Đôi mắt lờ đờ nhìn xuống bộ đồ ngủ bên dưới, Đông Nghi không nhớ tối qua cô đã mặc nó.
“Uống chút trà gừng giải rượu đi!”-K đưa ly trà nóng cho Đông Nghi, cô lên tiếng giải thích thêm: “Đồ là do tôi thay.”
“Cảm ơn chị!”-Đông Nghi nhận lấy ly trà từ tay K, cô ngờ ngợ không nhớ rõ lắm chuyện đêm qua nữa.
K quay lưng đi, đầu cô hơi nghiêng lại buông lời cuối cùng trước khi rời khỏi phòng: “Sau này nếu cô không tự nguyện, tôi sẽ không để L đến gần cô đâu.”
Đôi mắt Đông Nghi ngây ngốc vẫn chưa kịp tiêu hóa được lời nói của K, nói như vậy chị ấy giúp cô là đang chống đối lại L rồi. Mà thôi kệ đi, cô đủ sức để “lôi kéo” K về làm việc cho mình mà, để coi sau này L còn dám ngạo mạn muốn ức hiếp Đông Nghi này nữa không >.