Khăn trải giường trang bị lúc trước quả thật là do Lăng Cửu Vi và Hạ Tiểu Nam tranh thủ hai phút cuối, Lăng Cửu Vi ném ba cái khăn trải giường cuối cùng về phía Trình Lệ Phương, nhanh chóng chạy sang hướng khác, trong nháy mắt đã kéo ra một khoảng cách nhất định với Trình Lệ Phương.
Chém xong khăn trải giường cuối cùng, Trình Lệ Phương trong cơn giận dữ đuổi theo hướng Lăng Cửu Vi.....!Nếu Trình Lệ Phương đã chém nhiều khăn trải giường như vậy, còn có thể nhớ đến Hạ Tiểu Nam lén bỏ đi, thì thật đúng là người vô cùng bình tĩnh!
Có lẽ Trình Lệ Phương gần như đều cộng thêm điểm vào mệnh trung, còn dư cũng cộng thêm vào sức mạng, việc này khiến cho tốc độ đuổi người của hắn cũng không nhanh lắm, Lăng Cửu Vi tận dụng khoảng cách ban đầu, vẫn luôn duy trì việc hắn có thể nhìn thấy bóng dáng của cô nhưng lại không đuổi kịp tốc độ của cô......!Kế hoạch này vốn dĩ sẽ hoàn mỹ, nhưng Lăng Cửu Vi vẫn cần phải tránh phi đao đánh úp sau lưng.
Tỉ lệ ghi bàn của phi đao vốn đã cao, lúc cô quay đầu lại chém phi đao, Trình Lệ Phương lại có thể tới gần cô thêm một ít, khoảng cách hai người dần dần thu nhỏ lại.
"Cửu Vi tỷ tỷ, chị thật đúng là lùi một bước tiến ba bước.....!Tôi cũng không biết phải đuổi chị đến dãy nhà nào, bạn của chị nhân lúc này hoàn thành nhiệm vụ?" Đuổi theo một khoảng cách Trình Lệ Phương cuối cùng cũng bình tĩnh lại, suy nghĩ cẩn thận kế hoạch của Lăng Cửu Vi.
Hắn dứt khoát thả chậm bước chân, một bên đuổi một bên nói.
"Nếu không cậu đừng đuổi theo tôi nữa? Dù sao bạn của tôi cũng phải giao nhiệm vụ." Lăng Cửu Vi không dám thả chậm bước chân, cô phải luôn cảnh giác, tránh Trình Lệ Phương dùng những vật phẩm cô chưa thấy bao giờ để gài bẫy cô.
"Nhưng chị vẫn chưa thoát khỏi trò chơi a! Điều này chứng tỏ cậu ta vẫn chưa giao nhiệm vụ!" Trình Lệ Phương nhướng mày, trông cực kỳ vui vẻ, "Hơn nữa, tôi chưa từng gặp người mới nào thú vị như Cửu Vi tỷ tỷ, tôi quyết định sẽ không tiếp tục ở lại trò chơi người mới này, nếu lần này không bắt được chị.....!Tôi cũng sẽ tới tìm chị!"
"........." Vẫn là không nên......!Không giao ước, chúng ta không không giao ước!
Lăng Cửu Vi hơi nhíu mày khó chịu, cô bỗng nhiên cảm thấy chính mình giống như con mồi bị chó sói săn đuổi, ánh mắt hắn nóng bỏng chuyên chú, gần như đốt cháy cả lưng cô.....!Cô dường như chọc phải một một rắc rối lớn.
[Chúc mừng bạn đã hoàn thành nhiệm vụ phụ "Nghĩ cách giải cứu Lệ Na", khen thưởng điểm tích luỹ.]
Thông báo đột ngột từ hệ thống giống như âm thanh của tự nhiên, Lăng Cửu Vi đột nhiên dừng bước, xoay người chém hai cái phi đao.
Cô nhìn Trình Lệ Phương càng ngày càng gần, nở một nụ cười nhạt, gằn từng chữ nói: "Thoát, khỏi, trò, chơi!"
