Chương
Lưu Ly sững người, mới biết rằng hóa ra Lê Nhược Vũ căn bản không hề biết đến chuyện đoạn video, cô ta âm thầm cười: “Trong đoạn video…..”
“im miệng! Lưu Ly.” Lâm Minh lạnh mặt, vẻ mặt anh ta bình tĩnh đến mức đáng sợ, lời nói của Lưu Ly bị anh cắt ngang.
“Tại sao tôi phải im miệng chứ, tôi chính là muốn nói hết mọi chuyện ra đấy!”
“Được thôi, tôi sẽ để cả nhà họ Lưu chôn cùng cô luôn.” Ánh mắt Lâm Minh tràn ngập sự u ám, anh nhàn nhạt lướt nhìn qua ba và những vệ sĩ đang ở sau lưng cô: “Bây giờ, cô vẫn còn cơ hội ra nước ngoài. Nếu như cô nhất định muốn đối đầu với tôi, vậy cô cũng có thể thử xem sao.”
Anh tuyệt đối không bao giờ cho phép những chuyện mà bản thân không dễ dàng gì mới che giấu được, lại bị phơi bày hết trước mặt Lê Nhược Vũ như thế này, cuộc sống của anh không dễ gì mới có thể yên bình trở lại, tuyệt đối không được phép bị phá vỡ thêm lần nào nữa!
Nhìn bộ dạng hết lòng để bảo vệ Lê Nhược Vũ của Lâm Minh, Lưu Ly cực kì không cam lòng.
Lưu Ly nhìn vào khuôn mặt anh một cách chăm chú: “Lâm Minh, anh đối xử như thế với em mà không thấy bản thân tàn nhẫn quá đáng sao?”
“Không hề thấy vậy.”
“Em thích anh bao nhiêu năm trời như vậy, từ nhỏ em đã thích anh rồi…“ Lưu Ly đau đớn tan nát cối lòng: “Vì sao anh không thể cho em một cơ hội chứ. Nếu như không có sự tồn tại của Lê Nhược Vũ, có thể nào anh sẽ thích em không, dù chỉ là chút yêu thích nhỏ nhoï mà thôi.”
Lâm Minh hờ hững phun ra hai chữ gọn lỏn: “Không hề.”
Lưu Ly cắn chặt bờ môi dưới, cô ta đưa ánh mắt thâm độc nhìn về phía Lê Nhược Vũ, thật sự cô ta rất hận.
Nếu như không có Lê Nhược Vũ, cho dù Lâm Minh không thích cô ta thì cuộc đời cô ta cũng không trôi nổi đến tình trạng thê thảm nhý bây giờ.
Cô ta thật sự muốn giết quách Lê Nhược Vũ cho rồi, nhưng lúc này đây cô ta lại không hề có cách nào để hành động.
Bởi vì bố cô ta chê con gái làm xấu mặt, lo sợ cô ta lại đi gây chuyện là chín, còn sợ chuyện cô ta quay: lén video vỡ lở ra rồi bị Lâm Minh biết được thì sẽ không nể mặt mũi mới là mười. Cha Lưu ra lệnh cho cô ta trong vòng năm năm không được bén mảng về nước.
Nhưng Lưu Ly không tài nào hiểu được, rõ ràng cô ta đã xử lý mọi chuyện kín kẽ đến mức giọt nước cũng không chảy qua được, đến cả Lâm Minh cũng không thể điều tra ra manh mối liên quan đến mình, thì cớ sao cha cô ta lại biết video đó là do cô ta quay lại, rốt cuộc kẻ nào đã đồn thổi bên tai cha cô ta?
Nếu như cha cô ta không biết chuyện video thì chắc chắn ông sẽ không quyết tâm tống cổ cô ta ra nước ngoài như vậy.
Vốn dĩ cô ta còn đang tính toán một âm mưu khác, hòng nhanh chóng tiễn Lê Nhược Vũ đi đầu thai kiếp.
khác. Nhưng mà bây giờ cô ta lại bị cưỡng chế đưa ra nước ngoài, đừng nói đến chuyện ra tay, ngay cả cơ hội giao tiếp cơ bản cũng chẳng có.
Rốt cuộc là kẻ nào! Kẻ nào đã đồn thổi tin tức này.
Cô ta cực kỳ không cam lòng với kết cục này!
Lưu Ly siết chặt nắm tay rồi cao giọng hét lên: “Rốt cuộc Lê Nhược Vũ có cái gì tốt chứ?”
“Cái gì cũng tốt” Lâm Minh trả lời xong thì nghiêng đầu khế nhìn qua Lê Nhược Vũ.
Mà vẻ mặt Lê Nhược Vũ lại hờ hững như không quan tâm, cô còn không thèm ngẩng đầu lên.
Cõi lòng Lâm Minh buồn bực quay người qua kéo cô lại.