Lên tới đỉnh cao trào, thân thể Tiểu Mỹ liền mềm nhũn, làn da phiếm hồng, mệt mỏi nằm trên giường, khe huyệt run run co rút, đầu óc chìm đắm trong dư vị sung sướng đê mê mà tình dục mang lại.
Khuê vẫn còn vùi đầu vào giữa hai chân Tiểu Mỹ, vươn đầu lưỡi liếm một đường dài từ hoa huy*t ướt đẫm đi xuống cúc huyệt, rồi lại liếm vòng theo cặp mông trở lên trên.
" Vật nhỏ đáng thương, mấy ngày không được làm chắc khó chịu lắm, yên tâm, đêm nay mấy anh nhất định sẽ giúp em thỏa mãn "
Lời nói của Liên vang lên, kéo Tiểu Mỹ từ trong khoái cảm tỉnh lại, da đầu không khỏi run lên từng chập. Liên đỡ cô dựa vào lòng mình, rồi lấy ra vài vật đưa tới trước mặt cô hỏi.
" Bảo bối, biết đây là vật gì không?"
Tiểu Mỹ sợ tới mức bật dậy định chạy trốn, nhưng ba người còn lại nhanh tay đè cô lại, tà ác nhìn đồ vật trên tay Liên. Hai cái kẹp tinh xảo, cùng một khối hình bầu dục, đỉnh đầu khảm viên bi tròn bằng kim loại, xung quanh là những miếng mút mềm mềm giống như đồ hút không khí, phía ngoài được tấm nhựa trong suốt bọc lấy, cùng một cái điều khiển nhỏ. Tiểu Mỹ cắn môi nhìn mấy dụng cụ trước mặt, bụng lại nóng lên, cô biết đây là do tác dụng của viên thuốc kích dục vừa rồi. Liên đem hai cái kẹp, phân ra hai bên kẹp lên đầu ngực của Tiểu Mỹ, hai đỉnh ngực mẫn cảm rất nhanh đỏ bừng đựng đứng, tiếp đó, kéo tấm nhựa bên ngoài ra, đem khối bầu dục với đầy các miệng hút nho nhỏ đẩy vào âm đ*o ẩm ướt của cô, đi kèm với vật thể nhét vào tiểu huyệt là tiếng kêu rên từ miệng Tiểu Mỹ tràn ra.
" Bảo bối, từ từ hưởng thụ, nó sẽ làm em sướng muốn chết..."
Không biết Liên ấn vào nút gì, rất nhanh viên bi kim loại nằm sâu trong âm đ*o cô bắt đầu rung động, tần suất tăng dần, mãnh liệt khuấy động, theo đó còn có rất nhiều đầu hút mềm mại tựa như thật nhiều cái miệng nhỏ mút lấy vách tường mịn màng, Tiểu Mỹ cảm thấy cả người tê dại, khao khát tình dục ngày càng nhiều hơn.
" A...a...a...a "
Tiểu Mỹ ngửa đầu rên rỉ, thắt lưng cong lên, liên tục uốn éo cơ thể, đầu ngực bị kẹp cùng âm đ*o không ngừng rung lắc, hung hăng đánh úp lên thần kinh của cô, từng đợt sóng khoái cảm cực lớn xông lên, cô há mồm thở dốc, nước bọt trong suốt từ khóe miệng chảy tràn ra ngoài, cặp mông trắng nõn vặn vẹo, hai chân giang rộng đói khát.
" A...a..a ....em ...không được....xin anh...em muốn...a...a "
Thấy Tiểu Mỹ vì bị dục vọng áp chế, ngay cả nước bọt cũng quên nuốt xuống, hai chân mở hết mức có thể, van cầu bọn họ đi vào, bốn người không hẹn, vô cùng vừa lòng đẹp ý, đem máy rung ấn tắt. Bốn người đàn ông đem quần áo cởi sạch, cơ thể trần truồng, Tiểu Mỹ nhìn thấy cự vật thô to lộ ra, miệng nuốt nước bọt, khe huyệt co rút thèm thuồng.
