Nước Violetsun có được vẻ giàu, tươi đẹp là không bị sự dòm ngó của các nước như Redmoon là nhờ có sự bảo hộ của bốn gia tộc hay còn được gọi là “Tứ đại gia tộc”. Tứ đại gia tộc bao gồm gia tộc Takeru, Masaki, Rinoni và Hanina lần lượt mang các biểu tượng là nước, lửa, sấm, gió. Bốn gia tộc luôn trung thành với gia tộc Sakura và luôn hết mình bảo vệ. Tuy nhiên gia tộc thứ năm là Kasame lại không phục muốn nằm trong bốn gia tộc bảo vệ từ đó bắt đầu sinh ra mâu thuẫn nội bộ kết quả xảy ra chiến tranh năm gia tộc.
“Xin lỗi,ta không thể chấp nhận được.”
“Tại sao chứ thưa đức vua?”
“Tứ đại gia tộc vốn đã rất hoàn hảo, ta nghĩ không cần thêm người thứ năm.”
“Tại sao chứ? Năng lực của gia tộc Kasame đâu có thua kém các gia tộc khác. Vì sao người chỉ tin tưởng bốn gia tộc kia?”
“Bởi vì các ngươi không đủ lòng trung thành!”
Trưởng gia tộc Kasame bất lực nhìn đức vua của mình. Cái gì mà không đủ trung thành cơ chứ? Vì sao ông ta luôn tin tưởng bốn gia tộc kia nhưng lại luôn dè trừng với gia tộc này? Hắn tức giận nắm chặt bàn tay lại.
“Được, để xem thế nào mới là trung thành.”
Nhìn theo bóng của trưởng gia tộc Kasame đức vua Sakura khẽ nhíu mày.
“Đức vua, phải chăng người đã đoán được gì?”
Từ sau tấm rèm bốn con người đại diện cho bốn gia tộc từ từ đi ra.
“Cái này thì chỉ có ông ta mới hiểu! Nhưng ta vẫn phải đi tìm một người, một vị pháp sư già.”
“Vậy để chúng tôi đưa người đi.”
Đức vua liền gật đầu. Vốn dĩ ông tin tưởng họ đến vậy không chỉ vì họ trung thành mà giữa họ và ông đã hình thành một mối quan hệ mang tên “tình bạn”. Có lẽ mối quan hệ này gia tộc Kasame không bao giờ hiểu được vì những gì họ làm cho ông cũng chỉ là vì họ mà thôi.
Trong lúc này, gia tộc Kasame lại gấp rút đi gặp đức vua nước Redmoon để bàn bạc một số việc.
“Sao? Các người muốn phản bội chủ nhân của mình à?”
Khẽ lắc li rượu trên tay, đức vua Redmoon cười nhàn nhạt.
“Ông ta không coi trọng tôi vì sao tôi phải coi trọng ông ta?”
“Khá khen cho kẻ có lòng dạ độc ác! Ta liên hợp với ngươi thì được cái gì?”
“Tôi sẽ cho ông mảnh đất Violetsun màu mỡ này chỉ cần ông tin tưởng tôi là được.”
Gió bắt đầu nổi lên. Trong bóng bóng tối ánh đèn cũng điện vẫn sáng, rọi bóng vị vua của nước Violetsun.
“Định mệnh đã định bắt buộc năm gia tộc sẽ tan rã. Nhưng ta nghĩ các ngươi nên trốn đi, ta có thể đối đầu với bọn chúng.”
Giọng nói u buồn của vị vua vang lên. Nhà tiên tri đã cho ông biết tất cả, không phải là kết cục của trận chiến mà là tương lai của nước Violetsun sẽ do ai nắm giữ.
“Xin lỗi đức vua nhưng lần này chúng tôi không thể tuân lệnh người. Chúng tôi sẽ chiến đấu đến cùng.”
“Nhưng nếu tứ đại gia tộc bị hủy diệt thì sao?”
“Chúng tôi sẽ sắp đặt cho người của gia tộc chạy trốn. Chắc chắn 80 năm sau vào đúng ngày sinh nhật của người con gái mắt lục bảo các hậu duệ sẽ quay về giúp cô ấy.”
