Trong lớp học cắm hoa của Flower Kingdom, Thành đang ngồi giúp Nguyện bẻ hết các gai hoa hồng trong đám hoa được chuẩn bị để lát nữa thực tập cắm. Flower Kingdom là một đơn vị của một công ty tổ chức sự kiện lớn có chi nhánh ở hầu khắp các thành phố lớn trong nước. Nơi đây chuyên nhận tổ chức các sự kiện lớn nên cơ hội để tiếp xúc với vô số các loài hoa, lá từ các loại phổ biến trong nước đến các loài hoa hiếm, đắt tiền nhập ngoại, cơ hội thực tập thực tế hầu như lúc nào cũng có, lại thêm chính sách nếu đạt kết quả xuất sắc sẽ được miễn phí các khóa tiếp theo, đồng thời với cơ hội làm việc tại Flower Kingdom với rất nhiều cơ hội thăng tiến và mở rộng mối quan hệ, đó chính là lý do dù học phí cao ngất ngưỡng thì nơi này chưa bao giờ thiếu học viên.
Lý do mà Nguyện có mặt trong lớp học này là do vào đầu học kỳ, học sinh Khai trí đều phải gặp giáo viên hướng nghiệp để định hướng tương lai nghề nghiệp. Trước giờ vì lười nên Nguyện trả lời qua quít là muốn học kinh tế để phụ giúp việc kinh doanh của gia đình, định hướng cho học sinh kiểu này thì vô cùng đơn giản, học tiếp chương trình đại học của Khai Trí, nếu học sinh có điều kiện hơn thì có thể định hướng các trường nổi tiếng trên thế giới, với điều kiện gia thế và nền tảng kinh doanh hiện tại của gia đình Nguyện thì giáo viên hướng dẫn cũng tự thấy chẳng cần tốn thời gian với cô bé nữa.
Đầu năm nay, bỗng dưng cô học trò này trở chứng trả lời là chỉ muốn lấy chồng và ở nhà để chồng nuôi. Từ khi có ý định thân thiết với Thành, Nguyện đã âm thầm xác định trách nhiệm về kinh tế của hai người hiển nhiên thuộc về cô, dù biết với điều kiện của mình thì việc đó chẳng là vấn đề nhưng dù vậy vẫn có chút gì đó không cam lòng nên khi giáo viên hướng nghiệp hỏi đến dự định tương lai cô bé đã nói như thế. Giáo viên thì vẫn là giáo viên, học trò kiểu gì thì thì cũng có cách để trị, huống hồ chỉ là một ý muốn bồng bột nhất thời, cô giáo quyết tâm diệt từ trong trứng nước ý nghĩ hoang đường của cô học trò nhỏ này.
Sống phụ thuộc kinh tế vào chồng cũng không phải là không được, thực tế cũng không ít phụ nữ làm thế, nhưng học sinh Khai Trí thì phải khác, cho dù ở nhà làm nội trợ, thì cũng phải đẳng cấp, của chồng công vợ phải cho xứng đáng. Khai Trí là trường kinh tế kỹ thuật, không có sở trường về nữ công gia chánh, nên lựa chọn hàng đầu là ngành kỹ nữ công của trường Đại học Sư phạm kỹ thuật, ngành này vẫn luôn được nhắc đến với cái tên không chính thức “ngành học làm vợ” vì sinh viên ngành này học từ may mặc đến trang điểm, nấu ăn, thêu thùa, cắm hoa, chăm sóc trẻ…, nói chung là tất tần tật, đảm bảo sau khi tốt nghiệp thì có đầy đủ kỹ năng kiến thức của một người vợ lý tưởng, những sinh viên này đương nhiên đảm đương tốt các công tác xã hội, phổ biến là đứng bếp trong các nhà hàng, khách sạn, tiệm làm bánh, kiểm soát an toàn vệ sinh thực phẩm bếp, làm nhân viên nghiên cứu phát triển cho một số công ty thực phẩm, hoặc làm trong các công ty may, thời trang…
Lúc này thì Nguyện đã biết cái miệng hại cái thân thế nào, nhưng đâm lao thì phải theo lao, lời nói ra rồi rút lại mất mặt chết, kỳ kèo thương thuyết một hồi thì giáo viên hướng nghiệp đồng ý cho cô bé theo học các khóa ngắn hạn có tính ứng dụng cao, lớp học cắm hoa là một điển hình và là lựa chọn đầu tiên của Nguyện, lớp học nấu ăn Nguyện đã từng trải rồi, một chút cũng không muốn quay lại, học làm bánh hay thêu thùa may vá thì thật quá mệt, thôi học cắm hoa vậy dù gì thì cắm để cho đẹp, cho sang nhà cũng tốt.
