Bi đứng chờ Kyo trước cổng trường, khi chuông vừa reng báo hiệu giờ tan học thì Bi đã thấy thấp thoáng bóng Kyo từ đằng xa. Anh cũng thấy thằng cháu của mình đang lững thững đi bên cạnh Kyo. Anh vẫy tay gọi.
"Jeff àh!"
Nhận ra ông chú lười biếng của mình Jeff vội chạy lại. Bi đưa tay ra nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Jeff "Sao đây, hôm nay có ngoan hay kô?"
Jeff gật đầu lia lịa "Ngày nào mà cháu kô ngoan chứ? Kô tin chú cứ hỏi cô giáo đi."
Kyo bước tới nghe nhắc tới tên mình thì hỏi lại "Chuyện gì đây?"
"Àh kô, chỉ là đang điều tra coi bữa nay thằng cháu nghịch ngợm của anh có ngoan hay kô thôi?"
Kyo àh lên 1 tiếng "Yên tâm đi, cho dù là học sinh quậy tới cỡ nào mà gặp em thì cũng đều phải hiền xuống."
Bi cười lớn, anh nhìn sang Jeff "Nè, ba má của cháu đã về rồi, bây giờ chú chở cháu về nhà trước. Kyo àh, hôm wa em đi ăn tối kô được hay là hẹn lại tối nay đi nha, có được kô?"
Hôm qua cô đã viện cớ bận rồi kô lẽ hôm nay lại giở chiêu cũ ra hay sao, hơn nữa tuy là bạn bè từ nhỏ nhưng từ lúc gặp lại tới giờ 2 ngừi cũng ít có dịp trò chuyện tìm hiểu về gia đình đối phương, nên cô lập tức ưng thuận.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
"Ba àh, con đã nói là kô thành hôn đâu, ba đừng có ép con." Joe bực tức cãi lại với ông Trần- ba cô.
"Ngừi ta đã tới cầu hôn con mấy lần rồi, sao lần nào con cũng từ chối hết vậy. Hơn nữa con đã lớn, đã tới tuổi lấy chồng, kô lẽ cứ muốn ở như vầy suốt đời hay sao?"
Joe gân cổ cãi lại "Nhưng con kô yêu ngừi đó, làm sao có thể thành hôn được. Con chỉ lấy ngừi mà con yêu thôi. Con kô muốn đi theo vết xe đổ của ba má."
Nghe nhắc tới má của cô, ông Trần kô kiềm được cơn giận, ông đưa tay lên tát cho Joe 1 bạt tai như trời giáng. Quá bàng hoàng trước thái độ của ông, Joe cảm thấy tự ái bị tổn thương, nên ôm mặt chạy ra ngoài. Joe là 1 cô gái cứng đầu những gì cô kô thích thì cho dù có ép cô tới đâu đi nữa thì cô cũng sẽ kô bao giờ làm theo. Nhưng nếu chuyện gì cô đã quyết định rồi thì cũng kô ai có thể thay đổi đuợc. Lần này ông Trịnh ép cô phải lấy 1 ngừi cô kô thương làm sao cô có thể chấp nhận được. Vì từ nhỏ ba má của cô đã li dị, má của cô đã chạy theo tiếng gọi của tình yêu, để cô ở lại với ông Trần. Nguyên nhân của sự đổ vỡ này cũng bởi vì lúc trước ba má cô thành hôn là do 2 bên gia đình gượng ép, sau đó khi sống chung mới phát hiện là cả 2 kô hợp nhau, thế là sau đó má của cô đã yêu 1 ngừi đàn ông khác, và ba cô đã đồng ý li dị vì có níu kéo thêm 1 cuộc tình đã gãy cũng kô có ích lợi gì. Chính vì lí do đó mà Joe đã tự hứa với lòng cô chỉ đám cưới với ngừi mà cô thật sự yêu thương mà thôi. Đối với cô hôn nhân nhất định phải được xây dựng trên tình yêu chứ kô phải gả ép.
Joe lái xe tới quán bar, hôm nay cô muốn uống cho thật say để quên hết mọi đau khổ, phiền muộn trong cuộc sống.
