Tiếng trống trường vang lên,làm náo động cả không gian yên tĩnh xung quanh ngôi trường cấp 3 cao lớn và rộng rãi với nhiều những phòng học khang trang,những vật dụng hiện đại về cả khoa học lẫn kĩ thuật –Ngôi trường danh giá nổi tiếng và được đánh giá cao trên thế giới Queen"s University Belfast thuộc London thành phố Anh Quốc là 1 trong những ngôi trường quý tộc sở hữu kiến trúc tráng lệ không kém những tòa lâu đài, chất lượng giáo dục luôn được xếp top tại Anh và trên toàn thế giới.Giữa sân trường,các học viên đua nhau chạy lũ lượt,những bước chân rảo hoạt trên nền gạch nát đá hoa cương rực rỡ đầy màu sắc.Giống như những học sinh khác,Hanđêli đang nhanh nhảu tiến về phía cổng trường để nhanh chóng về nhà sau 1 ngày dài với công cuộc học tập đầy dãy mệt mỏi,bây giờ trong xúc cảm cô chỉ muốn điều duy nhất đó là được nằm trên chiếc ghế sofa yêu dấu,làm những việc mình thích để phục vụ nhu cầu thư giãn mà cô hay làm thường xuyên chúng khá quen thuộc với cô.Đơn giản chỉ là Xem bộ phim cô mê mẩn “Người nhện”…,nghe những bản nhạc buồn đầy lãng mạn và đôi khi cũng có thể là những bản nhạc sàn đầy sôi động,nó như có sức cuốn hút mạnh mẽ đến cô vậy.Làm cô khó mà thoát khỏi những thói quen đó.Vừa bước đi,cô vừa nghĩ,điều đó làm cô vui vẻ đến lạ thường.Đang quẩn quanh trong mớ suy nghĩ của chính mình thì sau lưng cô vang lên tiếng gọi của ai đó:
-Hanđêli!
,giọng nói quá đỗi quen thuộc cô dễ dàng nhận ra à là giọng của Jencara-Cô bạn thân sang đây du học cùng cô 3 năm,giữa đôi bạn thân bọn họ có rất nhiều những kỉ niệm đã ăn sâu vào tiềm thức khiến dù đi đâu Hanđêli cũng không thể nào quên mình có 1 cô bạn tri kỉ suốt 3 năm cấp 3.JenCara để lại trong cô nhiều ấn tượng,Jen có đôi mắt cà phê nâu khiến người ta nhìn vào là đắm say vì nó,đôi môi như cánh hồng phớt đỏ vô cùng quyến rũ,thân hình mảnh khảnh với chiều cao đầy lí tưởng.Mái tóc hạt dẻ xoăn nhẹ dưới phần đuôi,từ bao quát đến chi tiết nhận xét về Jen cô chỉ có 2 từ để miêu tả đó là”Quyến rũ”.Cô lập tức đứng im tại trung tâm của sân trường(vị trí chính giữa)quay mặt nhìn người con gái trước mặt,bây giờ là thời khắc chiều tàn,ánh hoàng hôn buông xuống,gió thổi nhè nhẹ làm mái tóc dài uốn xoăn màu hung đỏ của Hanđêli tung bay bồng bềnh lên cao nghiêng ngả như rặng liễu.Đôi môi anh đào chúm chím mang đầy sự khiêu gợi,khuôn mặt khả ái,làn mi cong,đôi mắt to tròn đen láy như 2 hòn bi,làn da trắng hồng,mịn màng,không tì vết.Cô khẽ mỉm cười nhìn JenCara đang bước đến từ phía xa,chỉ còn vài bước nữa thôi là gần hơn rồi.1 lát sau cả 2 đã đứng cùng nhau trong sự tĩnh mịch của ngôi trường,để ý xung quanh chỉ còn thấp thoáng vài bóng nam sinh đang tụ tập.Cả 2 tìm một chiếc ghế đá dưới bóng cây râm mát,ngồi xuống và bắt đầu tâm sự ríu rít,chất giọng trong trẻo như chim vàng oanh cất lên,mở lời là JenCara,trong lời nói chất chứa đầy sự yêu mến dịu dàng giành cho cô bạn thân yêu:
-Hanđêli này cậu có nhớ nhà không cũng 3 năm rồi nhỉ chứ chẳng ít???
Hanđêli trầm ngâm hồi lâu khẽ ừm rồi đáp:
-Có chứ đương nhiên rồi cậu cũng vậy mà và điều tớ mong muốn là được gặp lại họ trong thời gian sớm nhất,nhưng chúng ta phải hoàn thành khóa học trước khi trở về lo mà học đi con nhỏ này-Cô với giọng nghiêm nghị chỉ bảo cho nhỏ bạn ham chơi của mình.
