Văn Hinh nhìn thẳng vào Diêu Phương, nắm chặt tay bà không buông ra. Cô biết, ở Du gia, Diêu Phương mới là chủ, chỉ cần bà đồng ý là được.
Diêu Phương quay đầu lại, quan sát Văn Hinh lần nữa. Cho tới nay, tâm nguyện lớn nhất của bà là có cháu trai để ẵm, kéo dài hương khói Du gia, được như vậy, sau khi chết, bà mới có mặt mũi đi gặp liệt tổ liệt tông Du gia.
"Được!". Sau khi suy nghĩ kỹ, cuối cùng bà cũng đáp ứng, "Nhưng nếu như có chuyện như vậy xảy ra, đừng trách chúng ta, là cô nguyện ý"
Có được sự đồng ý của Diêu Phương, Văn Hinh lập tức vui vẻ gật đầu, "Sẽ không xảy ra chuyện như vậy nữa!"
Cô vui vẻ, nhưng có người không cao hứng, Lạc Tinh nhìn nụ cười vui vẻ trên mặt Văn Hinh, hận nghiến răng nghiến lợi, nhưng lại không thể làm gì .
Vậy mà, mấy ngày kế tiếp, Du Thần Ích cũng không hề xuất hiện. Mỗi đêm, Văn Hinh đều ăn mặc thật xinh đẹp, sau đó phun nước hoa dụ tình, ngủ trong phòng của Du Thần Ích, cô chờ đợi đến mức tâm cũng nóng nảy.
Một tuần lễ, một tuần lễ hắn không về nhà!
Cuối cùng, Văn Hinh cảm thấy chờ đợi như vậy cũng không phải là biện pháp, nếu như một năm hắn không về nhà, cô sẽ phải chờ một năm như vậy sao! Cho nên, cô phải chủ động mới được, vì vậy cô tìm người giúp việc hỏi chút chuyện về Du Thần Ích, sau khi biết cặn kẽ về tập đoàn Over¬lord, ngày hôm sau liền chạy thẳng tới đó.
Đi tới trước cửa tập đoàn Over¬lord, Văn Hinh ngửa đầu nhìn cao ốc cao vút trong mây, khí thế hoành tráng, trong lòng không khỏi cảm thán, đúng là tập đoàn lớn, những công ty nhỏ không thể so sánh được với khí thế đó.
Cô nhìn một lát, cũng không tiến vào, mà đi vào một quán cà phê đối diện, tìm chỗ ngồi gần cửa sổ ngồi xuống. Cô biết, nếu như cô cứ tiến vào công ty tìm Du Thần Ích, không những không thể thành công đến gần Du Thần Ích, ngược lại sẽ khiến hắn càng chán ghét cô hơn.
Cho nên, cô quyết định, trước tiên, chờ ở đây một thời gian, tìm hiểu hành tung, lộ tuyến mỗi ngày của hắn cho rõ ràng, như vậy, cô mới có cơ hội đến gần hắn.
Cứ như vậy một tuần lễ, rốt cuộc cô cũng tìm hiểu được một chút thói quen của Du Thần Ích.
Mỗi buổi trưa, hắn sẽ đến một tiệm cơm Tây dùng cơm, buổi tối lại đến một nhà hàng Italy ăn cơm tối, sau đó sẽ đến một quầy rượu gọi là "Tầm hoan tác nhạc" uống rượu, khi rời đi, bên cạnh luôn có những người phụ nữ khác nhau theo hắn rời khỏi, sau đó, hai người đến khách sạn thuê phòng.
Ngày nào cũng như thế.
Sau khi biết được những chuyện này, một kế hoạch từ từ hình thành trong đầu Văn Hinh. Cô trở về nói kế hoạch của mình với Diêu Phương, lấy được sự cho phép của Diêu Phương, Văn Hinh chuẩn bị thực hiện.
Đầu tiên, cô đi tới quầy rượu xin làm phục vụ viên, mặc dù quầy rượu không thiếu phục vụ viên, nhưng quản lý quầy rượu thấy dáng dấp Văn Hinh không tệ, vì vậy, liền phá lệ tuyển cô, kêu cô ngày đó tới làm.
Như vậy là đã thành công một nửa, kế tiếp, phải xem cô làm thế nào khiến con cá mắc câu.
Buổi tối hôm đó, sau khi Văn Hinh trang điểm tỉ mỉ mới đi tới quầy rượu bắt đầu kế hoạch của mình.
Buổi tối, Du Thần Ích lại tới quầy rượu, giống như trở lại nhà mình, hắn trực tiếp đi vào phòng VIP, quản lý lập tức kêu người đưa rượu đỏ tới cho hắn, hơn nữa còn kêu hai cô gái nổi tiếng nhất đến bồi hắn.