Khi Nguyện kể cho Thành nghe, đương nhiên là có lược bớt các chi tiết khiến người ta ngượng ngùng, Thành đã cười lớn và vô cùng tán thưởng cô giáo hướng nghiệp.
Điều khiến Nguyện hớn hở nhất là ngày đầu tiên cô bé vào lớp đã thấy Thành ở đó, ông chú đã đăng ký học theo cô bé. Dù cô bé vờ như mới vừa biết anh trong lớp học thì hầu như ai cũng nhìn ra anh chàng nhìn manly nhất trong lớp dành sự quan tâm đặc biệt cho cô bé còn tuổi teen con nhà giàu này và khi mọi người đến lớp đều thấy hai người đã đến lớp từ sớm rồi thì họ cũng hiểu là cô bé này cũng chẳng từ chối sự quan tâm của anh chàng.
Hôm nay, như thường lệ, hai người đến lớp sớm. Khi sắp đến giờ học thì trời đổ mưa lớn, thời tiết thời biến đổi khí hậu có khác, mới tháng này đã mưa gió thất thường như vậy. Lớp học có trễ giờ tí cũng không ảnh hưởng gì đến hai người. Nguyện ngồi ngắm Thành đang cẩn thận bẻ từng cái gai hoa hồng nhọn mà không làm ảnh hưởng đến bông hoa phía trên, trông phong thái anh thật thanh nhã.
_Cháu thấy chú cũng có dáng cắm hoa lắm, hay chú thử chuyển sang nghề này thử. _Cô bé thấy thế à? _Dạ, rất mềm mại, rất hài hòa. _Con nhà tướng mà bị bảo là rất mềm mại, cô bé là đang chê bai tôi đó. _Con nhà tướng? Nguyện nhìn Thành vẻ thắc mắc. _Đúng vậy-Thành gật đầu-cụ tổ của tôi mấy trăm năm trước từng là tướng quân nam chinh bắc chiến. _Chuyện này là chú nghe ông bà kể lại sao. _Cũng một phần, chính là có sách viết để lại. _Vậy luôn, vậy trong đó có viết gì về cụ tổ bà của chú không? _Có luôn. Chuyện của hai người cũng giống tiểu thuyết lắm. _Chú kể đi.
_Hai nhà có mối thù truyền kiếp. Cụ tổ ông từ nhỏ là trẻ mồ côi, lớn lên đi lính cho triều đình, cụ tổ bà thì vốn thông minh lại có gia thế hiển hách nên mặc nam trang vào quân đội làm quân sư. _Có phải lúc đầu cụ tổ ông không biết cụ tổ bà là nữ không? _Cái này chỉ có trong tiểu thuyết thôi. Trừ khi là cụ tổ bà quá giống nam chứ một người con gái bình thường đã thành niên rồi thì không giả kiểu gì mà không nhìn ra là nữ được. _Vậy là ngay từ đầu hai người đều biết nhau là kẻ thù. _Không, cụ tổ ông biết cụ tổ bà là nữ, và thuộc dòng họ thù nghịch của mình, còn cụ tổ bà thì hình như không biết, nếu biết từ đầu chắc cụ tổ ông không có đường về rồi. _Dạ, chú kể tiếp đi. _Dù biết nhưng vì bà là nữ cộng thêm kỷ luật quân đội khắt khe, cụ ông cũng không có cách gì làm tổn hại được cụ bà. Sau nhiều lần cùng vào sinh ra tử, cùng với việc nước nhà bị ngoại xâm, cụ tổ ông thấy rõ thù nhà không sánh được nợ nước, gia tộc cụ tổ bà cũng không ít người ngả xuống, có kết oán thêm cũng không ý nghĩa gì nên cụ tổ ông đã từ bỏ thù hận. _Và rồi hai người lấy nhau. _Cho dù là từ bỏ thù hận cũng không phải dễ gì mà chấp nhận lấy con gái kẻ thù, cụ tổ ông sau đó cũng bỏ đi lên chùa ở. _Cụ tổ ông xuất gia làm sư luôn sao. _Không, chỉ lên chùa ở ké thôi, đến khi cụ tổ bà ốm nặng tưởng không qua khỏi mới cho người báo tin cho cụ tổ ông hẹn gặp lần cuối. Sau đó cụ tổ bà khỏi bệnh hai người mới đến với nhau. _Có khi nào cụ tổ bà giả bệnh để cụ tổ ông không kìm lòng được không chú. _Cũng có thể, trong sách viết lại không kể rõ, nhưng miễn sao hai người đến được với nhau là tốt rồi. Có vậy giờ này mới có tôi ngồi đây chứ. _Dạ. Vậy sao trước đây chú không vào quân đội. _Dòng họ chỉ được mấy đời đầu làm tướng trong quân thôi, con cháu sau này làm thương gia là chính, cho đến đời ông bà, cha mẹ tôi cũng là thương nhân. Mà hình như mọi người vào lớp rồi kìa, hôm nay chúng ta phải nắm bắt kỹ các kiểu cắm hoa để cuối tuần thực hành, ít nhất cũng phải có một lần giành được hạng nhất chứ. _Dạ.