JenCara thì tỏ ra khá khó chịu với những lời nói từ miệng Hanđêli dễ thương,”lại là học lúc nào cũng chỉ có cái từ đáng ghét này,không có từ khác để nói với cô sao,để đầu óc ở trạng thái thoải mái 1 chút có phải hơn không,phải sống thoáng 1 chút thì ms dễ sống chứ,thật là…”Nghĩ đến đây Jen bỏ lửng rồi không nghĩ về nó nữa.Thoát khỏi suy nghĩ độc thoại nội tâm của mình Jen quay qua nhìn chăm chú vào khuôn mặt Hanđêli,đôi mắt ánh lên tia thích thú,cười tinh nghịch rồi đưa tay lên bẹo má Hanđêli 1 cái thật kêu,tự dưng reo lên:
-Oa!!!Hanđêli của tớ ngày càng xinh đẹp tự nhiên đáng yêu quá cơ!!!-Nghe vậy,Hanđêli nhìn Jencara vs sự ngạc nhiên ko hề nhẹ,bên má bị véo hơi đỏ lên trông còn baby hơn,lông mày nhíu lại vì khá đau,cơ mặt nhăn nhẹ rồi trở lại vẻ ban đầu,bức xúc oán thán:
-Này JenCara ai cho phép cậu véo má tớ,đau chết đi được cậu thử đi con nhỏ chết tiệt!!-Nói đoạn xong Hanđêli nhỏ nhắn chồm người về phía JenCara,cả 2 rượt đuổi nhau dưới sân trường đầy lá vàng,tiếng bước chân xột xoạt nghe thật sôi động,trên người cả 2 đều là áo sơ mi trắng trước ngực có cài móc áo hình chiếc nơ xinh xắn,dưới là tấm dán có viết tên.Váy xòe 2 dây kẻ caro được may từ chất liệu tinh tế.Rượt đuổi rất mất công sức nhưng ngược lại nó đem đến tiếng cười của thời học trò đầy mơ mộng,nằm xuống nền đất chi chít đầy lá cây,cả 2 hướng mặt nhìn nhau cười khoái chí,mặt đều đã đỏ bừng,mồ hôi trên trán nhễ nhại,lấy tay lau đi nụ cười tươi rói dưới bầu trời trong xanh,lặng nghe tiếng chim hót líu lo trên cành cây mà lòng thấy xôn xao.Nhắm mắt lại Hanđêli và JenCara cùng tận hưởng sự tươi mát của thiên nhiên hiền hòa.Nhận thấy trời đã tối,cả 2 đứng dậy rồi cùng trở về nhà
Casting:
Gtnv:Hanđêli(Hoàng Bảo Trâm)18t
JenCara(Hà Tú Vi):18t
-Jemmi(Hồng Vĩ An):boy 18t –xuất hiện sau nhé!!!
2 người đều là du học sinh sang Anh Quốc để học tập
Thể loại:Truyện Kinh dị-tự sáng tác
Tác giả:Khánh Linh
(To be continue…Dowload:Còn tiếp…đang tải)
Mời mn đón xem những chap tiếp theo nhé!!!
Tiếng trống trường vang lên,làm náo động cả không gian yên tĩnh xung quanh ngôi trường cấp cao lớn và rộng rãi với nhiều những phòng học khang trang,những vật dụng hiện đại về cả khoa học lẫn kĩ thuật –Ngôi trường danh giá nổi tiếng và được đánh giá cao trên thế giới Queen"s University Belfast thuộc London thành phố Anh Quốc là trong những ngôi trường quý tộc sở hữu kiến trúc tráng lệ không kém những tòa lâu đài, chất lượng giáo dục luôn được xếp top tại Anh và trên toàn thế giới.Giữa sân trường,các học viên đua nhau chạy lũ lượt,những bước chân rảo hoạt trên nền gạch nát đá hoa cương rực rỡ đầy màu sắc.Giống như những học sinh khác,Hanđêli đang nhanh nhảu tiến về phía cổng trường để nhanh chóng về nhà sau ngày dài với công cuộc học tập đầy dãy mệt mỏi,bây giờ trong xúc cảm cô chỉ muốn điều duy nhất đó là được nằm trên chiếc ghế sofa yêu dấu,làm những việc mình thích để phục vụ nhu cầu thư giãn mà cô hay làm thường xuyên chúng khá quen thuộc với cô.Đơn giản chỉ là Xem bộ phim cô mê mẩn “Người nhện”…,nghe những bản nhạc buồn đầy lãng mạn và đôi khi cũng có thể là những bản nhạc sàn đầy sôi động,nó như có sức cuốn hút mạnh mẽ đến cô vậy.Làm cô khó mà thoát khỏi những thói quen đó.Vừa bước đi,cô vừa nghĩ,điều đó làm cô vui vẻ đến lạ thường.Đang quẩn quanh trong mớ suy nghĩ của chính mình thì sau lưng cô vang lên tiếng gọi của ai đó:
-Hanđêli!
