Tiểu Mỹ mái tóc buông xoã ngồi ở trên giường, giống một cái tiểu bà điên, đồng nhất hình dạng.
Thế nhưng cô lại mơ thấy chuyện trước đây khi còn bé, đáng giận! Nếu như trước đây, bọn họ dùng lời nói khi dễ cô khả năng cô sẽ không thể chịu đựng được. Bất quá hiện tại, nếu bốn hỗn đản còn tưởng rằng cô giống như khi còn bé mà khi dễ, vậy mười phần sai .
Hai chân Tiểu Mỹ hỗn loạn mà chạy vào trong phòng tắm, rửa mặt chải đầu hoàn tất, rồi mới xỏ dép lê đi xuống dưới lầu, tóc vẫn còn ẩm ướt mà không chịu lau khô.
Tiểu Mỹ mở ra tủ lạnh, lấy một đống lớn đồ ăn để trên bàn, nhìn nhìn, cảm thấy giống như thiếu cái gì. Oa, kia là bốn nam nhân đó, không còn ăn đồ ăn vặt nữa, cô nhớ không lầm thì N năm trước kia rõ ràng trong tủ lạnh đều sẽ nhồi đầy đồ ăn vặt .
Tiểu Mỹ mạnh mẽ ăn đám đồ ăn đó, trong đầu chuyển qua chuyển lại mà nghĩ biện pháp. Muốn chạy sao? Tiểu mỹ đang ăn cái gì đó động tác đột nhiên thả chậm, lần trước đã chạy hơn một lần, vô dụng. Muốn tiếp thu tất cả bọn họ? Kia bốn nam nhân mặc dù thời điểm còn nhỏ quả thật đối với cô không tốt, nhưng là từ khi bọn họ gặp cô tới nay, quả thật cũng không đem cô biến thành đứt tay đứt chân, ngược lại còn giống như bọn họ rất thích cô
Dù sao, chạy cũng chạy không thoát, không bằng trước hết tiếp thu, rồi mới xem xem có hay không cơ hội chạy trốn? Nghe cũng không tồi lắm. Muốn hay không đánh cuộc một lần đây?
Tiểu Mỹ còn đang mải mê ăn, nghĩ các biện pháp đào tẩu, đột nhiên có tiếng vang nhẹ, cô ngẩng đầu nhìn Mẫn sắc mặt xanh trắng, vẻ mặt kích động mà chạy xuống, khi thấy Tiểu Mỹ đang ngồi trước bàn ăn, giống như không thể tin được mà nhìn chăm chú cô.
Tiểu Mỹ cầm lấy cốc sữa đem đến trước mặt Mẫn, bàn tay nhỏ bé ở trước mặt hắn lắc lắc như muốn hắn tiếp nhận cốc sữa, Mẫn dùng một tay giữ chặt lấy cô. Tiểu Mỹ trong mắt hiện lên đầy sợ hãi để Mẫn một trận đau lòng, lên tiếng.
-" Anh yêu em, mặc kệ em không yêu anh đều được, anh sẽ tuyệt đối không thương tổn em, em đừng sợ có được không."
Tiểu Mỹ mặt không đổi sắc mà đem tay rút về, còn muốn chạy trốn. Mẫn luống cuống, một phen thô lỗ giữ chặt lấy Tiểu Mỹ ôm vào trong ngực. Tiểu Mỹ trong lồng ngực Mẫn khuôn mặt nhăn lại, chẳng qua chỉ là kéo người, có cần phải mạnh đến vậy không.
-" Em là không nguyện ý đúng không, em không cam tâm cũng không có biện pháp, em chỉ có thể ở lại bên người chúng ta, em luôn ngoan ngoãn mà, chúng ta sẽ đối tốt với em."
-" Kia nếu không ngoan? Tiểu mỹ trừng mắt bất mãn mà nhìn Mẫn.
-" Em cũng không muốn bị xích chân lại đúng không. " Nam nhân dừng một chút,nhẹ giọng nói.
Tiểu Mỹ lúc này mới ý thức tới chính mình đã đem vấn đề trong lòng hỏi ra miệng .
