Vậy là 6h00 sáng, trong căn phòng đó:- Aaaaaaaaa!!!!!!!- Một tiếng la thất thanh, và đó chính là tiếng la của Minh Anh
- Dậy đi, trễ học bây giờ!- Minh anh giật đầu từng đứa dậy
Hắn vẫn còn ngái ngủ, nói:
- Còn sớm chán, làm gì ghê thế?
- Sớm con khỉ, 6h00 hơn rồi kìa.
Lúc này hắn mới tỉnh ngủ:
- Mấy bà con gái đâu?- Hắn
- Đi khuất từ sáng sớm rồi còn đâu.- Lúc này là tới Hữu Thiên tỉnh dậy
Vậy là 5 chàng trai lụp chụp thay đồ, bình thường ở nhà là đều có người hầu hạ hết, nhưng hôm nay lại phải khổ sở thế này, tất cả đều im lặng, chỉ có mình hắn là miệng lầm bà lầm bầm thầm nguyền rủa ai đó:
- Ta giết ngươi, ta nguyền rủa ngươi ăn hoài không lớn, mỗi ngày lùn đi một phân.
- Cậu thôi đi được không, đứng ở đây nói thì có ít gì, phải đến đứng trước mặt, chỉ thẳng vào mặt mà nói mới đáng mặt nam nhi chứ.- Anh Vũ
- Ừ, cũng có lý chứ.- Hắn
- Ê, nó suối dục đó, cậu đừng có làm...- Minh anh
- Thôi, đi học.- Hữu Thiên
Vào đến trường:
- Ôi, mấy anh chàng kia đẹp trai quá đi mất.
- Ko biết có bạn gái chưa nhỉ?
- Lại làm quen đi.
- Nhìn là biết thiếu gia nhà giàu rồi.
- Đẹp trai quá.
- .............
- Thật là nhức đầu.- Hắn
- Đúng đó, bởi vậy tớ không thích đi học chút nào.- Hữu Thiên
- Mà tại sao chúng ta phải đi học cơ chứ, bằng đại học có đủ luôn mà, bất công quá.- Nhật Huy
- Bất đắc dĩ thôi, tại chúng ta bị ép mà.- Minh Anh
- Ừ, không đi là chết chắc.- Anh Vũ
Nhóm hắn đi một lúc thì gặp tụi nó trên hành lang, theo sau hắn là một " bầy " con gái, nó thấy vậy nói:
- Chà, không ngờ mấy ông cũng giống tụi tui, đào hoa quá nhỉ?
- Trời, với cái mặt của bà mà có thằng nào theo, không biết nó lé hay đuôi nữa.- Hắn ( Nó đẹp nhất luôn đó anh ơi )
- Ông nói cái gì?- Nó
- Lại nữa rồi.- Anh Vũ thở dài
- Thôi chúng ta đi trước đi, đợi 2 người này cãi nhau chắc tới mai mới xong.
- Ừ.
Vậy là lễ khai giảng cũng đã kết thúc, bây giờ tụi nó đang ở lớp xếp chỗ ngồi.
- Ngồi kế ai cũng được, làm ơn đừng cho tôi ngồi kế cái tên nấm lùn đó.- Nó lầm bầm cầu nguyện
Và kết quả:
Nó kế hắn
Anh Thư kế một bạn gái khác
Ái my ngồi kế anh vũ
Hữu thiên ngồi kế nhật huy, phía sau nó và hắn
Minh anh ngồi một mình ở cuối lớp
Và chúng ta sẽ cùng xem tình hình nhé:
Anh thư và một bạn gái khác:
- Xin chào, tớ tên anh thư, chúng ta làm quen nha.
- Ừ, được thôi.
> không khí hòa bình
- Ái my và anh vũ:
- Nè nói gì đi chứ, sao im re vậy.- Ái my
- Nói gì bây giờ?- Anh vũ
- Ai biết.- Ái my
- Ờ, vậy khỏi nói cũng được.
- Ờ, cũng đúng.- Ái my
> Không khí yên tĩnh
- Hữu thiên và nhật huy thì không cần nói gì luôn, mỗi người một cái điện thoại là ok, bởi vì họ đã quá thân nhau rồi, chẳng còn chuyện gì để nói nữa cả.
> Không khí bình thường
Minh anh thì khỏi nói luôn, ngồi một mình thì nói chuyện với ai bây giờ, mà nếu có thì cũng chẳng nói nhiều, đeo headphone nghe nhạc là đủ.
> Không khí hiu quạnh nhưng không hề cô đơn
Còn nó và hắn thì:
- Tui đã rất thành tâm cầu nguyện mà tại sao ông trời lại không phù hộ cho tôi, để tôi ngồi kế cái cây nấm lùn màu mè này?- Nó
- Bà nói cái gì thế hả, ai màu mè hơn, làm như tui muốn ngồi kế bà lắm không bằng.- Hắn
- Ừ, nếu không muốn thì có thể xin đổi chỗ mà.- Nó
- Không được đâu, đã được sắp xếp thì đừng mong mà xin đổi chỗ.- Tên hữu thiên chòm lên nói
- Cái gì?- Nó
- Trời ơi, sao mà tôi lại xui dữ vậy nè?- Hắn
- Ai xui hơn?- Nó
- Tui.- Hắn
- Tui mới đúng.- Nó
> Không khí ám u
Vậy là h sáng, trong căn phòng đó:- Aaaaaaaaa!!!!!!!- Một tiếng la thất thanh, và đó chính là tiếng la của Minh Anh
- Dậy đi, trễ học bây giờ!- Minh anh giật đầu từng đứa dậy
Hắn vẫn còn ngái ngủ, nói:
- Còn sớm chán, làm gì ghê thế?
