Cái bóng Man Ngưu vô cùng dũng mãnh, từ trên cao nhìn xuống đối với đầu sư liệt diễm triển khai tấn công, hai nắm đấm nặng nề giáng xuống đỉnh đầu, vai, đầu gối.
Nhạc Dương phân ra một luồng ý thức liên thông cùng nàng, lấy bản năng công kích của nàng làm trụ cột, lại để cho động tác của nàng càng thêm liền mạch, một vòng bão tố công kích, đánh cho đầu sư tử liệt diễm cơ hồ không nhận định được bắc nam. Điều đáng tiếc là nàng bây giờ không cách nào phối hợp với ý niệm của Nhạc Dương sử dụng chiến kỹ, lại không có cái bóng người khổng lồ gia trì lực lượng gấp trăm lần, nên lực sát thương có hạn.
Hơn nữa, mặc dù thực lực chân chính của nàng vượt xa thanh đồng cấp ba, nhưng nếu so sánh cùng thực lực của hoàng kim cấp sáu vương giả thú thì chính là đại chênh lệch. Dưới phản công của đầu sư liệt diễm thân thể của nàng bị thương nghiêm trọng.
Càng làm Nhạc Dương thêm đau đầu là cái bóng Man Ngưu căn bản không biết đau đớn, không biết né tránh, hoàn toàn là ngạnh kháng chiến đấu đến cùng. Rất nhanh, những vết thường khổng lồ do bị cắn trên thân thể nàng sâu đến độ thấy cả xương trắng.
Không có lấy một giọt máu chảy ra.
Lúc này, cái bóng Man Ngưu vẫn là nửa thật thể tánh mạng, nàng cùng chiến thú bình thường có chút bất đồng.
Chỉ cần năng lượng ảo ảnh không có hao hết, cho dù thân thể Man Ngưu hoàn toàn bị hủy diệt, nàng vẫn có thể chiến đấu mãi không thôi. Nhạc Dương cũng biết mất đi cái bóng người khổng lồ gia trì, thực lực nàng nhất định không đấu lại đầu sư liệt diễm, bất quá, nàng còn có một tuyệt chiêu khác! Chỉ cần ở trong lúc công kích gây ra ‘tử vong ngưng thị’, thì thế cuộc ắt có thể có nghịch chuyển.
Tử vong ngưng thị có lẽ có thể trực tiếp miểu sát đầu sư liệt diễm này!
"Hôi Thái Lang, ngươi tiểu quỷ nhát gan này, nếu như ngươi không muốn bữa ăn tối nay là chân lang sấy, thì liền lập tức đi cắn cái mông của con Chimera kia cho ta, dùng móng vuốt của ngươi thọc vào cúc hoa của nó!" Nhạc Dương vừa nhìn qua thấy Hôi Thái Lang căn bản một chút cũng không động, giận đến muốn bạo tạc, nó thật đúng là ở một bên vừa nhìn vừa xem a?
"A ô!" Hôi Thái Lang vừa thấy Nhạc Dương nổi giận, nhanh chóng nhào lên ‘sửa mái nhà dột’, dùng sức cắn chân trước của Chimera, cái chân kia so với chân voi còn muốn to hơn gấp mấy lần. Căn bản không có dùng bao nhiêu sức lực, nhưng nó vẫn giả bộ giả vờ giả vịt cho biết bản thân cũng đang rất tích cực chiến đấu.
Nhạc Dương mặc dù bực bội, nhưng bây giờ chẳng hơi đâu đi quan tâm động thủ với nó, dồn toàn bộ tinh thần vào khống chế cái bóng Man Ngưu, tận lực để nàng né tránh một kích trí mạng dưới sự công kích của đầu Liệt Diễm sư, nếu không phải do hắn điều khiển, chỉ dựa vào cái bóng Man Ngưu đi liều mạng, đoán chừng không cần đến ba phút đồng hồ, sẽ bị đối phương cắn xé thành mấy khối thịt nát.