-"A. . ." Tiểu Mỹ đầu óc chuyển động nhanh, này bốn nam nhân đố kỵ trầm trọng, sự chiếm hữu của cả bốn đều rất lớn, điểm ấy hẳn là có thể hảo hảo lợi dụng a.
-"Nha. sữa đổ rồi ."
-" Đừng động cái kia."
-" Không được. . . Buông. . ." Bốn người một hồi đã nghĩ muốn khi dễ cô, Tiểu Mỹ ngồi ở trên đùi Mẫn láo liên không ngừng.Cô tách cánh tay Mẫn ra nhảy xuống dưới đất, nghi hoặc nhìn bốn người,bọn họ thoạt nhìn giống như bộ dáng thật cao hứng, như thế nào khi trở về nhìn thấy cô liền biến thành này bộ dạng này.
Tiểu Mỹ không rõ ràng lắm, kia bốn người đối với cô là yêu đến tận xương tuỷ, đối với cô biểu tình động tác nhỏ nhưng bao hàm ý tứ đều rất nhẹ nhàng. Tiểu Mỹ trong mắt nhất dạng đều không có một tia kháng cự làm cho bọn họ mừng rỡ như điên.
Nghe xong lời nói của Tiểu Mỹ, Khuê mãnh liệt đứng lên, hắn tóm lấy cổ áo cùng cổ tay áo của Tiểu Mỹ.
-" Anh, anh muốn để làm gì." Tiểu Mỹ thấy hành động bất ngờ của Khuê, nuốt một ngụm nước bọt, thanh âm như nhũn ra hỏi.
Khuê đem Tiểu Mỹ ôm vào trong ngực, nhu nhu vỗ mông cô -" Ôn lại một chút mộng cũ, chúng ta cùng với em đồng thời tắm."
-" Oa, em không cần." Tiểu Mỹ thẳng thắn mà từ chối, không nghĩ tới thế nhưng thật sự không tránh thoát được .
Các nam nhân mỉm cười nhìn bảo bối trong lòng bọn họ, đang hoang mang rối loạn khẩn trương mà chạy lên trên lầu, cả bốn liền đi theo sau.
Mẫn xuất ra trong người Tiểu Mỹ một lần, tuy nhiên dục vọng vẫn chưa thoả mãn, ngược lại càng điên cuồng trướng to. Mẫn đem côn tht từ tiểu huyệt cô rút ra, quần anh dưới đáy đã ướt sũng một mảng.
Anh người mùi vị hoan ái phát ra từ người Tiểu Mỹ tà tà nói.-" Không phải vừa rồi em nói đổi nơi khác sao. Khó có được em yêu cầu, chúng ta liền đổi điạ phương."
Tiểu Mỹ bị Mẫn ôm ra phía bên ngoài đại sảnh chính, hai tay cô bị buộc chặt, Mẫn cố ý để cô đứng giữa đại sảnh to lớn đó.
-" Em không có ý như vậy, buông ra." Tiểu Mỹ quay đầu hướng phía Mẫn hô.
-" Tiểu bảo bối, đây là thuận theo ý em muốn đổi nơi khác a." Mẫn dán chặt vào người cô, bàn tay luồn về phía nhũ hoa dùng sức đảo quanh, vuốt ve..
-" A..Không nên ở nơi này." Ở đây rất dễ bị phát hiện ra, Tiểu Mỹ sống chết giãy dụa muốn thoát đi, không để ý tới những cử chỉ âu yếm của nam nhân kia.
Mẫn nhíu mày không vui, mân mê hai cánh môi mình. Anh ngồi xổm xuống giữa hai chân Tiểu Mỹ, dùng ngón tay giữa thô to, như trừng phạt cô hung hăng mà đẩy sâu vào trong tiểu huyệt cô.
hoa huyt vừa mới bị làm đến cao trào, bây giờ vẫn còn ẩm ướt, so với thường ngày càng mẫn cảm hơn, Mẫn dùng ngón tay mình búng nhẹ vào hạt đậu nhỏ. Tiểu Mỹ cắn chặt lấy cánh môi mình rên rỉ.