Lớp học của Nguyện sẽ có một buổi lý thuyết học về các kiểu hoa sẽ cắm thật trong sự kiện sắp tới, lớp sẽ được chia thành nhóm, mỗi nhóm năm người, chia đều việc ra làm, giáo viên sẽ cho điểm, điểm có nhiều phần như thời gian cắm, mức độ hư hỏng, hao phí hoa cắm, chất lượng bình hoa…nhóm có điểm trung bình cao nhất sẽ được tính công lao động và nhóm nào có điểm tổng cộng cao nhất sẽ được miễn học phí lớp sau. Nhóm của Nguyện, ngoài Thành có có thêm hai cô đã trung niên và một chị béo tròn hơi chậm chạp, toàn là các anh tài không nhóm nào muốn bắt cặp, rơi rớt lại thành một nhóm.
Tuy chẳng có cách nào cạnh tranh vị trí đứng đầu chung cuộc với các nhóm khác nhưng vì tự ái, cả nhóm cũng quyết tâm có được một lần đứng đầu. Thành và Nguyện đã tính toán hết mức để có thể một lần đứng đầu, kết quả là lọt top 2 nhóm có thời gian hoàn thành nhanh nhất, nhóm còn lại là nhóm của cô nàng xuất sắc nhất lớp. Cả hai nhóm hồi hộp chờ, kết quả nhóm Nguyện vẫn đứng 2 vì lí do hoa nhóm kia cắm có hồn hơn. Để cho mọi người tâm phục khẩu phục, cô giáo đã hỏi đại diện nhóm chiến thắng: _Em hãy cho các bạn biết em đã làm để nhóm đạt được kết quả hôm nay. _Dạ, từ khi biết các yêu cầu về hoa của sự kiện này, mỗi đêm trước khi đi ngủ, và buối áng khi vừa tỉnh dậy, em đều ngồi tưởng tượng những việc phải làm, những bông hoa được cắm ở vị trí nào, theo thứ tự nào, cứ như vậy không gián đoạn ngày nào, chỉ vậy thôi ạ. _Bravo, hoan hô. Cả lớp cùng vỗ tay tán thưởng nhóm chiến thắng.
Mỗi đêm và mỗi buổi sáng đều làm như vậy, các nhóm khác chấp nhận mình không bằng, Nguyện và Thành cũng từ bỏ ý định một lần đứng nhất. Aix, đúng là điều gì cũng có giá của nó, vấn đề là mọi người có dám trả hay không thôi.
Tác giả: mọi người đọc tạm bản raw vì tác giả chưa có thời gian chỉnh sửa.
Đến giờ hẹn, Nguyện chờ Thành trước tòa nhà thương mại Trung Tâm. Như thường lệ cô bé đã thay trang phục đội tóc giả và đeo kính đen che gần hết khuôn mặt. Xe Thành trờ đến và Nguyện mở cửa bước vào. Khi đã an vị trên xe, Nguyện cởi bỏ mắt kính và mái tóc dài ra rồi quay sang nhìn Thành và cô bé mở to mắt nhìn anh không chớp. Ông chú tuổi ba mấy tuổi đâu mất giờ chỉ con anh chàng hai mấy tuổi đang tươi cười nhìn cô bé. Tóc cắt cao nhưng để một ít ria trước trán, da mặt sáng, mịn, áo thun trắng hình cún ngố màu đen cùng quần rin bụi, trông Thành đúng là mới vừa lột xác. Hôm qua gặp còn chưa thấy gì, không phải anh có họ với loài bò (sát) không chân đó chứ. Thành đúng là như mới vừa lột xác. Nhưng mà không đúng, vì thường xuyên gặp nên Nguyện sẽ khó nhận ra sự thay đổi nơi anh. Nhớ lại hồi mới gặp da dẻ của anh đúng là đã sáng và mịn hơn nhiều, chỉ cần thay đổi kiểu tóc và trang phục là có thể trông trẻ hơn tuổi thật cả chục tuổi.
