Thấm thoát đã trải qua 9 năm. Lâm Kiến Hào cùng Phong Thiên Lam luôn định cư ở Mỹ bây giờ cũng phải trở lại Trung Quốc tham dự đầy tháng con trai thứ hai của Lâm Cẩn cùng Lưu Đình Đình.
Khi nghe được tin này, hai người cũng là vô cùng sửng sốt. Nghe nói, không lâu sau khi cả hai vừa rời khỏi, Lâm Cẩn cũng bay sang Mỹ góp vui, sau đó thì gặp được Lưu Đình Đình. Trời xui đất khiến, hai người bọn họ lại dính lại với nhau.
Nhưng như vậy cũng tốt, Đình Đình cùng Lâm Cẩn đều là người khiến người khác yêu quý, Phong Thiên Lam thật lòng chút phúc cho họ.
"Alo, mẹ xinh đẹp có phải không? Con là Nhạc Nhạc đây..."
Bắt máy điện thoại, đầu dây bên kia liền vang lên giọng nói của Nhạc Nhạc. Nhưng cô còn chưa trả lời, điện thoại liền bị Lâm Kiến Hào giật lấy. Trực tiếp đem đi tiêu hủy...
"Sau này nhất định phải chặn số thằng nghịch tử này mới được..."
Lời lầm bầm lầu bầu của Lâm Kiến Hào rơi vào tai Phong Thiên Lam khiến cô không nhịn được mà phì cười.
Ba năm trước, Nhạc Nhạc liền cuốn gối khỏi nhà, nói là có chí hướng làm minh tinh gì đấy. Khi đó, hai cha con họ đã cãi nhau đến suýt bay cả nóc nhà khiến cô đau đầu không thôi.
Nhưng bây giờ, thằng bé quả thật đã trở thành một nam thần nổi tiếng của làn giải trí, một cái nháy mắt cũng đủ khiến hàng ngàn người reo hò...
"Mami, con đói...."
Hai giọng nói đáng yêu từ trong phòng vang lên, Phong Thiên Lam chuẩn bị rời khỏi lòng ngực Lâm Kiến Hào thì liền bị anh ôm chặt lấy.
"Bà xã, anh cũng đói..."
Nói rồi, Lâm Kiến Hào khẽ vươn lưỡi liếm nhẹ vành tai Phong Thiên Lam.
"Papa không biết thẹn gì a..."
Nghe giọng nói Tiểu Miêu cùng Tiểu Thử vang lên từ cách vách. Trên trán Lâm Kiến Hào liền hiện ra vài vạch đen.
"Đóng cửa lập tức xuống nhà, nếu còn dám xem hoặc nghe lén, tối nay ôm gối ra ngoài đường ngủ..."
Lâm Kiến Hào vốn dĩ muốn Phong Thiên Lam sinh một đứa con gái... Thế nhưng, cô cùng lúc lại sinh ra hai cái tên tiểu qủy suốt ngày dành cô với anh kia a...
Khi nghe được tin này, hai người cũng là vô cùng sửng sốt. Nghe nói, không lâu sau khi cả hai vừa rời khỏi, Lâm Cẩn cũng bay sang Mỹ góp vui, sau đó thì gặp được Lưu Đình Đình. Trời xui đất khiến, hai người bọn họ lại dính lại với nhau.
Nhưng như vậy cũng tốt, Đình Đình cùng Lâm Cẩn đều là người khiến người khác yêu quý, Phong Thiên Lam thật lòng chút phúc cho họ.
"Alo, mẹ xinh đẹp có phải không? Con là Nhạc Nhạc đây..."
Bắt máy điện thoại, đầu dây bên kia liền vang lên giọng nói của Nhạc Nhạc. Nhưng cô còn chưa trả lời, điện thoại liền bị Lâm Kiến Hào giật lấy. Trực tiếp đem đi tiêu hủy...
"Sau này nhất định phải chặn số thằng nghịch tử này mới được..."
Lời lầm bầm lầu bầu của Lâm Kiến Hào rơi vào tai Phong Thiên Lam khiến cô không nhịn được mà phì cười.
Ba năm trước, Nhạc Nhạc liền cuốn gối khỏi nhà, nói là có chí hướng làm minh tinh gì đấy. Khi đó, hai cha con họ đã cãi nhau đến suýt bay cả nóc nhà khiến cô đau đầu không thôi.
Nhưng bây giờ, thằng bé quả thật đã trở thành một nam thần nổi tiếng của làn giải trí, một cái nháy mắt cũng đủ khiến hàng ngàn người reo hò...
"Mami, con đói...."
Hai giọng nói đáng yêu từ trong phòng vang lên, Phong Thiên Lam chuẩn bị rời khỏi lòng ngực Lâm Kiến Hào thì liền bị anh ôm chặt lấy.
"Bà xã, anh cũng đói..."
Nói rồi, Lâm Kiến Hào khẽ vươn lưỡi liếm nhẹ vành tai Phong Thiên Lam.
"Papa không biết thẹn gì a..."
Nghe giọng nói Tiểu Miêu cùng Tiểu Thử vang lên từ cách vách. Trên trán Lâm Kiến Hào liền hiện ra vài vạch đen.
"Đóng cửa lập tức xuống nhà, nếu còn dám xem hoặc nghe lén, tối nay ôm gối ra ngoài đường ngủ..."
Lâm Kiến Hào vốn dĩ muốn Phong Thiên Lam sinh một đứa con gái... Thế nhưng, cô cùng lúc lại sinh ra hai cái tên tiểu qủy suốt ngày dành cô với anh kia a...