Sáng sớm, Yến Linh nghe tiếng bấm chuông thì ngồi dậy ra mở cửa nhưng ra thì không thấy ai chỉ thấy một bó hoa hồng với một con gấu bông to ôm trái tim, trên con gấu là gắn một tấm thiệp, cô mở ra xem thì “ Chào em, nhớ anh chứ, hôm qua mình gặp nhau rồi rồi đó, chúc em buổi sáng tốt lành”.
Cô đã đoán là ai tặng rồi, cô ôm bó hoa và con gấu bông quăn thẳng vào thùng rác, còn tấm thiệp thì xé nát xong nở nụ cười khinh bĩ rồi bước thẳng vô nhà.
Tại một góc khuất gần đó
- Haha, có vô thùng rác nhặt lại không kìa- Một chàng trai trông rất baby cười chêu chọc anh chàng kế bên
- Mày im đi, tao không tin tao kua không dính- Chàng trai đó gắt, lườm cháy thịt ăn chàng kế bàn
- Đúng rồi Dương Thiên Bảo công tử mà, ráng đi tao nói rồi cô ta không dễ đâu- Chàng trai kia vỗ vỗ vai Thiên Bảo nói
- Về.- Bảo lên tiếng rồi kéo thằng bạn đi
Tại một quán cafê, một người phụ nữ đang ngồi trầm tư tưởng nhớ về quá khứ.
- Anh, em có thai rồi- Một người phụ nữ xoa xoa bụng nói với người đàn ông, và người đàn ông đó chính là Hoàng Quân.
- Phá thai đi, tôi không muốn có đứa con này- Ông Quân lạnh nhạt nói
- Nhưng nó là con anh mà- Người phụ nữ đó nói như khóc.
- Tui không yêu cô Diễm Tuyết à! Cô hiểu mà giờ tui và Minh Minh mới yêu nhau tôi không muốn làm cô ấy buồn.- Hoàng Quân nói thẳng thừng
- Minh Minh cô ta có gì tốt hơn em chứ- Diễm Tuyết nói như hét lên, mắt ngấn lệ
- Không nói nhiều cô phá thai đi tôi sẽ chuyển 2 tỷ vào tài khoản của cô và sang tên một căn biệt thự cho cô, số tiền đó sẽ đủ cô sống cả đời, còn nếu cô cãi mà sinh đứa con này ra thì hậu quả cô biết rồi đó- Hoàng Quân đe doạ rồi bước thẳng đi, để lại sau lưng một mình Diễm Tuyết khóc nấc lên.
Tiếng bước chân đi vào của Yến Linh kéo bà Tuyết ra khỏi dòng suy nghĩ về quá khứ.
- Đây là các khách hàng của Nghĩa Phong tất cả tôi đã ghi đầy đủ trong đây rồi- Linh đưa cho bà ta tập hồ sơ.
- Tốt lắm, cô và con trai ông ta Vũ Minh Hoàng đang yêu nhau đúng không?- Bà Tuyết hỏi Linh
- Chính xác là hắn ta yêu tôi còn tôi thì nô- Cô trả lời bằng giọng đễu cán.
- Tôi sẽ chuyển thêm tiền vào tài khoản để giúp cô mua chuộc người trong Nghĩa Phong và các cổ đông trong tập đoàn Vũ Minh với một điều kiện- Bà Tuyết đưa ra đề nghị
- Điều kiện gì?- Cô hỏi lại
- Làm cho Vũ Minh Hoàng đau khổ- Bà Tuyết nói với giọng nhầm nham hiểm
- Ok dễ thui- Cô nói chắc chắn, miệng vẻ lên nụ cười đễu
- Đúng là chọn cô hợp tác là một đúng đắn, cô luôn không bao giờ từ chối lợi ích- Bà Tuyết nói không biết đang khen hay đang chửi Yến Linh nữa.
- Đương nhiên tiền thì ai lại không thích, nếu không có gì nữa tôi xin phép cáo từ- Chờ bà Tuyết gật đầu thì Yến Linh đi thẳng ra cửa.
