Kiều Nhi không thể nào tin nỗi, sao Alex Smith lại có thể thiết kế ra một cái áo cưới y như cái mà cô thầm mơ ước.
Alex Smith nhìn thấu suy nghĩ của Kiều Nhi, anh cười nói một cách lịch sự.
“Kiều tiểu thư, bộ lễ phục này là của một vị khách quý, đích thân thiết kế cho vị hôn thê của mình.
Trên toài thế giới chỉ có một cái duy nhất mà thôi.”
Nghe Alex Smith nói vậy, trong lòng Kiều Nhi thật hâm mộ người phụ nữ
đó, được vị hôn phu của mình yêu thương như vậy.
Mạnh Khang thấy Kiều Nhi thích bộ lễ phục này liền lên tiếng.
“Vị hôn thê của tôi rất thích bộ lễ phục này.
Anh có thể giúp tôi, nhờ vị khách của anh nhường lại có được không?
Tiền không thành vấn đề.”
Alex Smith cười cười lắc đầu.
“Xin lỗi Mạnh Tổng.
Vị khách này của tôi rất yêu thương vị hôn thê của mình.
Nên sẽ không đồng ý đâu.
Vã lại, nếu cộng lại toàn bộ gia tài của Mạnh Tổng và tôi, cũng e là không bằng một phần gia tài của anh ta.”
Mạnh Hùng nghe Alex Smith nói những lời không nể mặt liền nổi nóng.
Kiều Nhi nhìn thấy sắc mặt nóng giận của Mạnh Khang, cô vươn tay kéo áo của anh nói.
“Mạnh Khang anh đừng như vậy.
Em chọn bộ khác là được rồi.”
Thật ra thì nếu không được gã cho Mạnh Hùng, thì mặc cái gì Kiều Nhi cũng không quan tâm.
Kiều Nhi chọn đại cho mình một bộ lễ phục, rồi cùng cô nhân viên bán hàng vào trong phòng thử đồ.
Mạnh Khang mặc âu phục màu đen chỉnh tề đứng trước cửa phòng thay đồ, với vẻ mặt đầy hạnh phúc chờ Kiều Nhi ra.
Mạnh Hùng cùng Mộng Dung từ bên ngoài bước vào.
Mạnh Hùng nhận được thiệp mờ của Mạnh Khang nên cũng đi chọn lễ phục.
Mạnh Hùng sẽ đi cùng Mộng Dung đến dự lễ đính hôn của hai người.
Vừa bước vào cửa Mạnh Hùng liền nhìn thấy Mạnh Khang.
Mạnh Khang nhìn Mạnh Hùng bằng ánh mắt khiêu khích.
Khi Mạnh Hùng nhìn thấy, vẻ mặt đắc ý và phách lối của Mạnh Khang.
Thù mới cùng nợ cũ lần lược hiện lên trong lòng anh.
Tay Mạnh Hùng bất giác siết chặt lại, nhưng ngoài mặt anh vẫn giữa nét mặt lạnh lùng thản nhiên.
“Đúng thật không hổ danh là Mạnh Tổng, thay phụ nữ như thay áo.”
Giọng nói mỉa mai của Mạnh Khang vang lên.
Mạnh Hùng ung dung ngồi xuống sopha, anh ra hiệu cho Mộng Dung đi thử lễ phục.
Mạnh Hùng oai nghiêm ngồi chân này vất tréo chân kia, anh ngước khuôn mặt cương nghị của mình lên nhìn Mạnh Khang nói.
“Mạnh Hùng tôi thiếu gì phụ nữ.
Thêm một người hay thiếu một người, cũng không quan trọng.”
Kiều Nhi vừa thay xong bộ lễ phục, cô chuẩn bị bước ra ngoài thì nghe giọng nói vô tình của Mạnh Hùng vang lên.
Những gì anh vừa nói là ám chỉ đến cô ư, trong lòng Kiều Nhi đau đớn.
Một giọt nước mắt nóng hỏi rơi xuống khuôn mặt xin đẹp của cô.
Kiều Nhi cảm thấy tim mình đập mạnh, hơi thở của cô trở nên bất định.
Kiều Nhi ngồi xuống ghế bên cạnh, lấy trong túi sách ra một hợp thuốc.