“Mấy người…”
“Chúng ta là anh em tốt mà đức vua.”
Rồi tất cả cũng mỉm cười nhìn vị vua họ luôn tôn sùng. Đức vua khẽ gật đầu hài lòng, không uổng công ông tin tưởng họ, những người anh em tốt.
Sau năm ngày kể từ cuộc họp bí mật kia kết thúc, tòa biệt thự của tứ đại gia tộc bỗng nhiên bốc cháy. Con cháu gia tộc Kasame cùng đoàn quân của đức vua nước Redmoon tấn công vào từng nơi. Cùng lúc đó đức vua nước Violetsun cùng tứ đại gia tộc cũng đi nghênh chiến. Cuộc chiến xảy ra rất khốc liệt giữa năm gia tộc với nhau. Để bảo vệ đức vua, tứ đại gia tộc đã hy sinh mạng sống của mình nhưng đồng thời người bên phía gia tộc Kasame giảm sút đáng kể. Cuối cùng trận chiến cũng kết thúc mang theo sự tan thương. Đức vua nước Violetsun liền trở về cử hành tang lễ cho bốn người anh em của mình. Còn phía gia tộc Kasame thì hầu như đã bị tiêu diệt hoàn toàn.
“Hừ một kẻ ngốc, ta chỉ cho ngươi vài tên lính quèn vậy mà ngươi còn tự tin thắng.”
Đức vua nước Redmoon nhếch môi nhìn đống tan hoang trước mặt.
“Đức vua, tôi chưa chết hãy trọng dụng tôi đi. Hãy tin tưởng tôi đi, tứ đại gia tộc đã chết rồi tôi sẽ ở bên người.”
Từ trong đống vụn tàn của cuộc chiến, trưởng gia tộc Kasame khẽ mấp máy môi. Thứ hắn ta ao ước là gì? Chỉ là sự tin tưởng của đức vua dành cho hắn nhưng ngài lại quay lưng đi với gia tộc hắn. Bây giờ tứ đại gia tộc chết hết rồi chắc chắn người sẽ tin tưởng hắn, chắc chắn là như vậy!
Đức vua Redmoon nhìn kẻ khát khao được sự tin tưởng chết dần trong đống xác chết cười đắc thắng. Trung thành cũng là một cái tội! Bây giờ cả năm gia tộc lớn đều bị giết hại, sẽ không ai cản đường hắn nữa. Lúc ấy việc xâm chiến Violetsun không còn là xa vời nhưng hiện tại chưa đến lúc ra tay.
Ngay sau đó toàn dân chúng Violetsun đã biết đến sự diệt vong của năm gia tộc. Nhiều người cho rằng tất cả người của năm gia tộc đều chết hết và dần dần lãng quên họ nhưng những người dân đâu biết rằng những hậu duệ của họ còn sống, đang tồn tại ở nhiều nơi và đang chờ đến ngày sinh nhật vị công nương có đôi mắt màu lục bảo.
******
Chiro khẽ gập cuốn sách về sự diệt vong của năm gia tộc lại.
“Không ngờ bọn họ lại cao cả đến vậy nhưng rất tiếc tất cả đều diệt vong.”
“Ai bảo chúng tôi đều diệt vong?”
Trong khi Chiro đang ngồi đọc sách không biết từ bao giờ họ đã lẻn vào. Ngay lập tức tất cả hành lễ.
“Tôi là Mika – Misaki và Miki – Misaki. Hậu duệ gia tộc Misaki.”
“Qủa nhiên là hai người.”
“Xin lỗi công nương, vốn ba chúng tôi chết mẹ không thể nuôi đành phải lừa Kahada mang họ Sakura giả bước vào hoàng gia với danh nghĩa chị họ của người.”
“Tôi đã đoán được khi đánh nhau với hai người hai người đánh với tôi rất nhẹ dường như không dùng chút lực nào.”
Chiro khẽ cười nhìn hai người ngày xưa đã từng đánh nhau với mình.
“Chà chậm một bước rồi! Tôi là Akira" – Rinoni và đây là sơ Jiko người đã nhận nuôi tôi.”
