Cơ hội xác thực chỉ có một lần, nhưng mà… Cố Diễm tần nhẫn lộ ra nét mặt vui cười.
“Triệu Tranh, mày cho rằng mày kiên cường bao nhiêu, bắt được mày, tao có 100 loại biện pháp khiến mày mở miệng!”
Triệu Tranh nghe vậy nụ cười trên mặt cứng ngắc trong chớp mắt, sau đó, y chỉ cảm thấy lông tơ toàn thân đều dựng lên.
“Cố Diễm, mày xác định bản thân có thể đánh cược?”
Cố Diễm cười lạnh, “Đánh cược hay không phải thử xem, mày luôn có thể nhìn thấy!”
Dứt lời, Cố Diễm cũng không muốn nói linh tinh nữa, trực tiếp động thủ, thủ đoạn lăng lệ ác liệt, công kích chiêu chiêu trí mạng.
Triệu Tranh đánh cược Cố Diễm đối với Dương Sóc là để ý cùng không đành lòng, không ngờ tại thời khắc mấu chốt đối phương lại không quan tâm sống chết của Dương Sóc, căn bản không nghe lời mình nói, Triệu Tranh dự cảm không ổn, vì vậy, y muốn thoát thân.
Trên thực tế, hôm nay y đương nhiên sẽ không chuẩn bị chút nào, y biết rõ bọn người Cố Diễm sớm hay muộn cũng sẽ tìm tới, y cũng biết mấy ngày nay có người tìm hiểu hành tung của y, cho nên, y có chuẩn bị.
Không chỉ dùng Dương Sóc uy hiếp Cố Diễm, quan trọng nhất, vẫn là bản thân có chuẩn bị!
Vì vậy, Triệu Tranh tìm cơ hội thoát thân, y chuẩn bị một ít vũ khí hiện đại hóa, đồng thời còn có một chút chất độc hóa học bản thân cất giấu.
Chẳng qua, mặc dù Triệu Tranh có chuẩn bị, nhưng trên giá trị vũ lực cùng bọn người Cố Diễm không phải một cấp bậc.
Nhất là Liễu Phi Tuyết bởi quan hệ với Chu Châu đã trở nên đặc biệt cáu kỉnh, vì vậy, Triệu Tranh rất nhanh liền bị bắt.
“Cố Diễm!” Triệu Tranh lớn tiếng quát, “Mày nghĩ kỹ đi, Dương Sóc, mày có thể nhìn cậu ấy mãi như vậy sao? Tao sẽ không nói! Dẫu chết cũng sẽ không!”
“Nếu mày thật sự không sợ chết còn có thể kêu như vậy sao?” Cố Diễm cười nhạo, sau đó ném cho Liễu Phi Tuyết.
“Chu Châu, tôi biết thủ đoạn tra tấn của cậu rất nhiều, giao cho cậu, cần phải hỏi ra vấn đề của Dương Sóc.”
“Không cần phiền toái như vậy, trực tiếp sưu hồn là được.” Chu Châu vô cùng lạnh nhạt nói.
Sưu hồn? Nghe xong danh từ này đã biết đây tuyệt đối không phải chuyện gì tốt!
Sắc mặt Triệu Tranh đại biến, “Các người muốn làm gì!”
“Sớm nên làm như vậy rồi.” Chu Châu hừ lạnh nói.
Kế tiếp, Liễu Phi Tuyết trực tiếp giam cầm Triệu Tranh lại, sau đó… sưu hồn!
Mấy phút sau, Liễu Phi Tuyết nói: “Đồ vật bị y giấu ở nơi này, thuốc giải độc, Dương Sóc ăn vào là tốt rồi. Nhưng không gian… không biết có thể bởi vì vậy mà khôi phục hay không.”
Nói xong, biểu tình Liễu Phi Tuyết lại có chút ảm đạm.
Cố Diễm tạm thời không nghĩ nhiều như vậy, khi nghe nghe Liễu Phi Tuyết thông báo xong liền đi tìm thuốc giải độc, một lát sau đã tìm đến, sau khi nghiệm chứng thật giả thì vội vàng cho Dương Sóc nuốt vào.
Dương Sóc tỉnh lại đã là trưa ngày thứ ba, một giấc này, hắn dường như đem tổn hại lúc trước tu bổ lại. Nhưng mà, không gian vẫn là dáng vẻ kia.
Không gian của hắn… dường như bị hủy rồi.
Nhưng đáng được ăn mừng là, Dương Sóc cảm giác được, ngoài việc không có không gian, mặc khác, hình như không có vấn đề gì lớn.
Có điều, người có vấn đề lại là Chu Châu!
Liễu Phi Tuyết gần như tan vỡ, Chu Châu biến thành như vậy, cần dựa vào không gian của Dương Sóc mới có thể khôi phục, nhưng hiện tại…
Chu Châu chỉ đành cười khổ, có lẽ, đây là số mệnh của hắn!
Quan niệm số mệnh này thật sự làm Liễu Phi Tuyết tức chết rồi! Y không tin số mệnh! Không tin!
Vì vậy, Liễu Phi Tuyết tìm Dương Sóc, “Nói cho ta biết, ngươi có biện pháp gì có thể giúp Chu Châu khôi phục hay không.”
Dương Sóc nghĩ nghĩ, nhẹ nhàng nói: “Có nhưng rất nguy hiểm.”
“Cái gì?”