Uống thuốc xong Kiều Nhi ổn định lại tâm trạng của mình.
Cô tự nói với bản rằng.
“Kiều Nhi, mày là người buông tay trước.
Thì có tư cách gì mà oán trách người ta.”
Trước sự kinh ngạc của mọi người cánh cửa bằng kiếng được mở ra.
Kiều Nhi mặc trên người lễ phục màu hồng phấn quyến rũ.
Áo dạ hội là kểu mới nhất mà Alex Smith vừa mới thiết kế.
Phía trên là áo không dây để lộ hai vai trắng nõn của Kiều Nhi.
Cổ trái tim bó sát cặp ngực căn tròn của cô, phía dưới dài đến gót chân được xẻ thật cao một bên đùi.
Khi Kiều Nhi bước đi, thì một bên đùi trắng như tuyết của cô lộ ra ngoài.
Không chỉ Mạnh Hùng và Mạnh Khang nhìn Kiều Nhi đến mất hồn.
Ngay cả Alex Smith và mấy cô nhân viên bán hàng cũng điều kinh ngạc.
Họ đã gặp qua ngiều người đẹp trong giới thượng lưu và showbiz.
Nhưng không ai lại có thân hình cùng vẻ đẹp hút hồn như Kiều Nhi.
Trên người cô thoát ra sự sang trọng cùng khí thế kiêu ngạo, làm người ta nhìn vào chỉ biết hít hà và chắc lưỡi với sự quyến rũ của cô.
Kiều Nhi đứng im tại chổ, cặp mắt u tư của cô không dám nhìn vào Mạnh Hùng.
Mạnh Khang nhìn thấy thân hình gợi cảm của Kiều Nhi, dưới bộ lễ phục hết sức quyến rũ này.
Mạnh Khang đã không kèm chế được sự ham muốn được chinh phục cô.
Hai người đã ở bên nhau một thời gian, nhưng chỉ dừng lại với việc nắm tay mà thôi.
Một cái hôn đơn giản, vậy mà Kiều Nhi vẫn luôn né tránh.
Mạnh Khang quyết định, tối nay dù phải dùng đến bất cứ thủ đoạn gì, anh cũng nhất định phải chiếm được Kiều Nhi.
Mộng Dung từ cánh cửa bên cạnh bước ra, cô luôn tự hào về vẻ đẹp quyến rũ cùng thân hình gợi cảm của mình.
Nhưng khi đứng trước mặt Kiều Nhi, sự tự tin và kiêu hảnh của Mộng Dung, liền bị sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành của Kiều Nhi đánh tan thành mây khói.
Trong lòng Mộng Dung vừa tức vừa giận vừa đố kỵ, khi nhìn thấy tất cả ánh mắt điều tập trung vào người của Kiều Nhi.
Nhất là Mạnh Hùng, cặp mắt chứa đựng sự dịu dàng và yêu thương nhìn Kiều Nhin không chớp mắt.
Mộng Dung nở nụ cười giả dối đi đến nắm tay Mạnh Hùng.
Cô mỉm cười nói với giọng nũng nịu.
“Mạnh Hùng, anh thấy em mặc như thế này có đẹp không?”
Lúc này Mạnh Hùng mới chuyển tầm mắt sang Mộng Dung.
Mộng Dung mặc lễ phục giống y như Kiều Nhi, chỉ là của Kiều Nhi là màu hồng phấn còn của Mộng Dung là màu đen.
Hai người với nét đẹp khác nhau, sắc đẹp Mộng Dung là sắc sảo, lẵng lơ còn sắc đẹp của Kiều Nhi thì là vẻ đẹp kiều diểm, cao quý và sang trọng.
Mạnh Hùng không nói gì, anh chỉ gật đầu một cái.
Mộng Dung nhìn hai cô nhân viên bán hàng nói.
“Tôi lấy bộ này, các người mang đến biệt thự Mạnh Viên cho tôi.”
Khi Mộng Dung nói những lời này, cặp mắt không vui của Mạnh Hùng liền nhìn Mộng Dung.
Nhưng trong giây lác đã biến mất, thay vào đó là ánh mắt thờ ơ không quan tâm.