" Bảo bối, muốn nó nhét vào động nhỏ phía dưới của em không, nhanh nhanh lại đây liếm láp cầu xin nó đi "
Cả người Tiểu Mỹ tràn đầy ham muốn, đầu óc mơ hồ, bò dậy, há miệng ngậm ngay cự vật thô to gần nhất, mút mạnh, đầu lưỡi xoay tròn theo lỗ nhỏ trên quy đầu ấn ấn, đôi môi mím lại dây dưa, đẩy cự vật vùi sâu xuống tận yết hầu, cảm thấy chưa thể thỏa mãn, cô vươn hai tay nắm lấy hai cự vật hai bên, bóp chặt, liên tục chuyển động lên xuống. Cô luân phiên ngậm từng cây côn th*t, tham lam liếm mút, khe huyện đỏ ửng bên dưới càng trào ra nhiều mật dịch trong suốt.
" Như thế nào lại tham như vậy, muốn cùng lúc bốn cái nha "
Bốn người vô cùng cao hứng, giọng nói cũng dịu dàng hơn rất nhiều. Liệt ngồi xuống giường, hướng người đang há mồm cắn mút cự vật, vẫy vẫy.
" Lại đây ..."
Liệt để Tiểu Mỹ ngồi trong lòng mình, hai chân mở lớn hướng ra phía ngoài, khe huyệt lần nữa bại lộ trước mấy người còn lại. Liệt dùng ngón tay tách ra hai cánh hoa e ấp, ở khe huyệt chà sát một hồi, sau đó đưa ngón tay tiến vào bên trong u cốc chật hẹp.
" Mới vài ngày, sao lại đói khát đến tình trạng này " Liệt ngón tay bắt đầu luật động đâm vào, rút ra.
" A...a...â..a "
Tiểu Mỹ hé môi rên rỉ, cặp mông hùa theo đón lấy ngón tay, để nó vùi sâu hơn. Liệt dùng bàn tay còn lại, xoa xoa mật dịch từ khe huyệt đang tuôn ra xuống phía cúc huyệt, sau đó đút một ngón tay đi vào.
" Á...đừng...đừng ..."
Liệt bỏ ngoài tay lời cầu xin của cô, hai tay đồng thời chuyển động, bịt kín hai lỗ nhỏ phía dưới.
" Cúc huyệt này cũng thật dâm đãng, xiết chặt muốn chết " Liệt dùng ngôn từ dâm dục, kết hợp cảlời nói và hành động kích thích cô.
" A...thật thoải mái...a...a...đừng ngừng...." Tiểu Mỹ bị bốn người đàn ông đùa bỡn đến ngây ngốc, ý chí tan rã, chỉ còn duy nhất một ham muốn theo bản năng, muốn được cắm vào, được hung hăng nhồi nhét, mãnh liệt va chạm.....
Trong gian phòng tràn ngập bóng tối, một người đàn ông thân thể cường tráng nửa người trên để trần, đứng ở mép giường, một vài sợi tóc hỗn độn che khuất đi đôi mắt sắc bén, bàn tay to giữ chặt lấy vòng eo mảnh khảnh của cô gái, đem cô vứt trở lại trên giường.
" Hắc Nham, tôi cảnh cáo cậu mau thả tôi ra, nếu không tôi sẽ cho cậu chết không được tử tế!"
Những lọn tóc tán loạn rơi trên đôi vai nhỏ bé của cô gái, hàm răng cắn chặt lấy cánh môi dưới, Mộc Tuyết phẫn nộ đến sắc mặt đỏ ửng, ánh mắt gắt gao trừng người đàn ông trước mắt, tức đến khó thở gầm nhẹ.
" Chị gái, chị muốn cho người khác xông tới đây sao. Như vậy sẽ không được tốt cho lắm."
Hắc Nham cười tà nhìn cô, thấy cô bị doạ tới sắc mặt tái nhợt, đôi mắt ảm đạm, trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn mang theo sự phẫn lộ.
" Không được gọi tôi là chị gái!"