,giọng nói quá đỗi quen thuộc cô dễ dàng nhận ra à là giọng của Jencara-Cô bạn thân sang đây du học cùng cô năm,giữa đôi bạn thân bọn họ có rất nhiều những kỉ niệm đã ăn sâu vào tiềm thức khiến dù đi đâu Hanđêli cũng không thể nào quên mình có cô bạn tri kỉ suốt năm cấp .JenCara để lại trong cô nhiều ấn tượng,Jen có đôi mắt cà phê nâu khiến người ta nhìn vào là đắm say vì nó,đôi môi như cánh hồng phớt đỏ vô cùng quyến rũ,thân hình mảnh khảnh với chiều cao đầy lí tưởng.Mái tóc hạt dẻ xoăn nhẹ dưới phần đuôi,từ bao quát đến chi tiết nhận xét về Jen cô chỉ có từ để miêu tả đó là”Quyến rũ”.Cô lập tức đứng im tại trung tâm của sân trường(vị trí chính giữa)quay mặt nhìn người con gái trước mặt,bây giờ là thời khắc chiều tàn,ánh hoàng hôn buông xuống,gió thổi nhè nhẹ làm mái tóc dài uốn xoăn màu hung đỏ của Hanđêli tung bay bồng bềnh lên cao nghiêng ngả như rặng liễu.Đôi môi anh đào chúm chím mang đầy sự khiêu gợi,khuôn mặt khả ái,làn mi cong,đôi mắt to tròn đen láy như hòn bi,làn da trắng hồng,mịn màng,không tì vết.Cô khẽ mỉm cười nhìn JenCara đang bước đến từ phía xa,chỉ còn vài bước nữa thôi là gần hơn rồi. lát sau cả đã đứng cùng nhau trong sự tĩnh mịch của ngôi trường,để ý xung quanh chỉ còn thấp thoáng vài bóng nam sinh đang tụ tập.Cả tìm một chiếc ghế đá dưới bóng cây râm mát,ngồi xuống và bắt đầu tâm sự ríu rít,chất giọng trong trẻo như chim vàng oanh cất lên,mở lời là JenCara,trong lời nói chất chứa đầy sự yêu mến dịu dàng giành cho cô bạn thân yêu:
-Hanđêli này cậu có nhớ nhà không cũng năm rồi nhỉ chứ chẳng ít???
Hanđêli trầm ngâm hồi lâu khẽ ừm rồi đáp:
-Có chứ đương nhiên rồi cậu cũng vậy mà và điều tớ mong muốn là được gặp lại họ trong thời gian sớm nhất,nhưng chúng ta phải hoàn thành khóa học trước khi trở về lo mà học đi con nhỏ này-Cô với giọng nghiêm nghị chỉ bảo cho nhỏ bạn ham chơi của mình.