Kiều Nhi không thể nào tin nỗi, sao Alex Smith lại có thể thiết kế ra một cái áo cưới y như cái mà cô thầm mơ ước.
Alex Smith nhìn thấu suy nghĩ của Kiều Nhi, anh cười nói một cách lịch sự.
“Kiều tiểu thư, bộ lễ phục này là của một vị khách quý, đích thân thiết kế cho vị hôn thê của mình.
Trên toài thế giới chỉ có một cái duy nhất mà thôi.”
Nghe Alex Smith nói vậy, trong lòng Kiều Nhi thật hâm mộ người phụ nữ
đó, được vị hôn phu của mình yêu thương như vậy.
Mạnh Khang thấy Kiều Nhi thích bộ lễ phục này liền lên tiếng.
“Vị hôn thê của tôi rất thích bộ lễ phục này.
Anh có thể giúp tôi, nhờ vị khách của anh nhường lại có được không?
Tiền không thành vấn đề.”
Alex Smith cười cười lắc đầu.
“Xin lỗi Mạnh Tổng.
Vị khách này của tôi rất yêu thương vị hôn thê của mình.
Nên sẽ không đồng ý đâu.
Vã lại, nếu cộng lại toàn bộ gia tài của Mạnh Tổng và tôi, cũng e là không bằng một phần gia tài của anh ta.”
Mạnh Hùng nghe Alex Smith nói những lời không nể mặt liền nổi nóng.
Kiều Nhi nhìn thấy sắc mặt nóng giận của Mạnh Khang, cô vươn tay kéo áo của anh nói.
“Mạnh Khang anh đừng như vậy.
Em chọn bộ khác là được rồi.”
Thật ra thì nếu không được gã cho Mạnh Hùng, thì mặc cái gì Kiều Nhi cũng không quan tâm.
Kiều Nhi chọn đại cho mình một bộ lễ phục, rồi cùng cô nhân viên bán hàng vào trong phòng thử đồ.
Mạnh Khang mặc âu phục màu đen chỉnh tề đứng trước cửa phòng thay đồ, với vẻ mặt đầy hạnh phúc chờ Kiều Nhi ra.
Mạnh Hùng cùng Mộng Dung từ bên ngoài bước vào.
Mạnh Hùng nhận được thiệp mờ của Mạnh Khang nên cũng đi chọn lễ phục.
Mạnh Hùng sẽ đi cùng Mộng Dung đến dự lễ đính hôn của hai người.
Vừa bước vào cửa Mạnh Hùng liền nhìn thấy Mạnh Khang.
Mạnh Khang nhìn Mạnh Hùng bằng ánh mắt khiêu khích.
Khi Mạnh Hùng nhìn thấy, vẻ mặt đắc ý và phách lối của Mạnh Khang.
Thù mới cùng nợ cũ lần lược hiện lên trong lòng anh.
Tay Mạnh Hùng bất giác siết chặt lại, nhưng ngoài mặt anh vẫn giữa nét mặt lạnh lùng thản nhiên.
“Đúng thật không hổ danh là Mạnh Tổng, thay phụ nữ như thay áo.”
Giọng nói mỉa mai của Mạnh Khang vang lên.
Mạnh Hùng ung dung ngồi xuống sopha, anh ra hiệu cho Mộng Dung đi thử lễ phục.
Mạnh Hùng oai nghiêm ngồi chân này vất tréo chân kia, anh ngước khuôn mặt cương nghị của mình lên nhìn Mạnh Khang nói.
“Mạnh Hùng tôi thiếu gì phụ nữ.
Thêm một người hay thiếu một người, cũng không quan trọng.”
Kiều Nhi vừa thay xong bộ lễ phục, cô chuẩn bị bước ra ngoài thì nghe giọng nói vô tình của Mạnh Hùng vang lên.
Những gì anh vừa nói là ám chỉ đến cô ư, trong lòng Kiều Nhi đau đớn.
Một giọt nước mắt nóng hỏi rơi xuống khuôn mặt xin đẹp của cô.
Kiều Nhi cảm thấy tim mình đập mạnh, hơi thở của cô trở nên bất định.
Kiều Nhi ngồi xuống ghế bên cạnh, lấy trong túi sách ra một hợp thuốc.