Thấy Nguyện mãi chưa hoàn hồn, Thành cười cười:
_Cô bé đừng khiến tôi mất tự nhiên chứ.
_Chú…chú đã làm thế nào thế? Đây là lần đầu tiên Thành bắt gặp Nguyện nói lắp. Nguyện bất ngờ như vậy khiến Thành không khỏi có cảm thành tựu.
_Tôi bỏ trực đêm, mỗi ngày đều ngủ sớm dậy sớm, tập thể dục, ăn nhiều rau xanh, uống nước ép rau và trái cây, dùng kem chống nắng khi ra đường và dùng kem dưỡng mỗi tối trong suốt ba tháng gần đây.
_Chú học ở đâu tất cả những điều này?
_Tôi hả? Tôi có chuyên gia tư vấn?
_Chú mời chuyên gia luôn? Chuyên gia nào vậy chú?
_Mọi người hay gọi cô ấy là Tracy, cũng là một stylist nổi tiếng.
_Là Tracy Bạch Ngọc sao?
_Đúng rồi, cô bé cũng biết cô này sao?
_Cháu có biết, cô ấy cũng từng tư vấn cho bạn cháu? Nghe nói có nhiều sao nổi tiếng là khách hàng của cô ấy. Sao chú quen được cô ấy.
_Tôi thân cận với sếp lớn của tập đoàn mà, thư ký của sếp giới thiệu cho tôi đó.
_Chú lấy lí do gì để được người ta giới thiệu stylist cho chú?
_Lí do hả? Thiên hạ đánh giá đẳng cấp của một người qua lái xe của anh ta?
_Nghe có lý ghê. Vậy cô ấy stylist đó có tính phí hữu nghị cho chú không?
_Tập đoàn là khách Vip nên cô ấy tính giá ưu đãi đặc biệt cho tôi.
Nguyện bật cười. Hôm nay trong lịch trình có ghé chỗ làm dịch vụ in hình lên cốc sứ, ông chú cũng tính toán ghê. Nguyện đưa cho Thành một gói quà:
_Chú mở ra liền đi.
Thành mở gói quà lấy ra một chiếc áo thun dài tay màu xám, là áo đôi với áo Nguyện đang mặc, trên ngực trái là chữ N và T được thiết kết lồng vào nhau thoạt nhìn như logo hình trang trí hoặc logo của một thương hiệu, hẳn là cô bé đã đặt làm theo yêu cầu của mình rồi. Thành nhìn món quà rồi quay sang nhìn Nguyện cười, ánh mắt lấp lánh đầy hàm ý. Nguyện không dám nhìn lâu, cô bé vờ như đang nhìn cảnh bên ngoài.
_Cô bé chờ tôi tí nhé.
Nói rồi Thành mở cửa ra ngoài, vào lại ghế phía sau thay áo . Mặc áo đôi, đi chơi lễ tình nhân với cô bé, hạnh phúc này đúng là đến sớm hơn dự định của Thành rất nhiều.
Nơi in cốc nằm trong một khu du lịch vùng ngoại thành, phục vụ khá chuyên nghiệp, có hẳn một studio để chụp hình cho khách đảm bảo khách hàng nhanh chóng có những bức hình đẹp và nghệ thuật. Chụp hình xong rồi chọn hình rồi chờ lấy cốc nữa. Trong thời gian chờ Nguyện đi ngắm nghía xung quanh. Cô bé nhìn thấy các đĩa ăn cho thú cưng được trưng bày thế là Phi Phi, LuLu và Rì Rì, mỗi bạn đều có đĩa ăn in hình của mình. Sau hai giờ đồng hồ, Nguyện hài lòng nhìn ngắm chiếc đĩa ăn có hình riêng của Phi Phi, LuLu và Rì Rì. Chiếc cốc in hình của hai người là chiếc cốc sứ trơn một cái màu đen, cái còn lại màu xanh ngọc. Mặt ngoài chiếc cốc sẽ hiện hình in trên đó khi nó được rót nước nóng vào.