“Sơ?!”
Chiro ngạc nhiên, sau năm không gặp bà đã già đi rất nhiều nhưng vẫn giữ vẻ hiền lành dịu dàng của mình.
“Chuyện của người tôi cũng biết chuyện của Jiji tôi cũng đã biết. Công nương người không cần áy náy nữa.”
“Con…”
“Xem ra ta đến muộn nhất rồi.” – Chàng trai hôm qua Chiro gặp liền xuất hiện rồi cúi đầu làm lễ. – “Tôi là Yamada – Hanina chúng ta lại gặp nhau rồi.”
“Harry đâu?”
“Ông ấy có việc nên đi trước.”
Chiro gật đầu đồng ý, đột nhiên Miki kêu lên.
“Hậu duệ gia tộc Takeru đâu?”
“Chẳng lẽ bọn họ bị diệt vong thật?”
“Không ta đoán chắc bọn họ vẫn còn nhưng không xuất hiện, vì một lí do nào đó.”
Chiro liếc mắt nhìn ra ngoài. Yamada thấy vậy liền lên tiếng.
“Chúng ta không thể ở nơi này lâu được. Công nương người có gì giao phó?”
“Hiện tại ta chưa thể để lộ thân phận, Akira và Yamada ta cần hai người làm một việc còn Miki và Mika em nghĩ hai người sẽ phụ trách tìm kiếm thông tin.”
Vẻ mặt Chiro trở nên nghiêm túc. Cô định một thời gian nữa mới có thể trở về nước nhưng giờ có bọn họ giúp nên cô phải tiến hành ngay. Vì tương lai của đất nước, cô phải cố gắng!
*****
Dưới những bông tuyết, một bóng hình đứng trên cành cây đôi mắt hồng khẽ nhíu lại. Bọn họ ai cũng có nhiệm vụ, còn cô thì sao?
“Có lẽ mình cũng phải thực hiện nhiệm vụ của riêng mình rồi.”
Cô khẽ lầm bẩm rồi biến mất. Họ có cách thể hiện sự trung thành của họ, cô cũng có cách của cô.
Nước Violetsun có được vẻ giàu, tươi đẹp là không bị sự dòm ngó của các nước như Redmoon là nhờ có sự bảo hộ của bốn gia tộc hay còn được gọi là “Tứ đại gia tộc”. Tứ đại gia tộc bao gồm gia tộc Takeru, Masaki, Rinoni và Hanina lần lượt mang các biểu tượng là nước, lửa, sấm, gió. Bốn gia tộc luôn trung thành với gia tộc Sakura và luôn hết mình bảo vệ. Tuy nhiên gia tộc thứ năm là Kasame lại không phục muốn nằm trong bốn gia tộc bảo vệ từ đó bắt đầu sinh ra mâu thuẫn nội bộ kết quả xảy ra chiến tranh năm gia tộc.
“Xin lỗi,ta không thể chấp nhận được.”
“Tại sao chứ thưa đức vua?”
“Tứ đại gia tộc vốn đã rất hoàn hảo, ta nghĩ không cần thêm người thứ năm.”
“Tại sao chứ? Năng lực của gia tộc Kasame đâu có thua kém các gia tộc khác. Vì sao người chỉ tin tưởng bốn gia tộc kia?”
“Bởi vì các ngươi không đủ lòng trung thành!”
Trưởng gia tộc Kasame bất lực nhìn đức vua của mình. Cái gì mà không đủ trung thành cơ chứ? Vì sao ông ta luôn tin tưởng bốn gia tộc kia nhưng lại luôn dè trừng với gia tộc này? Hắn tức giận nắm chặt bàn tay lại.
“Được, để xem thế nào mới là trung thành.”
Nhìn theo bóng của trưởng gia tộc Kasame đức vua Sakura khẽ nhíu mày.
“Đức vua, phải chăng người đã đoán được gì?”
Từ sau tấm rèm bốn con người đại diện cho bốn gia tộc từ từ đi ra.
“Cái này thì chỉ có ông ta mới hiểu! Nhưng ta vẫn phải đi tìm một người, một vị pháp sư già.”
“Vậy để chúng tôi đưa người đi.”
