“ Tôi lập tức đi ngay, lập tức đi ngay !” Người phụ nữ kia vừa nghe xong, cũng không bận tâm mình đang mang bộ dạng nhếch nhác, lập tức ngồi dậy, sau đó nhanh chóng rời khỏi khu vực đại sảnh. Văn Hinh thầm đếm thời gian, chỉ chưa đến mười giây, quả nhiên là khá nhanh.
Tề nhân Kiệt nhìn bóng lưng người phụ nữ kia rời đi, anh cười lạnh một tiếng, “ Người phụ nữ ngu xuẩn.”
“ Vậy còn tôi?” Lúc này, người mà vẫn đang bị Tề nhân Kiệt ôm chặt trong ngực, vẫn thủy chung theo dõi cuộc vui của anh là Văn hinh rốt cuộc cũng lên tiếng, “ Tôi bị anh lấy ra làm con hát để đùa giỡn, có phải cũng là người phụ nữ ngu ngốc không?”
Lúc này Tề nhân Kiệt mới buông lỏng cô ra, anh nói, “ Nếu như em cũng là người phụ nữ ngu xuẩn, thì trên đời này không có người phụ nữ nào thông minh rồi.”
Văn Hinh cúi đầu sửa lại vạt áo của mình, lúc này mới ngẩng đầu lên nhìn Tề nhân Kiệt, rồi nở nụ cười tươi rói làm lộ ra núm đồng tiền xinh xắn, “ Có thể được Tề đại công tử tán thưởng, quả thật khiến người ta kinh ngạc đấy.”
Nhìn thấy nụ cười ấy của cô, tâm tình của Tề nhân Kiệt liền tốt hơn rất nhiều, anh duỗi cánh tay dài ra, một lần nữa ôm lấy hông của Văn Hinh, rồi đưa cô đi về phía cầu thang, “ Đi, bởi vì hôm nay em đã giúp tôi một việc hết sức trọng đại, cho nên tôi sẽ mời em một bữa tiệc lớn.” Anh cũng không hề hỏi xem tại sao cô lại có mặt ở chỗ này.
“ Được.” Văn Hinh lập tức vui vẻ đáp ứng, nhưng nụ cười vui vẻ của cô liền biến mất trong giây phút cô nhìn thấy người đang đứng ở trước cửa thang máy kia, “ Du Thần Ích?” Tại sao anh ta lại ở chỗ này?
Lúc này cô mới chợt nghĩ ra, thì ra buổi chiều anh ta gọi điện thoại bảo cô tới đây, mà vừa rồi cô bị Tề nhân Kiệt và người phụ nữ kia khiến cho phân tâm, lại quên khuấy đi mất.
Sắc mặt của Du Thần Ích xanh mét, trong lòng cô thầm cảm thấy có chuyện không ổn, nhất định anh ta đã chứng kiến toàn bộ màn kịch vừa rồi. Mới vừa rồi mọi cử động của cô và Tề nhân Kiệt thực sự là rất mập mờ rồi, người không biết chắc chắn sẽ cho là giữa hai người họ thực sự có cái gì đó .
Tề nhân Kiệt nhìn thấy Du Thần Ích, không khỏi sửng sốt, ngay sau đó anh lại bày ra vẻ mặt đùa giỡn, nhíu mày nhìn anh ta, có ý khiêu khích anh ta.
“ Thần Ích…” Văn Hinh vội vàng tránh khỏi lồng ngực Tề nhân Kiệt, cô tiến lên trước, muốn giải thích mọi chuyện. Nhưng mà Du Thần Ích căn bản cũng không cho cô cơ hội này, chỉ lạnh lùng nhìn cô một cái, sau đó cũng không quay đầu lại mà trực tiếp rời đi.
“ Thần ích.” Văn Hinh muốn đi lên phía trước, nhưng mới đi được hai bước, bên hông đột nhiên căng thẳng, sau đó một người vọt lên phía trước, “ Bây giờ em có đi theo anh ta giải thích gì đi nữa, anh ta cũng sẽ không nghe lọt đâu.”
Văn Hinh trợn mắt hung hăng nhìn Tề nhân Kiệt, “ Lần này anh mang chuyện tốt tới cho tôi rồi.” Lần này thì tốt rồi, quan hệ giữa cô với Du Thần ích khó khăn lắm mới có chuyển biến, mà bởi vì tên này, lại lần nữa lâm vào bế tắc, nói không chừng lần này thật sự xong rồi.
Cô tức giận, Tề nhân Kiệt lại cười vô cùng vui vẻ, “ Nếu là chuyện tốt, vậy thì em phải cám ơn tôi mới phải, phải không, hôm nay em mời tôi ăn cơm đi.”