Sau khi lấy cốc, Thành lại đưa Nguyện đến chỗ ăn trưa. Sao không ở trong khu du lịch ăn rồi chơi ở đó đến chiều luôn mà phải đi xa cho mệt.
_Có chỗ đặc biệt muốn giới thiệu với cô bé. Thành cười cười giải thích.
Đúng là cũng đặc biệt thật. Thành đưa Nguyện đến một nhà hàng chay tên Hoa Lan. Valetine ngoài là lễ tình nhân như mọi người vẫn biết thì nó còn có thể là ngày tình yêu là dịp nhắc nhở con người nên biết dành tình yêu cho đồng loại và cho những loài vật kém thông minh hơn mình. Tóm lại Valentine là ngày nên ăn chay dù hầu hết ai nấy đều ngủ mặn. Đúng với cái tên của mình, nơi này chỉ có một loài hoa duy nhất là lan: dưới đất là địa lan, trên cây là phong lan. Bàn ăn của hai người đang có một giò Nghinh xuân nở muộn đang khoe sắc. Hương thơm thoang thoảng mùi quế từ những cành hoa này cùng không khí ẩm mát khiến nơi này trở nên trầm lắng và thanh tao, khác hẳn với bên
_Nơi này trồng rất nhiều giống lan, quanh năm lúc nào có hoa nở.
_Họ đầu tư kỹ ghê chú ha.
_Ừ. Nơi này rực rỡ nhất là vào mùa hè, đó là mùa lan rừng nở rộ.
_Lan rừng thì đẹp hơn hẳn lan nhà phải không chú?
_Đẹp hơn thì không chắc nhưng có hồn hơn hẳn, đối với tôi là vậy.
_Như vậy nếu cứ tuần đến đây một lần thì sẽ ngắm được tất cả các loài hoa lan trồng ở đây.
_Phần lớn thôi, có loài lan chỉ nở duy nhất một ngày rồi tàn.
_Chờ đợi cả một năm mới được một ngày, hoa này chắc phải đẹp lắm chú nhỉ.
_Hoa đẹp là tùy ở mắt nhìn mà. Thành nhìn Nguyện cười cười.
Nguyện đỏ mặt, cô bé lơ đễnh ngắm chùm hoa lan phía trên, Thành cũng không trêu thêm.
_Ngày mai cô bé sẽ làm gì?
_Cháu thì cũng chỉ ở nhà là chính, tối thì đi ăn với các bạn trong nhóm
_Đi ăn ở đâu?
_Cháu rủ mọi người đến Cuision world.
_À, không biết năm nay nơi đó sẽ tổ chức Valentine ra sao?
_Chú có biết chuyện tổ chức Valentine của Cuision world ạ?
_Hai năm trước tôi và Siêu có đến đó ăn đúng dịp Valentine, trước khi bước vào chúng tôi cũng không nghĩ ngợi gì, đói bụng thì vào thôi. Nhưng họ tổ chức cũng vui lắm. Tôi rất thích.
Nghe khen công trình của mình ai chẳng khoái, Nguyện cũng không ngoại lệ, cô bé vui vẻ ra mặt.
_Năm đó họ chơi trò gì vậy chú.
_Trò chơi nhỏ thôi và họ đổi trò chơi và người chơi liên tục, mục tiêu là để càng nhiều cặp được chơi thì càng tốt. Tôi nhớ trò khó nhất hôm đó là trong năm phút cặp nào có bạn nữ từ dưới đất leo lên vai bạn trai nhanh nhất và đứng đó lâu nhất thì được giải. Giải của trò đó là phiếu ăn dành cho hai người trong vòng năm thì phải.
_Được giải đó thì cả năm cặp đó không lo đói rồi. Cháu tuy không có thẻ miễn phí giống vậy nhưng có thẻ ưu đãi có chiết khấu cao nhất ở đó.
_Í là lúc nào cũng trả tiền ít hơn người khác khi ăn ở đó hả?
_Dạ.
_Đó là lí do mà cô bé rủ nhóm ngày mai đến đó ha.
_Dạ. Lí do nữa là cũng cần phải phụ anh Lĩnh kiểm tra coi nhà hàng đang làm ăn thế nào nữa chứ, Nguyện thầm bổ sung.