JenCara thì tỏ ra khá khó chịu với những lời nói từ miệng Hanđêli dễ thương,”lại là học lúc nào cũng chỉ có cái từ đáng ghét này,không có từ khác để nói với cô sao,để đầu óc ở trạng thái thoải mái chút có phải hơn không,phải sống thoáng chút thì ms dễ sống chứ,thật là…”Nghĩ đến đây Jen bỏ lửng rồi không nghĩ về nó nữa.Thoát khỏi suy nghĩ độc thoại nội tâm của mình Jen quay qua nhìn chăm chú vào khuôn mặt Hanđêli,đôi mắt ánh lên tia thích thú,cười tinh nghịch rồi đưa tay lên bẹo má Hanđêli cái thật kêu,tự dưng reo lên:
-Oa!!!Hanđêli của tớ ngày càng xinh đẹp tự nhiên đáng yêu quá cơ!!!-Nghe vậy,Hanđêli nhìn Jencara vs sự ngạc nhiên ko hề nhẹ,bên má bị véo hơi đỏ lên trông còn baby hơn,lông mày nhíu lại vì khá đau,cơ mặt nhăn nhẹ rồi trở lại vẻ ban đầu,bức xúc oán thán:
-Này JenCara ai cho phép cậu véo má tớ,đau chết đi được cậu thử đi con nhỏ chết tiệt!!-Nói đoạn xong Hanđêli nhỏ nhắn chồm người về phía JenCara,cả rượt đuổi nhau dưới sân trường đầy lá vàng,tiếng bước chân xột xoạt nghe thật sôi động,trên người cả đều là áo sơ mi trắng trước ngực có cài móc áo hình chiếc nơ xinh xắn,dưới là tấm dán có viết tên.Váy xòe dây kẻ caro được may từ chất liệu tinh tế.Rượt đuổi rất mất công sức nhưng ngược lại nó đem đến tiếng cười của thời học trò đầy mơ mộng,nằm xuống nền đất chi chít đầy lá cây,cả hướng mặt nhìn nhau cười khoái chí,mặt đều đã đỏ bừng,mồ hôi trên trán nhễ nhại,lấy tay lau đi nụ cười tươi rói dưới bầu trời trong xanh,lặng nghe tiếng chim hót líu lo trên cành cây mà lòng thấy xôn xao.Nhắm mắt lại Hanđêli và JenCara cùng tận hưởng sự tươi mát của thiên nhiên hiền hòa.Nhận thấy trời đã tối,cả đứng dậy rồi cùng trở về nhà
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Tiếng trống trường vang lên,làm náo động cả không gian yên tĩnh xung quanh ngôi trường cấp 3 cao lớn và rộng rãi với nhiều những phòng học khang trang,những vật dụng hiện đại về cả khoa học lẫn kĩ thuật –Ngôi trường danh giá nổi tiếng và được đánh giá cao trên thế giới Queen"s University Belfast thuộc London thành phố Anh Quốc là 1 trong những ngôi trường quý tộc sở hữu kiến trúc tráng lệ không kém những tòa lâu đài, chất lượng giáo dục luôn được xếp top tại Anh và trên toàn thế giới.Giữa sân trường,các học viên đua nhau chạy lũ lượt,những bước chân rảo hoạt trên nền gạch nát đá hoa cương rực rỡ đầy màu sắc.Giống như những học sinh khác,Hanđêli đang nhanh nhảu tiến về phía cổng trường để nhanh chóng về nhà sau 1 ngày dài với công cuộc học tập đầy dãy mệt mỏi,bây giờ trong xúc cảm cô chỉ muốn điều duy nhất đó là được nằm trên chiếc ghế sofa yêu dấu,làm những việc mình thích để phục vụ nhu cầu thư giãn mà cô hay làm thường xuyên chúng khá quen thuộc với cô.Đơn giản chỉ là Xem bộ phim cô mê mẩn “Người nhện”…,nghe những bản nhạc buồn đầy lãng mạn và đôi khi cũng có thể là những bản nhạc sàn đầy sôi động,nó như có sức cuốn hút mạnh mẽ đến cô vậy.Làm cô khó mà thoát khỏi những thói quen đó.Vừa bước đi,cô vừa nghĩ,điều đó làm cô vui vẻ đến lạ thường.Đang quẩn quanh trong mớ suy nghĩ của chính mình thì sau lưng cô vang lên tiếng gọi của ai đó:
-Hanđêli!
