Hàn Mạc cau mày nhìn Mạnh Hùng, quả thật người đàn ông này có dung mạo vô cùng tuấn tú.
Anh y như một làncây anh túc, nhìn vào thật thu hút, trên người anh tỏa ra sức hút làm đối phương nhìn vào liền bị mê hoặc không thể nào dời tầm mắt.
Trần Siêu tay cầm cặp táp đen đặt lên bàn, anh nhập vào 4 con số mật mã.
“Tích.............”
Một tiếng tích vang lên, cái cặp bằng da được Trần Siêu mở ra.
Trong đó đựng một khẩu súng nhỏ chưa lắp ráp, một lọ thuốc giải và 6 viên đạn.
Cây súng này có quy lực vô cùng mạnh.
Tầm bắng xa có thể sánh bằng những cây súng bắng tỉa, tốt nhất trên thị trường.
Đặc điểm của cây súng này là nó vô cùng nhẹ, và có thể bắng xa trong phạm vi 2km.
Hàn Mạc không phải vì những thứ nêu trên mà muốn đoạt được lô hàng kỳ này, mà là vì một chức năng khắc của nó.
Cây súng này có thể tháo ra thành từng bộ phận nhỏ, nếu phân ra thì khi nhìn vào không biết nó là một khẩu súng.
Đặc biệt là viên đạn của nó được chế tạo vô cùng khéo léo, khi ghim vào da thịt thì đầu đạn sẽ bung ra như cánh hoa ghim sâu vào da.
Một loại độc tố sẽ được tiết ra từ đầu viên đạn, chỉ cần xẹt qua da thì cũng sẽ bị trúng độc ngay.
Loại độc này vô cùng mạnh, chỉ vỏn vẹn vài giây thì sẽ xâm nhập vào ngũ tạng lục phủ.
Nếu không có thuốc giải thì sẽ chết ngay lập tức.
Chỉ có Mạnh Hùng và người anh bán cho mới có thuốc giải độc.
Cây súng là tâm quyết của Mạnh Hùng, nó đã mất Mạnh Hùng thời gian là 10 năm để nghĩ ra ý niệm và chế tạo.
Khi làm xong cây súng đầu tiên, anh chuẩn bị tặng cho Kiều Nhi, nhưng chưa có dịp.
Tin tức Bang Bạch Hổ chế ra một loại vũ khí với lực sát thương mạnh, vừa được truyền ra ngoài, tất cả những thế lực trong hắc đạo điều muốn dành quyền mua lấy.
Nhưng Mạnh Hùng chỉ muốn tìm một người, anh cảm thấy thích hợp với lô hàng này mà thôi.
Không phải người nào ra giá cao nhất, thì Mạnh Hùng sẽ bán.
Anh phải xem đối phương có tư cách để dùng nó hay không.
Hàn Mạc nhìn vào những mảnh vụn của cây súng.
Cô đứng lên tay lưu loát lấp ráp từng bộ phận.
Tất cả ánh mắt điều dồn hết lên người phụ nữ, với dung mạo tuyệt đẹp này.
Nhưng trên người của Hàn Mạc luôn tỏa ra sát khí đằng đằng.
Làm người ta nhìn vào không rét mà run.
Trong tích tắc một khẩu súng hoàn chỉnh đã nằm gọn trong tay Hàn Mạc.
Cô vươn súng lên, nhắm về một tiêu phía trước.
“Xẹt...........”
Viên đạn bay xẹt qua những chướng ngại vật đâm vào một tiêu.
Trần Siêu và Ngô Đức bất ngờ nhìn nhau.
Họ không ngờ tài bắng súng của Hàn Mạc lại cao siêu như vậy.
Mục tiêu Hàn Mạc nhắm trúng cách họ gần 2 km.
“Bớp bớp bớp.......”
Mạnh Hùng vỗ tay một cách sảng khoái, anh từ từ đứng lên.
“Hàn gia, Mạnh Hùng tôi thật khâm phục cô.”
Hàn Mạc nhìn Mạnh Hùng bằng ánh mắt thích thú.
Cô không ngờ anh lại tài giỏi như vậy, có thể chế tạo ra một loại vũ khí đặc biệt với lực sát thương mạnh.
Chưa tín tới những phát minh trước đây của Bang Bạch Hổ.
Chẳng hạng như những chiếc máy bay quân sự và những chiếc quân hạm với thiết bị tối tân nhất.
“Lô hàng này, tôi sẽ lấy hết.”
Giọng nói mạnh mẽ, quả quyết của Hàn Mạc vang lên.
Hàn Mạc vừa nói dứt câu, Lãnh Dương và Lãnh Tuấn liền đặt 5 cái cặp táp bằng da lên trên bàn.
Lãnh Dương mở nắp ra, anh xoay chiếc cặp táp lại hướng về Mạnh Hùng.
Trong mỏi cặp táp chứa đựng 50 triệu đô la.
Hàn Mạc cất giọng cao ngạo, đầy tự tin của mình lên.