Tiểu Văn Lệ sau khi đóng băng đầu rồng thì không có tiến lên trợ chiến, mà nhắm mắt lại yên lặng ngưng tụ linh khí... Nhạc Dương đoán là nàng chuẩn bị triệu hoán ra bảo điển, hoặc là chuẩn bị xuất đại chiêu. Tận lực không dám làm việc gì ảnh hưởng đến nàng, để nàng tự do đắm chìm vào trong minh tưởng. Nói không chừng xà yêu tiểu la lỵ kia rất có thể sẽ cho mình một kinh hỷ vô hạn. Không biết kế tiếp nàng sẽ lại làm ra cái cử động gì đáng kinh ngạc đi?
Trong nội tâm Nhạc Dương đang rất cao hứng, không để ý tới nguy cơ bộc phát! So với Phong Lang còn nhanh hơn, với hồ ly còn muốn giảo hoạt hơn, một cái bóng đen thật dài vô thanh vô tức bơi gần, chờ đến khi Nhạc Dương giật mình phát hiện, thì bóng đen nọ đã nhanh-mạnh mẽ giống như chớp điện cuồng bạo hướng Tiểu Văn Lệ công kích.
"Thật gặp quỷ!" Nhạc Dương thập phần khẩn trương, theo bản năng giơ tay nghĩ muốn phát ra một đạo tiên thiên phá thể vô ảnh kiếm khí tới ngăn. Nhưng đã quên mất một điểm hiện tại hắn là không cách nào tụ mình công kích, không những không có thể kịp thời cứu viện, ngược lại lãng phí một cách vô ích thời cơ phản ứng tốt nhất.
Trong tình thế vạn phần nguy cấp, thì thân hình Hôi Thái Lang thình lình xuất hiện, không biết nó ở đâu vọt ra, liền lập tức ngăn ở trước mặt Tiểu Văn Lệ. Cái tên bình thường thích bắt nạt kẻ yếu, lại rất sợ chết, vậy mà lúc ngàn cân treo sợi tóc này lại phấn đấu quên mình đánh về phía cái bóng đen khổng lồ quỷ dị kia, còn chưa kịp há mồm hạ xuống cắn đối phương, thì đã bị đại khẩu đầy máu của bóng đen kia một ngụm nuốt vào bụng.
"Shit, Hôi Thái Lang tiêu rồi!" Nhạc Dương lúc này mới nhìn rõ, thì ra đây là một con cự xà...
Thì ra là Chimera ba đầu không chỉ có ba cái đầu, mà còn có một cái đuôi là một con cự xà! Con rắn này so với mấy con trăn rừng trên địa cầu mà Nhạc Dương thấy qua ti vi thì lớn hơn gấp mấy lần, cái nhỏ nhất là cổ rắn đoán chừng một nam tử trưởng thành cũng ôm không hết, bất quá, một Hôi Thái Lang căn bản không đủ cho nó nhét kẽ răng!
Nhạc Dương không cách nào tự thân động thủ, không thể làm gì khác hơn là ra lệnh cho cái bóng Man Ngưu vết thương chồng chất khắp người xông qua, hy vọng có thể ngăn cản hành động của quái xà. Nếu như bây giờ để Tiểu Văn Lệ đem quái xà chém đứt, có lẽ còn có thể đem Hôi Thái Lang vừa mới bị nuốt vào cứu trở lại.
Cái bóng Man Ngưu ầm ầm hướng tới gần, nhưng con cự xà này lại phản ứng cực nhanh, thân rắn co lại, lập tức đem nàng cuốn cuộn lại thật chặt, thẳng xiết lấy cái bóng Man Ngưu, khiến cho thân thể khanh khách rung động.
Đổi thành chiến thú bình thường, lực thắt mạnh như vậy, chỉ sợ đã sớm ‘đai’.
May là sinh mệnh của cái bóng Man Ngưu bây giờ chẳng qua là nửa thật thể, cho dù thân thể bị xiết đến biến dạng, xương khớp vỡ vụn, nàng cũng có thể không thèm quan tâm phát động công kích. Nhạc Dương nhìn thấy, miệng mũi cái bóng Man Ngưu tựa như thanh đồng Man Ngưu trước kia phát động công kích, phún dũng ra một đoàn ánh lửa, tiếp theo, trong ánh mắt hồng quang chợt lóe! …Xem ra, tử vong ngăng thị rốt cuộc cũng xuất hiện.
