"Chị đã đi qua Canada nhiều lần để kiếm Bi mà vẫn kô có tin tức gì, vậy mà chị vẫn chưa nản lòng àh?" Ariel hỏi Kyo khi 2 ngừi ngồi tâm sự với nhau tại nhà của Ariel.
"Nếu kiếm kô đuợc thì tôi cũng sẽ típ tục chờ đợi, cho dù phải đợi tới mùa xuân cạn, mùa hè tới hay là mùa thu nhuộm lá vàng đi chăng nữa tôi cũng sẽ đợi ảnh." Kyo trả lời với 1 niềm tin yêu dành cho Bi kô gì có thể thay đổi đuợc. Trong lúc Ariel đang ru Jack ngủ thì Kyo cầm 1 tờ báo ở trên bàn lên đọc, 1 hàng chữ to nổi bật đập vào mắt cô.
"Con gái chủ tịch tập đoàn A & D sẽ kết hôn với ngừi thiết kế thời trang nổi tiếng tại Đài Loan."
Phía sau hàng chữ là tấm hình Bi đang ôm eo Allie 1 cách thân mật khiến Kyo bàng hoàng, cô lắc đầu cho tỉnh táo rồi đọc lại bài báo đó 1 lần nữa "Rõ ràng là mình kô đọc lầm mà, tại sao lại như vậy?"
Dứt lời cô cầm theo tờ báo chạy như bay ra ngoài, Ariel gọi với theo "Kyo àh, chị đi đâu đó?"
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Kyo lái xe thẳng tới công ty A & D, cô biết Allie và Bi đã về tới Đài Loan,lần này bất cứ giá nào cũng phải hỏi cho ra lẽ.
"Xin lỗi tôi muốn gặp..."
Chưa kịp nói hết câu thì 1 giọng nói vang lên "Chiều nay tôi còn có buổi hẹn nào nữa hay kô?"
Kyo từ từ xoay mình về hướng vừa phát ra giọng nói ấm áp đó, giọng nói mà đã làm cô trăn trở thao thức từng đêm để nhớ nhung.
"Bi? Thật là anh?"
Bi cũng đã nhận ra ngừi đứng trước mặt là Kyo. Nói sao cho hết nỗi lòng nhớ thương dai dẳng của 2 kẻ yêu nhau nhưng bị ngăn cách 2 miền đất nuớc.
"Là anh đây, kô ngờ chúng ta gặp lại nhau trong tình cảnh này."
"Đã 1 năm rồi, anh có biết em nhớ anh tới mức độ nào hay kô? Vậy mà anh lại nhẫn tâm kô liên lạc cho em biết để cho em giống như 1 con khờ cứ ra vào thơ thẩn, nếu kô phải đọc đuợc bài báo này thì em cũng kô biết là anh đã trở về DL và hơn nữa lại sắp... đám cuới với ngừi khác." Có cái gì nghèn nghẹn ở cổ khiến Kyo kô nói đuợc nên lời, ngừi đàn ông mà cô nhớ thương chờ đợi bây giờ đã kô còn giống như ngày xưa nữa.
Bi quay mặt đi chỗ khác, tránh cái nhìn đau đớn của Kyo.
"Anh có lỗi với em, anh đã kô còn xứng đáng với tình yêu của em nữa, chúng ta.... chia tay đi."
Lúc nào Kyo cũng mơ tưởng ngày mà cô và Bi gặp lại cô sẽ được nghe những lời nói yêu thương từ miệng anh vậy mà bây giờ sự thật trái ngược lại, anh đã nói chia tay với cô.
"Chị đã đi qua Canada nhiều lần để kiếm Bi mà vẫn kô có tin tức gì, vậy mà chị vẫn chưa nản lòng àh?" Ariel hỏi Kyo khi ngừi ngồi tâm sự với nhau tại nhà của Ariel.
"Nếu kiếm kô đuợc thì tôi cũng sẽ típ tục chờ đợi, cho dù phải đợi tới mùa xuân cạn, mùa hè tới hay là mùa thu nhuộm lá vàng đi chăng nữa tôi cũng sẽ đợi ảnh." Kyo trả lời với niềm tin yêu dành cho Bi kô gì có thể thay đổi đuợc. Trong lúc Ariel đang ru Jack ngủ thì Kyo cầm tờ báo ở trên bàn lên đọc, hàng chữ to nổi bật đập vào mắt cô.
"Con gái chủ tịch tập đoàn A & D sẽ kết hôn với ngừi thiết kế thời trang nổi tiếng tại Đài Loan."
Phía sau hàng chữ là tấm hình Bi đang ôm eo Allie cách thân mật khiến Kyo bàng hoàng, cô lắc đầu cho tỉnh táo rồi đọc lại bài báo đó lần nữa "Rõ ràng là mình kô đọc lầm mà, tại sao lại như vậy?"
Dứt lời cô cầm theo tờ báo chạy như bay ra ngoài, Ariel gọi với theo "Kyo àh, chị đi đâu đó?"
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Kyo lái xe thẳng tới công ty A & D, cô biết Allie và Bi đã về tới Đài Loan,lần này bất cứ giá nào cũng phải hỏi cho ra lẽ.
"Xin lỗi tôi muốn gặp..."
Chưa kịp nói hết câu thì giọng nói vang lên "Chiều nay tôi còn có buổi hẹn nào nữa hay kô?"
Kyo từ từ xoay mình về hướng vừa phát ra giọng nói ấm áp đó, giọng nói mà đã làm cô trăn trở thao thức từng đêm để nhớ nhung.
"Bi? Thật là anh?"
Bi cũng đã nhận ra ngừi đứng trước mặt là Kyo. Nói sao cho hết nỗi lòng nhớ thương dai dẳng của kẻ yêu nhau nhưng bị ngăn cách miền đất nuớc.
"Là anh đây, kô ngờ chúng ta gặp lại nhau trong tình cảnh này."
"Đã năm rồi, anh có biết em nhớ anh tới mức độ nào hay kô? Vậy mà anh lại nhẫn tâm kô liên lạc cho em biết để cho em giống như con khờ cứ ra vào thơ thẩn, nếu kô phải đọc đuợc bài báo này thì em cũng kô biết là anh đã trở về DL và hơn nữa lại sắp... đám cuới với ngừi khác." Có cái gì nghèn nghẹn ở cổ khiến Kyo kô nói đuợc nên lời, ngừi đàn ông mà cô nhớ thương chờ đợi bây giờ đã kô còn giống như ngày xưa nữa.
Bi quay mặt đi chỗ khác, tránh cái nhìn đau đớn của Kyo.
"Anh có lỗi với em, anh đã kô còn xứng đáng với tình yêu của em nữa, chúng ta.... chia tay đi."
Lúc nào Kyo cũng mơ tưởng ngày mà cô và Bi gặp lại cô sẽ được nghe những lời nói yêu thương từ miệng anh vậy mà bây giờ sự thật trái ngược lại, anh đã nói chia tay với cô.