Nam nhân không ngừng xoa nắn toàn bộ nơi phấn huyệt đỏ hồng của cô, nam căn áp ngay trước huyệt thịt trước sau xoay tròn mà nhấp.
Tiểu Mỹ ngay cả khi cắn môi đều không thể ngăn cản được tiếng rên rỉ phát ra. Hai mắt cô ngập sương, toàn thân đỏ ửng, khuôn mặt nhỏ nhắn kích tình nhìn rất phong chủng mê người.
-" Ân a...a.."
Mẫn chơi thoả mãn, ngược lại một tay dùng mỗ chỉ() xốc quần lên cao, tay kia ngón giữa trực tiếp đút vào sâu làm thuỷ dịch tuân ra ào ạt.
Động tác của Mẫn làm cả hoa huyt Tiểu Mỹ đều bại lộ trong tầm mắt mình. Mẫn nhìn chăm chú nơi mềm mại sau lớp lông đen mượt kia, đã sưng tấy, hai cánh hoa cùng hạt đậu vẫn còn cương cứng, từ trong lỗ nhỏ rỉ ra một chút nước, hai cánh hoa hơi hơi mở ra.
Giữa hai chân cảm giác vật đang ra vào truyền đến, hạ thể loà lỗ trước mặt nam nhân kia, làm Tiểu Mỹ xấu hổ đỏ mặt, tại hạ thể cảm giác ra vào càng rõ ràng.
-" Ừ a..A..ngô.." Hai mắt Tiểu Mỹ mơ hồ, than nhẹ một tiếng, hai tay bị trói chặt phía sau.
Ngòn tay ra vào lại càng lúc càng nhanh hơn, thịt huyệt bị sáp đến phát ra âm thanh to nhỏ.
Nam nhân nghe Tiểu Mỹ rên nhẹ than thở, trên tay động tác gia tăng gấp đôi.
Huyệt thịt bị sáp đến thuỷ dịch phun ra tung toé, ken két rung động. Tiểu Mỹ lùi mông về phía sau, cả người không ngừng phát run, mi tâm nhăn lại, đầu ngửa về phía sau tỉ tê.
-" Aha...Ngô ư.." Đột nhiên Tiểu Mỹ cả người xụi lơ, cắn chặt lấy môi mình rên rỉ, đầu gối cong lên, hai chân cô cuộn lại. Một cỗ mật dịch phun ra giữa hai chân cô, Mẫn đem ngón tay mình rút ra, đem thuỷ dịch trắng của cô hứng trọn trong lòng bàn tay, bàn tay khác không quên đặt ở thịt nha của Tiểu Mỹ hung hăng ra vào, dùng móng tay không ngừng gẩy nhẹ hạt đậu nhỏ đỏ hồng.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Tiểu Mỹ mái tóc buông xoã ngồi ở trên giường, giống một cái tiểu bà điên, đồng nhất hình dạng.
Thế nhưng cô lại mơ thấy chuyện trước đây khi còn bé, đáng giận! Nếu như trước đây, bọn họ dùng lời nói khi dễ cô khả năng cô sẽ không thể chịu đựng được. Bất quá hiện tại, nếu bốn hỗn đản còn tưởng rằng cô giống như khi còn bé mà khi dễ, vậy mười phần sai .
Hai chân Tiểu Mỹ hỗn loạn mà chạy vào trong phòng tắm, rửa mặt chải đầu hoàn tất, rồi mới xỏ dép lê đi xuống dưới lầu, tóc vẫn còn ẩm ướt mà không chịu lau khô.
Tiểu Mỹ mở ra tủ lạnh, lấy một đống lớn đồ ăn để trên bàn, nhìn nhìn, cảm thấy giống như thiếu cái gì. Oa, kia là bốn nam nhân đó, không còn ăn đồ ăn vặt nữa, cô nhớ không lầm thì N năm trước kia rõ ràng trong tủ lạnh đều sẽ nhồi đầy đồ ăn vặt .
