Kể từ khi hình của Hà Phỉ Phỉ được đăng lên trên mạng, mỗi ngày có hàng ngàn tin nhắn gửi tới, chỉ trong vài tháng ngắn ngủi mà số người theo dõi đã lên tới hai mươi triệu, tốc độ tăng lên nhanh chóng tới mức cô cho là trong lúc mộng du đã mua số lượt theo dõi. Có nhiều hoa đào như vậy tự nhiên sẽ có người có ý kiến, nhân dịp Hà Phỉ Phỉ đi tắm đã len lén vào weibo của cô, sau đó đăng hình đám cưới của bọn họ lên, rồi kèm theo khuôn mặt cười.
Kể từ khi hình của Hà Phỉ Phỉ được đăng lên trên mạng, mỗi ngày có hàng ngàn tin nhắn gửi tới, chỉ trong vài tháng ngắn ngủi mà số người theo dõi đã lên tới hai mươi triệu, tốc độ tăng lên nhanh chóng tới mức cô cho là trong lúc mộng du đã mua số lượt theo dõi. Có nhiều hoa đào như vậy tự nhiên sẽ có người có ý kiến, nhân dịp Hà Phỉ Phỉ đi tắm đã len lén vào weibo của cô, sau đó đăng hình đám cưới của bọn họ lên, rồi kèm theo khuôn mặt cười.
Đối với lần này, những fan hâm mộ là nữ phản ứng là: Oa oa Kiều Hoa rất đẹp trai có thể thỏa mãn Vương Bát của chúng ta rồi, khẳng định là công phu rất là ghê gớm! Chỉ cầu được ngủ một lần!
Còn những fan hâm mộ nam phản ứng là: Kiều Hoa vừa nhìn là biết không được lâu rồi, Vương Bát sau khi cưới mà sinh hoạt vợ chồng không hạnh phúc thì bất cứ lúc nào cũng có thể tới tìm anh! Anh vĩnh viễn vẫn sẽ chờ em【doge】
Cố An Thành: “......”
Anh trầm mặt, lại đăng lên weibo.
Lão Vương sát vách tên gọi là bát bát v: Sau khi kết hôn cuộc sống vợ chồng của chúng tôi rất hạnh phúc, không cần nhọc lòng lo lắng, cám ơn 【 mỉm cười 】
Fan hâm mộ nữ: giọng điệu này tuyệt đối là của Kiều Hoa!! Kiều Hoa nhìn em nè!! Cửa phòng đã rộng mở, khi nào thì anh tới【 mỉm cười 】
Fan hâm mộ nam: Kiều Hoa có dám so xem của ai dài và lớn hơn không【 mỉm cười 】
Hà Phỉ Phỉ trùm khăn tắm đi từ trong phòng tắm ra ngoài, thấy vẻ mặt Cố An Thành giống như đang ghen ghét, có chút buồn cười, “Đang đọc tin tức gì hả? Vẻ mặt sao lại đăm chiêu như vậy.”
Cố An Thành thoát khỏi weibo, để điện thoại lên tủ đầu giường, “Anh lại có thêm mấy triệu tình địch nữa.”
Hà Phỉ Phỉ sững sờ, sau khi phản ứng lại thì cô cười nắc nẻ, “Anh nhìn gà hóa cuốc à, bạn bè trên mạng mà anh coi thành tình địch, cách mấy ngày lại lôi ra nói một lần, anh không thấy mệt à.”
Cố An Thành trầm mặc một hồi rồi nói, “Cũng đúng, dù sao đi nữa thì bọn họ chỉ có thể nghĩ trong lòng một chút mà thôi.”
“......”
Cố An Thành ngoắc ngoắc tay về phía cô, sau đó vỗ vỗ lên giường ngủ bên cạnh mình. “Lại đây.”
Hà Phỉ Phỉ lại nằm bên cạnh anh, đưa tay đặt lên bụng của anh, cố ý nghịch ngợm vẽ vòng tròn lên chỗ rốn của anh, “Hôm nay, mẹ của chúng ta đã đi du lịch rồi, mấy ngày nữa cũng chưa về......”
Cố An Thành nghe một hiểu mười, bắt lấy tay của cô, lật người đè cô xuống dưới, “Mấy ngày nay không làm em mệt?”
Hơi thở nóng hổi của anh xẹt qua phần cổ của cô, Hà Phỉ Phỉ bị nhột nở nụ cười, “Không mệt, tiểu Kiều Hoa còn phải tiếp tục cố gắng.”
Cố An Thành buồn cười nên cười ra một tiếng, “Em đó...... Nói không giữ miệng.”
“Còn không phải là học theo anh hay sao? Anh vừa nhìn thì biết không phải người đứng đắn rồi.”
Cố An Thành nắm lấy phần eo của cô, “Học còn chưa đến nơi đến chốn, muốn giỏi thì phải chủ động hơn.”
Hà Phỉ Phỉ quả quyết ôm lấy cổ của anh, sau đó ngửa đầu chủ động hôn lên bờ môi của anh, Cố An Thành hết sức phối hợp, thậm chí lúc Hà Phỉ Phỉ cố gắng lật người lại cho anh nằm ở dưới thì cũng không hề có chút phản kháng nào, vì vậy Hà Phỉ Phỉ đã thành công chiếm cứ vị trí ở trên, muốn làm gì thì làm đối với Kiều Hoa đang nằm ở dưới.
Bởi vì Hà Phỉ Phỉ thực sự quá mức lề mề, hơn nửa tiếng mà còn chưa có tiến triển gì, bị trêu chọc tới mức cả người đều dâng lên lửa nóng, rốt cuộc Cố An Thành không chịu nổi nữa, phải đặt cô ở dưới thân, “Thôi, em không cần phải cử động gì nữa hết, chỉ cần nằm yên là được rồi.”
Đột nhiên Hà Phỉ Phỉ chống đỡ gương mặt đang sáp lại gần của anh, nghiêm mặt nói, “Cố An Thành, em có chuyện quan trọng muốn nói với anh.”
Cố An Thành đang trong tình trạng tên đã lắp vào cung, làm gì còn nhiều kiên nhẫn như vậy, “Sau này lại nói tiếp, hử?”
“Không được, bây giờ phải nói ngay.”
Anh đành phải thở dài, “Được, nói đi, là chuyện gì?”
Hà Phỉ Phỉ suy nghĩ một chút, “Em...... Muốn có đứa bé.”
Cố An Thành trầm mặc.
Hà Phỉ Phỉ vội vàng nói, “Không phải là ba mẹ em hay mẹ anh thúc giục đâu, chỉ là em rất muốn, em thích có đứa nhỏ, hơn nữa đứa nhỏ của chúng ta khẳng định là sẽ rất đáng yêu, chỉ nghĩ tới thôi đã thấy thích rồi ~”
Cố An Thành dừng một chút, sau đó nói, “Hay là, để khoảng hai năm nữa? Em vẫn còn nhỏ, không vội.”
Hà Phỉ Phỉ nhăn mày lại, “Nhưng Lâm Hủy cũng đã mang bầu rồi...... Bọn họ còn kết hôn muộn hơn chúng ta hai tháng!”
“Đó là do bọn họ không dùng các phương pháp bảo vệ, chúng ta không nên học tập mấy tấm gương xấu đó.”
“Nhưng em muốn!”
Cố An Thành ngồi thẳng người, xoa tóc của cô, “Phỉ Phỉ, chúng ta mới kết hôn hơn ba tháng, anh vẫn muốn trải qua thế giới hai người với em một khoảng thời gian nữa, hơn nữa anh không đành lòng để cho em chịu khổ chuyện sinh con dưỡng cái, đồng ý với anh… Hãy đợi thêm hai năm nữa được không?”
“Sớm muộn gì cũng phải sinh con mà,“ Hà Phỉ Phỉ có chút mất mát, “Em thật sự muốn có một đứa nhỏ......”
Cố An Thành không chịu nổi nhất là bộ dạng uất ức này của cô, trong lòng không nhịn được mà mềm nhũn ra, nghĩ lại một chút, sau đó lùi một bước, “Vậy để hai tháng nữa đi, có được không?”
Hà Phỉ Phỉ sợ anh đổi ý, lập tức đồng ý, “Được! Không cho phép anh lật lọng đâu đấy!”
Cố An Thành chỉ chỉ mũi mình, “Nói được là làm được. Vậy...... Bây giờ chuyện quan trọng cũng đã nói xong rồi, có phải em nên nghĩ tới ông chồng đang trong tình trạng nước dôi lửa bỏng của em một chút không?”
Bàn tay của Hà Phỉ Phỉ chống đầu, nháy nháy mắt quyến rũ anh, “Cho anh toại nguyện đó, tiểu yêu tinh.”
Cố An Thành cũng không cô phụ biệt danh mà Hà Phỉ Phỉ đã ban tặng, cả đêm đều chăm chỉ ra sức, trước khi ngủ thiếp đi Hà Phỉ Phỉ không nhịn được mà suy nghĩ, gần đây có phải Cố An Thành đã đặc biệt mua thuốc bổ thận hay không......
