Chương
“Chỉ là trước đó, tôi phải nhắc mấy người một câu, người vừa đánh mấy người chính là thủ lĩnh đám sứ thần của Vua Đông Hải – Lãnh Tu”.
Rầm!
Nghe thấy hai chữ Lãnh Tu này, mấy vệ sĩ và tên thương nhân bất động sản bỗng mất hết can đảm.
Ngày thường Lãnh Tu hay ru rú trong nhà, rất khiêm tốn nên rất ít người từng gặp anh ta.
Nhưng hai tiếng Lãnh Tu này ở Đông Hải tựa như sấm rền bên tai.
“Lãnh Tu, nhiều năm không gặp, sao đột nhiên anh lại có hứng thú với phụ nữ vậy? Tôi còn tưởng rằng anh là một tên đầu gỗ cơ”.
Thỏ Vương cười nói với Lãnh Tu.
Hai người đều là chiến tướng nòng cốt dưới trướng những nhân vật có sức ảnh hưởng lớn ở Đông Hải, bọn họ từng giao đấu vài trận nên cũng nhận ra đối phương.
“Cô đừng quan tâm!”
Lãnh Tu vươn cổ, nói những lời cậu Diệp vừa dạy, nghiêm túc thuật lại với Thỏ Vương: “Tôi muốn đưa cô đi thuê phòng, sáu trăm tệ, là loại quan hệ qua đêm đấy”.
Hả?
Đám người trong quán bar bỗng xuýt xoa.
Nếu như nói vừa nãy nghe thấy hai chữ Lãnh Tu khiến bọn họ cảm thấy kinh ngạc, thì khi Lãnh Tu nói xong câu này, mọi người đều cảm thấy sống lưng ớn lạnh.
Một vài người phản ứng nhanh, lúc này đã bắt đầu bỏ chạy tán loạn.
Bởi vì bọn họ biết rằng, kế tiếp nơi này sẽ xảy ra chuyện gì.
Đợi lát nữa gã đầu to ở trên tầng ra oai thì những con cá trong chậu nước này sẽ không thể chạy thoát dù chỉ một con!
Nhưng vẻ mặt của Thỏ Vương lại không hề có biểu cảm giận dữ nào như cũ, ngược lại rất có hứng thú nhìn Lãnh Tu: “Anh là người thứ hai trên thế giới này tỏ tình với tôi, tôi rất tán thưởng dũng khí của anh, có lẽ có thể suy xét một chút”.
“Chỉ là nhắc anh trước, anh phải còn sống thì chúng ta mới từ từ nói chuyện tiếp được”.
Rầm!
Khi nói chuyện, cửa thang máy đột nhiên vang lên tiếng sấm sét.
“Muốn chết hả?”
Cùng với tiếng quát lớn, một người đàn ông cơ bắp đầy mình, vóc dáng cường tráng và vẻ mặt hung dữ nhảy từ tầng hai xuống, lúc chạm đất còn làm nứt cả sàn nhà!
“Lão Hổ, đừng kích động”.
Thỏ Vương khác với bình thường còn nói giúp Lãnh Tu.
Nhưng Hổ Vương đâu còn nghe lọt tai, hắn luôn yêu thương Thỏ Vương, sao có thể tha thứ cho gã đàn ông nói những lời như thế với người con gái mình yêu nhất chứ?
Lần trước có khách hàng uống quá chén, lễ phép bảo nhân viên phục vụ tặng một bó hoa bách hợp cho Thỏ Vương.
Hành động này vốn dĩ hết sức bình thường, nhưng kết quả người đó lại bị Hổ Vương tát mạnh đến mức não văng tung tóe!
“Cướp người phụ nữ của tao, tao phải xé xác mày ra!”