Jencara đến ở cùng Hanđêli tính ra cũng được 1 tuần
Vào 1 buổi sáng đẹp trời…
Trên chiếc giường, tấm ga hoa hồng đã nhăn nhúm ít nhiều,1 con sâu lười vẫn còn ngủ,Jen không chịu nằm im mà cứ lăn qua lăn lại với dáng dấp vô cùng lười biếng mặc dù bình minh đã bắt đầu,muôn hoa đua nhau nở khoe sắc thắm.Nhưng JenCara vẫn chưa có ý định thức dậy.Trái ngược với cô bạn lười biếng,Hanđêli tự có thể ý thức được bằng cách mỗi ngày đều lập ra 1 bản thời gian biểu cho mình.Cô dậy từ sớm làm mấy công việc:quét tước nhà cửa,vệ sinh cá nhân,tập Bioga và nấu những thức ăn nước uống đủ chất dành cho bữa sáng.Từ lâu tất cả những việc cô định ra đã trở thành lệ mà nhất thiết phải làm được,không ai có thể xóa hoặc ngăn không cho cô thực hiện chúng.Là 1 tiểu thư được bố mẹ chiều chuộng nhưng cô không thích ỷ lại,lối sống tự lập đã ăn sâu vào trong máu,cô thích cuộc sống tự do, được bay nhảy mà không bị ai ép buộc mặc dù có người giúp việc.Trên 1 chiếc khăn trải bàn trắng tinh,bàn tay Hanđêli nhẹ nhàng bố trí các món sao cho thật tươm tất gồm:1 ít bánh phô mai nướng,bò bít tết,cua rang me,Pizza thêm thực đơn các món ăn nhẹ:Dâu tây,sữa,kem hạnh nhân.Tất cả mọi thứ đã sẵn sàng cho buổi sáng đầy năng lượng.Cô đi lên lầu,đứng trước phòng Jencara,cửa không khóa,cô đẩy nhẹ đi vào trong,tiếng kẹt cửa vang lên nhưng Jen vẫn không hề hay biết chuyện gì,Hanđêli đến gần hơn,mỉm cười ngồi xuống bên cạnh Jencara nhìn cô nàng say sưa với chiến dịch ngủ.Ngồi 1 lúc mà Jencara vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh dậy,Hanđêli lại là cô gái ko thik sự chờ đợi,cô mất kiên nhẫn,cúi xuống ghé sát tai JenCara hét lên vs âm tần không hề nhỏ.Âm thanh như loa phát thanh truyền đến màng nhĩ làm Jencara giật mình tức tốc bật dậy.Đối diện với khuôn mặt hầm hầm sát khí của Hanđêli,mồ hôi hột không ngừng tuôn.Đang trong trạng thái còn mơ màng, thì Hanđêli quát lên:
-JENCARA MÀY DẬY NGAY,LÀM VỆ SiNH RỒi RA ĂN CƠM 5 PHÚT NHANH!!!
Jencara còn chưa hết mơ màng,mặt mũi ngơ ngác như nai tơ,cười ngượng nghịu rồi rời giường làm vệ sinh cá nhân,xuống dưới nhà thấy Hanđêli cùng quản gia đang ngồi chờ,cô ngại ngùng ngồi xuống,lấy bát đũa và xin lỗi 2 người họ vì sự chậm trễ của mình.Bữa ăn kết thúc nhanh chóng,không khí sôi nổi,vui tươi, những cuộc trò chuyện diễn ra giữa 3 người.Sở dĩ Jen và Han không phải đi học sớm như học sinh việt Nam vì quy định giờ học ở bên đó là từ 9h đến 4h chiều.Ăn uống xong,cả 2 cô bạn thân ngồi xuống rủ nhau chơi những game vô cùng ác liệt đòi hỏi ở người chơi sự hứng thú và chiến thuật.Hết chơi game thì 2 cô nàng cùng nhau đi shopping thỏa thích,Hanđêli và JenCara lại tám chuyện đủ thứ trên đời mà trong từ điển của cả 2 không bao giờ có 2 từ”Cạn ngôn”:
-Chiều nay sau khi tan học tớ có 1 buổi tiệc cùng với bạn trai của tớ nên phải diện thật đẹp mới được,ở đó có rất nhiều quan khách cấp cao đến dự,hình tượng đương nhiên phải có,để hôm nào tớ giới thiệu anh ấy với cậu,chịu khó ở nhà cùng bác quản gia nhé tớ hứa sẽ về sớm.