Sau khi cưới ngày nào cũng ngọt ngọt ngào ngào, mỗi ngày Hà Phỉ Phỉ đều được ăn những món ăn do ông xã nấu, trôi qua vô cùng thoải mái, điều duy nhất khiến cô đau đầu chính là võng hồng (người nổi tiếng trên mạng) ngày càng nhiều, người bình thường cô dễ dàng ứng phó thì không nói làm gì, nhưng võng hồng như bà Hà thì lại không dễ đối phó như vậy.
Kể từ khi bà Hà biết được con gái mình có nhiều người theo dõi như vậy, phải nhiều gấp mười lần của mình, thì lập tức càng cảm thấy buồn bực hơn, hơn nữa tâm trạng buồn bực này còn kéo dài mấy tháng mà vẫn không giảm.
Người nào đó còn cảm thấy không có gì là không đúng ╭(╯^╰)╮
Đầu của Hà Phỉ Phỉ đổ đầy mồ hôi lạnh, không thể nào hiểu nổi tại sao lại bị mẹ mình đối xử lạnh nhạt như vậy, trước kia không thèm nói lời nào, không biết từ lúc nào lại bắt đầu móc mỉa cô _(:3ゝ∠)_
Một ngày nào đó, đột nhiên bà Hà phúc khí tâm linh (khi vận may đến, thì người ta linh hoạt khôn ngoan hơn), lôi kéo Hà Phỉ Phỉ lại giảng giải cho cô một ý tưởng mới, “Phỉ Phỉ, sau này bất kể con đăng cái gì lên Weibo, thì hãy thêm mẹ vào, bây giờ trên mạng người ta hay làm vậy, để like lẫn nhau, để được biết đến nhiều hơn, sao nào, không tồi đúng không?”
Hà Phỉ Phỉ =||
Vừa nhìn thấy cô không có bất cứ cảm xúc nào trên mặt, bà Hà lập tức nghiêm mặt lại, “Sao thế, có hơn hai mươi triệu người theo dõi thì cho rằng mình có tài năng, ngay cả lời nói của mẹ cũng không thèm nghe nữa sao.”
. Hà Phỉ Phỉ không thể làm gì khác hơn là đồng ý với mẹ của cô, “Được, được, con biết rồi, con biết rồi.”
Vì vậy kể từ lúc đó, mỗi khi Hà Phỉ Phỉ đăng cái gì lên Weibo cũng có nội dung như thế này ↓
Lão Vương sát vách tên gọi là bát bát: hôm nay đi dạo trong một nhạc hàng buffet mới mở, giá cả cũng không tồi, đồ ăn thì tươi ngon, chất lượng. Cúc Hoa biến thành hoa hướng dương
Lão Vương sát vách tên gọi là bát bát: ha ha ha mau nhìn tấm hình động này đi, không ngừng cười được ha ha ha ha ha ha ha Cúc Hoa biến thành hoa hướng dương
Lão Vương sát vách tên gọi là bát bát: chủ đề hôm nay: nhu cầu của bạn gái hơi lớn một chút thì phải làm thế nào? Cúc Hoa biến thành hoa hướng dương
Đám bạn trên mạng nhanh chóng phát hiện người có tên là Cúc Hoa biến thành hoa hướng dương luôn là đối tượng mà Vương Bát gắn thẻ vào mỗi bài viết của cô, vì vậy mọi người tò mò vào xem, ồ, là người hay viết những mẩu truyện ngắn, chắc cũng có mối quan hệ không tệ với Vương Bát, vì vậy tiện tay bấm theo dõi luôn.
Bà Hà thấy mỗi ngày tài khoản của mình có thêm hàng trăm hàng ngàn người theo dõi, thì không khỏi vui vẻ ra mặt, khiến cho những mỹ phẩm đắt tiền ngăn ngừa nếp nhăn vẫn dùng hàng ngày không có chút tác dụng nào.
**
Hai tháng trôi qua, đối mặt với ánh mắt mong đợi của Hà Phỉ Phỉ, Cố An Thành không thể làm gì khác hơn là đem những đồ bảo vệ ở trong ngăn tủ đầu giường cất đi hết.
Dù sao sinh một đứa là đủ rồi, qua hết mười tháng này, thì anh lại là một hảo hán, Cố An Thành tự an ủi mình như vậy, sau đó thì rất giữ lời, chuyên tâm tạo người.
Không biết có phải bọn họ tính toán rất đúng lúc hay không, mà không bao lâu sau, Hà Phỉ Phỉ nhanh chóng dính bầu. Từ bệnh viện đi ra, Hà Phỉ Phỉ vừa nghĩ tới trong bụng mình đã có một sinh linh bé bỏng đang dần dần hình thành, sau đó sẽ lớn lên, thì vô cùng vui mừng không nói nên lời. Cố An Thành mặc dù xót cô phải chịu khổ, nhưng nhìn thấy cô vui vẻ như vậy thì tạm thời nén sự lo lắng trong lòng xuống, ôm chặt cô vào lòng.
Người này đã khiến cho số phận lận đận của anh được hoàn chỉnh hơn, có thể có được cô, đó là phần thưởng lớn nhất sau khi chịu đựng những nỗi vất vả kia. Anh thực sự cảm thấy cảm kích ở trong lòng.
Mang thai được ba tháng sau khi đi siêu âm thì bệnh viện lại cho bọn họ một niềm vui bất ngờ nữa.
Hà Phỉ Phỉ được dự báo là sinh đôi, theo như kết quả siêu âm, thì là hai bé gái.
Hà Phỉ Phỉ thích nhất là con gái, cho nên vui vẻ không thôi, Cố An Thành nghe thấy vậy, cũng nở nụ cười, hai người tận hưởng niềm vui của người sắp làm cha mẹ, cũng giống như tất cả các cặp đôi vợ chồng khác.
Khoảng cách tới ngày dự sinh còn năm tháng, nhưng mà hai bà mẹ bắt đầu lo xa rồi, mỗi ngày ngoại trừ chuyện chơi mạt chược thì thú vui hạng nhất của bọn họ chính là đi dạo các trung tâm mua sắm, để mua quần áo cho hai đứa cháu gái bảo bối, tất cả đều mua hai bộ giống nhau như đúc, từ lúc vừa mới sinh ra cho tới năm tuổi đều mua hết, Hà Phỉ Phỉ nhìn tủ quần áo được nhét đầy ắp kia, lông mi cũng giật giật.
Trong lúc chờ sinh, cuộc sống mỗi ngày của Hà Phỉ Phỉ giống như là của một Thái Hoàng Thái Hậu, hết ăn, hết uống lại đi ngủ, lại còn không phải đi làm nữa, quả thực là một người lười biếng nhất trần đời. Nhưng mà cũng theo đó cân nặng của cô tăng lên vù vù, nghe nói phụ nữ sau khi sinh sẽ tăng lên hơn chục kí lô, trong lòng cô có chút buồn bực.
Dù sao chồng cô vừa đẹp trai, trẻ tuổi lại có vóc người, có không ánh mắt nhìn chằm chằm như hổ rình mồi, không cảnh giác là không được.
. Cách thời điểm dự sinh khoảng một tháng, đột nhiên Hà Phỉ Phỉ có dấu hiệu sinh, Chu Như vội vàng gọi điện thoại cho bệnh viện, rồi gọi điện thoại cho Cố An Thành. Lúc Cố An Thành nhận được điện thoại, sắc mặt lập tức thay đổi, ném lại tất cả công việc cho Abby, cầm cái áo khoác nhanh chóng đi ra khỏi công ty.
Đời này của Hà Phỉ Phỉ chưa bao giờ trải qua cảm giác đau đớn như vậy, đau đến mức muốn ngất xỉu nhưng lại không ngất được, chỉ có thể cắn răng chịu đựng. Cô đang chịu đau đớn ở trong phòng sinh, còn Cố An Thành thì chờ ở bên ngoài, trong lòng như có lửa đốt, Chu Như và mẹ Hà nhìn thấy sắc mặt của anh trắng bệch, giống như anh mới là người đang chịu đau đớn, thì vội đi lại an ủi anh.
Không biết qua bao lâu, bác sĩ mở cửa bước ra, Cố An Thành sải bước lại nghênh đón, còn chưa kịp mở miệng, nét mặt của bác sĩ đã tươi cười nói, “Chúc mừng gia đình, mẹ tròn con vuông, hai cô bé đều rất khỏe mạnh!”
Tảng đá đè nặng trong lòng được thả xuống, Cố An Thành lập tức đi vào phòng sinh, đứng ở đầu giường, đau lòng lau mồ hôi cho Hà Phỉ Phỉ.
Hà Phỉ Phỉ hoảng hốt, lúc nhìn thấy anh, trước mắt cũng trở nên mông lung, “Đau quá đi mất...... Đau muốn chết......”
Cố An Thành cụng trán mình vào trán của cô, nhỏ giọng nói, “Chúng ta sẽ không sinh nữa, không bao giờ sinh nữa.” Anh cũng sợ lắm rồi, không muốn bị lại bị như vậy một lần nào nữa đâu.
Hà Phỉ Phỉ nghe được câu này, ngay lập tức rơi nước mắt, nghẹn ngào vâng một tiếng.