Mộc Tuyết tức giận hô to, hai tay hai chân lung tung đá người đàn ông phía trước, nước mắt theo khóe mắt chảy xuống. Người đàn ông một phen kéo lấy tóc của cô, bức cô ngẩng đầu lên, cảnh đẹp duyên dáng trước mắt khiến hô hấp của hắn cứng lại, hung hăng cắn xuống chiếc cổ trắng nõn của cô. Người đàn ông này không ngừng tra tấn cô, trả thù cô, ý định không muốn để cho cô sống tốt, rõ ràng hắn biết cô và hắn cùng một mẹ, lại vẫn muốn cưỡng bức cô, ghê tởm hơn chính là, cô trốn không thoát trốn không được, chỉ có thể bị bắt tiếp thu.
" Nếu chị đã không thích tôi, vậy thì hận tôi cũng được."
Người đàn ông từ từ ngồi xuống trên mặt đất, trên gương tà mị khẽ nở một nụ cười đầy thâm thúy, dịu dàng chăm chú nhìn vào ánh mắt cô. Mộc Tuyết có chút thất thần nhìn vào đôi mắt yêu dị của người đàn ông, trong đôi mắt kia chất chứa thứ tình cảm phức tạp khiến cho cô sợ hãi, cô mở to hai mắt, xuất ra một tia miễn cưỡng cười.
" Ha hả, cậu rất để ý sao, loại quái vật giống như cậu, nhiều nhất chỉ có thể khiến cho người ta chán ghét, ai sẽ tốn tâm tư đi hận cậu."
Một câu quái vật khiến cho khuôn mặt tuấn mỹ vặn vẹo, trên mặt mỗi một tấc đều co rút lại, răng nanh ma sát đến rung động, người đàn ông gào thét, bóp lấy cổ của cô, đem côn tht thô trướng sáp nhập vào tiểu huyệt còn chưa chuẩn bị tốt, một khắc cũng không lãng phí mà trừu đưa.
" A a. . . Buông. . ."
Hạ thể bị xé rách đau đớn khiến cho Mộc Tuyết há mồm khóc hảm, con ngươi long lanh ngập nước oán hận nhìn chăm chú người đàn ông đang tàn sát bừa bãi ở trên người, hai tay nắm chặt. Cả đời này, cô liền bị hủy ở trong tay của người đàn ông này.
" Tiểu nha đầu, nghe nói cháu không muốn cùng cháu trai của ông kết hôn, có phải có chuyện gì hay không?"
Lão thái gia vừa thu được tin tức, lập tức đem Tiểu Mỹ tìm tới. Tiểu Mỹ đặt ly trà trong tay xuống, nhìn ông nói
" Lão thái gia, cháu còn chưa tốt nghiệp đâu."
" Kêu ông nội."
Lão thái gia nghiêm túc sửa đúng, chờ Tiểu Mỹ sợ hãi mà thuận theo gọi ông nội mới nói tiếp
" Đọc sách việc này không vội, các cháu trước tiên cứ kết hôn, sau này lại đi học lại."
Tiểu Mỹ nghĩ thầm thực phải chờ tới khi đó lại đi, cô phải biến thành học sinh già sao, đến lúc đó không bị các em khoá sau cười chết mới là lạ. Cô ngây ngô cười hướng lão thái gia lắc đầu, tỏ vẻ không nguyện ý. Ông căm tức nói
" Chẳng lẽ cháu ngại nhiều người ... đám xú tiểu tử đó không xứng với cháu?"
" Không phải không phải."
Tiểu Mỹ vội vàng lắc đầu xua tay, cô còn chưa muốn chết a, không có việc gì lại đi tìm rắc rối cho mình chứ, nếu như bị bọn họ biết, làm không tốt cô sẽ bị bắt trở về phòng thật tốt khiến cho đủ xứng, ngẫm lại đều rùng mình.
" Chỉ là, bọn họ cũng nói chưa có tờ giấy kia thì chưa được. . ."
Mắt thấy lão thái gia tức giận, Tiểu Mỹ liền quyết định kéo bốn người xuống nước làm đệm lưng. Tiểu Mỹ lo lắng không đủ giọng điệu để giải thích cho lão thái gia, cũng tự động đem 'Đứa nhỏ này không nguyện ý là do tôn tử', lập tức tức giận đập bàn đứng lên.