- Sớm con khỉ, h hơn rồi kìa.
Lúc này hắn mới tỉnh ngủ:
- Mấy bà con gái đâu?- Hắn
- Đi khuất từ sáng sớm rồi còn đâu.- Lúc này là tới Hữu Thiên tỉnh dậy
Vậy là chàng trai lụp chụp thay đồ, bình thường ở nhà là đều có người hầu hạ hết, nhưng hôm nay lại phải khổ sở thế này, tất cả đều im lặng, chỉ có mình hắn là miệng lầm bà lầm bầm thầm nguyền rủa ai đó:
- Ta giết ngươi, ta nguyền rủa ngươi ăn hoài không lớn, mỗi ngày lùn đi một phân.
- Cậu thôi đi được không, đứng ở đây nói thì có ít gì, phải đến đứng trước mặt, chỉ thẳng vào mặt mà nói mới đáng mặt nam nhi chứ.- Anh Vũ
- Ừ, cũng có lý chứ.- Hắn
- Ê, nó suối dục đó, cậu đừng có làm...- Minh anh
- Thôi, đi học.- Hữu Thiên
Vào đến trường:
- Ôi, mấy anh chàng kia đẹp trai quá đi mất.
- Ko biết có bạn gái chưa nhỉ?
- Lại làm quen đi.
- Nhìn là biết thiếu gia nhà giàu rồi.
- Đẹp trai quá.
- .............
- Thật là nhức đầu.- Hắn
- Đúng đó, bởi vậy tớ không thích đi học chút nào.- Hữu Thiên
- Mà tại sao chúng ta phải đi học cơ chứ, bằng đại học có đủ luôn mà, bất công quá.- Nhật Huy
- Bất đắc dĩ thôi, tại chúng ta bị ép mà.- Minh Anh
- Ừ, không đi là chết chắc.- Anh Vũ
Nhóm hắn đi một lúc thì gặp tụi nó trên hành lang, theo sau hắn là một " bầy " con gái, nó thấy vậy nói:
- Chà, không ngờ mấy ông cũng giống tụi tui, đào hoa quá nhỉ?
- Trời, với cái mặt của bà mà có thằng nào theo, không biết nó lé hay đuôi nữa.- Hắn ( Nó đẹp nhất luôn đó anh ơi )
- Ông nói cái gì?- Nó
- Lại nữa rồi.- Anh Vũ thở dài
- Thôi chúng ta đi trước đi, đợi người này cãi nhau chắc tới mai mới xong.
- Ừ.
Vậy là lễ khai giảng cũng đã kết thúc, bây giờ tụi nó đang ở lớp xếp chỗ ngồi.
- Ngồi kế ai cũng được, làm ơn đừng cho tôi ngồi kế cái tên nấm lùn đó.- Nó lầm bầm cầu nguyện
Và kết quả:
Nó kế hắn
Anh Thư kế một bạn gái khác
Ái my ngồi kế anh vũ
Hữu thiên ngồi kế nhật huy, phía sau nó và hắn
Minh anh ngồi một mình ở cuối lớp
Và chúng ta sẽ cùng xem tình hình nhé:
Anh thư và một bạn gái khác:
- Xin chào, tớ tên anh thư, chúng ta làm quen nha.
- Ừ, được thôi.
> không khí hòa bình
- Ái my và anh vũ:
- Nè nói gì đi chứ, sao im re vậy.- Ái my
- Nói gì bây giờ?- Anh vũ
- Ai biết.- Ái my
- Ờ, vậy khỏi nói cũng được.
- Ờ, cũng đúng.- Ái my
> Không khí yên tĩnh
- Hữu thiên và nhật huy thì không cần nói gì luôn, mỗi người một cái điện thoại là ok, bởi vì họ đã quá thân nhau rồi, chẳng còn chuyện gì để nói nữa cả.
> Không khí bình thường
Minh anh thì khỏi nói luôn, ngồi một mình thì nói chuyện với ai bây giờ, mà nếu có thì cũng chẳng nói nhiều, đeo headphone nghe nhạc là đủ.
> Không khí hiu quạnh nhưng không hề cô đơn
Còn nó và hắn thì:
- Tui đã rất thành tâm cầu nguyện mà tại sao ông trời lại không phù hộ cho tôi, để tôi ngồi kế cái cây nấm lùn màu mè này?- Nó
- Bà nói cái gì thế hả, ai màu mè hơn, làm như tui muốn ngồi kế bà lắm không bằng.- Hắn
- Ừ, nếu không muốn thì có thể xin đổi chỗ mà.- Nó
- Không được đâu, đã được sắp xếp thì đừng mong mà xin đổi chỗ.- Tên hữu thiên chòm lên nói
- Cái gì?- Nó
- Trời ơi, sao mà tôi lại xui dữ vậy nè?- Hắn
- Ai xui hơn?- Nó
- Tui.- Hắn
- Tui mới đúng.- Nó
> Không khí ám u