Bởi vì sinh non, cho nên phải nằm ở bệnh viện thêm nửa tháng, mỗi ngày Hà Phỉ Phỉ và Cố An Thành đều tới thăm chúng, hai đứa nhóc nằm trên giường dành cho con nít, trên đầu của bọn chúng đã mọc những sợi tóc tơ ngắn ngủn, đôi mắt đen láy long lanh như nước, khuôn mặt trắng trẻo mũm mĩm và bàn tay nhỏ bé quơ quơ khiến cho người ta không nhịn được mà muốn sờ một chút, Hà Phỉ Phỉ rất thích những cũng không biết phải làm sao.
Cô kéo áo của Cố An Thành, “Anh nhìn kìa, có phải bọn chúng đang cười không? Có phải chúng đã nhận ra chúng ta là ba mẹ rồi không?”
Cố An Thành nghe vậy, không nhịn được cười một tiếng, cũng không phủ nhận, “Ừ, hai đứa nhóc này thông minh như vậy, chắc là đã nhận ra chúng ta là ba mẹ rồi.”
Hà Phỉ Phỉ cười nói, “Đúng vậy, thông minh giống em, tướng mạo cũng giống em, sau này khẳng định sẽ mê hoặc rất nhiều người, cuối cùng sẽ lấy được một ông chồng đẹp trai lên được phòng khách xuống được phòng bếp về nhà.”
Cố An Thành vuốt vuốt mái tóc của cô, cười không nói.
Từ khi trong nhà có thêm hai đứa nhóc này, cả nhà từ ba Hà, mẹ Hà, mẹ Chu, cho tới những người giúp việc và tài xế, tất cả đều vui vẻ không thôi, cả ngày lẫn đêm đều xúm lại chơi với hai đứa nhóc này, hận không thể hái sao ở trên trời xuống cho bọn chúng chơi. Lâm Hủy và Phương Dịch cũng đặc biệt dẫn con của bọn họ tới chơi với hai em gái, bốn người bọn họ mỗi người ôm một đứa nhỏ chụp một tấm hình tự sướng, Hà Phỉ Phỉ hài lòng đăng hình lên weibo.
Lão Vương sát vách tên gọi là bát bát: Tứ Thần Thú cùng với...... Hoàng tử và công chúa【 mỉm cười 】【 hình ảnh 】
Bài đăng này chỉ trong hai tiếng ngắn ngủi đã trở thành đề tài nóng hổi, chiếm vị trí này một thời gian dài vẫn không rớt hạng, số lượt like đã vượt quá con số một triệu.
Tấm hình này chính là tấm hình đẹp nhất năm nay, tôi phải lưu lại mới được【doge】
Cp Tám Kiều và Cửu chân nói đùa vậy mà cuối cùng lại thành sự thật 【 Hình động vẫy tay 】 bảo hội FA làm sao sống tiếp được nữa đây【 mỉm cười 】
Gào khóc gào khóc, đẹp quá đi mất!!!! Mỗi một gương mặt có thể liếm láp một ngày!!! Tất cả liếm láp được năm ngày!!!!! Tôi kích động quá muốn xuống dưới chạy ba vòng!!!
Tiểu hoàng tử và tiểu công chúa xinh xắn quá, tim cũng muốn tan chảy ra rồi, oa oa Vương Bát và A Đại, kiếp trước nhất định hai người đã cứu vớt thế giới rồi qaq
Vương bát: quả thực không dám dấu diếm, tại hạ chính là người cứu vớt thế giới—— hiệp sĩ rùa đen 【doge】
Nhà trên, A Đại: quả thực không dám dấu diếm, tại hạ chính là anh hùng siêu nhân—— Đại Đại man 【 mỉm cười 】 Di ien n#d ang# lle e#q quiq on.
Ước nguyện lớn nhất của chúng tôi là cưới được một người phụ nữ giống như Vương Bát và A Đại, rồi sinh ra một đứa nhóc xinh xắn【 Hình động vẫy tay 】 cùng là đàn ông, tại sao lại có sự khác biệt lớn như vậy!!!
Đúng như dự đoán, hai công chúa và hoàng tử nhỏ trở thành võng hồng thế hệ mới, Hà Phỉ Phỉ rất thích chụp hình cho bọn chúng, mỗi ngày đều chụp đủ các góc độ, phản ứng của bạn bè trên mạng ủng hộ rất nhiệt tình.
Thậm chí có một người bạn trên mạng còn nói đùa, cả nhà bọn họ đều là võng hồng, nghĩ kỹ lại, hình như cũng không sai, bà Hà cũng rất thuận buồm xuôi gió ở trên mạng mà.
Trước đó không lâu bà Hà còn ngứa ngáy khó chịu ở trong lòng, cũng đăng hình của hai công chúa nhỏ lên, nhất thời khu bình luận cũng rất xôm tụ, mọi người rối rít hỏi thăm có phải là bạn thân của Vương Bát không. Vẻ mặt bà Hà trở nên kiêu ngạo trả lời lại —— không, tôi là mẹ của con bé!
Những người bạn trên mạng trầm mặc
Ha ha hắc hắc, nói đùa với chúng tôi sao?
Bà Hà thấy mấy người bạn trên mạng không chịu tin, trực tiếp đăng lên một tấm ảnh chụp cùng với Hà Phỉ Phỉ, hai mẹ con có năm sáu phần tương tự nhau, lúc này mấy người bạn trên mạng mới tin.
Tóm lại bà Hà cũng coi như bị vạch trần rồi, cả nhà bọn họ tạo thành một tập đoàn võng hồng, bất cứ lúc nào cũng có thể xuất đạo【doge】
Sau một thời gian ngắn, ông Hà Phát hiện càng ngày mình càng khó hòa nhập vào bầu không khí trong nhà. Từvvợ, con gái, con rể cho tới cháu gái cũng là võng hồng, hình như chỉ có mình ông là lạc loài, mỗi lần Hà Phỉ Phỉ và bà Hà nói chuyện về bạn bè trên mạng bàn tán như thế nào về hai công chúa nhỏ, hoặc là nói về những câu chuyện ngắn, vẻ mặt ông Hà mờ mịt không hiểu gì, Cố An Thành không nhịn được mà cảm thấy đau lòng, mỗi lần như vậy thì đều rủ ông Hà chơi cờ, xem như là trò giải trí của người trung niên.
Ông Hà cảm thấy mình không thể cứ tiếp tục như vậy được nữa, nếu còn tiếp tục như vậy, thì vị trí của ông ở trong nhà không còn chút tôn nghiêm nào!
Vì vậy vào một ngày nào đó, ông Hà lén lút gọi Cố An Thành vào thư phòng, nói về công việc một lúc sau đó cũng nói tới chuyện chính, “Mẹ vợ con đang chơi cái đó gọi là cái gì?”
Cố An Thành nén cười, “Weibo, là một mạng xã hội trên internet.”
Ông Hà khẽ ho một tiếng, “Con hãy chỉ cho ba một chút đi, lúc rảnh rỗi ba cũng chơi để giết thời gian.”
“Được.”
Lúc đặt tên thì Cố An Thành đưa điện thoại di động cho ông Hà, ông Hà cau mày lại, dứt khoát lên mạng tìm kiếm một vài cái tên, sau đó dùng một cái tên rất phổ thông.
Cố An Thành liếc mắt nhìn, thiếu chút nữa thì không nhịn được mà bật cười.
Nửa tiếng sau, ông Hà đi xuống dưới lầu, đứng ở chỗ cầu thang xoắn ốc, nghiêm mặt nhìn Hà Phỉ Phỉ và bà Hà đang trêu chọc hai công chúa nhỏ nói, “Tại sao hai người không chịu đồng ý xác nhận quan hệ bạn bè?”
Vẻ mặt hai người ngơ ngác.
Cố An Thành đi xuống lầu, nhỏ giọng nói, “Ba vợ cũng đăng ký weibo.”
“À......” Hà Phỉ Phỉ lập tức kéo dài giọng ra, sau đó hăng hái bừng bừng mở điện thoại di động lên, “Con cũng không cài đặt thông báo nhắc nhở, ba hãy chờ một chút, con lập tức xác nhận ngay đây.”
Hà Phỉ Phỉ mở weibo ra, đột nhiên nhìn thấy cái gì đó, nhất thời khựng lại, sau đó không nhịn được mà nở nụ cười, cuối cùng thì cười phá lên.
Ông Hà vừa nóng vừa giận, “Cười cái gì? Bấm theo dõi nhanh lên!”
Hà Phỉ Phỉ cười tới mức chảy cả nước mắt, “Cố An Thành, tên tài khoản là anh nghĩ ra giúp ba sao?”
Cố An Thành xua tay, “Ba vợ lên mạng tìm rồi lấy tên đó.”
Rốt cuộc ông Hà phát hiện ra có cái gì đó không đúng, “Tên của ba có cái gì lạ sao?” Ông cúi đầu nhìn lại —— Ông Hà tài xế ở trên, tên rất bình thường mà, có chỗ nào đáng buồn cười như vậy chứ?
Hà Phỉ Phỉ cười một lúc lâu, rốt cuộc cũng bấm theo dõi, “Không sao không sao, cả nhà chúng ta có một phong cách riêng, mẹ, tên của mẹ cũng không hay hơn ba bao nhiêu.”
Một người là tài xế, một người là cúc hoa, hai người rất tương xứng với nhau.