Cự xà đang không ngừng xiết chặt lấy cơ thể cái bóng Man Ngưu thì đột ngột thống khổ kêu ‘tê’ lên, cả người vô lực té lăn trên đất, khắp cả người càng không ngừng co quắp.
Nhạc Dương mở to hai mắt nhìn, trong nội tâm thực sự kinh ngạc, đây là có chuyện gì? Con rắn này vậy mà không có chết? Xem ra nó chẳng qua là nhận lấy tổn thương thật lớn, gần như tử vong, nhưng không có bị miểu sát tại chỗ! Chẳng lẽ, cường hãn chiến thú có thực lực cách xa nhau mấy cái cấp bậc, thì hoàn toàn có thể chống đỡ được tử vong ngưng thị? Hay là hoàng kim vương giả thú bản thân có thể chống đỡ năng lực của tử vong ngưng thị?
Phát hiện khiến Nhạc Dương kinh người hơn chính là, sau khi cái đuôi cự xà của Chimera bị thương nặng ngã xuống đất, trừ đầu rồng vẫn đang bị đóng băng ra, thì hai cái đầu khác hoàn toàn không có một chút phản ứng thống khổ nào, tựa hồ hoàn toàn không có bị ảnh hưởng. Cái đầu bạch dương kia vẫn bình tĩnh nhìn chăm chú vào Nhạc Dương, ánh mắt phi thường bình tĩnh, đến nổi khiến cho trong nội tâm Nhạc Dương mơ hồ cảm thấy bất an, có cái gì không đúng, đầu bạch dương này quá an tĩnh đi!
Mà lúc này đầu sư tử Liệt Diễm liền rít gào hướng cái bóng Man Ngư cắn xé.
Chẳng lẽ mỗi đầu của Chimera là một linh hồn hoàn toàn bất đồng, mỗi cái đầu có một linh hồn khác nhau?
Nhạc Dương nghĩ mãi không thông.
Lúc này, Tiểu Văn Lệ triệu hồi ra kim cương bảo điển, một trận kim quang chói mắt thoáng hiện.
Trong kim quang, một quái vật kinh khủng đầu tóc đầy rắn mình người đuôi rắn cầm trong tay ngân cung kim tiễn được triệu hồi ra, nó vừa xuất hiện, lập tức một mũi tên bắn trúng con mắt trái của đầu sư tử Liệt Diễm. Liệt Diễm sư tử bị đau, rít gào đứng lên, lập tức chuyển hướng bổ nhào công kích.
Quái vật tóc rắn kia liền đứng lên, lộ ra tóc rắn phía sau mặt... Đầu sư tử Liệt Diễm trong nháy mắt bị hóa đá, hoàn toàn biến thành một pho tượng đá màu đen, ngay cả kim tiễn cắm ở mắt trái cũng hóa đá.
"Medusa, wow, quá mạnh mẽ!" Nhạc Dương kích động thiếu điều có thể nhảy lên tận ba thước, thủ hộ chiến thú của Tiểu Văn Lệ có bốn người, một người trong đó chính là cái đầu Medusa này. Tiểu Văn Lệ chưa từng có triệu hoán qua, Nhạc Dương còn tưởng rằng nàng trước mắt linh khí chưa đầy, không cách nào triệu hoán, không nghĩ tới nàng có đầy đủ linh khí triệu hoán một cái. Bất quá vẻn vẹn là một Medusa, cũng đủ để kinh ngạc toàn trường ... Lúc trước mặc cho cái bóng Man Ngưu ra sức đánh cuồng ẩu đầu sư tử Liệt Diễm kia vẫn bình yên vô sự, nay Medusa vừa xuất hiện, liền bị hóa đá !
Medusa vừa hướng đầu bạch dương giương cung lắp tên, chuẩn bị phát ra mũi tên thứ hai, thì Tiểu Văn Lệ thế nhưng hừ nhẹ một tiếng, thân thể không thể chống đỡ lập tức ngã xuống đất.
Chờ Nhạc Dương vội vã đem nàng ôm lấy, thì Medusa kia còn chưa kịp bắn mũi tên thứ hai đã biến thành một đạo kim quang, trở về bên trong kim cương bảo điển... Tiểu Văn Lệ nay còn là ấu thể, triệu hoán ra chiến thú cường lực như Medusa, trước mắt dường như là quá miễn cưỡng !