Cơ hội xác thực chỉ có một lần, nhưng mà… Cố Diễm tần nhẫn lộ ra nét mặt vui cười.
“Triệu Tranh, mày cho rằng mày kiên cường bao nhiêu, bắt được mày, tao có loại biện pháp khiến mày mở miệng!”
Triệu Tranh nghe vậy nụ cười trên mặt cứng ngắc trong chớp mắt, sau đó, y chỉ cảm thấy lông tơ toàn thân đều dựng lên.
“Cố Diễm, mày xác định bản thân có thể đánh cược?”
Cố Diễm cười lạnh, “Đánh cược hay không phải thử xem, mày luôn có thể nhìn thấy!”
Dứt lời, Cố Diễm cũng không muốn nói linh tinh nữa, trực tiếp động thủ, thủ đoạn lăng lệ ác liệt, công kích chiêu chiêu trí mạng.
Triệu Tranh đánh cược Cố Diễm đối với Dương Sóc là để ý cùng không đành lòng, không ngờ tại thời khắc mấu chốt đối phương lại không quan tâm sống chết của Dương Sóc, căn bản không nghe lời mình nói, Triệu Tranh dự cảm không ổn, vì vậy, y muốn thoát thân.
Trên thực tế, hôm nay y đương nhiên sẽ không chuẩn bị chút nào, y biết rõ bọn người Cố Diễm sớm hay muộn cũng sẽ tìm tới, y cũng biết mấy ngày nay có người tìm hiểu hành tung của y, cho nên, y có chuẩn bị.
Không chỉ dùng Dương Sóc uy hiếp Cố Diễm, quan trọng nhất, vẫn là bản thân có chuẩn bị!
Vì vậy, Triệu Tranh tìm cơ hội thoát thân, y chuẩn bị một ít vũ khí hiện đại hóa, đồng thời còn có một chút chất độc hóa học bản thân cất giấu.
Chẳng qua, mặc dù Triệu Tranh có chuẩn bị, nhưng trên giá trị vũ lực cùng bọn người Cố Diễm không phải một cấp bậc.
Nhất là Liễu Phi Tuyết bởi quan hệ với Chu Châu đã trở nên đặc biệt cáu kỉnh, vì vậy, Triệu Tranh rất nhanh liền bị bắt.
“Cố Diễm!” Triệu Tranh lớn tiếng quát, “Mày nghĩ kỹ đi, Dương Sóc, mày có thể nhìn cậu ấy mãi như vậy sao? Tao sẽ không nói! Dẫu chết cũng sẽ không!”
“Nếu mày thật sự không sợ chết còn có thể kêu như vậy sao?” Cố Diễm cười nhạo, sau đó ném cho Liễu Phi Tuyết.
“Chu Châu, tôi biết thủ đoạn tra tấn của cậu rất nhiều, giao cho cậu, cần phải hỏi ra vấn đề của Dương Sóc.”
“Không cần phiền toái như vậy, trực tiếp sưu hồn là được.” Chu Châu vô cùng lạnh nhạt nói.
Sưu hồn? Nghe xong danh từ này đã biết đây tuyệt đối không phải chuyện gì tốt!
Sắc mặt Triệu Tranh đại biến, “Các người muốn làm gì!”
“Sớm nên làm như vậy rồi.” Chu Châu hừ lạnh nói.
Kế tiếp, Liễu Phi Tuyết trực tiếp giam cầm Triệu Tranh lại, sau đó… sưu hồn!
Mấy phút sau, Liễu Phi Tuyết nói: “Đồ vật bị y giấu ở nơi này, thuốc giải độc, Dương Sóc ăn vào là tốt rồi. Nhưng không gian… không biết có thể bởi vì vậy mà khôi phục hay không.”
Nói xong, biểu tình Liễu Phi Tuyết lại có chút ảm đạm.
Cố Diễm tạm thời không nghĩ nhiều như vậy, khi nghe nghe Liễu Phi Tuyết thông báo xong liền đi tìm thuốc giải độc, một lát sau đã tìm đến, sau khi nghiệm chứng thật giả thì vội vàng cho Dương Sóc nuốt vào.
Dương Sóc tỉnh lại đã là trưa ngày thứ ba, một giấc này, hắn dường như đem tổn hại lúc trước tu bổ lại. Nhưng mà, không gian vẫn là dáng vẻ kia.
Không gian của hắn… dường như bị hủy rồi.
Nhưng đáng được ăn mừng là, Dương Sóc cảm giác được, ngoài việc không có không gian, mặc khác, hình như không có vấn đề gì lớn.
Có điều, người có vấn đề lại là Chu Châu!
Liễu Phi Tuyết gần như tan vỡ, Chu Châu biến thành như vậy, cần dựa vào không gian của Dương Sóc mới có thể khôi phục, nhưng hiện tại…
Chu Châu chỉ đành cười khổ, có lẽ, đây là số mệnh của hắn!
Quan niệm số mệnh này thật sự làm Liễu Phi Tuyết tức chết rồi! Y không tin số mệnh! Không tin!
Vì vậy, Liễu Phi Tuyết tìm Dương Sóc, “Nói cho ta biết, ngươi có biện pháp gì có thể giúp Chu Châu khôi phục hay không.”
Dương Sóc nghĩ nghĩ, nhẹ nhàng nói: “Có nhưng rất nguy hiểm.”
“Cái gì?”