Sau đó, những người theo dõi weibo của ông Hà tăng lên rất nhiều, mỗi ngày có vô số thông báo nhắc nhở không ngừng vang lên, hơn nữa còn liên tục có những tin nhắn nhắn tới hỏi ông: Tài nguyên đâu?
Ông Hà nhíu chặt mày lại, tài nguyên gì?
Hà Phỉ Phỉ biết được chuyện này, cười không khép miệng lại được, vừa đau lòng nhìn ông Hà lại vừa cảm thấy khôi hài không chịu được, người ba này của cô khẳng định không thể nào ngờ được cái tên mà mình tùy tiện đặt lại có một hàm nghĩa khác?
Mà phần khôi hài hơn vẫn còn ở phía sau, weibo có một số chức năng tự động đề cử những danh bạ có sẵn trong điện thoại di động, khi những người thương nhân ở Hàng Châu tình cờ phát hiện thấy ông Hà ở trên mạng, nhưng là lúc nhìn thấy tên tài khoản của ông…., thì cảm thấy tam quan bị sụp đổ.
# nhìn mà không hiểu cái thế giới này nữa #
________^_^ Hoàn ^_^________
Lại thêm một bộ truyện nữa hoàn.
Cám ơn mọi người đã luôn theo dõi.
Hẹn gặp lại!!!!
Editor: Táo đỏ phố núi
Dự án hợp tác Hải Nam này Hà Phỉ Phỉ đã theo ba tháng rồi, đây là lần đầu tiên cô tiếp nhận và giám sát một dự án, nên cô rất coi trọng, mặc dù không nỡ rời xa Cố An Thành, nhưng cô cũng không thể làm trì trệ công việc được.
Ngày thứ ba sau khi đến Hải Nam, Hà Phỉ Phỉ đã bàn bạc xong với bên hợp tác đang chuẩn bị trở về khách sạn, trên đường trở về đột nhiên nhận được một tin nhắn.
Ngô Di: Phỉ Phỉ, mình sắp kết hôn
Hà Phỉ Phỉ sững sờ, sau đó nhanh chóng nhắn lại một tin nhắn để chúc mừng. Ngô Di là bạn cùng phòng khi cô học đại học, năm đó cô chỉ học đại học hai năm rồi đi du học, nhưng mà quan hệ với Ngô Di cũng không tệ, sau khi đi thỉnh thoảng vẫn quan tâm tới cuộc sống của đối phương, chẳng qua là lâu rồi nên tình cảm có chút phai nhạt, cũng khoảng nửa năm rồi bọn họ không liên lạc với nhau.
Nhưng mà tin nhắn mà Ngô Di gửi tới lần này vẫn khiến Hà Phỉ Phỉ thật lòng vui mừng cho bạn mình.
Ngô Di: Hôn lễ được tổ chức vào tuần sau, buổi tiệc cưới được tổ chức tại Hải Nam, cậu có rảnh tới tham gia với mình cho vui?
Hải Nam? Hà Phỉ Phỉ không khỏi cảm thán một câu thật là trùng hợp, vì vậy trả lời lại một câu là cô sẽ đi.
Ngô Di: vậy thì tốt quá, chúng ta lâu lắm rồi không gặp nhau.
Hai người giống như là mở máy hát lên vậy, nói chuyện rất lâu, nói từ chuyện quá khứ cho tới chuyện hiện tại, giống như là chưa từng xa cách bao giờ.
Một tuần lễ sau, Hà Phỉ Phỉ đúng hẹn tới khách sạn tổ chức tiệc mừng, Ngô Di đã sớm cho người đứng ở trước cửa đợi cô rồi, vừa nhìn thấy cô thì trực tiếp dẫn vào đại sảnh.
Buổi hôn lễ được tổ chức rất linh đình, trong đại sảnh có chừng hai mươi mấy bàn, dưới sự hướng dẫn của phục vụ Hà Phỉ Phỉ tìm tới cái bàn dành cho những người bạn học đại học, cười cười chào hỏi với các bạn. Nhiều người một lúc lâu mới nhận ra cô, không khí nhất thời càng trở nên náo nhiệt hơn, từng người từng người đều đứng lên chạm cốc nói chuyện với Hà Phỉ Phỉ, Hà Phỉ Phỉ cũng một hai đáp lại.
Rốt cuộc cũng ngồi xuống chỗ ngồi, lúc này Hà Phỉ Phỉ mới phát hiện ra ngồi bên cạnh cô cũng là người bạn đã từng là bạn cùng phòng, Diệp Tĩnh.
Mỗi người đều sẽ có một người bạn cùng phòng cá biệt thời đại học, có lẽ là ganh tị, hay so sánh hư vinh, có lẽ là ích kỷ, keo kiệt, dù sao thì loại người đó khiến người ta rất ghét. Hà Phỉ Phỉ là người có tính tình thẳng thắn, cũng không để cho mình phải chịu uất ức, cho nên đã ầm ĩ không vui vẻ gì với Diệp Tĩnh, lúc này ngồi cùng nhau Hà Phỉ Phỉ cũng không muốn nói chuyện, chẳng qua là Diệp Tĩnh lại chủ động nói chuyện với cô.
“Hà Phỉ Phỉ, cậu về nước khi nào thế, tại sao không hề nghe thấy tin tức gì của cậu vậy?”
Vẻ bên ngoài của Hà Phỉ Phỉ thì cười nhưng trong lòng không cười, “Về được nửa năm rồi, lúc về lại bận công việc, nên không liên lạc với bạn học.”
“À......” Diệp Tĩnh kéo dài giọng ra, sau đó không biến sắc quan sát Hà Phỉ Phỉ, “Làm việc ở đâu thế? Đi du học về chắc hẳn là tiền lương không thấp rồi.”
Hà Phỉ Phỉ không chút để ý nói qua loa, “Bây giờ đi du học cũng không phải là chuyện gì to tát, mình cũng chỉ là một người đi làm công ăn lương bình thường, cậu quá xem trọng mình rồi.”
Diệp Tĩnh che miệng cười cười, “Được rồi, không nói chuyện này nữa, giới thiệu với cậu một chút, đây là bạn trai của mình.”
Lúc này, có người lên tiếng mỉa mai, “Diệp Tĩnh, cậu không ngừng giới thiệu bạn trai của của cậu với bạn học. Không sợ một cô gái xinh đẹp như Hà Phỉ Phỉ cướp mất trái tim của bạn trai cậu sao?”
Diệp Tĩnh cả giận cười nói, “Chỉ nói bậy thôi, Phỉ Phỉ xinh đẹp như vậy, nhất định là đã có bạn trai rồi.”
Hà Phỉ Phỉ liếc qua một cái, vừa hay nhìn thấy Diệp Tĩnh dựa vào vai của người đàn ông cười cười, người đàn ông này có dáng người cao lớn, khó trách Diệp Tĩnh lại thích khoe khoang như vậy. Cô cười nhạo ở trong lòng một tiếng, thấy hôn lễ còn chưa bắt đầu, cô liền lướt weibo.
Nhưng mà cuối cùng Diệp Tĩnh kia không hề để yên cho cô, lại gần nhìn cô, “Hà Phỉ Phỉ, cậu cũng chơi weibo à, chúng ta theo dõi lẫn nhau đi, mình có hơn một vạn người theo dõi rồi đấy.
Giờ phút này trong lòng Hà Phỉ Phỉ giống như có bảy vạn con ngựa đang chạy trốn, cô cất điện thoại di động, “Mình chỉ trong lúc nhàm chán quá nên xem chút tin tức nóng hổi thôi, nếu như thêm phương thức liên lạc, vi tín là được rồi.” Dù sao thì vi tín của cô cũng không hay dùng mấy, thêm một người cũng không có gì khác biệt.
Hai người thêm vi tín của nhau, sau đó Hà Phỉ Phỉ đứng lên đi toilet, Diệp Tĩnh nhân dịp không có ai chú ý, cầm điện thoại của cô lên, mới vừa rồi cô ta đã liếc nhìn mật mã của cô.
Bạn trai của cô ta ngăn cản cô ta, “Đây là điện thoại di động của người khác, xem lung tung như vậy không hay đâu.”
“Chao ôi, bọn em là bạn cùng phòng, xem điện thoại của nhau một chút cũng không sao đâu, theo dõi nhau một chút thôi mà.”
Cô ta mở ra weibo ra, lúc nhấn vào trang chủ, nhìn thấy số người theo dõi, ánh mắt trợn tròn lên. Hơn một mười triệu? Cái này là mua đúng không!? Diệp Tĩnh định thần nhìn lại lần nữa, lúc thấy rõ tên hiển thị trên weibo, thì bối rồi, sau đó lập tức tắt weibo đi, để điện thoại về vị trí cũ.
Là một người lúc rảnh rỗi thì lướt weibo, dĩ nhiên Diệp Tĩnh biết tứ thần thú trên weibo, nhưng mà cô ta không ngờ được một trong số đó lại là bạn cùng phòng trước kia……. Nếu như Hà Phỉ Phỉ thật sự Lão Vương sát vách tên gọi là bát bát, vậy bạn trai của cô không phải là......
Diệp Tĩnh nhớ tới trước đây không lâu mình đã nhìn thấy hình của Kiều Hoa ở trên mạng, nhìn lại bạn trai mình, trong lòng không nhịn được cảm thấy chua xót.