Nhìn thấy bộ dáng khẩn trương của Nhạc Dương, Tiểu Văn Lệ mở ra cặp mắt to như biết nói, tuy không nói gì, nhưng khuôn mặt nhỏ nhắn lại lộ ra mỉm cười ngọt ngào.
Nàng từ trong ngực của hắn lách mình một cái, cực kỳ nhanh chóng đến chỗ cự xà đang nằm trên mặt đất, dùng song dao băng sương chém đứt thân rắn.
Cái bóng Man Ngưu ở trong bụng rắn tìm thật lâu, mới tìm được Hôi Thái Lang đang hấp hối, khắp cả người đều là dịch axít.
"Hoàn hảo, không có ngỏm, ta cũng biết ngươi là một con lang Tiểu Cường không có dễ dàng như vậy đứt hơi a!" Nhạc Dương nhìn thấy Hôi Thái Lang được cứu trở lại, mặt ngoài làm như không cần, nhưng trong nội tâm vẫn là phi thường kích động. Mặc dù Hôi Thái Lang rất đần, vừa thích bắt nạt kẻ yếu vừa rất sợ chết, nhưng nó rất nghe lời, đối với mình nói gì nghe nấy, tính tình không tồi, đạp nó thế nào cũng một bộ trung thành bộ dáng chó săn, làm một chiến thú không có khế ước, có thể làm được những thứ này, đã là phi thường không tồi rồi. Nếu như là chiến thú khác, ở dưới tình huống không có khế ước, nhìn thấy Chimera như vậy, chỉ sợ sớm đã trốn tránh, nhưng là Hôi Thái Lang còn có thể động thân ra, phấn đấu quên mình cứu Tiểu Văn Lệ, điều này làm cho Nhạc Dương đối với nó thay đổi rất nhiều.
"Mị, mị mị!" Đầu bạch dương bỗng nhiên kêu lên.
"... Không đúng, cẩn thận!" Nhạc Dương đối với đầu bạch dương có dự cảm không tốt lắm, vừa nhìn nó rốt cục có động tác, lập tức đem Tiểu Văn Lệ ôm lấy. Cái bóng Man Ngưu thân thể chi chít vết thương cũng đem Hôi Thái Lang đang hấp hối khiêng trên bả vai, theo sát ở phía sau Nhạc Dương.
Trong miệng đầu bạch dương phát ra một đạo bạch quang nhu hòa, phun ở trên mình con rắn bị cắt thành hai khúc. Dưới con mắt nhìn chăm chú của Nhạc Dương, cái đuôi rắn kia thế mà lại tái sinh, hơn nửa còn là sinh ra thành hai đầu. Bạch quang phát ra, đầu sư tử Liệt Diễm bị hóa đá cùng đầu rồng bị đóng băng, rối rít giải trừ hóa đá cùng đóng băng, những vết thương lúc trước bị Tiểu Văn Lệ cùng cái bóng Man Ngưu đả thương, cũng nhanh chóng khôi phục như lúc ban đầu.
Nhạc Dương thấy vậy thì cảm thấy vô lực, không có chơi người ta như vậy chứ! Thật vất vả đem đầu Chimera này đánh cho gần chết, không nghĩ tới nó xuất ra một đạo bạch quang liền hoàn toàn khôi phục, loại quái vật biến thái này, ai có thể đánh thắng a?
Đang lúc Nhạc Dương âm thầm mắng to thiên thần Thông Thiên tháp, công ty trò chơi biến thái vô lương này, chuẩn bị kháng nghị, chợt thấy Chimera ba đầu triển khai cự cánh che trời, một cái, tiếp xúc cuồng phong gào thét, trong nháy mắt bay lên trời, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi...
Trên nền đất, vẻn vẹn lưu lại một mảng đầu rắn lớn cùng một cái vật phẩm nho nhỏ màu vàng, cái kia chính là chiếc chuông vàng nhỏ giắt ở dưới cổ đầu bạch dương kia.
Này, đây là ý gì? Chẳng lẽ đây là sau khi đánh quái rơi xuống trang bị? Nhưng là BOSS cũng không có đánh chết a! Không có đánh chết BOSS cũng có phần thưởng? Cái chuông vàng này rốt cuộc là cái dạng bảo bối gì đi?