_Tôi mà hết tiền thì chắc phải đến mượn cái thẻ của cô bé quá.
_Hi hi cháu sẽ về tính lại gấp đôi với bác Trung.
_Cô bé đang làm ăn lỗ vốn đó, chú Trung đã chấm dứt nghĩa vụ tài chính với tôi từ lâu rồi.
Ăn trưa xong, hai người lên phòng trà của quán uống nước. Phòng trà thiết kế bàn thấp và đệm ngồi, có sách để đọc, khách hàng có thể tranh thủ chợp mắt. Thành và Nguyện ngồi đó đến chiều rồi cả hai la cà quán xá bằng xe đạp. Ăn hết nổi Nguyện lại nổi hứng muốn tập đi xe đạp. Tập một lát rồi ngồi hóng gió nói chuyện cho đến khi đến giờ về.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Trong lớp học cắm hoa của Flower Kingdom, Thành đang ngồi giúp Nguyện bẻ hết các gai hoa hồng trong đám hoa được chuẩn bị để lát nữa thực tập cắm. Flower Kingdom là một đơn vị của một công ty tổ chức sự kiện lớn có chi nhánh ở hầu khắp các thành phố lớn trong nước. Nơi đây chuyên nhận tổ chức các sự kiện lớn nên cơ hội để tiếp xúc với vô số các loài hoa, lá từ các loại phổ biến trong nước đến các loài hoa hiếm, đắt tiền nhập ngoại, cơ hội thực tập thực tế hầu như lúc nào cũng có, lại thêm chính sách nếu đạt kết quả xuất sắc sẽ được miễn phí các khóa tiếp theo, đồng thời với cơ hội làm việc tại Flower Kingdom với rất nhiều cơ hội thăng tiến và mở rộng mối quan hệ, đó chính là lý do dù học phí cao ngất ngưỡng thì nơi này chưa bao giờ thiếu học viên.
Lý do mà Nguyện có mặt trong lớp học này là do vào đầu học kỳ, học sinh Khai trí đều phải gặp giáo viên hướng nghiệp để định hướng tương lai nghề nghiệp. Trước giờ vì lười nên Nguyện trả lời qua quít là muốn học kinh tế để phụ giúp việc kinh doanh của gia đình, định hướng cho học sinh kiểu này thì vô cùng đơn giản, học tiếp chương trình đại học của Khai Trí, nếu học sinh có điều kiện hơn thì có thể định hướng các trường nổi tiếng trên thế giới, với điều kiện gia thế và nền tảng kinh doanh hiện tại của gia đình Nguyện thì giáo viên hướng dẫn cũng tự thấy chẳng cần tốn thời gian với cô bé nữa.
Đầu năm nay, bỗng dưng cô học trò này trở chứng trả lời là chỉ muốn lấy chồng và ở nhà để chồng nuôi. Từ khi có ý định thân thiết với Thành, Nguyện đã âm thầm xác định trách nhiệm về kinh tế của hai người hiển nhiên thuộc về cô, dù biết với điều kiện của mình thì việc đó chẳng là vấn đề nhưng dù vậy vẫn có chút gì đó không cam lòng nên khi giáo viên hướng nghiệp hỏi đến dự định tương lai cô bé đã nói như thế. Giáo viên thì vẫn là giáo viên, học trò kiểu gì thì thì cũng có cách để trị, huống hồ chỉ là một ý muốn bồng bột nhất thời, cô giáo quyết tâm diệt từ trong trứng nước ý nghĩ hoang đường của cô học trò nhỏ này.