Hà Phỉ Phỉ trở lại chỗ ngồi, đã nhận ra ánh mắt né tránh của Diệp Tĩnh, nhưng cũng không để trong lòng, sau đó Diệp Tĩnh không tiếp tục quấn lấy cô nữa, cuối cùng thì màng nhĩ của cô cũng được yên tĩnh.
Tiệc hôn lễ mãi cho đến hơn mười giờ đêm mới kết thúc.
Hà Phỉ Phỉ nói chuyện với Ngô Di một lát, trong lúc đó Cố An Thành gọi điện thoại tới, Hà Phỉ Phỉ nhẫn nút tắt, ngay sau đó Cố An Thành gửi một tin nhắn tới, hỏi cô đang ở đâu.
Hà Phỉ Phỉ trả lời lại là đang tham gia hôn lễ của một người bạn học, Ngô Di nhìn thất cô có chuyện, thì dịu dàng để cho cô xử lý chuyện của mình trước. Hà Phỉ Phỉ nhìn đồng hồ, quả thật là cũng đã hơi trễ, vì vậy liền chào tạm biệt Ngô Di, hẹn một thời gian sẽ gặp mặt sau.
Cô cầm túi xách đi ra khỏi khách sạn, bấm điện thoại gọi cho Cố An Thành, “A lô, tìm em có chuyện gì à?”
“Bây giờ em đang ở đâu?”
Hà Phỉ Phỉ ngẩng đầu lên nhìn tên của khách sạn, sau đó nói lại cho anh, cũng không quên nhạo báng anh một câu, “Anh yên tâm, em sẽ không nhân dịp không có anh ở bên cạnh mà trái ôm phải ấp đâu.”
Cố An Thành không quan tâm lời nói mỉa mai của cô, “Chờ anh mười phút, anh sẽ tới đó nhanh thôi.”
Hà Phỉ Phỉ cảm thấy ngạc nhiên, “Cái gì?”
Điện thoại bị cúp, Hà Phỉ Phỉ giống như một hòa thượng lùn hai thước sờ tay không tới đầu (vì phải suy nghĩ theo cách của người khác nên không biết mình suy nghĩ gì), chờ anh? Anh đã tới Hải Nam rồi sao?
Cô đứng chờ ở cửa chính của khách sạn được khoảng năm phút, đột nhiên phía trước có ánh đèn chiếu tới, có chút chói mắt, cô nhắm mắt lại, một lần nữa mở mắt ra thì ở trước mặt đã có một chiếc Audi dừng lại. Cửa sổ xe được hạ xuống, khuôn mặt của Diệp Tĩnh cũng lộ ra.
“Hà Phỉ Phỉ, đang bắt xe à? Lên xe đi, để mình nói bạn trai mình tiện đường đưa cậu về luôn.”
Hà Phỉ Phỉ khách sáo nhưng từ chối rất kiên quyết, “Không cần đâu, cảm ơn ý tốt của cậu.”
Hình như Diệp Tĩnh có chút bất mãn, há miệng ra, nhưng chưa kịp nói câu nào ra khỏi miệng, thì đột nhiên phía sau vang lên tiếng còi xe cắt ngang. Lực chú ý của Hà Phỉ Phỉ cũng bị chiếc xe kia hấp dẫn, cô tinh mắt nhìn thấy Cố An Thành ngồi ở vị trí ghế lái, anh đã đến Hải Nam lúc nào?!
Cố An Thành xuống xe, đi lại phía cô, nhìn vẻ mặt sững sờ của cô thì cảm thấy hơi thú vị, vì vậy búng một cái lên trán của cô, “Sao thế, ngây ra vậy?”
Hà Phỉ Phỉ sờ trán một cái, “Anh tới khi nào thế, tại sao không nói với em tiếng nào.”
“Ý đinh nhất thời, nhân tiện tới xem em có trái ôm phải ấp không.”
Hà Phỉ Phỉ không nhịn được cười, “Nhớ em thì cứ việc nói thẳng.”
Lúc này Cố An Thành mới để ý tới còn có người ngoài, “Bạn em à?”
“À...... Bạn học thời đại học.”
Cố An Thành khách sáo gật gật đầu chào hỏi với Diệp Tĩnh đang cứng ngắc người lại kia và bạn trai của cô ta, sau đó kép tay của Hà Phỉ Phỉ, “Muộn rồi, về khách sạn thôi.”
“Được.”
Diệp Tĩnh liếc nhìn nhãn hiệu của chiếc xe qua gương chiếu hậu, thầm nghĩ Hà Phỉ Phỉ cũng chỉ là một người đi làm bình thường, không thể nào là người có tiền, kết quả sau khi nhìn thấy rõ nhãn hiệu của chiếc xe xong, một ngụm máu nuốt không trôi cũng không phun ra được.
Maybach......
Hà Phỉ Phỉ ngồi vào trong xe, chỗ ngồi hơi cứng một chút, cô liền hỏi, “Xe này là của anh à? Anh mua chiếc xe Maybach này khi nào?”
“Của một người bạn ở Hải Nam, dù sao thì anh không thể đi không tới đón em được, nên đành mượn đại một chiếc trong bãi giữ xe của cậu ta để đi đón em.”
Trong lòn Hà Phỉ Phỉ kêu gào: Anh giả vờ giả vịt cái gì, em rất là hài lòng【 Hình động vẫy tay 】
Trở lại khách sạn, mới vừa vào gian phòng, người nào đó liền hóa thân thành sói, dây dưa một đường từ cửa cho tới giường ngủ, quần áo rơi vãi đầy đất, hiện trường cuộc chiến rất kịch liệt. Hà Phỉ Phỉ đầu hàng trước, liên tục xin tha, “Cũng đã mười một giờ rồi, em mệt lắm, ngày mai em còn phải thỏa thuận ký hợp đồng quan trọng nữa đấy.”
“Chẳng lẽ anh không quan trọng à?”
“Anh không chạy đi đâu được, nhưng tiền thì có thể!”
Cố An Thành vùi mặt vào hõm vai của cô, hít một hơi thật sâu, sau đó khẽ nói, “Nhớ em.”
Hà Phỉ Phỉ nhắc nhở anh, “Chúng ta chỉ mới không gặp nhau hai tuần thôi, hơn nữa ngày mai là em về rồi.”
Cố An Thành ngẩng đầu lên, đôi mắt nhìn cô chăm chú, “Em không nhớ anh tí nào à?”
Hà Phỉ Phỉ sắp bị ánh mắt chăm chú của anh làm cho chết đuối, ma xui quỷ khiến trả lời, “Nhớ.”
Cố An Thành rất hài lòng, nhìn vẻ mặt cô quả thật là có chút mệt mỏi, cuối cùng đành phải nén lại dục vọng cuồng nhiệt, cúi đầu hôn một cái lên trán của cô, “Nhớ là được rồi, đi tắm đi.”
Cố An Thành dễ dàng bỏ qua cho cô như vậy, Hà Phỉ Phỉ có chút ngoài ý muốn, thầm nghĩ sau này phải nói ngọt một chút, rõ ràng là người này thích mềm không thích cứng.
Tắm xong, Hà Phỉ Phỉ ngồi ở đầu giường sấy tóc, nhân tiện lướt weibo. Cố An Thành quấn khăn tắm đi ra, nhìn thấy mái tóc bị cô làm cho rối tung, nên cầm lấy cái máy sấy ở trong tay của cô, kiên nhẫn sấy khô mái tóc dài đen nhánh của cô.
Hà Phỉ Phỉ chọc chọc mấy cơ bụng của anh ở ngay trước mắt, Cố An Thành bắt lấy cánh tay của cô, “Muốn ngủ sớm một chút thì đừng lộn xộn.”
Hà Phỉ Phỉ cười hắc hắc, không tiếp tục trêu chọc anh nữa. Lúc này, đột nhiên có một tin nhắn hiện lên
Cô mở ra xe, là một tin nhắn Lâm Hủy gửi trong nhóm.
A Đại: mẹ nó!! Đã xảy ra chuyện gì?? Phỉ Phỉ sao có người đăng hình tụ họp của cậu lên!! Cậu cho à? Toi rồi, toi rồi, thế nào cũng có người hâm mộ tố cáo cô cho mà coi【 cười cry】
Trí Thông Minh Của Em Thật Là Uổng Phí - Chapter 47
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Editor: Táo đỏ phố núi
Kể từ khi hình của Hà Phỉ Phỉ được đăng lên trên mạng, mỗi ngày có hàng ngàn tin nhắn gửi tới, chỉ trong vài tháng ngắn ngủi mà số người theo dõi đã lên tới hai mươi triệu, tốc độ tăng lên nhanh chóng tới mức cô cho là trong lúc mộng du đã mua số lượt theo dõi. Có nhiều hoa đào như vậy tự nhiên sẽ có người có ý kiến, nhân dịp Hà Phỉ Phỉ đi tắm đã len lén vào weibo của cô, sau đó đăng hình đám cưới của bọn họ lên, rồi kèm theo khuôn mặt cười.