Sau đó, cô cảm giác trước mặt tối sầm lại......!
Mà ngay sau khi Trình Lệ Phương chạy tới, nhìn thấy Lăng Cửu Vi mỉm cười, tim bất ngờ đập nhanh hơn.
Nhắc mới nhớ, đó là lần đầu tiên Lăng Cửu Vi cười với hắn, cứ cho là vì thoát khỏi sự đuổi giết của hắn, nhưng trái tim hắn đã bình tĩnh hai mươi năm, lại đột nhiên nhảy lên kịch liệt.
Trình Lệ Phương chậm rãi đi đến chỗ Lăng Cửu Vi đã biến mất, có chút buồn bã mất mát nhặt lên phi đao bị cô chém rớt trên mặt đất......!Hắn che ngực lại, rất rõ ràng cảm giác được chính mình đang luân hãm.Trái ngược với Trình Lệ Phương, Lăng Cửu Vi đối với việc bản thân có thể sống sót sau phó bản dành cho người mới, từ sâu trong đáy lòng cảm thấy hạnh phúc.
Khi mở hai mắt ra lần nữa, cô đang đứng trong một căn phòng đơn, căn phòng này cũng có một phòng một khách, một phòng ngủ, một nhà vệ sinh, bày biện đơn giản, nhưng đầy đủ mọi thứ, đồ dùng sinh hoạt thiết yếu đều được sắp xếp rất gọn gàng.
[Hoan nghênh số đến "thành phố của trái đất", trò chơi phó bản dành cho người mới của bạn được đánh giá là B+, khen thưởng thêm điểm tích luỹ, tổng cộng điểm tích luỹ.]
Âm thanh phát ra, là từ bình hoa đặt trên bàn làm việc kia.
Mặc dù nó bị ngâm trong một chiếc bình hoa đầy nước, nhưng đoá hoa, là một đoá nhung tuyết trắng, nhung tuyết toả ra một thứ ánh sáng trắng mờ ảo, nhìn rất nhu hoà.
[Nhà thần học thời Trung cổ Augustine tin rằng thế giới thực nên được chia thành hai thành phố: "Một thành phố bao gồm những người sống theo thân thể tạo thành, thành phố kia bao gồm những người sống theo tinh thần tạo thành", đây cũng chính là "Thành phố của trái đất" và "Thành phố của thiên thần".]
Lăng Cửu Vi kéo ghế trước bàn làm việc ra, ngồi lên, chống cằm tiếp tục nghe.
[Vì điểm tích luỹ của bạn chưa đủ vạn điểm, không thể sống trong "thành phố của thiên thần", hãy nghỉ ngơi ngày, tích cực tham gia những màn tiếp theo của trò chơi sống lại!]
vạn điểm? Cô ở phó bản dành cho người mới đến kiệt sức, hơn nữa còn được cộng thêm điểm, cũng chỉ kiếm được điểm tích luỹ, xem ra con đường sống lại thực sự rất gian nan a.......!
[Số , bạn có câu hỏi gì không? Có bất cứ câu hỏi gì có thể hỏi tôi, trừ khi vượt quá quyền hạn hoặc một số câu hỏi đặc biệt sẽ không thể trả lời.]
"Tôi muốn hỏi làm thế nào mới có thể sống lại?" Lăng Cửu Vi trực tiếp hỏi ra vấn đề cô đang quan tâm nhất.
[Trước khi nỗ lực vào được "thành phố của thiên thần", người ở "thành phố của trái đất" không có tư cách có được câu trả lời.]
Tiểu nhung tuyết trắng lung lay nói, từ trong lời nó nói, Lăng Cửu Vi cảm thấy nó mang theo giọng điệu khinh thường, có chút làm người ta khó chịu, nhưng nó lại cố tình không quá xem thường người khác, cảm giác một quyền đánh vào bông mềm.
"Vậy thì.....!Tôi muốn tìm người, làm thế nào mới có thể nhanh chóng tìm được?" Lăng Cửu Vi nhớ tới cậu của mình Trương Hùng, nếu có thể tìm thấy sớm một chút, cô sẽ có thể cùng cậu tham gia "trò chơi sống lại".