Tiểu Mỹ mạnh mẽ ăn đám đồ ăn đó, trong đầu chuyển qua chuyển lại mà nghĩ biện pháp. Muốn chạy sao? Tiểu mỹ đang ăn cái gì đó động tác đột nhiên thả chậm, lần trước đã chạy hơn một lần, vô dụng. Muốn tiếp thu tất cả bọn họ? Kia bốn nam nhân mặc dù thời điểm còn nhỏ quả thật đối với cô không tốt, nhưng là từ khi bọn họ gặp cô tới nay, quả thật cũng không đem cô biến thành đứt tay đứt chân, ngược lại còn giống như bọn họ rất thích cô
Dù sao, chạy cũng chạy không thoát, không bằng trước hết tiếp thu, rồi mới xem xem có hay không cơ hội chạy trốn? Nghe cũng không tồi lắm. Muốn hay không đánh cuộc một lần đây?
Tiểu Mỹ còn đang mải mê ăn, nghĩ các biện pháp đào tẩu, đột nhiên có tiếng vang nhẹ, cô ngẩng đầu nhìn Mẫn sắc mặt xanh trắng, vẻ mặt kích động mà chạy xuống, khi thấy Tiểu Mỹ đang ngồi trước bàn ăn, giống như không thể tin được mà nhìn chăm chú cô.
Tiểu Mỹ cầm lấy cốc sữa đem đến trước mặt Mẫn, bàn tay nhỏ bé ở trước mặt hắn lắc lắc như muốn hắn tiếp nhận cốc sữa, Mẫn dùng một tay giữ chặt lấy cô. Tiểu Mỹ trong mắt hiện lên đầy sợ hãi để Mẫn một trận đau lòng, lên tiếng.
-" Anh yêu em, mặc kệ em không yêu anh đều được, anh sẽ tuyệt đối không thương tổn em, em đừng sợ có được không."
Tiểu Mỹ mặt không đổi sắc mà đem tay rút về, còn muốn chạy trốn. Mẫn luống cuống, một phen thô lỗ giữ chặt lấy Tiểu Mỹ ôm vào trong ngực. Tiểu Mỹ trong lồng ngực Mẫn khuôn mặt nhăn lại, chẳng qua chỉ là kéo người, có cần phải mạnh đến vậy không.
-" Em là không nguyện ý đúng không, em không cam tâm cũng không có biện pháp, em chỉ có thể ở lại bên người chúng ta, em luôn ngoan ngoãn mà, chúng ta sẽ đối tốt với em."
-" Kia nếu không ngoan? Tiểu mỹ trừng mắt bất mãn mà nhìn Mẫn.
-" Em cũng không muốn bị xích chân lại đúng không. " Nam nhân dừng một chút,nhẹ giọng nói.
Tiểu Mỹ lúc này mới ý thức tới chính mình đã đem vấn đề trong lòng hỏi ra miệng .
-"A. . ." Tiểu Mỹ đầu óc chuyển động nhanh, này bốn nam nhân đố kỵ trầm trọng, sự chiếm hữu của cả bốn đều rất lớn, điểm ấy hẳn là có thể hảo hảo lợi dụng a.
-"Nha. sữa đổ rồi ."
-" Đừng động cái kia."
-" Không được. . . Buông. . ." Bốn người một hồi đã nghĩ muốn khi dễ cô, Tiểu Mỹ ngồi ở trên đùi Mẫn láo liên không ngừng.Cô tách cánh tay Mẫn ra nhảy xuống dưới đất, nghi hoặc nhìn bốn người,bọn họ thoạt nhìn giống như bộ dáng thật cao hứng, như thế nào khi trở về nhìn thấy cô liền biến thành này bộ dạng này.
Tiểu Mỹ không rõ ràng lắm, kia bốn người đối với cô là yêu đến tận xương tuỷ, đối với cô biểu tình động tác nhỏ nhưng bao hàm ý tứ đều rất nhẹ nhàng. Tiểu Mỹ trong mắt nhất dạng đều không có một tia kháng cự làm cho bọn họ mừng rỡ như điên.