Kể từ khi hình của Hà Phỉ Phỉ được đăng lên trên mạng, mỗi ngày có hàng ngàn tin nhắn gửi tới, chỉ trong vài tháng ngắn ngủi mà số người theo dõi đã lên tới hai mươi triệu, tốc độ tăng lên nhanh chóng tới mức cô cho là trong lúc mộng du đã mua số lượt theo dõi. Có nhiều hoa đào như vậy tự nhiên sẽ có người có ý kiến, nhân dịp Hà Phỉ Phỉ đi tắm đã len lén vào weibo của cô, sau đó đăng hình đám cưới của bọn họ lên, rồi kèm theo khuôn mặt cười.
Đối với lần này, những fan hâm mộ là nữ phản ứng là: Oa oa Kiều Hoa rất đẹp trai có thể thỏa mãn Vương Bát của chúng ta rồi, khẳng định là công phu rất là ghê gớm! Chỉ cầu được ngủ một lần!
Còn những fan hâm mộ nam phản ứng là: Kiều Hoa vừa nhìn là biết không được lâu rồi, Vương Bát sau khi cưới mà sinh hoạt vợ chồng không hạnh phúc thì bất cứ lúc nào cũng có thể tới tìm anh! Anh vĩnh viễn vẫn sẽ chờ em【doge】
Cố An Thành: “......”
Anh trầm mặt, lại đăng lên weibo.
Lão Vương sát vách tên gọi là bát bát v: Sau khi kết hôn cuộc sống vợ chồng của chúng tôi rất hạnh phúc, không cần nhọc lòng lo lắng, cám ơn 【 mỉm cười 】
Fan hâm mộ nữ: giọng điệu này tuyệt đối là của Kiều Hoa!! Kiều Hoa nhìn em nè!! Cửa phòng đã rộng mở, khi nào thì anh tới【 mỉm cười 】
Fan hâm mộ nam: Kiều Hoa có dám so xem của ai dài và lớn hơn không【 mỉm cười 】
Hà Phỉ Phỉ trùm khăn tắm đi từ trong phòng tắm ra ngoài, thấy vẻ mặt Cố An Thành giống như đang ghen ghét, có chút buồn cười, “Đang đọc tin tức gì hả? Vẻ mặt sao lại đăm chiêu như vậy.”
Cố An Thành thoát khỏi weibo, để điện thoại lên tủ đầu giường, “Anh lại có thêm mấy triệu tình địch nữa.”
Hà Phỉ Phỉ sững sờ, sau khi phản ứng lại thì cô cười nắc nẻ, “Anh nhìn gà hóa cuốc à, bạn bè trên mạng mà anh coi thành tình địch, cách mấy ngày lại lôi ra nói một lần, anh không thấy mệt à.”
Cố An Thành trầm mặc một hồi rồi nói, “Cũng đúng, dù sao đi nữa thì bọn họ chỉ có thể nghĩ trong lòng một chút mà thôi.”
“......”
Cố An Thành ngoắc ngoắc tay về phía cô, sau đó vỗ vỗ lên giường ngủ bên cạnh mình. “Lại đây.”
Hà Phỉ Phỉ lại nằm bên cạnh anh, đưa tay đặt lên bụng của anh, cố ý nghịch ngợm vẽ vòng tròn lên chỗ rốn của anh, “Hôm nay, mẹ của chúng ta đã đi du lịch rồi, mấy ngày nữa cũng chưa về......”
Cố An Thành nghe một hiểu mười, bắt lấy tay của cô, lật người đè cô xuống dưới, “Mấy ngày nay không làm em mệt?”
Hơi thở nóng hổi của anh xẹt qua phần cổ của cô, Hà Phỉ Phỉ bị nhột nở nụ cười, “Không mệt, tiểu Kiều Hoa còn phải tiếp tục cố gắng.”
Cố An Thành buồn cười nên cười ra một tiếng, “Em đó...... Nói không giữ miệng.”
“Còn không phải là học theo anh hay sao? Anh vừa nhìn thì biết không phải người đứng đắn rồi.”
Cố An Thành nắm lấy phần eo của cô, “Học còn chưa đến nơi đến chốn, muốn giỏi thì phải chủ động hơn.”
Hà Phỉ Phỉ quả quyết ôm lấy cổ của anh, sau đó ngửa đầu chủ động hôn lên bờ môi của anh, Cố An Thành hết sức phối hợp, thậm chí lúc Hà Phỉ Phỉ cố gắng lật người lại cho anh nằm ở dưới thì cũng không hề có chút phản kháng nào, vì vậy Hà Phỉ Phỉ đã thành công chiếm cứ vị trí ở trên, muốn làm gì thì làm đối với Kiều Hoa đang nằm ở dưới.
Bởi vì Hà Phỉ Phỉ thực sự quá mức lề mề, hơn nửa tiếng mà còn chưa có tiến triển gì, bị trêu chọc tới mức cả người đều dâng lên lửa nóng, rốt cuộc Cố An Thành không chịu nổi nữa, phải đặt cô ở dưới thân, “Thôi, em không cần phải cử động gì nữa hết, chỉ cần nằm yên là được rồi.”
Đột nhiên Hà Phỉ Phỉ chống đỡ gương mặt đang sáp lại gần của anh, nghiêm mặt nói, “Cố An Thành, em có chuyện quan trọng muốn nói với anh.”
Cố An Thành đang trong tình trạng tên đã lắp vào cung, làm gì còn nhiều kiên nhẫn như vậy, “Sau này lại nói tiếp, hử?”
“Không được, bây giờ phải nói ngay.”
Anh đành phải thở dài, “Được, nói đi, là chuyện gì?”
Hà Phỉ Phỉ suy nghĩ một chút, “Em...... Muốn có đứa bé.”
Cố An Thành trầm mặc.
Hà Phỉ Phỉ vội vàng nói, “Không phải là ba mẹ em hay mẹ anh thúc giục đâu, chỉ là em rất muốn, em thích có đứa nhỏ, hơn nữa đứa nhỏ của chúng ta khẳng định là sẽ rất đáng yêu, chỉ nghĩ tới thôi đã thấy thích rồi ~”
Cố An Thành dừng một chút, sau đó nói, “Hay là, để khoảng hai năm nữa? Em vẫn còn nhỏ, không vội.”
Hà Phỉ Phỉ nhăn mày lại, “Nhưng Lâm Hủy cũng đã mang bầu rồi...... Bọn họ còn kết hôn muộn hơn chúng ta hai tháng!”
“Đó là do bọn họ không dùng các phương pháp bảo vệ, chúng ta không nên học tập mấy tấm gương xấu đó.”
“Nhưng em muốn!”
Cố An Thành ngồi thẳng người, xoa tóc của cô, “Phỉ Phỉ, chúng ta mới kết hôn hơn ba tháng, anh vẫn muốn trải qua thế giới hai người với em một khoảng thời gian nữa, hơn nữa anh không đành lòng để cho em chịu khổ chuyện sinh con dưỡng cái, đồng ý với anh… Hãy đợi thêm hai năm nữa được không?”
“Sớm muộn gì cũng phải sinh con mà,“ Hà Phỉ Phỉ có chút mất mát, “Em thật sự muốn có một đứa nhỏ......”
Cố An Thành không chịu nổi nhất là bộ dạng uất ức này của cô, trong lòng không nhịn được mà mềm nhũn ra, nghĩ lại một chút, sau đó lùi một bước, “Vậy để hai tháng nữa đi, có được không?”
Hà Phỉ Phỉ sợ anh đổi ý, lập tức đồng ý, “Được! Không cho phép anh lật lọng đâu đấy!”
Cố An Thành chỉ chỉ mũi mình, “Nói được là làm được. Vậy...... Bây giờ chuyện quan trọng cũng đã nói xong rồi, có phải em nên nghĩ tới ông chồng đang trong tình trạng nước dôi lửa bỏng của em một chút không?”
Bàn tay của Hà Phỉ Phỉ chống đầu, nháy nháy mắt quyến rũ anh, “Cho anh toại nguyện đó, tiểu yêu tinh.”
Cố An Thành cũng không cô phụ biệt danh mà Hà Phỉ Phỉ đã ban tặng, cả đêm đều chăm chỉ ra sức, trước khi ngủ thiếp đi Hà Phỉ Phỉ không nhịn được mà suy nghĩ, gần đây có phải Cố An Thành đã đặc biệt mua thuốc bổ thận hay không......
Sau khi cưới ngày nào cũng ngọt ngọt ngào ngào, mỗi ngày Hà Phỉ Phỉ đều được ăn những món ăn do ông xã nấu, trôi qua vô cùng thoải mái, điều duy nhất khiến cô đau đầu chính là võng hồng (người nổi tiếng trên mạng) ngày càng nhiều, người bình thường cô dễ dàng ứng phó thì không nói làm gì, nhưng võng hồng như bà Hà thì lại không dễ đối phó như vậy.
Kể từ khi bà Hà biết được con gái mình có nhiều người theo dõi như vậy, phải nhiều gấp mười lần của mình, thì lập tức càng cảm thấy buồn bực hơn, hơn nữa tâm trạng buồn bực này còn kéo dài mấy tháng mà vẫn không giảm.
