Chỉ có điều sự quan tâm này của cô, Du Thần ích lại không hề phát hiện, hắn vẫn giữ thái độ lạnh như băng với Văn Hinh, bình thường ngay cả một câu quan tâm hắn cũng không buồn nói với cô.
Lần này, Văn Hinh chỉ bất đắc dĩ, đi theo hắn, mặc dù cô cũng không muốn làm cái đuôi đi theo sau hắn. Cô không biết, thì ra lòng của một người đàn ông lại có thể nhỏ như vậy, cư nhiên lại có thể dỗi lâu như vậy, hơn nữa cô không bao giờ ngờ được, rốt cuộc hắn đang giận cái gì.
Lam Dật Thần cũng phát hiện thái độ của Du Thần ích, Văn Hinh thì lại kiên cường bất khuất khiến hắn không thể không mắng Du Thần ích cứng đầu, dáng vẻ bất cần, bảo thủ. Bộ dạng Hắn lúc mắng Du Thần ích khiến Văn Hinh mỗi lần nhớ đến đều phải bật cười, ánh mắt sáng quắc, chỉ kèm khươ chân múa tay thôi.
Mà mỗi lần hắn mắng Du Thần ích xong, đều bị Du Thần ích điều đi dọn nhà vệ sinh, hết thảy mười mấy cái nhà vệ sinh. Sau đó, hắn sẽ kéo Văn Hinh, nói rằng hắn cũng chỉ vì cô, muốn cô giúp hắn quét dọn nhà vệ sinh. Cuối cùng, đương nhiên Du Thần ích sẽ không đồng ý để Văn Hinh đi quét dọn nhà vệ sinh, cho nên không thể giúp gì Lam Dật Thần rồi.
Văn Hinh biết, Lam Dật Thần đã đoán được Du Thần ích chắc chắn sẽ không để cô đi dọn nhà vệ sinh, nên mới cố ý kéo cô đi.
Trong khoảng thời gian này, quan hệ giữa cô và Du Thần ích cũng đang dịu đi nhiều. Nhưng mà, Lam Dật thần giống như là đọc được suy nghĩ của người khác, đặc biệt là phụ nữ, lần đầu tiên gặp mặt cô, hắn tựa như cô với hắn là bằng hữu lâu ngày không gặp vậy, chỉ còn thiếu khóc nức nở thôi, khiến cô phải im lặng.
Màđiều khiến Văn Hinh cảm thấy kì lạ là, trong thời gian này, Lạc Tình lại không hề có động tĩnh gì, cũng không biết là uống nhầm thuốc hay cũng như Du Thần ích, bị cái gì kích thích.
Ngày đó, Tề Nhân Kiệt đưa Văn Hinh về tới nhà họ Du, mới trực tiếp lái xe tới quán cà phê .
Đây là một quán cà phê sang trọng, nội thất được trang trí hào hoa phong nhã, bên trong tiếng nhạc dương cầm vang lên, tựa như có thể thấu vào lòng người, khiến cho bất luận kẻ nào cũng có thể thanh tỉnh lại.
Buồi chiều 2, 3 giờ, khách trong quán cũng không nhiều, Tề Nhân Kiệt rất nhanh đã thấy được một cô gái trẻ ngồi bên cạnh cửa sổ. Cô nhuộm tóc vàng, dài mượt như búp vê, khiến cô trông như đứa trẻ con vậy, thu hút ánh nhìn của mọi người trong quán.
Ánh mắt dịu dàng của anh bỗng dưng xẹt qua một chút lạnh, khóe miệng gợi lên cười như không cười, anh đi tới bên cạnh cô gái kia, “ lạc tiểu thư, hân hạnh được biết cô.” Anh ngồi đối diện cô gái kia, nở nụ cười ôn hòa nhìn cô.
Lạc Tình nhìn người đàn ông dung mạo xuất chúng trước mắt, nhíu mày, “ Anh chính là Tề Nhân Kiệt?” cô đã sớm nghe qua về Tề Nhân Kiệt, cũng biết chuyện phong lưu của anh, trong mắt lộ ra một tia chán ghét.
Người đàn ông phong lưu hoa tâm như vậy, chính là loại đàn ông cô ghét nhất.
Người đàn ông phong lưu hoa tâm như vậy, chính là loại đàn ông cô ghét nhất.