Uống thuốc xong Kiều Nhi ổn định lại tâm trạng của mình.
Cô tự nói với bản rằng.
“Kiều Nhi, mày là người buông tay trước.
Thì có tư cách gì mà oán trách người ta.”
Trước sự kinh ngạc của mọi người cánh cửa bằng kiếng được mở ra.
Kiều Nhi mặc trên người lễ phục màu hồng phấn quyến rũ.
Áo dạ hội là kểu mới nhất mà Alex Smith vừa mới thiết kế.
Phía trên là áo không dây để lộ hai vai trắng nõn của Kiều Nhi.
Cổ trái tim bó sát cặp ngực căn tròn của cô, phía dưới dài đến gót chân được xẻ thật cao một bên đùi.
Khi Kiều Nhi bước đi, thì một bên đùi trắng như tuyết của cô lộ ra ngoài.
Không chỉ Mạnh Hùng và Mạnh Khang nhìn Kiều Nhi đến mất hồn.
Ngay cả Alex Smith và mấy cô nhân viên bán hàng cũng điều kinh ngạc.
Họ đã gặp qua ngiều người đẹp trong giới thượng lưu và showbiz.
Nhưng không ai lại có thân hình cùng vẻ đẹp hút hồn như Kiều Nhi.
Trên người cô thoát ra sự sang trọng cùng khí thế kiêu ngạo, làm người ta nhìn vào chỉ biết hít hà và chắc lưỡi với sự quyến rũ của cô.
Kiều Nhi đứng im tại chổ, cặp mắt u tư của cô không dám nhìn vào Mạnh Hùng.
Mạnh Khang nhìn thấy thân hình gợi cảm của Kiều Nhi, dưới bộ lễ phục hết sức quyến rũ này.
Mạnh Khang đã không kèm chế được sự ham muốn được chinh phục cô.
Hai người đã ở bên nhau một thời gian, nhưng chỉ dừng lại với việc nắm tay mà thôi.
Một cái hôn đơn giản, vậy mà Kiều Nhi vẫn luôn né tránh.
Mạnh Khang quyết định, tối nay dù phải dùng đến bất cứ thủ đoạn gì, anh cũng nhất định phải chiếm được Kiều Nhi.
Mộng Dung từ cánh cửa bên cạnh bước ra, cô luôn tự hào về vẻ đẹp quyến rũ cùng thân hình gợi cảm của mình.
Nhưng khi đứng trước mặt Kiều Nhi, sự tự tin và kiêu hảnh của Mộng Dung, liền bị sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành của Kiều Nhi đánh tan thành mây khói.
Trong lòng Mộng Dung vừa tức vừa giận vừa đố kỵ, khi nhìn thấy tất cả ánh mắt điều tập trung vào người của Kiều Nhi.
Nhất là Mạnh Hùng, cặp mắt chứa đựng sự dịu dàng và yêu thương nhìn Kiều Nhin không chớp mắt.
Mộng Dung nở nụ cười giả dối đi đến nắm tay Mạnh Hùng.
Cô mỉm cười nói với giọng nũng nịu.
“Mạnh Hùng, anh thấy em mặc như thế này có đẹp không?”
Lúc này Mạnh Hùng mới chuyển tầm mắt sang Mộng Dung.
Mộng Dung mặc lễ phục giống y như Kiều Nhi, chỉ là của Kiều Nhi là màu hồng phấn còn của Mộng Dung là màu đen.
Hai người với nét đẹp khác nhau, sắc đẹp Mộng Dung là sắc sảo, lẵng lơ còn sắc đẹp của Kiều Nhi thì là vẻ đẹp kiều diểm, cao quý và sang trọng.
Mạnh Hùng không nói gì, anh chỉ gật đầu một cái.
Mộng Dung nhìn hai cô nhân viên bán hàng nói.
“Tôi lấy bộ này, các người mang đến biệt thự Mạnh Viên cho tôi.”
Khi Mộng Dung nói những lời này, cặp mắt không vui của Mạnh Hùng liền nhìn Mộng Dung.
Nhưng trong giây lác đã biến mất, thay vào đó là ánh mắt thờ ơ không quan tâm.