Bi đứng chờ Kyo trước cổng trường, khi chuông vừa reng báo hiệu giờ tan học thì Bi đã thấy thấp thoáng bóng Kyo từ đằng xa. Anh cũng thấy thằng cháu của mình đang lững thững đi bên cạnh Kyo. Anh vẫy tay gọi.
"Jeff àh!"
Nhận ra ông chú lười biếng của mình Jeff vội chạy lại. Bi đưa tay ra nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Jeff "Sao đây, hôm nay có ngoan hay kô?"
Jeff gật đầu lia lịa "Ngày nào mà cháu kô ngoan chứ? Kô tin chú cứ hỏi cô giáo đi."
Kyo bước tới nghe nhắc tới tên mình thì hỏi lại "Chuyện gì đây?"
"Àh kô, chỉ là đang điều tra coi bữa nay thằng cháu nghịch ngợm của anh có ngoan hay kô thôi?"
Kyo àh lên tiếng "Yên tâm đi, cho dù là học sinh quậy tới cỡ nào mà gặp em thì cũng đều phải hiền xuống."
Bi cười lớn, anh nhìn sang Jeff "Nè, ba má của cháu đã về rồi, bây giờ chú chở cháu về nhà trước. Kyo àh, hôm wa em đi ăn tối kô được hay là hẹn lại tối nay đi nha, có được kô?"
Hôm qua cô đã viện cớ bận rồi kô lẽ hôm nay lại giở chiêu cũ ra hay sao, hơn nữa tuy là bạn bè từ nhỏ nhưng từ lúc gặp lại tới giờ ngừi cũng ít có dịp trò chuyện tìm hiểu về gia đình đối phương, nên cô lập tức ưng thuận.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
"Ba àh, con đã nói là kô thành hôn đâu, ba đừng có ép con." Joe bực tức cãi lại với ông Trần- ba cô.
"Ngừi ta đã tới cầu hôn con mấy lần rồi, sao lần nào con cũng từ chối hết vậy. Hơn nữa con đã lớn, đã tới tuổi lấy chồng, kô lẽ cứ muốn ở như vầy suốt đời hay sao?"
Joe gân cổ cãi lại "Nhưng con kô yêu ngừi đó, làm sao có thể thành hôn được. Con chỉ lấy ngừi mà con yêu thôi. Con kô muốn đi theo vết xe đổ của ba má."
Nghe nhắc tới má của cô, ông Trần kô kiềm được cơn giận, ông đưa tay lên tát cho Joe bạt tai như trời giáng. Quá bàng hoàng trước thái độ của ông, Joe cảm thấy tự ái bị tổn thương, nên ôm mặt chạy ra ngoài. Joe là cô gái cứng đầu những gì cô kô thích thì cho dù có ép cô tới đâu đi nữa thì cô cũng sẽ kô bao giờ làm theo. Nhưng nếu chuyện gì cô đã quyết định rồi thì cũng kô ai có thể thay đổi đuợc. Lần này ông Trịnh ép cô phải lấy ngừi cô kô thương làm sao cô có thể chấp nhận được. Vì từ nhỏ ba má của cô đã li dị, má của cô đã chạy theo tiếng gọi của tình yêu, để cô ở lại với ông Trần. Nguyên nhân của sự đổ vỡ này cũng bởi vì lúc trước ba má cô thành hôn là do bên gia đình gượng ép, sau đó khi sống chung mới phát hiện là cả kô hợp nhau, thế là sau đó má của cô đã yêu ngừi đàn ông khác, và ba cô đã đồng ý li dị vì có níu kéo thêm cuộc tình đã gãy cũng kô có ích lợi gì. Chính vì lí do đó mà Joe đã tự hứa với lòng cô chỉ đám cưới với ngừi mà cô thật sự yêu thương mà thôi. Đối với cô hôn nhân nhất định phải được xây dựng trên tình yêu chứ kô phải gả ép.
Joe lái xe tới quán bar, hôm nay cô muốn uống cho thật say để quên hết mọi đau khổ, phiền muộn trong cuộc sống.