,giọng nói quá đỗi quen thuộc cô dễ dàng nhận ra à là giọng của Jencara-Cô bạn thân sang đây du học cùng cô 3 năm,giữa đôi bạn thân bọn họ có rất nhiều những kỉ niệm đã ăn sâu vào tiềm thức khiến dù đi đâu Hanđêli cũng không thể nào quên mình có 1 cô bạn tri kỉ suốt 3 năm cấp 3.JenCara để lại trong cô nhiều ấn tượng,Jen có đôi mắt cà phê nâu khiến người ta nhìn vào là đắm say vì nó,đôi môi như cánh hồng phớt đỏ vô cùng quyến rũ,thân hình mảnh khảnh với chiều cao đầy lí tưởng.Mái tóc hạt dẻ xoăn nhẹ dưới phần đuôi,từ bao quát đến chi tiết nhận xét về Jen cô chỉ có 2 từ để miêu tả đó là”Quyến rũ”.Cô lập tức đứng im tại trung tâm của sân trường(vị trí chính giữa)quay mặt nhìn người con gái trước mặt,bây giờ là thời khắc chiều tàn,ánh hoàng hôn buông xuống,gió thổi nhè nhẹ làm mái tóc dài uốn xoăn màu hung đỏ của Hanđêli tung bay bồng bềnh lên cao nghiêng ngả như rặng liễu.Đôi môi anh đào chúm chím mang đầy sự khiêu gợi,khuôn mặt khả ái,làn mi cong,đôi mắt to tròn đen láy như 2 hòn bi,làn da trắng hồng,mịn màng,không tì vết.Cô khẽ mỉm cười nhìn JenCara đang bước đến từ phía xa,chỉ còn vài bước nữa thôi là gần hơn rồi.1 lát sau cả 2 đã đứng cùng nhau trong sự tĩnh mịch của ngôi trường,để ý xung quanh chỉ còn thấp thoáng vài bóng nam sinh đang tụ tập.Cả 2 tìm một chiếc ghế đá dưới bóng cây râm mát,ngồi xuống và bắt đầu tâm sự ríu rít,chất giọng trong trẻo như chim vàng oanh cất lên,mở lời là JenCara,trong lời nói chất chứa đầy sự yêu mến dịu dàng giành cho cô bạn thân yêu:
-Hanđêli này cậu có nhớ nhà không cũng 3 năm rồi nhỉ chứ chẳng ít???
Hanđêli trầm ngâm hồi lâu khẽ ừm rồi đáp:
-Có chứ đương nhiên rồi cậu cũng vậy mà và điều tớ mong muốn là được gặp lại họ trong thời gian sớm nhất,nhưng chúng ta phải hoàn thành khóa học trước khi trở về lo mà học đi con nhỏ này-Cô với giọng nghiêm nghị chỉ bảo cho nhỏ bạn ham chơi của mình.
JenCara thì tỏ ra khá khó chịu với những lời nói từ miệng Hanđêli dễ thương,”lại là học lúc nào cũng chỉ có cái từ đáng ghét này,không có từ khác để nói với cô sao,để đầu óc ở trạng thái thoải mái 1 chút có phải hơn không,phải sống thoáng 1 chút thì ms dễ sống chứ,thật là…”Nghĩ đến đây Jen bỏ lửng rồi không nghĩ về nó nữa.Thoát khỏi suy nghĩ độc thoại nội tâm của mình Jen quay qua nhìn chăm chú vào khuôn mặt Hanđêli,đôi mắt ánh lên tia thích thú,cười tinh nghịch rồi đưa tay lên bẹo má Hanđêli 1 cái thật kêu,tự dưng reo lên:
-Oa!!!Hanđêli của tớ ngày càng xinh đẹp tự nhiên đáng yêu quá cơ!!!-Nghe vậy,Hanđêli nhìn Jencara vs sự ngạc nhiên ko hề nhẹ,bên má bị véo hơi đỏ lên trông còn baby hơn,lông mày nhíu lại vì khá đau,cơ mặt nhăn nhẹ rồi trở lại vẻ ban đầu,bức xúc oán thán:
-Này JenCara ai cho phép cậu véo má tớ,đau chết đi được cậu thử đi con nhỏ chết tiệt!!-Nói đoạn xong Hanđêli nhỏ nhắn chồm người về phía JenCara,cả 2 rượt đuổi nhau dưới sân trường đầy lá vàng,tiếng bước chân xột xoạt nghe thật sôi động,trên người cả 2 đều là áo sơ mi trắng trước ngực có cài móc áo hình chiếc nơ xinh xắn,dưới là tấm dán có viết tên.Váy xòe 2 dây kẻ caro được may từ chất liệu tinh tế.Rượt đuổi rất mất công sức nhưng ngược lại nó đem đến tiếng cười của thời học trò đầy mơ mộng,nằm xuống nền đất chi chít đầy lá cây,cả 2 hướng mặt nhìn nhau cười khoái chí,mặt đều đã đỏ bừng,mồ hôi trên trán nhễ nhại,lấy tay lau đi nụ cười tươi rói dưới bầu trời trong xanh,lặng nghe tiếng chim hót líu lo trên cành cây mà lòng thấy xôn xao.Nhắm mắt lại Hanđêli và JenCara cùng tận hưởng sự tươi mát của thiên nhiên hiền hòa.Nhận thấy trời đã tối,cả 2 đứng dậy rồi cùng trở về nhà
Casting:
Gtnv:Hanđêli(Hoàng Bảo Trâm)18t
JenCara(Hà Tú Vi):18t
-Jemmi(Hồng Vĩ An):boy 18t –xuất hiện sau nhé!!!
2 người đều là du học sinh sang Anh Quốc để học tập