Đức vua liền gật đầu. Vốn dĩ ông tin tưởng họ đến vậy không chỉ vì họ trung thành mà giữa họ và ông đã hình thành một mối quan hệ mang tên “tình bạn”. Có lẽ mối quan hệ này gia tộc Kasame không bao giờ hiểu được vì những gì họ làm cho ông cũng chỉ là vì họ mà thôi.
Trong lúc này, gia tộc Kasame lại gấp rút đi gặp đức vua nước Redmoon để bàn bạc một số việc.
“Sao? Các người muốn phản bội chủ nhân của mình à?”
Khẽ lắc li rượu trên tay, đức vua Redmoon cười nhàn nhạt.
“Ông ta không coi trọng tôi vì sao tôi phải coi trọng ông ta?”
“Khá khen cho kẻ có lòng dạ độc ác! Ta liên hợp với ngươi thì được cái gì?”
“Tôi sẽ cho ông mảnh đất Violetsun màu mỡ này chỉ cần ông tin tưởng tôi là được.”
Gió bắt đầu nổi lên. Trong bóng bóng tối ánh đèn cũng điện vẫn sáng, rọi bóng vị vua của nước Violetsun.
“Định mệnh đã định bắt buộc năm gia tộc sẽ tan rã. Nhưng ta nghĩ các ngươi nên trốn đi, ta có thể đối đầu với bọn chúng.”
Giọng nói u buồn của vị vua vang lên. Nhà tiên tri đã cho ông biết tất cả, không phải là kết cục của trận chiến mà là tương lai của nước Violetsun sẽ do ai nắm giữ.
“Xin lỗi đức vua nhưng lần này chúng tôi không thể tuân lệnh người. Chúng tôi sẽ chiến đấu đến cùng.”
“Nhưng nếu tứ đại gia tộc bị hủy diệt thì sao?”
“Chúng tôi sẽ sắp đặt cho người của gia tộc chạy trốn. Chắc chắn năm sau vào đúng ngày sinh nhật của người con gái mắt lục bảo các hậu duệ sẽ quay về giúp cô ấy.”
“Mấy người…”
“Chúng ta là anh em tốt mà đức vua.”
Rồi tất cả cũng mỉm cười nhìn vị vua họ luôn tôn sùng. Đức vua khẽ gật đầu hài lòng, không uổng công ông tin tưởng họ, những người anh em tốt.
Sau năm ngày kể từ cuộc họp bí mật kia kết thúc, tòa biệt thự của tứ đại gia tộc bỗng nhiên bốc cháy. Con cháu gia tộc Kasame cùng đoàn quân của đức vua nước Redmoon tấn công vào từng nơi. Cùng lúc đó đức vua nước Violetsun cùng tứ đại gia tộc cũng đi nghênh chiến. Cuộc chiến xảy ra rất khốc liệt giữa năm gia tộc với nhau. Để bảo vệ đức vua, tứ đại gia tộc đã hy sinh mạng sống của mình nhưng đồng thời người bên phía gia tộc Kasame giảm sút đáng kể. Cuối cùng trận chiến cũng kết thúc mang theo sự tan thương. Đức vua nước Violetsun liền trở về cử hành tang lễ cho bốn người anh em của mình. Còn phía gia tộc Kasame thì hầu như đã bị tiêu diệt hoàn toàn.
“Hừ một kẻ ngốc, ta chỉ cho ngươi vài tên lính quèn vậy mà ngươi còn tự tin thắng.”
Đức vua nước Redmoon nhếch môi nhìn đống tan hoang trước mặt.
“Đức vua, tôi chưa chết hãy trọng dụng tôi đi. Hãy tin tưởng tôi đi, tứ đại gia tộc đã chết rồi tôi sẽ ở bên người.”
Từ trong đống vụn tàn của cuộc chiến, trưởng gia tộc Kasame khẽ mấp máy môi. Thứ hắn ta ao ước là gì? Chỉ là sự tin tưởng của đức vua dành cho hắn nhưng ngài lại quay lưng đi với gia tộc hắn. Bây giờ tứ đại gia tộc chết hết rồi chắc chắn người sẽ tin tưởng hắn, chắc chắn là như vậy!