Jencara nghe rằng mik sẽ phải ở nhà 1 mình,đầu óc cô lại liên tưởng đến hình ảnh con ma cứ bám lấy cô không buông,cứ nghĩ đến nó là cô lại sợ,thấy ghê cả người.Nước mắt từ khóe mi lại tuôn rơi,phải cô đang khóc,nói cô trẻ con thì cũng đúng thôi,Jencara đa sầu đa cảm nên gặp chuyện khó khăn cô chỉ muốn khóc thật to để vơi đi bao buồn chán.Thấy vậy,Hanđêli vỗ nhẹ lưng cô ý bảo sẽ không sao,Jencara cũng không khóc nữa mà nín hẳn.2 người mua đồ xong thì đến 1 số nơi rồi trở về nhà.
Jencara đến ở cùng Hanđêli tính ra cũng được tuần
Vào buổi sáng đẹp trời…
Trên chiếc giường, tấm ga hoa hồng đã nhăn nhúm ít nhiều, con sâu lười vẫn còn ngủ,Jen không chịu nằm im mà cứ lăn qua lăn lại với dáng dấp vô cùng lười biếng mặc dù bình minh đã bắt đầu,muôn hoa đua nhau nở khoe sắc thắm.Nhưng JenCara vẫn chưa có ý định thức dậy.Trái ngược với cô bạn lười biếng,Hanđêli tự có thể ý thức được bằng cách mỗi ngày đều lập ra bản thời gian biểu cho mình.Cô dậy từ sớm làm mấy công việc:quét tước nhà cửa,vệ sinh cá nhân,tập Bioga và nấu những thức ăn nước uống đủ chất dành cho bữa sáng.Từ lâu tất cả những việc cô định ra đã trở thành lệ mà nhất thiết phải làm được,không ai có thể xóa hoặc ngăn không cho cô thực hiện chúng.Là tiểu thư được bố mẹ chiều chuộng nhưng cô không thích ỷ lại,lối sống tự lập đã ăn sâu vào trong máu,cô thích cuộc sống tự do, được bay nhảy mà không bị ai ép buộc mặc dù có người giúp việc.Trên chiếc khăn trải bàn trắng tinh,bàn tay Hanđêli nhẹ nhàng bố trí các món sao cho thật tươm tất gồm: ít bánh phô mai nướng,bò bít tết,cua rang me,Pizza thêm thực đơn các món ăn nhẹ:Dâu tây,sữa,kem hạnh nhân.Tất cả mọi thứ đã sẵn sàng cho buổi sáng đầy năng lượng.Cô đi lên lầu,đứng trước phòng Jencara,cửa không khóa,cô đẩy nhẹ đi vào trong,tiếng kẹt cửa vang lên nhưng Jen vẫn không hề hay biết chuyện gì,Hanđêli đến gần hơn,mỉm cười ngồi xuống bên cạnh Jencara nhìn cô nàng say sưa với chiến dịch ngủ.Ngồi lúc mà Jencara vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh dậy,Hanđêli lại là cô gái ko thik sự chờ đợi,cô mất kiên nhẫn,cúi xuống ghé sát tai JenCara hét lên vs âm tần không hề nhỏ.Âm thanh như loa phát thanh truyền đến màng nhĩ làm Jencara giật mình tức tốc bật dậy.Đối diện với khuôn mặt hầm hầm sát khí của Hanđêli,mồ hôi hột không ngừng tuôn.Đang trong trạng thái còn mơ màng, thì Hanđêli quát lên:
-JENCARA MÀY DẬY NGAY,LÀM VỆ SiNH RỒi RA ĂN CƠM PHÚT NHANH!!!