Người nào đó còn cảm thấy không có gì là không đúng ╭(╯^╰)╮
Đầu của Hà Phỉ Phỉ đổ đầy mồ hôi lạnh, không thể nào hiểu nổi tại sao lại bị mẹ mình đối xử lạnh nhạt như vậy, trước kia không thèm nói lời nào, không biết từ lúc nào lại bắt đầu móc mỉa cô _(:3ゝ∠)_
Một ngày nào đó, đột nhiên bà Hà phúc khí tâm linh (khi vận may đến, thì người ta linh hoạt khôn ngoan hơn), lôi kéo Hà Phỉ Phỉ lại giảng giải cho cô một ý tưởng mới, “Phỉ Phỉ, sau này bất kể con đăng cái gì lên Weibo, thì hãy thêm mẹ vào, bây giờ trên mạng người ta hay làm vậy, để like lẫn nhau, để được biết đến nhiều hơn, sao nào, không tồi đúng không?”
Hà Phỉ Phỉ =||
Vừa nhìn thấy cô không có bất cứ cảm xúc nào trên mặt, bà Hà lập tức nghiêm mặt lại, “Sao thế, có hơn hai mươi triệu người theo dõi thì cho rằng mình có tài năng, ngay cả lời nói của mẹ cũng không thèm nghe nữa sao.”
. Hà Phỉ Phỉ không thể làm gì khác hơn là đồng ý với mẹ của cô, “Được, được, con biết rồi, con biết rồi.”
Vì vậy kể từ lúc đó, mỗi khi Hà Phỉ Phỉ đăng cái gì lên Weibo cũng có nội dung như thế này ↓
Lão Vương sát vách tên gọi là bát bát: hôm nay đi dạo trong một nhạc hàng buffet mới mở, giá cả cũng không tồi, đồ ăn thì tươi ngon, chất lượng. Cúc Hoa biến thành hoa hướng dương
Lão Vương sát vách tên gọi là bát bát: ha ha ha mau nhìn tấm hình động này đi, không ngừng cười được ha ha ha ha ha ha ha Cúc Hoa biến thành hoa hướng dương
Lão Vương sát vách tên gọi là bát bát: chủ đề hôm nay: nhu cầu của bạn gái hơi lớn một chút thì phải làm thế nào? Cúc Hoa biến thành hoa hướng dương
Đám bạn trên mạng nhanh chóng phát hiện người có tên là Cúc Hoa biến thành hoa hướng dương luôn là đối tượng mà Vương Bát gắn thẻ vào mỗi bài viết của cô, vì vậy mọi người tò mò vào xem, ồ, là người hay viết những mẩu truyện ngắn, chắc cũng có mối quan hệ không tệ với Vương Bát, vì vậy tiện tay bấm theo dõi luôn.
Bà Hà thấy mỗi ngày tài khoản của mình có thêm hàng trăm hàng ngàn người theo dõi, thì không khỏi vui vẻ ra mặt, khiến cho những mỹ phẩm đắt tiền ngăn ngừa nếp nhăn vẫn dùng hàng ngày không có chút tác dụng nào.
**
Hai tháng trôi qua, đối mặt với ánh mắt mong đợi của Hà Phỉ Phỉ, Cố An Thành không thể làm gì khác hơn là đem những đồ bảo vệ ở trong ngăn tủ đầu giường cất đi hết.
Dù sao sinh một đứa là đủ rồi, qua hết mười tháng này, thì anh lại là một hảo hán, Cố An Thành tự an ủi mình như vậy, sau đó thì rất giữ lời, chuyên tâm tạo người.
Không biết có phải bọn họ tính toán rất đúng lúc hay không, mà không bao lâu sau, Hà Phỉ Phỉ nhanh chóng dính bầu. Từ bệnh viện đi ra, Hà Phỉ Phỉ vừa nghĩ tới trong bụng mình đã có một sinh linh bé bỏng đang dần dần hình thành, sau đó sẽ lớn lên, thì vô cùng vui mừng không nói nên lời. Cố An Thành mặc dù xót cô phải chịu khổ, nhưng nhìn thấy cô vui vẻ như vậy thì tạm thời nén sự lo lắng trong lòng xuống, ôm chặt cô vào lòng.
Người này đã khiến cho số phận lận đận của anh được hoàn chỉnh hơn, có thể có được cô, đó là phần thưởng lớn nhất sau khi chịu đựng những nỗi vất vả kia. Anh thực sự cảm thấy cảm kích ở trong lòng.
Mang thai được ba tháng sau khi đi siêu âm thì bệnh viện lại cho bọn họ một niềm vui bất ngờ nữa.
Hà Phỉ Phỉ được dự báo là sinh đôi, theo như kết quả siêu âm, thì là hai bé gái.
Hà Phỉ Phỉ thích nhất là con gái, cho nên vui vẻ không thôi, Cố An Thành nghe thấy vậy, cũng nở nụ cười, hai người tận hưởng niềm vui của người sắp làm cha mẹ, cũng giống như tất cả các cặp đôi vợ chồng khác.
Khoảng cách tới ngày dự sinh còn năm tháng, nhưng mà hai bà mẹ bắt đầu lo xa rồi, mỗi ngày ngoại trừ chuyện chơi mạt chược thì thú vui hạng nhất của bọn họ chính là đi dạo các trung tâm mua sắm, để mua quần áo cho hai đứa cháu gái bảo bối, tất cả đều mua hai bộ giống nhau như đúc, từ lúc vừa mới sinh ra cho tới năm tuổi đều mua hết, Hà Phỉ Phỉ nhìn tủ quần áo được nhét đầy ắp kia, lông mi cũng giật giật.
Trong lúc chờ sinh, cuộc sống mỗi ngày của Hà Phỉ Phỉ giống như là của một Thái Hoàng Thái Hậu, hết ăn, hết uống lại đi ngủ, lại còn không phải đi làm nữa, quả thực là một người lười biếng nhất trần đời. Nhưng mà cũng theo đó cân nặng của cô tăng lên vù vù, nghe nói phụ nữ sau khi sinh sẽ tăng lên hơn chục kí lô, trong lòng cô có chút buồn bực.
Dù sao chồng cô vừa đẹp trai, trẻ tuổi lại có vóc người, có không ánh mắt nhìn chằm chằm như hổ rình mồi, không cảnh giác là không được.
. Cách thời điểm dự sinh khoảng một tháng, đột nhiên Hà Phỉ Phỉ có dấu hiệu sinh, Chu Như vội vàng gọi điện thoại cho bệnh viện, rồi gọi điện thoại cho Cố An Thành. Lúc Cố An Thành nhận được điện thoại, sắc mặt lập tức thay đổi, ném lại tất cả công việc cho Abby, cầm cái áo khoác nhanh chóng đi ra khỏi công ty.
Đời này của Hà Phỉ Phỉ chưa bao giờ trải qua cảm giác đau đớn như vậy, đau đến mức muốn ngất xỉu nhưng lại không ngất được, chỉ có thể cắn răng chịu đựng. Cô đang chịu đau đớn ở trong phòng sinh, còn Cố An Thành thì chờ ở bên ngoài, trong lòng như có lửa đốt, Chu Như và mẹ Hà nhìn thấy sắc mặt của anh trắng bệch, giống như anh mới là người đang chịu đau đớn, thì vội đi lại an ủi anh.
Không biết qua bao lâu, bác sĩ mở cửa bước ra, Cố An Thành sải bước lại nghênh đón, còn chưa kịp mở miệng, nét mặt của bác sĩ đã tươi cười nói, “Chúc mừng gia đình, mẹ tròn con vuông, hai cô bé đều rất khỏe mạnh!”
Tảng đá đè nặng trong lòng được thả xuống, Cố An Thành lập tức đi vào phòng sinh, đứng ở đầu giường, đau lòng lau mồ hôi cho Hà Phỉ Phỉ.
Hà Phỉ Phỉ hoảng hốt, lúc nhìn thấy anh, trước mắt cũng trở nên mông lung, “Đau quá đi mất...... Đau muốn chết......”
Cố An Thành cụng trán mình vào trán của cô, nhỏ giọng nói, “Chúng ta sẽ không sinh nữa, không bao giờ sinh nữa.” Anh cũng sợ lắm rồi, không muốn bị lại bị như vậy một lần nào nữa đâu.
Hà Phỉ Phỉ nghe được câu này, ngay lập tức rơi nước mắt, nghẹn ngào vâng một tiếng.
Bởi vì sinh non, cho nên phải nằm ở bệnh viện thêm nửa tháng, mỗi ngày Hà Phỉ Phỉ và Cố An Thành đều tới thăm chúng, hai đứa nhóc nằm trên giường dành cho con nít, trên đầu của bọn chúng đã mọc những sợi tóc tơ ngắn ngủn, đôi mắt đen láy long lanh như nước, khuôn mặt trắng trẻo mũm mĩm và bàn tay nhỏ bé quơ quơ khiến cho người ta không nhịn được mà muốn sờ một chút, Hà Phỉ Phỉ rất thích những cũng không biết phải làm sao.
Cô kéo áo của Cố An Thành, “Anh nhìn kìa, có phải bọn chúng đang cười không? Có phải chúng đã nhận ra chúng ta là ba mẹ rồi không?”
Cố An Thành nghe vậy, không nhịn được cười một tiếng, cũng không phủ nhận, “Ừ, hai đứa nhóc này thông minh như vậy, chắc là đã nhận ra chúng ta là ba mẹ rồi.”