Cái bóng Man Ngưu vô cùng dũng mãnh, từ trên cao nhìn xuống đối với đầu sư liệt diễm triển khai tấn công, hai nắm đấm nặng nề giáng xuống đỉnh đầu, vai, đầu gối.
Nhạc Dương phân ra một luồng ý thức liên thông cùng nàng, lấy bản năng công kích của nàng làm trụ cột, lại để cho động tác của nàng càng thêm liền mạch, một vòng bão tố công kích, đánh cho đầu sư tử liệt diễm cơ hồ không nhận định được bắc nam. Điều đáng tiếc là nàng bây giờ không cách nào phối hợp với ý niệm của Nhạc Dương sử dụng chiến kỹ, lại không có cái bóng người khổng lồ gia trì lực lượng gấp trăm lần, nên lực sát thương có hạn.
Hơn nữa, mặc dù thực lực chân chính của nàng vượt xa thanh đồng cấp ba, nhưng nếu so sánh cùng thực lực của hoàng kim cấp sáu vương giả thú thì chính là đại chênh lệch. Dưới phản công của đầu sư liệt diễm thân thể của nàng bị thương nghiêm trọng.
Càng làm Nhạc Dương thêm đau đầu là cái bóng Man Ngưu căn bản không biết đau đớn, không biết né tránh, hoàn toàn là ngạnh kháng chiến đấu đến cùng. Rất nhanh, những vết thường khổng lồ do bị cắn trên thân thể nàng sâu đến độ thấy cả xương trắng.
Không có lấy một giọt máu chảy ra.
Lúc này, cái bóng Man Ngưu vẫn là nửa thật thể tánh mạng, nàng cùng chiến thú bình thường có chút bất đồng.
Chỉ cần năng lượng ảo ảnh không có hao hết, cho dù thân thể Man Ngưu hoàn toàn bị hủy diệt, nàng vẫn có thể chiến đấu mãi không thôi. Nhạc Dương cũng biết mất đi cái bóng người khổng lồ gia trì, thực lực nàng nhất định không đấu lại đầu sư liệt diễm, bất quá, nàng còn có một tuyệt chiêu khác! Chỉ cần ở trong lúc công kích gây ra ‘tử vong ngưng thị’, thì thế cuộc ắt có thể có nghịch chuyển.
Tử vong ngưng thị có lẽ có thể trực tiếp miểu sát đầu sư liệt diễm này!
"Hôi Thái Lang, ngươi tiểu quỷ nhát gan này, nếu như ngươi không muốn bữa ăn tối nay là chân lang sấy, thì liền lập tức đi cắn cái mông của con Chimera kia cho ta, dùng móng vuốt của ngươi thọc vào cúc hoa của nó!" Nhạc Dương vừa nhìn qua thấy Hôi Thái Lang căn bản một chút cũng không động, giận đến muốn bạo tạc, nó thật đúng là ở một bên vừa nhìn vừa xem a?
"A ô!" Hôi Thái Lang vừa thấy Nhạc Dương nổi giận, nhanh chóng nhào lên ‘sửa mái nhà dột’, dùng sức cắn chân trước của Chimera, cái chân kia so với chân voi còn muốn to hơn gấp mấy lần. Căn bản không có dùng bao nhiêu sức lực, nhưng nó vẫn giả bộ giả vờ giả vịt cho biết bản thân cũng đang rất tích cực chiến đấu.
Nhạc Dương mặc dù bực bội, nhưng bây giờ chẳng hơi đâu đi quan tâm động thủ với nó, dồn toàn bộ tinh thần vào khống chế cái bóng Man Ngưu, tận lực để nàng né tránh một kích trí mạng dưới sự công kích của đầu Liệt Diễm sư, nếu không phải do hắn điều khiển, chỉ dựa vào cái bóng Man Ngưu đi liều mạng, đoán chừng không cần đến ba phút đồng hồ, sẽ bị đối phương cắn xé thành mấy khối thịt nát.