Jencara còn chưa hết mơ màng,mặt mũi ngơ ngác như nai tơ,cười ngượng nghịu rồi rời giường làm vệ sinh cá nhân,xuống dưới nhà thấy Hanđêli cùng quản gia đang ngồi chờ,cô ngại ngùng ngồi xuống,lấy bát đũa và xin lỗi người họ vì sự chậm trễ của mình.Bữa ăn kết thúc nhanh chóng,không khí sôi nổi,vui tươi, những cuộc trò chuyện diễn ra giữa người.Sở dĩ Jen và Han không phải đi học sớm như học sinh việt Nam vì quy định giờ học ở bên đó là từ h đến h chiều.Ăn uống xong,cả cô bạn thân ngồi xuống rủ nhau chơi những game vô cùng ác liệt đòi hỏi ở người chơi sự hứng thú và chiến thuật.Hết chơi game thì cô nàng cùng nhau đi shopping thỏa thích,Hanđêli và JenCara lại tám chuyện đủ thứ trên đời mà trong từ điển của cả không bao giờ có từ”Cạn ngôn”:
-Chiều nay sau khi tan học tớ có buổi tiệc cùng với bạn trai của tớ nên phải diện thật đẹp mới được,ở đó có rất nhiều quan khách cấp cao đến dự,hình tượng đương nhiên phải có,để hôm nào tớ giới thiệu anh ấy với cậu,chịu khó ở nhà cùng bác quản gia nhé tớ hứa sẽ về sớm.
Jencara nghe rằng mik sẽ phải ở nhà mình,đầu óc cô lại liên tưởng đến hình ảnh con ma cứ bám lấy cô không buông,cứ nghĩ đến nó là cô lại sợ,thấy ghê cả người.Nước mắt từ khóe mi lại tuôn rơi,phải cô đang khóc,nói cô trẻ con thì cũng đúng thôi,Jencara đa sầu đa cảm nên gặp chuyện khó khăn cô chỉ muốn khóc thật to để vơi đi bao buồn chán.Thấy vậy,Hanđêli vỗ nhẹ lưng cô ý bảo sẽ không sao,Jencara cũng không khóc nữa mà nín hẳn. người mua đồ xong thì đến số nơi rồi trở về nhà.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Jencara đến ở cùng Hanđêli tính ra cũng được 1 tuần
Vào 1 buổi sáng đẹp trời…
Trên chiếc giường, tấm ga hoa hồng đã nhăn nhúm ít nhiều,1 con sâu lười vẫn còn ngủ,Jen không chịu nằm im mà cứ lăn qua lăn lại với dáng dấp vô cùng lười biếng mặc dù bình minh đã bắt đầu,muôn hoa đua nhau nở khoe sắc thắm.Nhưng JenCara vẫn chưa có ý định thức dậy.Trái ngược với cô bạn lười biếng,Hanđêli tự có thể ý thức được bằng cách mỗi ngày đều lập ra 1 bản thời gian biểu cho mình.Cô dậy từ sớm làm mấy công việc:quét tước nhà cửa,vệ sinh cá nhân,tập Bioga và nấu những thức ăn nước uống đủ chất dành cho bữa sáng.Từ lâu tất cả những việc cô định ra đã trở thành lệ mà nhất thiết phải làm được,không ai có thể xóa hoặc ngăn không cho cô thực hiện chúng.Là 1 tiểu thư được bố mẹ chiều chuộng nhưng cô không thích ỷ lại,lối sống tự lập đã ăn sâu vào trong máu,cô thích cuộc sống tự do, được bay nhảy mà không bị ai ép buộc mặc dù có người giúp việc.Trên 1 chiếc khăn