Trên khuôn mặt nặng trĩu cuối cùng cũng nở một nụ cười, trước đây cô đã từng bưng bê trong quán bar này, đồng thời đem tất cả tiền kiếm được quyên góp cho hiệp hội từ thiện, mặc dù môi trường quán bar không được tốt cho lắm, nhưng thu nhập không đến nỗi nào.
Không nghĩ nhiều nữa, Hàn Gia Lệ đã bước vào rồi.
Ánh đèn xanh đỏ trong quán Bar, tiếng nhạc chát chúa bên tai, trên bục một đám gái điếm ăn mặc hở hang uốn éo cái eo như con rắn nước ra sức nhảy nhót nhiệt tình.
Có đôi nam nữ lạ lén lút ngồi trong góc tối hôn nhau.
Người có thân hình và khuôn mặt hoàn hảo như Hàn Gia Lệ rất nhanh thu hút ánh nhìn của rất nhiều đàn ông.
Khi Hàn Gia Lệ đang tìm giám đốc của quán Bar thương lượng về công việc, cánh tay phải của cô đột nhiên nặng xuống, một giây sau bị người đó kéo vào trong đám người đang nhảy nhót điên cuồng.
“ Anh là ai?” Hàn Gia Lệ giật mình, hoảng loạn ngẩng đầu, nhìn khuôn mặt xa lạ trước mặt mình.
Người đàn ông trước mặt có ngũ quan rõ ràng, nước da màu bánh mật, trên người mặc áo sơmi bó sát lộ ra cơ thịt của bộ ngực rắn chắc, cao khoảng 1m83 đủ cao hơn cô nửa cái đầu.
Đúng là một anh chàng đẹp trai đẳng cấp!
“ Cô không muốn chết thì phối hợp chút đi!” tên đàn ông đó rướn người về phía tai cô thì thầm nói, bên ngoài nhìn thì tưởng hai người đang thân mật **, Hàn Gia Lệ cảm nhận rõ ràng có thứ gì đó đang dí sát vào phần bụng của cô.
Cô cúi đầu liếc mắt nhìn khẩu súng trong tay hắn đang dí sát vào bụng cô, hít một hơi run rẩy.
Hôm nay, tại sao lại đen đủi thế chứ!
Vì cái mạng nhỏ, Hàn Gia Lệ không lên tiếng, ngoan ngoãn nép trong lòng hắn ta phối hợp uốn éo cơ thể, ánh mắt không ngừng nhìn bốn phía.
Rất nhanh trong quán Bar có mười mấy tên mặc áo đen lao vào, xục xạo khắp nơi tìm kiếm bóng người nào đó.
Người đàn ông trước mặt đã quan sát thấy những tên đó, nghển đầu che giấu cho Hàn Gia Lệ.
Hàn Gia Lệ toàn thân run rẩy, cúi đầu phát hiện phần bụng của người đàn ông đó đang chảy máu, hắn ta trúng đạn rồi!!!
Chết tiệt! Sớm muộn gì hắn cũng bị phát hiện, còn cô cũng phải phối hợp theo.
Đúng lúc này, trong đầu lóe lên một ý nghĩ.
“ Này, đưa tôi mười vạn tệ, tôi sẽ cứu anh ra ngoài.”
Hàn Gia Lệ nhỏ giọng nói bên tai hắn, vì cuộc sống sau này, cũng chỉ có thể liều như thế thôi.
Người đàn ông ngẩng đầu liếc mắt lạnh lùng nhìn Hàn Gia Lệ, ánh mắt đầy vẻ nghi ngờ.
Nhưng hắn không còn chọn lựa, hơn nữa đang ở trong tình trạng thương tích thế này.
“ Được!” Hắn gầm gừ một tiếng lạnh lùng bên tai cô, tay trái ôm chặt vết thương trên người.
“ Đi theo tôi.” Cô nhân tiện kéo hắn đi về phía chỗ tối.
Hai người lén lút chạy vào một căn phòng vệ sinh nữ.
Chốt cửa lại, Hàn Gia Lệ mặt mày hốt hoảng nhìn hắn ta.
“ Mau, cởi quần áo ra.” Cô vừa nói vừa giúp hắn tháo những cúc áo trên người ra.
Anh ta như bị điện giật ôm vết thương lùi về sau mấy bước.
“ Cô, muốn làm gì?” Trên khuôn mặt đẹp trai đó vẫn đầy vẻ không hiểu.
“ Chúng ta đổi quần áo cho nhau, hôm nay chiếc áo sơmi tôi mặc dáng suông rộng, anh chắc chắn mặc được.”
“ Bảo tôi mặc quần áo của phụ nữ, còn lâu!” Anh ta với thái độ kiên quyết nhìn cô.
“ Anh muốn chết phải không? Thế thì được, anh cứ ở đấy đi, tôi đi đây.” Hàn Gia Lệ đẩy cửa định bước ra ngoài.
Ngay sau đó khẩu súng lại dí vào sau lưng cô: “ Mau cởi!” Hai chữ lạnh lùng không có chút nhiệt độ nào.