Văn Hinh nhìn thẳng vào Diêu Phương, nắm chặt tay bà không buông ra. Cô biết, ở Du gia, Diêu Phương mới là chủ, chỉ cần bà đồng ý là được.
Diêu Phương quay đầu lại, quan sát Văn Hinh lần nữa. Cho tới nay, tâm nguyện lớn nhất của bà là có cháu trai để ẵm, kéo dài hương khói Du gia, được như vậy, sau khi chết, bà mới có mặt mũi đi gặp liệt tổ liệt tông Du gia.
"Được!". Sau khi suy nghĩ kỹ, cuối cùng bà cũng đáp ứng, "Nhưng nếu như có chuyện như vậy xảy ra, đừng trách chúng ta, là cô nguyện ý"
Có được sự đồng ý của Diêu Phương, Văn Hinh lập tức vui vẻ gật đầu, "Sẽ không xảy ra chuyện như vậy nữa!"
Cô vui vẻ, nhưng có người không cao hứng, Lạc Tinh nhìn nụ cười vui vẻ trên mặt Văn Hinh, hận nghiến răng nghiến lợi, nhưng lại không thể làm gì .
Vậy mà, mấy ngày kế tiếp, Du Thần Ích cũng không hề xuất hiện. Mỗi đêm, Văn Hinh đều ăn mặc thật xinh đẹp, sau đó phun nước hoa dụ tình, ngủ trong phòng của Du Thần Ích, cô chờ đợi đến mức tâm cũng nóng nảy.
Một tuần lễ, một tuần lễ hắn không về nhà!
Cuối cùng, Văn Hinh cảm thấy chờ đợi như vậy cũng không phải là biện pháp, nếu như một năm hắn không về nhà, cô sẽ phải chờ một năm như vậy sao! Cho nên, cô phải chủ động mới được, vì vậy cô tìm người giúp việc hỏi chút chuyện về Du Thần Ích, sau khi biết cặn kẽ về tập đoàn Over¬lord, ngày hôm sau liền chạy thẳng tới đó.
Đi tới trước cửa tập đoàn Over¬lord, Văn Hinh ngửa đầu nhìn cao ốc cao vút trong mây, khí thế hoành tráng, trong lòng không khỏi cảm thán, đúng là tập đoàn lớn, những công ty nhỏ không thể so sánh được với khí thế đó.
Cô nhìn một lát, cũng không tiến vào, mà đi vào một quán cà phê đối diện, tìm chỗ ngồi gần cửa sổ ngồi xuống. Cô biết, nếu như cô cứ tiến vào công ty tìm Du Thần Ích, không những không thể thành công đến gần Du Thần Ích, ngược lại sẽ khiến hắn càng chán ghét cô hơn.
Cho nên, cô quyết định, trước tiên, chờ ở đây một thời gian, tìm hiểu hành tung, lộ tuyến mỗi ngày của hắn cho rõ ràng, như vậy, cô mới có cơ hội đến gần hắn.
Cứ như vậy một tuần lễ, rốt cuộc cô cũng tìm hiểu được một chút thói quen của Du Thần Ích.
Mỗi buổi trưa, hắn sẽ đến một tiệm cơm Tây dùng cơm, buổi tối lại đến một nhà hàng Italy ăn cơm tối, sau đó sẽ đến một quầy rượu gọi là "Tầm hoan tác nhạc" uống rượu, khi rời đi, bên cạnh luôn có những người phụ nữ khác nhau theo hắn rời khỏi, sau đó, hai người đến khách sạn thuê phòng.
Ngày nào cũng như thế.
Sau khi biết được những chuyện này, một kế hoạch từ từ hình thành trong đầu Văn Hinh. Cô trở về nói kế hoạch của mình với Diêu Phương, lấy được sự cho phép của Diêu Phương, Văn Hinh chuẩn bị thực hiện.
Đầu tiên, cô đi tới quầy rượu xin làm phục vụ viên, mặc dù quầy rượu không thiếu phục vụ viên, nhưng quản lý quầy rượu thấy dáng dấp Văn Hinh không tệ, vì vậy, liền phá lệ tuyển cô, kêu cô ngày đó tới làm.
Như vậy là đã thành công một nửa, kế tiếp, phải xem cô làm thế nào khiến con cá mắc câu.
Buổi tối hôm đó, sau khi Văn Hinh trang điểm tỉ mỉ mới đi tới quầy rượu bắt đầu kế hoạch của mình.
Buổi tối, Du Thần Ích lại tới quầy rượu, giống như trở lại nhà mình, hắn trực tiếp đi vào phòng VIP, quản lý lập tức kêu người đưa rượu đỏ tới cho hắn, hơn nữa còn kêu hai cô gái nổi tiếng nhất đến bồi hắn.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Văn Hinh nhìn thẳng vào Diêu Phương, nắm chặt tay bà không buông ra. Cô biết, ở Du gia, Diêu Phương mới là chủ, chỉ cần bà đồng ý là được.