Sáng sớm, Yến Linh nghe tiếng bấm chuông thì ngồi dậy ra mở cửa nhưng ra thì không thấy ai chỉ thấy một bó hoa hồng với một con gấu bông to ôm trái tim, trên con gấu là gắn một tấm thiệp, cô mở ra xem thì “ Chào em, nhớ anh chứ, hôm qua mình gặp nhau rồi rồi đó, chúc em buổi sáng tốt lành”.
Cô đã đoán là ai tặng rồi, cô ôm bó hoa và con gấu bông quăn thẳng vào thùng rác, còn tấm thiệp thì xé nát xong nở nụ cười khinh bĩ rồi bước thẳng vô nhà.
Tại một góc khuất gần đó
- Haha, có vô thùng rác nhặt lại không kìa- Một chàng trai trông rất baby cười chêu chọc anh chàng kế bên
- Mày im đi, tao không tin tao kua không dính- Chàng trai đó gắt, lườm cháy thịt ăn chàng kế bàn
- Đúng rồi Dương Thiên Bảo công tử mà, ráng đi tao nói rồi cô ta không dễ đâu- Chàng trai kia vỗ vỗ vai Thiên Bảo nói
- Về.- Bảo lên tiếng rồi kéo thằng bạn đi
Tại một quán cafê, một người phụ nữ đang ngồi trầm tư tưởng nhớ về quá khứ.
- Anh, em có thai rồi- Một người phụ nữ xoa xoa bụng nói với người đàn ông, và người đàn ông đó chính là Hoàng Quân.
- Phá thai đi, tôi không muốn có đứa con này- Ông Quân lạnh nhạt nói
- Nhưng nó là con anh mà- Người phụ nữ đó nói như khóc.
- Tui không yêu cô Diễm Tuyết à! Cô hiểu mà giờ tui và Minh Minh mới yêu nhau tôi không muốn làm cô ấy buồn.- Hoàng Quân nói thẳng thừng
- Minh Minh cô ta có gì tốt hơn em chứ- Diễm Tuyết nói như hét lên, mắt ngấn lệ
- Không nói nhiều cô phá thai đi tôi sẽ chuyển tỷ vào tài khoản của cô và sang tên một căn biệt thự cho cô, số tiền đó sẽ đủ cô sống cả đời, còn nếu cô cãi mà sinh đứa con này ra thì hậu quả cô biết rồi đó- Hoàng Quân đe doạ rồi bước thẳng đi, để lại sau lưng một mình Diễm Tuyết khóc nấc lên.
Tiếng bước chân đi vào của Yến Linh kéo bà Tuyết ra khỏi dòng suy nghĩ về quá khứ.
- Đây là các khách hàng của Nghĩa Phong tất cả tôi đã ghi đầy đủ trong đây rồi- Linh đưa cho bà ta tập hồ sơ.
- Tốt lắm, cô và con trai ông ta Vũ Minh Hoàng đang yêu nhau đúng không?- Bà Tuyết hỏi Linh
- Chính xác là hắn ta yêu tôi còn tôi thì nô- Cô trả lời bằng giọng đễu cán.
- Tôi sẽ chuyển thêm tiền vào tài khoản để giúp cô mua chuộc người trong Nghĩa Phong và các cổ đông trong tập đoàn Vũ Minh với một điều kiện- Bà Tuyết đưa ra đề nghị
- Điều kiện gì?- Cô hỏi lại
- Làm cho Vũ Minh Hoàng đau khổ- Bà Tuyết nói với giọng nhầm nham hiểm
- Ok dễ thui- Cô nói chắc chắn, miệng vẻ lên nụ cười đễu
- Đúng là chọn cô hợp tác là một đúng đắn, cô luôn không bao giờ từ chối lợi ích- Bà Tuyết nói không biết đang khen hay đang chửi Yến Linh nữa.
- Đương nhiên tiền thì ai lại không thích, nếu không có gì nữa tôi xin phép cáo từ- Chờ bà Tuyết gật đầu thì Yến Linh đi thẳng ra cửa.