật là đáng tiếc.
Nhưng mà Văn Hinh lại cười trừ cự tuyệt, “ Tôi cũng không có ý định tới đó làm, chờ tôi thuận lợi sinh ra đứa bé này, sau đó… Tôi sẽ rời đi.” Đến lúc đó, cô sẽ phải xa cách con cô, cũng sẽ không còn dính líu tới bất kì người nào nhà họ Du.
Nghe vậy, Diêu Phương khẽ nhăn mày, vẫn cố gắng khuyên nhủ cô: "Bây giờ trong công ty cũng chỉ còn tôi với Lạc Tình, cô cũng biết Lạc Tình cũng vừa mới vào công ty, vẫn còn nhiều việc chưa biết, cho nên tôi muốn trước khi Thần Ích chưa về nước, mời cô tới công ty giúp tôi, có thể chứ?”
Bà làm ra tư thế cầu xin cô, khiến Văn Hinh không thể cự tuyệt được, cuối cùng cũng chỉ có thể gật đầu đáp ứng, “ Được rồi.”
Lạc Tình đứng bên nghe được, hừ lạnh một tiếng, khuôn mặt đầy hận ý.
Hôm sau, Văn Hinh đi cùng Diêu Phương đi tới tập đoàn overlord, cùng Diêu Phương và Lạc Tình xử lí chuyện của công ty. Nhưng mà mọi chuyện quan trọng đều do Diêu Phương tự mình quyết định, cũng không có tham mưu ý kiến của Văn Hinh.
Văn hinh biết, đó là bởi vì Diêu Phương cũng không yên tâm về cô, nên mới để cô xử lí một vài chuyện lặt vặt. đối với việc lần này, cô cũng chỉ để trong lòng, nếu quả thật để cô xử lí nhưng hợp đồng vài tỷ hoặc vài chục tỷ, cô cũng không muốn nhúng tay vào. Loại chuyện như thế, nếu như thành công thì không có việc gì, nhưng nếu như thất bại, nói không chừng cô sẽ phải chịu trách nhiệm.