Hà Phỉ Phỉ cười nói, “Đúng vậy, thông minh giống em, tướng mạo cũng giống em, sau này khẳng định sẽ mê hoặc rất nhiều người, cuối cùng sẽ lấy được một ông chồng đẹp trai lên được phòng khách xuống được phòng bếp về nhà.”
Cố An Thành vuốt vuốt mái tóc của cô, cười không nói.
Từ khi trong nhà có thêm hai đứa nhóc này, cả nhà từ ba Hà, mẹ Hà, mẹ Chu, cho tới những người giúp việc và tài xế, tất cả đều vui vẻ không thôi, cả ngày lẫn đêm đều xúm lại chơi với hai đứa nhóc này, hận không thể hái sao ở trên trời xuống cho bọn chúng chơi. Lâm Hủy và Phương Dịch cũng đặc biệt dẫn con của bọn họ tới chơi với hai em gái, bốn người bọn họ mỗi người ôm một đứa nhỏ chụp một tấm hình tự sướng, Hà Phỉ Phỉ hài lòng đăng hình lên weibo.
Lão Vương sát vách tên gọi là bát bát: Tứ Thần Thú cùng với...... Hoàng tử và công chúa【 mỉm cười 】【 hình ảnh 】
Bài đăng này chỉ trong hai tiếng ngắn ngủi đã trở thành đề tài nóng hổi, chiếm vị trí này một thời gian dài vẫn không rớt hạng, số lượt like đã vượt quá con số một triệu.
Tấm hình này chính là tấm hình đẹp nhất năm nay, tôi phải lưu lại mới được【doge】
Cp Tám Kiều và Cửu chân nói đùa vậy mà cuối cùng lại thành sự thật 【 Hình động vẫy tay 】 bảo hội FA làm sao sống tiếp được nữa đây【 mỉm cười 】
Gào khóc gào khóc, đẹp quá đi mất!!!! Mỗi một gương mặt có thể liếm láp một ngày!!! Tất cả liếm láp được năm ngày!!!!! Tôi kích động quá muốn xuống dưới chạy ba vòng!!!
Tiểu hoàng tử và tiểu công chúa xinh xắn quá, tim cũng muốn tan chảy ra rồi, oa oa Vương Bát và A Đại, kiếp trước nhất định hai người đã cứu vớt thế giới rồi qaq
Vương bát: quả thực không dám dấu diếm, tại hạ chính là người cứu vớt thế giới—— hiệp sĩ rùa đen 【doge】
Nhà trên, A Đại: quả thực không dám dấu diếm, tại hạ chính là anh hùng siêu nhân—— Đại Đại man 【 mỉm cười 】 Di ien n#d ang# lle e#q quiq on.
Ước nguyện lớn nhất của chúng tôi là cưới được một người phụ nữ giống như Vương Bát và A Đại, rồi sinh ra một đứa nhóc xinh xắn【 Hình động vẫy tay 】 cùng là đàn ông, tại sao lại có sự khác biệt lớn như vậy!!!
Đúng như dự đoán, hai công chúa và hoàng tử nhỏ trở thành võng hồng thế hệ mới, Hà Phỉ Phỉ rất thích chụp hình cho bọn chúng, mỗi ngày đều chụp đủ các góc độ, phản ứng của bạn bè trên mạng ủng hộ rất nhiệt tình.
Thậm chí có một người bạn trên mạng còn nói đùa, cả nhà bọn họ đều là võng hồng, nghĩ kỹ lại, hình như cũng không sai, bà Hà cũng rất thuận buồm xuôi gió ở trên mạng mà.
Trước đó không lâu bà Hà còn ngứa ngáy khó chịu ở trong lòng, cũng đăng hình của hai công chúa nhỏ lên, nhất thời khu bình luận cũng rất xôm tụ, mọi người rối rít hỏi thăm có phải là bạn thân của Vương Bát không. Vẻ mặt bà Hà trở nên kiêu ngạo trả lời lại —— không, tôi là mẹ của con bé!
Những người bạn trên mạng trầm mặc
Ha ha hắc hắc, nói đùa với chúng tôi sao?
Bà Hà thấy mấy người bạn trên mạng không chịu tin, trực tiếp đăng lên một tấm ảnh chụp cùng với Hà Phỉ Phỉ, hai mẹ con có năm sáu phần tương tự nhau, lúc này mấy người bạn trên mạng mới tin.
Tóm lại bà Hà cũng coi như bị vạch trần rồi, cả nhà bọn họ tạo thành một tập đoàn võng hồng, bất cứ lúc nào cũng có thể xuất đạo【doge】
Sau một thời gian ngắn, ông Hà Phát hiện càng ngày mình càng khó hòa nhập vào bầu không khí trong nhà. Từvvợ, con gái, con rể cho tới cháu gái cũng là võng hồng, hình như chỉ có mình ông là lạc loài, mỗi lần Hà Phỉ Phỉ và bà Hà nói chuyện về bạn bè trên mạng bàn tán như thế nào về hai công chúa nhỏ, hoặc là nói về những câu chuyện ngắn, vẻ mặt ông Hà mờ mịt không hiểu gì, Cố An Thành không nhịn được mà cảm thấy đau lòng, mỗi lần như vậy thì đều rủ ông Hà chơi cờ, xem như là trò giải trí của người trung niên.
Ông Hà cảm thấy mình không thể cứ tiếp tục như vậy được nữa, nếu còn tiếp tục như vậy, thì vị trí của ông ở trong nhà không còn chút tôn nghiêm nào!
Vì vậy vào một ngày nào đó, ông Hà lén lút gọi Cố An Thành vào thư phòng, nói về công việc một lúc sau đó cũng nói tới chuyện chính, “Mẹ vợ con đang chơi cái đó gọi là cái gì?”
Cố An Thành nén cười, “Weibo, là một mạng xã hội trên internet.”
Ông Hà khẽ ho một tiếng, “Con hãy chỉ cho ba một chút đi, lúc rảnh rỗi ba cũng chơi để giết thời gian.”
“Được.”
Lúc đặt tên thì Cố An Thành đưa điện thoại di động cho ông Hà, ông Hà cau mày lại, dứt khoát lên mạng tìm kiếm một vài cái tên, sau đó dùng một cái tên rất phổ thông.
Cố An Thành liếc mắt nhìn, thiếu chút nữa thì không nhịn được mà bật cười.
Nửa tiếng sau, ông Hà đi xuống dưới lầu, đứng ở chỗ cầu thang xoắn ốc, nghiêm mặt nhìn Hà Phỉ Phỉ và bà Hà đang trêu chọc hai công chúa nhỏ nói, “Tại sao hai người không chịu đồng ý xác nhận quan hệ bạn bè?”
Vẻ mặt hai người ngơ ngác.
Cố An Thành đi xuống lầu, nhỏ giọng nói, “Ba vợ cũng đăng ký weibo.”
“À......” Hà Phỉ Phỉ lập tức kéo dài giọng ra, sau đó hăng hái bừng bừng mở điện thoại di động lên, “Con cũng không cài đặt thông báo nhắc nhở, ba hãy chờ một chút, con lập tức xác nhận ngay đây.”
Hà Phỉ Phỉ mở weibo ra, đột nhiên nhìn thấy cái gì đó, nhất thời khựng lại, sau đó không nhịn được mà nở nụ cười, cuối cùng thì cười phá lên.
Ông Hà vừa nóng vừa giận, “Cười cái gì? Bấm theo dõi nhanh lên!”
Hà Phỉ Phỉ cười tới mức chảy cả nước mắt, “Cố An Thành, tên tài khoản là anh nghĩ ra giúp ba sao?”
Cố An Thành xua tay, “Ba vợ lên mạng tìm rồi lấy tên đó.”
Rốt cuộc ông Hà phát hiện ra có cái gì đó không đúng, “Tên của ba có cái gì lạ sao?” Ông cúi đầu nhìn lại —— Ông Hà tài xế ở trên, tên rất bình thường mà, có chỗ nào đáng buồn cười như vậy chứ?
Hà Phỉ Phỉ cười một lúc lâu, rốt cuộc cũng bấm theo dõi, “Không sao không sao, cả nhà chúng ta có một phong cách riêng, mẹ, tên của mẹ cũng không hay hơn ba bao nhiêu.”
Một người là tài xế, một người là cúc hoa, hai người rất tương xứng với nhau.
Sau đó, những người theo dõi weibo của ông Hà tăng lên rất nhiều, mỗi ngày có vô số thông báo nhắc nhở không ngừng vang lên, hơn nữa còn liên tục có những tin nhắn nhắn tới hỏi ông: Tài nguyên đâu?
Ông Hà nhíu chặt mày lại, tài nguyên gì?
Hà Phỉ Phỉ biết được chuyện này, cười không khép miệng lại được, vừa đau lòng nhìn ông Hà lại vừa cảm thấy khôi hài không chịu được, người ba này của cô khẳng định không thể nào ngờ được cái tên mà mình tùy tiện đặt lại có một hàm nghĩa khác?
Mà phần khôi hài hơn vẫn còn ở phía sau, weibo có một số chức năng tự động đề cử những danh bạ có sẵn trong điện thoại di động, khi những người thương nhân ở Hàng Châu tình cờ phát hiện thấy ông Hà ở trên mạng, nhưng là lúc nhìn thấy tên tài khoản của ông…., thì cảm thấy tam quan bị sụp đổ.