Tiểu Văn Lệ sau khi đóng băng đầu rồng thì không có tiến lên trợ chiến, mà nhắm mắt lại yên lặng ngưng tụ linh khí... Nhạc Dương đoán là nàng chuẩn bị triệu hoán ra bảo điển, hoặc là chuẩn bị xuất đại chiêu. Tận lực không dám làm việc gì ảnh hưởng đến nàng, để nàng tự do đắm chìm vào trong minh tưởng. Nói không chừng xà yêu tiểu la lỵ kia rất có thể sẽ cho mình một kinh hỷ vô hạn. Không biết kế tiếp nàng sẽ lại làm ra cái cử động gì đáng kinh ngạc đi?
Trong nội tâm Nhạc Dương đang rất cao hứng, không để ý tới nguy cơ bộc phát! So với Phong Lang còn nhanh hơn, với hồ ly còn muốn giảo hoạt hơn, một cái bóng đen thật dài vô thanh vô tức bơi gần, chờ đến khi Nhạc Dương giật mình phát hiện, thì bóng đen nọ đã nhanh-mạnh mẽ giống như chớp điện cuồng bạo hướng Tiểu Văn Lệ công kích.
"Thật gặp quỷ!" Nhạc Dương thập phần khẩn trương, theo bản năng giơ tay nghĩ muốn phát ra một đạo tiên thiên phá thể vô ảnh kiếm khí tới ngăn. Nhưng đã quên mất một điểm hiện tại hắn là không cách nào tụ mình công kích, không những không có thể kịp thời cứu viện, ngược lại lãng phí một cách vô ích thời cơ phản ứng tốt nhất.
Trong tình thế vạn phần nguy cấp, thì thân hình Hôi Thái Lang thình lình xuất hiện, không biết nó ở đâu vọt ra, liền lập tức ngăn ở trước mặt Tiểu Văn Lệ. Cái tên bình thường thích bắt nạt kẻ yếu, lại rất sợ chết, vậy mà lúc ngàn cân treo sợi tóc này lại phấn đấu quên mình đánh về phía cái bóng đen khổng lồ quỷ dị kia, còn chưa kịp há mồm hạ xuống cắn đối phương, thì đã bị đại khẩu đầy máu của bóng đen kia một ngụm nuốt vào bụng.
"Shit, Hôi Thái Lang tiêu rồi!" Nhạc Dương lúc này mới nhìn rõ, thì ra đây là một con cự xà...
Thì ra là Chimera ba đầu không chỉ có ba cái đầu, mà còn có một cái đuôi là một con cự xà! Con rắn này so với mấy con trăn rừng trên địa cầu mà Nhạc Dương thấy qua ti vi thì lớn hơn gấp mấy lần, cái nhỏ nhất là cổ rắn đoán chừng một nam tử trưởng thành cũng ôm không hết, bất quá, một Hôi Thái Lang căn bản không đủ cho nó nhét kẽ răng!
Nhạc Dương không cách nào tự thân động thủ, không thể làm gì khác hơn là ra lệnh cho cái bóng Man Ngưu vết thương chồng chất khắp người xông qua, hy vọng có thể ngăn cản hành động của quái xà. Nếu như bây giờ để Tiểu Văn Lệ đem quái xà chém đứt, có lẽ còn có thể đem Hôi Thái Lang vừa mới bị nuốt vào cứu trở lại.
Cái bóng Man Ngưu ầm ầm hướng tới gần, nhưng con cự xà này lại phản ứng cực nhanh, thân rắn co lại, lập tức đem nàng cuốn cuộn lại thật chặt, thẳng xiết lấy cái bóng Man Ngưu, khiến cho thân thể khanh khách rung động.
Đổi thành chiến thú bình thường, lực thắt mạnh như vậy, chỉ sợ đã sớm ‘đai’.
May là sinh mệnh của cái bóng Man Ngưu bây giờ chẳng qua là nửa thật thể, cho dù thân thể bị xiết đến biến dạng, xương khớp vỡ vụn, nàng cũng có thể không thèm quan tâm phát động công kích. Nhạc Dương nhìn thấy, miệng mũi cái bóng Man Ngưu tựa như thanh đồng Man Ngưu trước kia phát động công kích, phún dũng ra một đoàn ánh lửa, tiếp theo, trong ánh mắt hồng quang chợt lóe! …Xem ra, tử vong ngăng thị rốt cuộc cũng xuất hiện.