trải bàn trắng tinh,bàn tay Hanđêli nhẹ nhàng bố trí các món sao cho thật tươm tất gồm:1 ít bánh phô mai nướng,bò bít tết,cua rang me,Pizza thêm thực đơn các món ăn nhẹ:Dâu tây,sữa,kem hạnh nhân.Tất cả mọi thứ đã sẵn sàng cho buổi sáng đầy năng lượng.Cô đi lên lầu,đứng trước phòng Jencara,cửa không khóa,cô đẩy nhẹ đi vào trong,tiếng kẹt cửa vang lên nhưng Jen vẫn không hề hay biết chuyện gì,Hanđêli đến gần hơn,mỉm cười ngồi xuống bên cạnh Jencara nhìn cô nàng say sưa với chiến dịch ngủ.Ngồi 1 lúc mà Jencara vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh dậy,Hanđêli lại là cô gái ko thik sự chờ đợi,cô mất kiên nhẫn,cúi xuống ghé sát tai JenCara hét lên vs âm tần không hề nhỏ.Âm thanh như loa phát thanh truyền đến màng nhĩ làm Jencara giật mình tức tốc bật dậy.Đối diện với khuôn mặt hầm hầm sát khí của Hanđêli,mồ hôi hột không ngừng tuôn.Đang trong trạng thái còn mơ màng, thì Hanđêli quát lên:
-JENCARA MÀY DẬY NGAY,LÀM VỆ SiNH RỒi RA ĂN CƠM 5 PHÚT NHANH!!!
Jencara còn chưa hết mơ màng,mặt mũi ngơ ngác như nai tơ,cười ngượng nghịu rồi rời giường làm vệ sinh cá nhân,xuống dưới nhà thấy Hanđêli cùng quản gia đang ngồi chờ,cô ngại ngùng ngồi xuống,lấy bát đũa và xin lỗi 2 người họ vì sự chậm trễ của mình.Bữa ăn kết thúc nhanh chóng,không khí sôi nổi,vui tươi, những cuộc trò chuyện diễn ra giữa 3 người.Sở dĩ Jen và Han không phải đi học sớm như học sinh việt Nam vì quy định giờ học ở bên đó là từ 9h đến 4h chiều.Ăn uống xong,cả 2 cô bạn thân ngồi xuống rủ nhau chơi những game vô cùng ác liệt đòi hỏi ở người chơi sự hứng thú và chiến thuật.Hết chơi game thì 2 cô nàng cùng nhau đi shopping thỏa thích,Hanđêli và JenCara lại tám chuyện đủ thứ trên đời mà trong từ điển của cả 2 không bao giờ có 2 từ”Cạn ngôn”:
-Chiều nay sau khi tan học tớ có 1 buổi tiệc cùng với bạn trai của tớ nên phải diện thật đẹp mới được,ở đó có rất nhiều quan khách cấp cao đến dự,hình tượng đương nhiên phải có,để hôm nào tớ giới thiệu anh ấy với cậu,chịu khó ở nhà cùng bác quản gia nhé tớ hứa sẽ về sớm.
Jencara nghe rằng mik sẽ phải ở nhà 1 mình,đầu óc cô lại liên tưởng đến hình ảnh con ma cứ bám lấy cô không buông,cứ nghĩ đến nó là cô lại sợ,thấy ghê cả người.Nước mắt từ khóe mi lại tuôn rơi,phải cô đang khóc,nói cô trẻ con thì cũng đúng thôi,Jencara đa sầu đa cảm nên gặp chuyện khó khăn cô chỉ muốn khóc thật to để vơi đi bao buồn chán.Thấy vậy,Hanđêli vỗ nhẹ lưng cô ý bảo sẽ không sao,Jencara cũng không khóc nữa mà nín hẳn.2 người mua đồ xong thì đến 1 số nơi rồi trở về nhà.