Thím Trương lắc đầu một cái, “ Tôi không biết, nhưng mà cậu ta nói tên là Lam Dật Thần, có chuyện quan trọng tìm Văn Hinh.” Nhìn người đàn ông cũng có khí chất, nói năng dứt khoát, nhất định cũng là người không đơn giản.
Đi về phía trước, bước chân của Văn Hinh đột nhiên dừng lại, cô xoay người nhìn về thím Trương, cau mày hỏi: “ Lam Dật Thần?” Anh ta tới đây làm gì? Cô còn tưởng người tới là Du Thần Ích.
Du Thần Ích không tới mà anh ta lại tới, chẳng lẽ có chuyện gì quan trọng liên quan tới Du Thần Ích sao
Nghĩ đến đây, trong lòng đột nhiên lo lắng, sau đó đi ra phía ngoài. Lăng Hạo Hiên thấy vậy, sắc mặt nhất thời ảm đạm, sau đó cũng đi theo cô ra ngoài.
Đi tới bên ngoài, quả nhiên trông thấy Lam Dật Thần đang cắm tay vào túi quần, tựa lưng vào chiếc xe thể thao màu đỏ lửa kia, cúi đầu không biết anh ta đang nghĩ cái gì.
“ Sao anh lại tới đây?” nhìn thấy Lam Dật Thần dĩ nhiên sẽ nghĩ ngay tới Du Thần Ích, Văn Hinh tất nhiên cũng không hề vui vẻ khi gặp anh ta.
Lam Dật Thần không để ý, chỉ có chút vội vàng nói với Văn Hinh nói: “ Chị dâu, chị mau tới xem Thần Ích một chút đi, hiện giờ cậu ta sắp không thể cứu được nữa rồi!”Ngày nào cũng ngâm mình trong quán rượu, sống mơ mơ màng màng, cái gì cũng không quản, nếu cứ tiếp tục như vậy, thật sự là không thể cứu được.
“ Anh ta thế nào?” Văn Hinh không khỏi lo lắng hỏi, suy đoán nhất định Du Thần Ích đã xảy ra chuyện gì, tình huống bây giờ có vẻ rất nguy cấp.
“ Chị đi theo tôi!” Lam Dật Thần nói đoạn kéo tay Văn Hinh muốn đưa cô ngồi vào xe của mình, lại bị người lập tức kéo lại.
“ Cô ấy sẽ không trở về cùng các người nữa!” Lăng Hạo Hiên lạnh lùng nhìn Lam Dật Thần, trong mắt đè nén tức giận.
Thím Trương cũng đẩy tay Lam Dật Thần ra, lớn tiếng nói: “ Cậu ấy nói không sai, hôm nay Văn Hinh đã là người của thiếu gia nhà tôi, cô ấy tuyệt đối sẽ không trở về với các người nữa, các người chết tâm đi!” Muốn giành đàn bà với thiếu gia nhà bà, vậy cũng phải xem bọn họ có đủ bản lĩnh không đã!
"Chuyện gì xảy ra, chuyện gì xảy ra?" Lỗ Cầm thấy tình huống có vẻ không đúng, nên cũng hỏi.
Lúc này, Văn Hinh lại nói ngoài dự đoán của mọi người: “ Đưa tôi đi thôi!” Cô nói với Lam Dật Thần, cũng ý bảo Lăng Hạo Hiên và Thím Trương bỏ tay cô ra.
"Văn Hinh!" Nhưng mà Lăng Hạo Hiên cũng không buông tay, " Anh ta đã hại cậu thành dạng như vậy, chẳng lẽ cậu tính lại trở lại bên cạnh anh ta sao?” Chẳng lẽ cô lại ngu như vậy sao?
Thế nhưng trên đời này những người ngu ngốc như cô không chỉ có một, cũng như anh, biết rõ tình cảm của mình đối với cô sẽ chẳng có bất kì kết quả nào, bất kì hồi đáp, nhưng vẫn cam tâm tình nguyện ở bên cạnh cô, chỉ mong có thể liếc mắt nhìn mình một cái.
Thím Trương cũng không đồng ý, đành khuyên nhủ: “ Đúng vậy, Văn Hinh, tiểu tử Du Thần Ích kia vừa nhìn cũng không phải là đồ tốt, cô không cần phải trở về, lần sau còn tới bảo bảo vệ không cần cho vào!” Chung đụng với cô mấy ngày qua, ít nhiều cô cũng biết một chút về chuyện giữa Văn Hinh và Du Thần Ích.