[Nếu muốn tìm người có thể đăng thông báo tìm người trong khu vực nhiệm vụ cá nhân của khu trung tâm mua sắm, chỉ cần bạn có thể trả đủ phí thông tin phản hồi, như vậy, mọi người có thể tìm được người!]
Tóm lại cảm thấy lời nói của nhung tuyết trắng xen lẫn sự chế giễu, như thể đang cười nhạo cô là người mới, vốn dĩ không thể trả đủ phí cho các nhiệm vụ cá nhân.
"......." Lăng Cửu Vi hít sâu một hơi, kiềm chế nỗi xúc động muốn chém đứt đoá bạch tuyết trắng này.
Dù rất tức giận, nhưng cô vẫn giữ nụ cười: "Sau ngày, bắt buộc phải tham gia trò chơi sống lại sao?"
[Nếu không thì sao? Bạn có thể thử ở lại chỗ này ngày, hậu quả kỳ thật sự rất lớn!]
Nhung tuyết trắng nói chuyện càng ngày càng không khách khí, nó dường như còn ngại Lăng Cửu Vi hỏi quá nhiều, thúc giục cô nên ra ngoài một chút, đừng ở nhà mãi.
"Câu hỏi cuối cùng.......!Tôi có thể chém cô không?" Trên mặt Lăng Cửu Vi lướt qua một nụ cười ôn hoà, dao phay cô đã cầm sẵn trên tay, như thể giây tiếp theo sẽ chặt người nhung tuyết trắng.
[Ha hả, chém một cái mất điểm tích luỹ, hoan nghênh tới chém tôi.]
Giọng điệu của nhung tuyết trắng đạt đến cảnh giới cao thiếu đòn rồi, Lăng Cửu Vi không biết nhung tuyết trắng ở phòng những người khác có như vậy không, dù sao ở phòng của cô, cô cũng thật sự muốn chặt đứt.....!Nhưng thật không may, cô lại không thể xuống tay.
[Chạy nhanh ra cửa đi dạo đi! Tuổi còn trẻ, đừng ở nhà mãi, đi ra ngoài hỏi một chút, cái gì cũng sẽ biết.]
Nhung tuyết trắng dường như cuối cùng cũng lộ ra "bộ mặt thật" của nó, thân là người chỉ dẫn của số , nó đã rất lễ phép nói cho cô những điều cơ bản rồi, hỏi lại, nó cũng lười phải trả lời! Nó nói đến miệng khô lưỡi đắng rồi! Nước trong bình hoa còn chưa hết một phần mười, cô bị mù sao!
"......." Lăng Cửu Vi hơi nhướng mày, mở cửa phòng bước ra ngoài.....!Nếu cùng nhung tuyết trắng nói thêm lần nữa, cô sẽ điên mất! Cô quyết định buổi tối sẽ đem nhung tuyết trắng cùng bình hoa ném vào bồn cầu trong nhà vệ sinh!
Lăng Cửu Vi khẽ đóng cửa phòng lại, trên cửa có viết "", con số giống với số của cô.
Cô thoáng nhìn xuống hành lang......!Xem ra cô sống ở tầng rất cao! Nhìn lại số tầng được đánh dấu trên tường, phía trên chính là tầng "".
Chờ thang máy một lúc, Lăng Cửu Vi đi vào thang máy xuống tầng một.
Vừa bước ra khỏi cửa, đã thấy trên phố nhộn nhịp người qua lại.
"Thành phố của trái đất" này trông khá lớn, trên đường có một số người dùng những công cụ khác nhau để di chuyển thay đi bộ, chẳng hạn như kiếm bay, chổi, thảm ma thuật, hồ lô.
Ngoài ra dưới lầu gần đó còn có một số quán ăn, cửa hàng tiện lợi phục vụ cho dân chúng, chủ cửa hàng hầu như đều là NPC, nhân viên cửa hàng có một số người là người chơi trò chơi sống lại, toàn bộ tiền được chi trả ở "thành phố của trái đấy", chính là điểm tích luỹ kiếm được sau khi tham gia "trò chơi sống lại".