Đức vua Redmoon nhìn kẻ khát khao được sự tin tưởng chết dần trong đống xác chết cười đắc thắng. Trung thành cũng là một cái tội! Bây giờ cả năm gia tộc lớn đều bị giết hại, sẽ không ai cản đường hắn nữa. Lúc ấy việc xâm chiến Violetsun không còn là xa vời nhưng hiện tại chưa đến lúc ra tay.
Ngay sau đó toàn dân chúng Violetsun đã biết đến sự diệt vong của năm gia tộc. Nhiều người cho rằng tất cả người của năm gia tộc đều chết hết và dần dần lãng quên họ nhưng những người dân đâu biết rằng những hậu duệ của họ còn sống, đang tồn tại ở nhiều nơi và đang chờ đến ngày sinh nhật vị công nương có đôi mắt màu lục bảo.
Chiro khẽ gập cuốn sách về sự diệt vong của năm gia tộc lại.
“Không ngờ bọn họ lại cao cả đến vậy nhưng rất tiếc tất cả đều diệt vong.”
“Ai bảo chúng tôi đều diệt vong?”
Trong khi Chiro đang ngồi đọc sách không biết từ bao giờ họ đã lẻn vào. Ngay lập tức tất cả hành lễ.
“Tôi là Mika – Misaki và Miki – Misaki. Hậu duệ gia tộc Misaki.”
“Qủa nhiên là hai người.”
“Xin lỗi công nương, vốn ba chúng tôi chết mẹ không thể nuôi đành phải lừa Kahada mang họ Sakura giả bước vào hoàng gia với danh nghĩa chị họ của người.”
“Tôi đã đoán được khi đánh nhau với hai người hai người đánh với tôi rất nhẹ dường như không dùng chút lực nào.”
Chiro khẽ cười nhìn hai người ngày xưa đã từng đánh nhau với mình.
“Chà chậm một bước rồi! Tôi là Akira" – Rinoni và đây là sơ Jiko người đã nhận nuôi tôi.”
“Sơ?!”
Chiro ngạc nhiên, sau năm không gặp bà đã già đi rất nhiều nhưng vẫn giữ vẻ hiền lành dịu dàng của mình.
“Chuyện của người tôi cũng biết chuyện của Jiji tôi cũng đã biết. Công nương người không cần áy náy nữa.”
“Con…”
“Xem ra ta đến muộn nhất rồi.” – Chàng trai hôm qua Chiro gặp liền xuất hiện rồi cúi đầu làm lễ. – “Tôi là Yamada – Hanina chúng ta lại gặp nhau rồi.”
“Harry đâu?”
“Ông ấy có việc nên đi trước.”
Chiro gật đầu đồng ý, đột nhiên Miki kêu lên.
“Hậu duệ gia tộc Takeru đâu?”
“Chẳng lẽ bọn họ bị diệt vong thật?”
“Không ta đoán chắc bọn họ vẫn còn nhưng không xuất hiện, vì một lí do nào đó.”
Chiro liếc mắt nhìn ra ngoài. Yamada thấy vậy liền lên tiếng.
“Chúng ta không thể ở nơi này lâu được. Công nương người có gì giao phó?”
“Hiện tại ta chưa thể để lộ thân phận, Akira và Yamada ta cần hai người làm một việc còn Miki và Mika em nghĩ hai người sẽ phụ trách tìm kiếm thông tin.”
Vẻ mặt Chiro trở nên nghiêm túc. Cô định một thời gian nữa mới có thể trở về nước nhưng giờ có bọn họ giúp nên cô phải tiến hành ngay. Vì tương lai của đất nước, cô phải cố gắng!
Dưới những bông tuyết, một bóng hình đứng trên cành cây đôi mắt hồng khẽ nhíu lại. Bọn họ ai cũng có nhiệm vụ, còn cô thì sao?
“Có lẽ mình cũng phải thực hiện nhiệm vụ của riêng mình rồi.”
Cô khẽ lầm bẩm rồi biến mất. Họ có cách thể hiện sự trung thành của họ, cô cũng có cách của cô.