Diêu Phương quay đầu lại, quan sát Văn Hinh lần nữa. Cho tới nay, tâm nguyện lớn nhất của bà là có cháu trai để ẵm, kéo dài hương khói Du gia, được như vậy, sau khi chết, bà mới có mặt mũi đi gặp liệt tổ liệt tông Du gia.
"Được!". Sau khi suy nghĩ kỹ, cuối cùng bà cũng đáp ứng, "Nhưng nếu như có chuyện như vậy xảy ra, đừng trách chúng ta, là cô nguyện ý"
Có được sự đồng ý của Diêu Phương, Văn Hinh lập tức vui vẻ gật đầu, "Sẽ không xảy ra chuyện như vậy nữa!"
Cô vui vẻ, nhưng có người không cao hứng, Lạc Tinh nhìn nụ cười vui vẻ trên mặt Văn Hinh, hận nghiến răng nghiến lợi, nhưng lại không thể làm gì .
Vậy mà, mấy ngày kế tiếp, Du Thần Ích cũng không hề xuất hiện. Mỗi đêm, Văn Hinh đều ăn mặc thật xinh đẹp, sau đó phun nước hoa dụ tình, ngủ trong phòng của Du Thần Ích, cô chờ đợi đến mức tâm cũng nóng nảy.
Một tuần lễ, một tuần lễ hắn không về nhà!
Cuối cùng, Văn Hinh cảm thấy chờ đợi như vậy cũng không phải là biện pháp, nếu như một năm hắn không về nhà, cô sẽ phải chờ một năm như vậy sao! Cho nên, cô phải chủ động mới được, vì vậy cô tìm người giúp việc hỏi chút chuyện về Du Thần Ích, sau khi biết cặn kẽ về tập đoàn Over¬lord, ngày hôm sau liền chạy thẳng tới đó.
Đi tới trước cửa tập đoàn Over¬lord, Văn Hinh ngửa đầu nhìn cao ốc cao vút trong mây, khí thế hoành tráng, trong lòng không khỏi cảm thán, đúng là tập đoàn lớn, những công ty nhỏ không thể so sánh được với khí thế đó.
Cô nhìn một lát, cũng không tiến vào, mà đi vào một quán cà phê đối diện, tìm chỗ ngồi gần cửa sổ ngồi xuống. Cô biết, nếu như cô cứ tiến vào công ty tìm Du Thần Ích, không những không thể thành công đến gần Du Thần Ích, ngược lại sẽ khiến hắn càng chán ghét cô hơn.
Cho nên, cô quyết định, trước tiên, chờ ở đây một thời gian, tìm hiểu hành tung, lộ tuyến mỗi ngày của hắn cho rõ ràng, như vậy, cô mới có cơ hội đến gần hắn.
Cứ như vậy một tuần lễ, rốt cuộc cô cũng tìm hiểu được một chút thói quen của Du Thần Ích.
Mỗi buổi trưa, hắn sẽ đến một tiệm cơm Tây dùng cơm, buổi tối lại đến một nhà hàng Italy ăn cơm tối, sau đó sẽ đến một quầy rượu gọi là "Tầm hoan tác nhạc" uống rượu, khi rời đi, bên cạnh luôn có những người phụ nữ khác nhau theo hắn rời khỏi, sau đó, hai người đến khách sạn thuê phòng.
Ngày nào cũng như thế.
Sau khi biết được những chuyện này, một kế hoạch từ từ hình thành trong đầu Văn Hinh. Cô trở về nói kế hoạch của mình với Diêu Phương, lấy được sự cho phép của Diêu Phương, Văn Hinh chuẩn bị thực hiện.
Đầu tiên, cô đi tới quầy rượu xin làm phục vụ viên, mặc dù quầy rượu không thiếu phục vụ viên, nhưng quản lý quầy rượu thấy dáng dấp Văn Hinh không tệ, vì vậy, liền phá lệ tuyển cô, kêu cô ngày đó tới làm.
Như vậy là đã thành công một nửa, kế tiếp, phải xem cô làm thế nào khiến con cá mắc câu.
Buổi tối hôm đó, sau khi Văn Hinh trang điểm tỉ mỉ mới đi tới quầy rượu bắt đầu kế hoạch của mình.
Buổi tối, Du Thần Ích lại tới quầy rượu, giống như trở lại nhà mình, hắn trực tiếp đi vào phòng VIP, quản lý lập tức kêu người đưa rượu đỏ tới cho hắn, hơn nữa còn kêu hai cô gái nổi tiếng nhất đến bồi hắn.