Cự xà đang không ngừng xiết chặt lấy cơ thể cái bóng Man Ngưu thì đột ngột thống khổ kêu ‘tê’ lên, cả người vô lực té lăn trên đất, khắp cả người càng không ngừng co quắp.
Nhạc Dương mở to hai mắt nhìn, trong nội tâm thực sự kinh ngạc, đây là có chuyện gì? Con rắn này vậy mà không có chết? Xem ra nó chẳng qua là nhận lấy tổn thương thật lớn, gần như tử vong, nhưng không có bị miểu sát tại chỗ! Chẳng lẽ, cường hãn chiến thú có thực lực cách xa nhau mấy cái cấp bậc, thì hoàn toàn có thể chống đỡ được tử vong ngưng thị? Hay là hoàng kim vương giả thú bản thân có thể chống đỡ năng lực của tử vong ngưng thị?
Phát hiện khiến Nhạc Dương kinh người hơn chính là, sau khi cái đuôi cự xà của Chimera bị thương nặng ngã xuống đất, trừ đầu rồng vẫn đang bị đóng băng ra, thì hai cái đầu khác hoàn toàn không có một chút phản ứng thống khổ nào, tựa hồ hoàn toàn không có bị ảnh hưởng. Cái đầu bạch dương kia vẫn bình tĩnh nhìn chăm chú vào Nhạc Dương, ánh mắt phi thường bình tĩnh, đến nổi khiến cho trong nội tâm Nhạc Dương mơ hồ cảm thấy bất an, có cái gì không đúng, đầu bạch dương này quá an tĩnh đi!
Mà lúc này đầu sư tử Liệt Diễm liền rít gào hướng cái bóng Man Ngư cắn xé.
Chẳng lẽ mỗi đầu của Chimera là một linh hồn hoàn toàn bất đồng, mỗi cái đầu có một linh hồn khác nhau?
Nhạc Dương nghĩ mãi không thông.
Lúc này, Tiểu Văn Lệ triệu hồi ra kim cương bảo điển, một trận kim quang chói mắt thoáng hiện.
Trong kim quang, một quái vật kinh khủng đầu tóc đầy rắn mình người đuôi rắn cầm trong tay ngân cung kim tiễn được triệu hồi ra, nó vừa xuất hiện, lập tức một mũi tên bắn trúng con mắt trái của đầu sư tử Liệt Diễm. Liệt Diễm sư tử bị đau, rít gào đứng lên, lập tức chuyển hướng bổ nhào công kích.
Quái vật tóc rắn kia liền đứng lên, lộ ra tóc rắn phía sau mặt... Đầu sư tử Liệt Diễm trong nháy mắt bị hóa đá, hoàn toàn biến thành một pho tượng đá màu đen, ngay cả kim tiễn cắm ở mắt trái cũng hóa đá.
"Medusa, wow, quá mạnh mẽ!" Nhạc Dương kích động thiếu điều có thể nhảy lên tận ba thước, thủ hộ chiến thú của Tiểu Văn Lệ có bốn người, một người trong đó chính là cái đầu Medusa này. Tiểu Văn Lệ chưa từng có triệu hoán qua, Nhạc Dương còn tưởng rằng nàng trước mắt linh khí chưa đầy, không cách nào triệu hoán, không nghĩ tới nàng có đầy đủ linh khí triệu hoán một cái. Bất quá vẻn vẹn là một Medusa, cũng đủ để kinh ngạc toàn trường ... Lúc trước mặc cho cái bóng Man Ngưu ra sức đánh cuồng ẩu đầu sư tử Liệt Diễm kia vẫn bình yên vô sự, nay Medusa vừa xuất hiện, liền bị hóa đá !
Medusa vừa hướng đầu bạch dương giương cung lắp tên, chuẩn bị phát ra mũi tên thứ hai, thì Tiểu Văn Lệ thế nhưng hừ nhẹ một tiếng, thân thể không thể chống đỡ lập tức ngã xuống đất.
Chờ Nhạc Dương vội vã đem nàng ôm lấy, thì Medusa kia còn chưa kịp bắn mũi tên thứ hai đã biến thành một đạo kim quang, trở về bên trong kim cương bảo điển... Tiểu Văn Lệ nay còn là ấu thể, triệu hoán ra chiến thú cường lực như Medusa, trước mắt dường như là quá miễn cưỡng !