" Bốn tử tiểu tử kia, thế nhưng muốn ăn đòn, không biết đảm đương, ông dạy bọn nó như thế nào, thật tức chết mà"
Tiểu Mỹ cúi đầu chột dạ trừng mắt nhìn.
" Tiểu nha đầu, cháu ở đó chờ, ông đi bắt bọn nó cho mỗi đứa ăn một trăm roi, sau đó chọn ngày kết hôn."
" Hai người đang nói chuyện cái gì?"
Lão thái gia vừa nghe được thanh âm của tôn tử, lập tức nổi giận đùng đùng xoay người muốn giáo huấn, kết quả lại bị bốn đạo ánh mắt lạnh như băng làm đông lạnh, cứng ngắc ngồi xuống.
" Sáng sớm, bữa sáng cũng chưa ăn liền ở đây, như thế nào chơi thật vui?"
Tiểu Mỹ bị Mẫn ôm vào trong ngực, nghe được lời nói châm chọc, chu miệng làm bộ không muốn nghe, bàn tay ôm lấy thắt lưng người đàn ông càng chặt hơn. Liệt liếc một cái trên bàn.
" Ông nội, ông không biết buổi sáng bụng rỗng uống trà đối với thân thể không tốt sao."
Ngữ khí bình thản lại mang theo áp lực lớn. Lão thái gia hơi nhíu mày
" Ông đương nhiên biết, ông cũng đã ăn qua thức ăn "
" A. . ."
Liệt làm ra bộ dáng bừng tỉnh đại ngộ, cầm lấy ly trà của Tiểu Mỹ thưởng thức. Trên trán ông nội liền toát mồ hôi lạnh, nghĩ thầm sớm biết thế liền mang theo vài cái bánh trà lên
" Cái này, ông không biết tiểu nha đầu chưa ăn cái gì nha."
" Là em nói với ông nội đã ăn bữa sáng rồi."
Tiểu Mỹ nhỏ giọng thăm dò, tốt xấu gì ông nội đối với cô yêu thương tựa như cháu gái, cho dù không phải thế nhưng vẫn phải giúp một chút. Bốn người bởi vì cách xưng hô của cô với ông nội sắc mặt liền lộ vẻ vui mừng. Liệt đem ly trà đặt lên miệng nhấp một ngụm, hai hàng lông mày lập nhíu chặt, giống như vật kia có bao nhiêu khó uống.
" Ông nội, ông pha trà càng ngày càng khó uống."
Lão thái gia ngồi im bất động, một đạo thanh âm ngọt ngào bất truyền đến
" Ông nội nói buổi sáng muốn dạy em pha trà, kia ly trà đó là em pha .. ."
Động tác đặt cái chén trong tay xuống bàn bất ngờ khựng lại, sau đó tay nhanh chóng giơ lên, một hơi uống cạn sạch nước trà trong chén không còn sót lại một giọt.
". . . Kỳ thật uống rất ngon . .." Liệt uống xong, an tĩnh vài giây mới nói.
" Các cháu không phải thấy tiểu nha đầu này không có chỗ dựa vững chắc liền không muốn phụ trách?" Lão thái gia cắn chặt răng, hỏi lên.
Bốn người đàn ông hai mặt nhìn nhau.
" Hôn lễ tuần sau sẽ cử hành, ông không nắm rõ ràng tình huống lại định chạy tới phá hư." Khuê vừa nói xong, người trong lòng liền nhanh chóng hỏi.
" Cái gì hôn lễ?" Da đầu Tiểu Mỹ không khỏi tê dại.
" Em cùng bọn anh."
". . . Em sẽ cùng ai tiến vào lễ đường?" Cô trực tiếp hỏi vào trọng điểm.
" Bốn bọn anh."
". . . Như vậy thực không được, chờ một chút, em còn chưa thông báo với người thân." Cô giãy dụa.
" Chờ một chút rồi báo."
" Không được, bọn họ sẽ phản đối "
" Giao cho tụi anh là được rồi"
" Em. . ."
Nói chưa xong liền bị cắt đứt.
" Em ngoan ngoãn chờ làm cô dâu đi, mặt khác giao cho tụi anh xử lý."