Trên khuôn mặt nặng trĩu cuối cùng cũng nở một nụ cười, trước đây cô đã từng bưng bê trong quán bar này, đồng thời đem tất cả tiền kiếm được quyên góp cho hiệp hội từ thiện, mặc dù môi trường quán bar không được tốt cho lắm, nhưng thu nhập không đến nỗi nào.
Không nghĩ nhiều nữa, Hàn Gia Lệ đã bước vào rồi.
Ánh đèn xanh đỏ trong quán Bar, tiếng nhạc chát chúa bên tai, trên bục một đám gái điếm ăn mặc hở hang uốn éo cái eo như con rắn nước ra sức nhảy nhót nhiệt tình.
Có đôi nam nữ lạ lén lút ngồi trong góc tối hôn nhau.
Người có thân hình và khuôn mặt hoàn hảo như Hàn Gia Lệ rất nhanh thu hút ánh nhìn của rất nhiều đàn ông.
Khi Hàn Gia Lệ đang tìm giám đốc của quán Bar thương lượng về công việc, cánh tay phải của cô đột nhiên nặng xuống, một giây sau bị người đó kéo vào trong đám người đang nhảy nhót điên cuồng.
“ Anh là ai?” Hàn Gia Lệ giật mình, hoảng loạn ngẩng đầu, nhìn khuôn mặt xa lạ trước mặt mình.
Người đàn ông trước mặt có ngũ quan rõ ràng, nước da màu bánh mật, trên người mặc áo sơmi bó sát lộ ra cơ thịt của bộ ngực rắn chắc, cao khoảng m đủ cao hơn cô nửa cái đầu.
Đúng là một anh chàng đẹp trai đẳng cấp!
“ Cô không muốn chết thì phối hợp chút đi!” tên đàn ông đó rướn người về phía tai cô thì thầm nói, bên ngoài nhìn thì tưởng hai người đang thân mật , Hàn Gia Lệ cảm nhận rõ ràng có thứ gì đó đang dí sát vào phần bụng của cô.
Cô cúi đầu liếc mắt nhìn khẩu súng trong tay hắn đang dí sát vào bụng cô, hít một hơi run rẩy.
Hôm nay, tại sao lại đen đủi thế chứ!
Vì cái mạng nhỏ, Hàn Gia Lệ không lên tiếng, ngoan ngoãn nép trong lòng hắn ta phối hợp uốn éo cơ thể, ánh mắt không ngừng nhìn bốn phía.
Rất nhanh trong quán Bar có mười mấy tên mặc áo đen lao vào, xục xạo khắp nơi tìm kiếm bóng người nào đó.
Người đàn ông trước mặt đã quan sát thấy những tên đó, nghển đầu che giấu cho Hàn Gia Lệ.
Hàn Gia Lệ toàn thân run rẩy, cúi đầu phát hiện phần bụng của người đàn ông đó đang chảy máu, hắn ta trúng đạn rồi!!!
Chết tiệt! Sớm muộn gì hắn cũng bị phát hiện, còn cô cũng phải phối hợp theo.
Đúng lúc này, trong đầu lóe lên một ý nghĩ.
“ Này, đưa tôi mười vạn tệ, tôi sẽ cứu anh ra ngoài.”
Hàn Gia Lệ nhỏ giọng nói bên tai hắn, vì cuộc sống sau này, cũng chỉ có thể liều như thế thôi.
Người đàn ông ngẩng đầu liếc mắt lạnh lùng nhìn Hàn Gia Lệ, ánh mắt đầy vẻ nghi ngờ.
Nhưng hắn không còn chọn lựa, hơn nữa đang ở trong tình trạng thương tích thế này.
“ Được!” Hắn gầm gừ một tiếng lạnh lùng bên tai cô, tay trái ôm chặt vết thương trên người.
“ Đi theo tôi.” Cô nhân tiện kéo hắn đi về phía chỗ tối.
Hai người lén lút chạy vào một căn phòng vệ sinh nữ.
Chốt cửa lại, Hàn Gia Lệ mặt mày hốt hoảng nhìn hắn ta.
“ Mau, cởi quần áo ra.” Cô vừa nói vừa giúp hắn tháo những cúc áo trên người ra.
Anh ta như bị điện giật ôm vết thương lùi về sau mấy bước.
“ Cô, muốn làm gì?” Trên khuôn mặt đẹp trai đó vẫn đầy vẻ không hiểu.
“ Chúng ta đổi quần áo cho nhau, hôm nay chiếc áo sơmi tôi mặc dáng suông rộng, anh chắc chắn mặc được.”
“ Bảo tôi mặc quần áo của phụ nữ, còn lâu!” Anh ta với thái độ kiên quyết nhìn cô.
“ Anh muốn chết phải không? Thế thì được, anh cứ ở đấy đi, tôi đi đây.” Hàn Gia Lệ đẩy cửa định bước ra ngoài.
Ngay sau đó khẩu súng lại dí vào sau lưng cô: “ Mau cởi!” Hai chữ lạnh lùng không có chút nhiệt độ nào.