Tề Nhân Kiệt thấy được sự chán ghét của cô với mình, chỉ cười cười, nói: “ Thì ra Lạc tiểu thư biết tôi, vậy thì thật là….”
“ Anh tìm tôi có việc gì?” Lạc Tình trực tiếp cắt ngang lời của anh, khuôn mặt không có gì thay đổi nhìn anh.
“ Tôi muốn cô làm việc cho tôi, trở thành người của tôi.” Tề Nhân Kiệt cũng không quanh co mà nói thẳng mục đích của mình.
“ Cái gì?” Lạc Tình cảm thấy kinh ngạc, “ Muốn tôi làm chuyện gì cho anh? Anh
có ý gì?” Nếu như cô biết anh là Tề Nhân Kiệt, thì cô cũng biết tập đoàn Gấm Vinh
luôn đối đầu với tập đoàn Overlord. Thế nhưng anh lại tìm cô muốn cô giúp anh,
trong lòng cô dường như đã hiểu ra chuyện gì rồi.
Lúc này, phục vụ tới hỏi Tề Nhân Kiệt muốn dùng gì, anh nhìn ly cà phê đã hết của
Lạc Tình, vì vậy mới gọi thêm hail y Latte. Chờ phục vụ đi khỏi, anh mới cười nói:
“ ý của tôi đúng là, từ này về sau, cô giúp tôi lấy tài liệu mật cùng thông tin quan
trọng từ bên tập đoàn Overlord, chờ tôi đánh sập tập đoàn của hắn, tôi sẽ trả cô
một khoản thù lao không tưởng, tuyệt đối sẽ không bạc cô, thế nào?” Anh biết, đối
với cô, trước mắt tiền có sức dụ hoặc số rồi.
“ Vì sao tôi phải giúp anh?” Lạc Tình không hề nghĩ ngợi đã cự tuyệt, hơn nữa cô bắt đầu hoài nghi sự thông minh của người này. Du Thần Ích là anh họ của cô, làm sao cô có thể giúp người ngoài đối phó người thân của mình.
“ Bởi vì cô cần tiền.” Tề Nhân Kiệt chỉ ra điểm mấu chốt, trên mặt anh vẫn thủy
chung một nụ cười nhàn nhạt, nụ cười của sự tự tin, tựa hồ anh đã nắm hết thảy
trong lòng bàn tay vậy, phần thắng dường như chắc chắn về anh.
Nghe vậy, Lạc Tình bỗng thấy sửng sốt.
Cô cần tiền?
Hiện giờ cô ở trong nhà anh họ, ăn không lo, mặc không phải nghĩ, cô lúc nào thì cần tiền rồi?
Sau đó, cô đột nhiên nghĩ tới điều gì, sắc mặt lập tức thay đổi.
Hiện giờ bác vẫn còn, có lẽ cô không cần lo ăn lo mặc, nhưng sau này thì sao? Cô
có thể ở nhà họ Du cả đời sao? Nếu như sau này bác không ở đây nữa, anh họ có thể để cô theo chân bọn họ cả đời sao?
Hơn nữa, hiện giờ anh họ chán ghét cô như vậy, không muốn nói chuyện cùng cô, một
ngày nào đó, cô sẽ không thể ở lại nhà họ Du nữa.
Nếu như cô phải đi khỏi nhà họ Du, đến lúc đó cô có thể đi đâu?
Từ nhỏ tới lớn, cô đều được nuông chiều, căn bản không hề chuyên sâu một nghề
nòa cả, đến lúc đó phải tự lực cánh sinh, sợ rằng không quá một tuần sẽ chết đói mất.
Nhưng nếu như, nếu như cô có một số tiền lớn, thì có lẽ tình huống sẽ khác. Trên đời này, chỉ cần có tiền, có thật nhiều tiền, là có thể vượt qua được khó khăn trong cuộc sống.
Cho nên, cô cần có một khoản tiền để ứng phó với mọi biến hóa sau này, đến lúc đó cho dù có bị anh họ đuổi đi, cô cũng có tiền, đó hẳn không phải là chuyện xấu!
Nghĩ như vậy, đột nhiên cô cảm thấy động lòng với những gì Tề Nhân Kiệt vừa nói.
Nếu như cô có khoản tiền kia….