Sống phụ thuộc kinh tế vào chồng cũng không phải là không được, thực tế cũng không ít phụ nữ làm thế, nhưng học sinh Khai Trí thì phải khác, cho dù ở nhà làm nội trợ, thì cũng phải đẳng cấp, của chồng công vợ phải cho xứng đáng. Khai Trí là trường kinh tế kỹ thuật, không có sở trường về nữ công gia chánh, nên lựa chọn hàng đầu là ngành kỹ nữ công của trường Đại học Sư phạm kỹ thuật, ngành này vẫn luôn được nhắc đến với cái tên không chính thức “ngành học làm vợ” vì sinh viên ngành này học từ may mặc đến trang điểm, nấu ăn, thêu thùa, cắm hoa, chăm sóc trẻ…, nói chung là tất tần tật, đảm bảo sau khi tốt nghiệp thì có đầy đủ kỹ năng kiến thức của một người vợ lý tưởng, những sinh viên này đương nhiên đảm đương tốt các công tác xã hội, phổ biến là đứng bếp trong các nhà hàng, khách sạn, tiệm làm bánh, kiểm soát an toàn vệ sinh thực phẩm bếp, làm nhân viên nghiên cứu phát triển cho một số công ty thực phẩm, hoặc làm trong các công ty may, thời trang…
Lúc này thì Nguyện đã biết cái miệng hại cái thân thế nào, nhưng đâm lao thì phải theo lao, lời nói ra rồi rút lại mất mặt chết, kỳ kèo thương thuyết một hồi thì giáo viên hướng nghiệp đồng ý cho cô bé theo học các khóa ngắn hạn có tính ứng dụng cao, lớp học cắm hoa là một điển hình và là lựa chọn đầu tiên của Nguyện, lớp học nấu ăn Nguyện đã từng trải rồi, một chút cũng không muốn quay lại, học làm bánh hay thêu thùa may vá thì thật quá mệt, thôi học cắm hoa vậy dù gì thì cắm để cho đẹp, cho sang nhà cũng tốt.
Khi Nguyện kể cho Thành nghe, đương nhiên là có lược bớt các chi tiết khiến người ta ngượng ngùng, Thành đã cười lớn và vô cùng tán thưởng cô giáo hướng nghiệp.
Điều khiến Nguyện hớn hở nhất là ngày đầu tiên cô bé vào lớp đã thấy Thành ở đó, ông chú đã đăng ký học theo cô bé. Dù cô bé vờ như mới vừa biết anh trong lớp học thì hầu như ai cũng nhìn ra anh chàng nhìn manly nhất trong lớp dành sự quan tâm đặc biệt cho cô bé còn tuổi teen con nhà giàu này và khi mọi người đến lớp đều thấy hai người đã đến lớp từ sớm rồi thì họ cũng hiểu là cô bé này cũng chẳng từ chối sự quan tâm của anh chàng.
Hôm nay, như thường lệ, hai người đến lớp sớm. Khi sắp đến giờ học thì trời đổ mưa lớn, thời tiết thời biến đổi khí hậu có khác, mới tháng này đã mưa gió thất thường như vậy. Lớp học có trễ giờ tí cũng không ảnh hưởng gì đến hai người. Nguyện ngồi ngắm Thành đang cẩn thận bẻ từng cái gai hoa hồng nhọn mà không làm ảnh hưởng đến bông hoa phía trên, trông phong thái anh thật thanh nhã.
_Cháu thấy chú cũng có dáng cắm hoa lắm, hay chú thử chuyển sang nghề này thử. _Cô bé thấy thế à? _Dạ, rất mềm mại, rất hài hòa. _Con nhà tướng mà bị bảo là rất mềm mại, cô bé là đang chê bai tôi đó. _Con nhà tướng? Nguyện nhìn Thành vẻ thắc mắc. _Đúng vậy-Thành gật đầu-cụ tổ của tôi mấy trăm năm trước từng là tướng quân nam chinh bắc chiến. _Chuyện này là chú nghe ông bà kể lại sao. _Cũng một phần, chính là có sách viết để lại. _Vậy luôn, vậy trong đó có viết gì về cụ tổ bà của chú không? _Có luôn. Chuyện của hai người cũng giống tiểu thuyết lắm. _Chú kể đi.