Nhìn thấy bộ dáng khẩn trương của Nhạc Dương, Tiểu Văn Lệ mở ra cặp mắt to như biết nói, tuy không nói gì, nhưng khuôn mặt nhỏ nhắn lại lộ ra mỉm cười ngọt ngào.
Nàng từ trong ngực của hắn lách mình một cái, cực kỳ nhanh chóng đến chỗ cự xà đang nằm trên mặt đất, dùng song dao băng sương chém đứt thân rắn.
Cái bóng Man Ngưu ở trong bụng rắn tìm thật lâu, mới tìm được Hôi Thái Lang đang hấp hối, khắp cả người đều là dịch axít.
"Hoàn hảo, không có ngỏm, ta cũng biết ngươi là một con lang Tiểu Cường không có dễ dàng như vậy đứt hơi a!" Nhạc Dương nhìn thấy Hôi Thái Lang được cứu trở lại, mặt ngoài làm như không cần, nhưng trong nội tâm vẫn là phi thường kích động. Mặc dù Hôi Thái Lang rất đần, vừa thích bắt nạt kẻ yếu vừa rất sợ chết, nhưng nó rất nghe lời, đối với mình nói gì nghe nấy, tính tình không tồi, đạp nó thế nào cũng một bộ trung thành bộ dáng chó săn, làm một chiến thú không có khế ước, có thể làm được những thứ này, đã là phi thường không tồi rồi. Nếu như là chiến thú khác, ở dưới tình huống không có khế ước, nhìn thấy Chimera như vậy, chỉ sợ sớm đã trốn tránh, nhưng là Hôi Thái Lang còn có thể động thân ra, phấn đấu quên mình cứu Tiểu Văn Lệ, điều này làm cho Nhạc Dương đối với nó thay đổi rất nhiều.
"Mị, mị mị!" Đầu bạch dương bỗng nhiên kêu lên.
"... Không đúng, cẩn thận!" Nhạc Dương đối với đầu bạch dương có dự cảm không tốt lắm, vừa nhìn nó rốt cục có động tác, lập tức đem Tiểu Văn Lệ ôm lấy. Cái bóng Man Ngưu thân thể chi chít vết thương cũng đem Hôi Thái Lang đang hấp hối khiêng trên bả vai, theo sát ở phía sau Nhạc Dương.
Trong miệng đầu bạch dương phát ra một đạo bạch quang nhu hòa, phun ở trên mình con rắn bị cắt thành hai khúc. Dưới con mắt nhìn chăm chú của Nhạc Dương, cái đuôi rắn kia thế mà lại tái sinh, hơn nửa còn là sinh ra thành hai đầu. Bạch quang phát ra, đầu sư tử Liệt Diễm bị hóa đá cùng đầu rồng bị đóng băng, rối rít giải trừ hóa đá cùng đóng băng, những vết thương lúc trước bị Tiểu Văn Lệ cùng cái bóng Man Ngưu đả thương, cũng nhanh chóng khôi phục như lúc ban đầu.
Nhạc Dương thấy vậy thì cảm thấy vô lực, không có chơi người ta như vậy chứ! Thật vất vả đem đầu Chimera này đánh cho gần chết, không nghĩ tới nó xuất ra một đạo bạch quang liền hoàn toàn khôi phục, loại quái vật biến thái này, ai có thể đánh thắng a?
Đang lúc Nhạc Dương âm thầm mắng to thiên thần Thông Thiên tháp, công ty trò chơi biến thái vô lương này, chuẩn bị kháng nghị, chợt thấy Chimera ba đầu triển khai cự cánh che trời, một cái, tiếp xúc cuồng phong gào thét, trong nháy mắt bay lên trời, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi...
Trên nền đất, vẻn vẹn lưu lại một mảng đầu rắn lớn cùng một cái vật phẩm nho nhỏ màu vàng, cái kia chính là chiếc chuông vàng nhỏ giắt ở dưới cổ đầu bạch dương kia.
Này, đây là ý gì? Chẳng lẽ đây là sau khi đánh quái rơi xuống trang bị? Nhưng là BOSS cũng không có đánh chết a! Không có đánh chết BOSS cũng có phần thưởng? Cái chuông vàng này rốt cuộc là cái dạng bảo bối gì đi?