Văn Hinh biết bọn họ lo lắng cho cô, vì vậy hơi mỉm cười nói: “ Không có việc gì đâu, tôi chỉ đi xem một chút, rất nhanh sẽ trở lại.” Nói xong, cô nói với Lam Dật Thần: “ Chúng ta đi thôi.”
Lam Dật Thần gật đầu một cái, cẩn thận đỡ Văn Hinh, “ Chị dâu đi cẩn thận một chút.”
Đưa mắt nhìn Lam Dật Thần đi xa, đột nhiên Lỗ Cầm nghĩ đến một vấn đề rất quan trọng, “ Thím Trương, người vừa rồi có nhắc tới Du Thần Ích? Văn Hinh với tiểu tử đó có quan hệ gì ?”
Thím Trương thấy không thể giấu diếm nổi, không khỏi cúi đầu, chột dạ nói: “ Thật ra thì đứa bé trong bụng Văn Hinh là con của tiểu tử Du Thần Ích kia, nhưng mà Du Thần Ích lại không biết quý trọng, hại Văn Hinh phải vào viện mấy lần, thiếu chút nữa còn sảy thai.”
"Cái gì?" Lỗ Cầm nghe xong lập tức kêu lên, “ Chuyện quan trọng như vậy mà thím cư nhiên không nói cho tôi biết?” Thì ra là tên tiểu tử Du Thần Ích kia, như vậy bà càng ủng hộ con trai đoạt lấy Văn Hinh!
Lúc này, Tề Nhân Kiệt đột nhiên lái xe quay về, thấy mấy người đứng ở bên ngoài, nghi ngờ hỏi: “ Mấy người đang làm gì vậy? Văn Hinh đâu?”
Người đầu tiên phản ứng kịp là thím Trương, bà lập tức nhào tới cửa xe Tề Nhân Kiệt, vội vàng nói: “ Thiếu gia, vừa rồi nhà họ Du phái người tới đón Văn Hinh đi rồi!”
"Cái gì?" Tề Nhân Kiệt lập tức la hoảng lên, sau đó anh từng bước nhìn Lăng Hạo Hiên vẫn đang ngẩn người nhìn về phương xa, anh quát to: “ Tại sao lại không ngăn cản cô ấy?”
Lúc này, rốt cuộc Lăng Hạo Hiên cũng thu hồi tầm mắt, trên mặt tỏ rõ vẻ chán nản, “ Vô dụng, chuyện cô ấy quyết, ai cũng không ngăn cản được!” Coi như hôm nay ngăn cản được, một ngày nào đó, cô ấy cũng sẽ về bên cạnh Du Thần Ích, bởi vì lòng của cô ở chỗ hắn.
Nghe vậy, Tề Nhân Kiệt hung hăng trừng mắt liếc anh một cái, sau đó không nói gì nữa, trực tiếp quay đầu xe, đuổi theo.
Quầy rượu này Văn Hinh còn nhớ, đó là nơi Du Thần Ích lui tới thường xuyên, cũng là nơi cô hay tới với anh ta hồi còn làm việc cùng. Tất cả mọi người đều biets, quầy rượu bình thường đều mở cửa vào buổi tối, ban ngày thì lại đóng cửa nghỉ ngơi.
Mặc dù quầy rượu này vẫn đang treo biển nghỉ, nhưng Lam Dật Thần cứ trực tiếp đẩy cửa đi vào. Một người đàn ông trung niên đang đứng trước quầy, nhìn thấy Lam Dật Thần như nhìn thấy cứu tinh vậy, lập tức chạy ra đón, “ Lam thiếu, anh mau đem Du thiếu đi đi, nếu cứ tiếp tục như vậy nữa, nhất định sẽ mất mạng đấy!” Đến lúc đó nếu là nhà họ Du tìm anh này tính sổ, thì anh có đem cả già trẻ lớn bé trong nhà cũng không chống đỡ được, chỉ e là không thể đền được cái mạng của Du Thần Ích!”
Nghe vậy, Lam Dật Thần lập tức bật cười, đưa tay vỗ vỗ bả vai người đàn ông, cười nói:” Anh yên tâm , lần này tôi dẫn người tới thu hắn!”
Anh nói xong, ánh mắt anh ý bảo người đàn ông nhìn Văn Hinh đứng bên cạnh mình, trên mặt lộ ra nụ cười đắc ý.
Người đàn ông kia theo tầm mắt của anh, lập tức nhìn sang, lúc này mới chú ý tới người phụ nữ đi bên cạnh Lam Dật Thần …. Hơn nữa còn là… bà bầy, trong lòng anh ta lập tức hiểu ra, cao hứng nói: “ Vậy các anh mau vào đi!”