_Hai nhà có mối thù truyền kiếp. Cụ tổ ông từ nhỏ là trẻ mồ côi, lớn lên đi lính cho triều đình, cụ tổ bà thì vốn thông minh lại có gia thế hiển hách nên mặc nam trang vào quân đội làm quân sư. _Có phải lúc đầu cụ tổ ông không biết cụ tổ bà là nữ không? _Cái này chỉ có trong tiểu thuyết thôi. Trừ khi là cụ tổ bà quá giống nam chứ một người con gái bình thường đã thành niên rồi thì không giả kiểu gì mà không nhìn ra là nữ được. _Vậy là ngay từ đầu hai người đều biết nhau là kẻ thù. _Không, cụ tổ ông biết cụ tổ bà là nữ, và thuộc dòng họ thù nghịch của mình, còn cụ tổ bà thì hình như không biết, nếu biết từ đầu chắc cụ tổ ông không có đường về rồi. _Dạ, chú kể tiếp đi. _Dù biết nhưng vì bà là nữ cộng thêm kỷ luật quân đội khắt khe, cụ ông cũng không có cách gì làm tổn hại được cụ bà. Sau nhiều lần cùng vào sinh ra tử, cùng với việc nước nhà bị ngoại xâm, cụ tổ ông thấy rõ thù nhà không sánh được nợ nước, gia tộc cụ tổ bà cũng không ít người ngả xuống, có kết oán thêm cũng không ý nghĩa gì nên cụ tổ ông đã từ bỏ thù hận. _Và rồi hai người lấy nhau. _Cho dù là từ bỏ thù hận cũng không phải dễ gì mà chấp nhận lấy con gái kẻ thù, cụ tổ ông sau đó cũng bỏ đi lên chùa ở. _Cụ tổ ông xuất gia làm sư luôn sao. _Không, chỉ lên chùa ở ké thôi, đến khi cụ tổ bà ốm nặng tưởng không qua khỏi mới cho người báo tin cho cụ tổ ông hẹn gặp lần cuối. Sau đó cụ tổ bà khỏi bệnh hai người mới đến với nhau. _Có khi nào cụ tổ bà giả bệnh để cụ tổ ông không kìm lòng được không chú. _Cũng có thể, trong sách viết lại không kể rõ, nhưng miễn sao hai người đến được với nhau là tốt rồi. Có vậy giờ này mới có tôi ngồi đây chứ. _Dạ. Vậy sao trước đây chú không vào quân đội. _Dòng họ chỉ được mấy đời đầu làm tướng trong quân thôi, con cháu sau này làm thương gia là chính, cho đến đời ông bà, cha mẹ tôi cũng là thương nhân. Mà hình như mọi người vào lớp rồi kìa, hôm nay chúng ta phải nắm bắt kỹ các kiểu cắm hoa để cuối tuần thực hành, ít nhất cũng phải có một lần giành được hạng nhất chứ. _Dạ.
Lớp học của Nguyện sẽ có một buổi lý thuyết học về các kiểu hoa sẽ cắm thật trong sự kiện sắp tới, lớp sẽ được chia thành nhóm, mỗi nhóm năm người, chia đều việc ra làm, giáo viên sẽ cho điểm, điểm có nhiều phần như thời gian cắm, mức độ hư hỏng, hao phí hoa cắm, chất lượng bình hoa…nhóm có điểm trung bình cao nhất sẽ được tính công lao động và nhóm nào có điểm tổng cộng cao nhất sẽ được miễn học phí lớp sau. Nhóm của Nguyện, ngoài Thành có có thêm hai cô đã trung niên và một chị béo tròn hơi chậm chạp, toàn là các anh tài không nhóm nào muốn bắt cặp, rơi rớt lại thành một nhóm.
Tuy chẳng có cách nào cạnh tranh vị trí đứng đầu chung cuộc với các nhóm khác nhưng vì tự ái, cả nhóm cũng quyết tâm có được một lần đứng đầu. Thành và Nguyện đã tính toán hết mức để có thể một lần đứng đầu, kết quả là lọt top 2 nhóm có thời gian hoàn thành nhanh nhất, nhóm còn lại là nhóm của cô nàng xuất sắc nhất lớp. Cả hai nhóm hồi hộp chờ, kết quả nhóm Nguyện vẫn đứng 2 vì lí do hoa nhóm kia cắm có hồn hơn. Để cho mọi người tâm phục khẩu phục, cô giáo đã hỏi đại diện nhóm chiến thắng: _Em hãy cho các bạn biết em đã làm để nhóm đạt được kết quả hôm nay. _Dạ, từ khi biết các yêu cầu về hoa của sự kiện này, mỗi đêm trước khi đi ngủ, và buối áng khi vừa tỉnh dậy, em đều ngồi tưởng tượng những việc phải làm, những bông hoa được cắm ở vị trí nào, theo thứ tự nào, cứ như vậy không gián đoạn ngày nào, chỉ vậy thôi ạ. _Bravo, hoan hô. Cả lớp cùng vỗ tay tán thưởng nhóm chiến thắng.
Mỗi đêm và mỗi buổi sáng đều làm như vậy, các nhóm khác chấp nhận mình không bằng, Nguyện và Thành cũng từ bỏ ý định một lần đứng nhất. Aix, đúng là điều gì cũng có giá của nó, vấn đề là mọi người có dám trả hay không thôi.
Tác giả: mọi người đọc tạm bản raw vì tác giả chưa có thời gian chỉnh sửa.