“Đây là 250 triệu đô la, tiền cọc cho lô hàng kỳ này.”
Mạnh Hùng không ngờ, cô lại là một
người sảng khoái và dứt khoát như vậy.
Anh nhìn Hàn Mạc bằng ánh mắt thưởng thức.
Mạnh Hùng thưởng thức sự độc đoán cùng quả quyết của cô.
Không giống như những người đàn ông khác, làm ăn mà do dự và kèo nèo này nọ.
Người ta thường nói.
“Người làm chuyện lớn, không câu nệ những chuyện nhỏ.”
Trong lúc hai bên tiến hành giao dịch.
Đột nhiên có những tiếng nổ mạnh, phát ra từ 4 phía chung quanh khô hàng.
Hai bên điều phòng thủ nghiêm ngặt, Lãnh Dương đứng chặn trước mặt Hàn Mạc để bảo vệ cô.
Lãnh Tuấn cùng thủ hạ, đậy 5 cái cặp táp tiền lại cầm sang một bên.
Trần Siêu cầm lấy cặp táp chứa đựng vũ khí, anh và Ngô Đức đứng trước mặt bảo vệ cho Mạnh Hùng.
Trong tích tắc một đám người áo đen, phá tường xông vào, trên tay họ điều cầm những cây mã tấu vô cùng sắc bén.
Người dẫn đầu là một người đàn ông dáng người cao lớn, trên mặt anh ta hiện lên vẻ nham hiểm cùng độc ác.
Mạnh Hùng nhìn thấy liền cau mày, người đàn ông này là Hà Chấn Đồng.
Cậu của Mạnh Khang, người cầm quyền của những sòng bạc, cho vai nặng lãi và các dịch vụ mãi dâm ngầm.
Những thuộc hạ theo anh toàn là những kẻ trong giang hồ, sống đầu đường xó chợ được anh thu nạp.
Họ không được huấn luyện đặc biệt, như người của Mạnh Hùng và Hàn Mạc.
Nhưng đổi lại họ là những kẻ liều lĩnh, không màng đến tính mạng.
Có thể vì Hà Chấn Đồng mà hy sinh.
“Mạnh Hùng, giao thứ đó cho ta.”
Giọng nói đắc ý của Hà Chấn Đồng vang lên.
Hà Chấn Đồng đã nhận tiền của Tần Gia, gia tộc mafia lớn nhất bên Italy.
Để cướp lấy cây súng trong tay Mạnh Hùng, họ nghe tin nó là một vũ khí với lực xát thương mạnh.
Ai mà chiếm được nó, cũng như hổ mọc thêm cánh.
Hàn Mạc cau mày nhìn Mạnh Hùng, quả thật người đàn ông này có dung mạo vô cùng tuấn tú.
Anh y như một làncây anh túc, nhìn vào thật thu hút, trên người anh tỏa ra sức hút làm đối phương nhìn vào liền bị mê hoặc không thể nào dời tầm mắt.
Trần Siêu tay cầm cặp táp đen đặt lên bàn, anh nhập vào con số mật mã.
“Tích.............”
Một tiếng tích vang lên, cái cặp bằng da được Trần Siêu mở ra.
Trong đó đựng một khẩu súng nhỏ chưa lắp ráp, một lọ thuốc giải và viên đạn.
Cây súng này có quy lực vô cùng mạnh.
Tầm bắng xa có thể sánh bằng những cây súng bắng tỉa, tốt nhất trên thị trường.
Đặc điểm của cây súng này là nó vô cùng nhẹ, và có thể bắng xa trong phạm vi km.
Hàn Mạc không phải vì những thứ nêu trên mà muốn đoạt được lô hàng kỳ này, mà là vì một chức năng khắc của nó.
Cây súng này có thể tháo ra thành từng bộ phận nhỏ, nếu phân ra thì khi nhìn vào không biết nó là một khẩu súng.
Đặc biệt là viên đạn của nó được chế tạo vô cùng khéo léo, khi ghim vào da thịt thì đầu đạn sẽ bung ra như cánh hoa ghim sâu vào da.
Một loại độc tố sẽ được tiết ra từ đầu viên đạn, chỉ cần xẹt qua da thì cũng sẽ bị trúng độc ngay.
Loại độc này vô cùng mạnh, chỉ vỏn vẹn vài giây thì sẽ xâm nhập vào ngũ tạng lục phủ.
Nếu không có thuốc giải thì sẽ chết ngay lập tức.
Chỉ có Mạnh Hùng và người anh bán cho mới có thuốc giải độc.
Cây súng là tâm quyết của Mạnh Hùng, nó đã mất Mạnh Hùng thời gian là năm để nghĩ ra ý niệm và chế tạo.
Khi làm xong cây súng đầu tiên, anh chuẩn bị tặng cho Kiều Nhi, nhưng chưa có dịp.
Tin tức Bang Bạch Hổ chế ra một loại vũ khí với lực sát thương mạnh, vừa được truyền ra ngoài, tất cả những thế lực trong hắc đạo điều muốn dành quyền mua lấy.