"Cô gái nhỏ, nhìn lạ mặt a! Mới tới sao?" Một ông chú trông có vẻ ngoài bốn mươi tuổi bước tới bắt chuyện, hắn mặc trang phục nhân viên bán hàng của siêu thị phía sau kia, trông giống như một người hàng xóm tốt bụng.
"Vâng, chú có thể nói cho cháu biết một chút về những việc cần chú ý ở đây không?" Lăng Cửu Vi mỉm cười gật đầu nói.
"Có thể có thể......!Nhưng mà, cô phải chuyển cho tôi điểm tích luỹ." Ông chú nhìn thấy Lăng Cửu Vi là người mới, nhìn cũng không có tham vọng gì, liền mở miệng muốn hơn điểm tích luỹ....!Bình thường, loại người mới đến trông có vẻ cứng rắn, hắn đều thu điểm tích luỹ, nhưng loại này vừa thấy chính là ngốc bạch ngọt, không thể nghi ngờ là một con "cừu béo bở" được đưa tới tận cửa.
" điểm tích luỹ?" Lăng Cửu Vi nhướng mày, ánh mắt nhìn cô gái phía sau hắn, "Vẫn là không nên làm phiền chú, cháu đi dạo đây."
"Ai ai ai, đừng đi đừng đi! điểm! điểm thế nào?" Ông chú lập tức sửa lại lời nói.
" điểm tích luỹ?" Lăng Cửu Vi cao giọng hỏi, khiến người xung quanh cũng chú ý tới "giao dịch" của bọn họ.
"Ai da, lão Vương a, đừng lừa gạt cô gái nhỏ nữa a!" Cô gái phía sau quả nhiên chú ý tới Lăng Cửu Vi, cô ấy kéo Lăng Cửu Vi lại, nhiệt tình nói: "Lại đây lại đây, chị nói cho em a! Chỉ cần điểm tích luỹ là được."
"......." Ông chú đỏ mặt, trong lòng mắng cô gái kia nhiều chuyện kia, xoay người lui vào trong siêu thị phía sau.
"Vậy làm phiền chị rồi." Lăng Cửu Vi cười tủm tỉm trả lời, "Xin hỏi làm thế nào để chuyển được điểm tích luỹ?"
"Chúng ta thêm bạn tốt là có thể chuyển." Cô gái dùng tay vuốt ve hình xăm, nhìn Lăng Cửu Vi hô câu "Bạn tốt", sau đó, Lăng Cửu Vi liền nhận được lời nhắc nhở của hệ thống——— [Bạn có muốn thêm bạn tốt với "số " không?]
Lăng Cửu Vi bấm xác nhận, trước mắt liền hiện ra một chức năng sửa đổi ghi chú.
Toàn bộ cấu trúc khung bạn tốt có chút giống giao diện xã hội, cô đoán, hẳn là cũng có thể gửi tin nhắn hoặc những thứ linh tinh.
Hình chiếu giao diện này ở trên mu bàn tay cô, chỉ có bản thân cô mới có thể nhìn thấy.
"Chị tên Lưu Phượng Mỹ, gọi chị Lưu tỷ là được rồi." Lưu Phượng Mỹ hào sảng vỗ ngực, giới thiệu bản thân.
"Được, Lưu tỷ, em tên Lăng Cửu Vi." Sau khi hai người thêm bạn tốt, trong danh sách bạn tốt của Lăng Cửu Vi tìm được Lưu Phượng Mỹ, phía dưới quả nhiên có lựa chọn chuyển tiền, cô nhanh chóng chuyển điểm tích luỹ cho Lưu Phượng Mỹ.
"Được rồi, chị đã nhận được!" Sau khi Lưu Phượng Mỹ kiểm tra và nhận, khi nói chuyện mặt mày hớn hở hơn hẳn: "Chị sẽ nói cho em nghe những việc người mới đến cần chú ý! Nhân tiện giới thiệu "thành phố của trái đất" này..