"Nghĩ khá lắm!" Văn Hinh lấy cùi chỏ dùng sức chọc vào bụng Tề nhân Kiệt, Tề nhân Kiệt hoàn toàn không đề phòng gì, lập tức bị đau đớn, “ Cài người phụ nữ này… Em định mưu sát chồng à?”
Nghe vậy, Văn Hinh nheo mắt lại, quơ quơ quả đấm trước mặt Tề nhân Kiệt, cắn răng uy hiếp, “ Anh có gan thì lặp lại lần nữa.”
"Không có, không nói gì!" Tề nhân Kiệt lập tức xua tay, trong lòng lại cảm thấy thật buồn cười, mặc dù cô ấy dùng tốn sức, lại còn đang mang thai, mà vẫn muốn uy hiếp mình?
Thấy thế, Văn Hinh thu hồi quả đấm, mạnh mẽ trợn mắt nhìn Tề nhân Kiệt, rồi chuẩn bị đi về phía cửa chính.
“ Em đi đâu?” Tề nhân Kiệt lập tức đi theo phía sau hỏi cô.
Văn Hinh cũng không quay đầu lại nói: "Về nhà!" Cô phải trở về nói rõ ràng với Du Thần Ích, nếu không theo tính tình của tên này, không biết còn giận dỗi tới bao giờ nữa.
“ Dù sao cũng đã tới đây rồi, ăn cơm trước đã rồi về.” Tề nhân Kiệt nào có chịu để cô trở về dễ dàng như vậy, anh bước nhanh lên phía trước, kéo cô trở về trong ngực mình, rồi kéo cô đi vào thang máy, “Thôi, bữa này tôi mời, về bữa cơm em thiếu tôi, lần sau nhớ mời lại đấy.”
Kết quả, trước sự thuyết phục của Tề nhân Kiệt, Văn Hinh không thể làm gì khác là ở lại dùng cơm tối với anh. Nhìn đôi chân mày vẫn nhíu chặt của cô, Tề nhân Kiệt không nhịn được liền cười hỏi: “ Thế nào, đang lo lắng cho tên kia à?”
Văn Hinh cũng không buồn liếc nhìn anh dù chỉ một cái, lại không trả lời anh, mà chỉ lặng lẽ dùng bữa. Bộ dáng cắn răng nghiến lợi của cô, dường như cô đang coi nhưng món ăn này chính là Tề nhân Kiệt, quả nhiên cô muốn xé anh thành trăm mảnh nhỏ.
Tề nhân Kiệt thấy vậy, không khỏi bật cười, “ Em yên tâm , nếu như anh ta không nhớ em, thì em có thể tới tìm tôi. Tôi vẫn giữ nguyên câu nói kia, chỉ cần em nguyện ý, tôi có thể cho em tất cả những gì em muốn.”
Từ ánh mắt anh Văn Hinh có thể cảm nhận rõ được sự nghiêm túc trong lời nói của anh.
Văn Hinh nhìn anh, đột nhiên nghĩ tới những lời mà chiều nay Lam Dật Thần đã nói với cô, tâm tình cô đột nhiên trở nên vô cùng tốt, “ Đây chính là tự anh nói đấy nha, tôi nhớ kĩ rồi.” Cô nhìn anh, cười to, trông vô cùng vui vẻ.
"Cái gì?" Tề nhân Kiệt lại bị biến hóa bất ngờ của cô khiến anh sửng sốt, ngơ ngác nhìn khuôn mặt cười tươi vui vẻ của cô, có chút khó hiểu nhìn cô, như muốn nhìn thấu xe cô đang suy nghĩ cái gì.
Đoán lòng dạ của phụ nữ, như mò kim đáy bể!
Lời nói ra khỏi miệng không hề có chút sơ hở nào!
Văn Hinh cũng không quản ánh mắt tò mò, hoài nghi của anh, mà chỉ lầm lũi dùng bữa tiếp.
Tình huống này chính là kế sách mà Lam Dật Thần nói đó sao.
Khiến cho Du Thần Ích ghen, đây là biện pháp tốt nhất sao.
Vốn là cô căn bản cũng không định dùng tới kế sách này, nhưng mà bởi vì Lam dật Thần kia cũng không khiến người khác tin tưởng được. Nhưng mà hôm nay tình huống quá bấ ngờ khiến cô không hề chuẩn bị gì, hơn nữa còn ở trong tình huống cẩu huyết như vậy, trong lòng cô đột nhiên nổi lên một ý nghĩ cũng không tồi.