Nhưng Mạnh Hùng chỉ muốn tìm một người, anh cảm thấy thích hợp với lô hàng này mà thôi.
Không phải người nào ra giá cao nhất, thì Mạnh Hùng sẽ bán.
Anh phải xem đối phương có tư cách để dùng nó hay không.
Hàn Mạc nhìn vào những mảnh vụn của cây súng.
Cô đứng lên tay lưu loát lấp ráp từng bộ phận.
Tất cả ánh mắt điều dồn hết lên người phụ nữ, với dung mạo tuyệt đẹp này.
Nhưng trên người của Hàn Mạc luôn tỏa ra sát khí đằng đằng.
Làm người ta nhìn vào không rét mà run.
Trong tích tắc một khẩu súng hoàn chỉnh đã nằm gọn trong tay Hàn Mạc.
Cô vươn súng lên, nhắm về một tiêu phía trước.
“Xẹt...........”
Viên đạn bay xẹt qua những chướng ngại vật đâm vào một tiêu.
Trần Siêu và Ngô Đức bất ngờ nhìn nhau.
Họ không ngờ tài bắng súng của Hàn Mạc lại cao siêu như vậy.
Mục tiêu Hàn Mạc nhắm trúng cách họ gần km.
“Bớp bớp bớp.......”
Mạnh Hùng vỗ tay một cách sảng khoái, anh từ từ đứng lên.
“Hàn gia, Mạnh Hùng tôi thật khâm phục cô.”
Hàn Mạc nhìn Mạnh Hùng bằng ánh mắt thích thú.
Cô không ngờ anh lại tài giỏi như vậy, có thể chế tạo ra một loại vũ khí đặc biệt với lực sát thương mạnh.
Chưa tín tới những phát minh trước đây của Bang Bạch Hổ.
Chẳng hạng như những chiếc máy bay quân sự và những chiếc quân hạm với thiết bị tối tân nhất.
“Lô hàng này, tôi sẽ lấy hết.”
Giọng nói mạnh mẽ, quả quyết của Hàn Mạc vang lên.
Hàn Mạc vừa nói dứt câu, Lãnh Dương và Lãnh Tuấn liền đặt cái cặp táp bằng da lên trên bàn.
Lãnh Dương mở nắp ra, anh xoay chiếc cặp táp lại hướng về Mạnh Hùng.
Trong mỏi cặp táp chứa đựng triệu đô la.
Hàn Mạc cất giọng cao ngạo, đầy tự tin của mình lên.
“Đây là triệu đô la, tiền cọc cho lô hàng kỳ này.”
Mạnh Hùng không ngờ, cô lại là một
người sảng khoái và dứt khoát như vậy.
Anh nhìn Hàn Mạc bằng ánh mắt thưởng thức.
Mạnh Hùng thưởng thức sự độc đoán cùng quả quyết của cô.
Không giống như những người đàn ông khác, làm ăn mà do dự và kèo nèo này nọ.
Người ta thường nói.
“Người làm chuyện lớn, không câu nệ những chuyện nhỏ.”
Trong lúc hai bên tiến hành giao dịch.
Đột nhiên có những tiếng nổ mạnh, phát ra từ phía chung quanh khô hàng.
Hai bên điều phòng thủ nghiêm ngặt, Lãnh Dương đứng chặn trước mặt Hàn Mạc để bảo vệ cô.
Lãnh Tuấn cùng thủ hạ, đậy cái cặp táp tiền lại cầm sang một bên.
Trần Siêu cầm lấy cặp táp chứa đựng vũ khí, anh và Ngô Đức đứng trước mặt bảo vệ cho Mạnh Hùng.
Trong tích tắc một đám người áo đen, phá tường xông vào, trên tay họ điều cầm những cây mã tấu vô cùng sắc bén.
Người dẫn đầu là một người đàn ông dáng người cao lớn, trên mặt anh ta hiện lên vẻ nham hiểm cùng độc ác.
Mạnh Hùng nhìn thấy liền cau mày, người đàn ông này là Hà Chấn Đồng.
Cậu của Mạnh Khang, người cầm quyền của những sòng bạc, cho vai nặng lãi và các dịch vụ mãi dâm ngầm.
Những thuộc hạ theo anh toàn là những kẻ trong giang hồ, sống đầu đường xó chợ được anh thu nạp.
Họ không được huấn luyện đặc biệt, như người của Mạnh Hùng và Hàn Mạc.
Nhưng đổi lại họ là những kẻ liều lĩnh, không màng đến tính mạng.
Có thể vì Hà Chấn Đồng mà hy sinh.
“Mạnh Hùng, giao thứ đó cho ta.”
Giọng nói đắc ý của Hà Chấn Đồng vang lên.
Hà Chấn Đồng đã nhận tiền của Tần Gia, gia tộc mafia lớn nhất bên Italy.
Để cướp lấy cây súng trong tay Mạnh Hùng, họ nghe tin nó là một vũ khí với lực xát thương mạnh.
Ai mà chiếm được nó, cũng như hổ mọc thêm cánh.