Chương
“Không ngờ người đàn ông đó lại là em trai của một trong hai tên xã hội đen này nên đã trả thù tôi”.
“Qua điều tra của bộ phận kỹ thuật của chúng tôi, mặc dù hai tên xã hội đen này nhận được lệnh bắt cóc cô Hạ, nhưng xét theo quỹ đạo của chúng, chúng hoàn toàn không có ý định thực hiện nhiệm vụ này”.
“Trước khi anh xuất hiện, tôi đã nghe bọn chúng nói chuyện trên xe. Có lẽ là sau khi tìm được tôi trả thù, hai người bọn chúng sẽ lén chuyển mang tiền vượt biên, ra nước ngoài sống cuộc sống hạnh phúc”.
“Từ thông tin này có thể phán đoán được ý đồ của bọn chúng. Hai người đều suy nghĩ thấu đáo, biết tình hình hiện tại bấp bênh nên không muốn gây thêm phiền phức”.
“Theo phân tích, khi nhận được lệnh bắt cóc cô Hạ, bọn họ vốn định từ chối”.
“Họ định trả đũa tôi rồi sau đó cao chạy xa bay, nhưng lại tình cờ phát hiện ra cô Hạ cũng ở Giang Bắc nên đã nhận đơn cùng đặt cọc. Vì đã chuẩn bị sẵn sàng nên chúng cũng không quan tâm đến danh tiếng cùng chữ tín”.
Diệp Vĩnh Khang nhẹ nhàng gật đầu sau khi nghe xong, đồng ý với suy luận của Lý Thanh Từ.
“Tôi có thể mang theo chiếc điện thoại này không?”
Diệp Vĩnh Khang hỏi, không cần biết hai tên xã hội đen này có thành công hay không, chỉ cần còn một ngày chưa tìm ra chủ thuê, thì vẫn còn nguy cơ tiềm ẩn đối với Hạ Huyền Trúc và Diệp Tiểu Trân.
“Xin lỗi, đây là tang vật rất quan trọng, tôi không thể để cho anh mang đi”.
Lý Thanh Từ nói: “Tuy nhiên, với tư cách là người thân của người liên quan, tôi có thể cung cấp cho anh tất cả thông tin về tin này, bao gồm cả số điện thoại ảo kia. Đây là phạm vi quyền hạn tối đa của tôi”.
“Thế là đủ rồi”.
Diệp Vĩnh Khang gật đầu.
Trên đường về, Diệp Vĩnh Khang đã gửi thông tin này cho Thiên Ảnh, để cô ấy có thể tìm hiểu sự việc nhanh nhất có thể.
Vài phút sau, Thiên Ảnh nhanh chóng trả lời: “Điện Chủ, đây là số ảo do máy chủ ảo tạo ra, máy chủ ảo đó đã bị hỏng và không thể định vị được”.
“Cách duy nhất là giải mã chuỗi số ảo này, tuy nhiên việc này cần cả một quá trình. Thời gian cụ thể khó nói nhưng chắc chắn sẽ không ngắn đâu”.
Diệp Vĩnh Khang gật đầu: “Ừ, chuyện này làm gấp lên chút. Nếu có manh mối gì thì báo cho tôi càng sớm càng tốt”.
“Vâng tôi hiểu!”
Sau khi cúp điện thoại, Diệp Vĩnh Khang gửi một tin nhắn khác cho Tần Đại Dạ và Thiên Diệp Nhi, yêu cầu họ chú tâm hơn một chút, nhất định không được có sai sót.
Sự việc này cũng không làm Diệp Vĩnh Khang lo lắng quá, dựa vào thân phận và thực lực của hai tên xã hội đen đã bị anh giết chết, chủ thuê chắc chắn không phải người của thế giới ngầm, nếu không sẽ không bao giờ thuê người kém cỏi như vậy đi làm chuyện này.
Đám vớ vẩn giống như hai tên đó sẽ không thể gây ra bất kỳ mối đe dọa nào cho Thiên Diệp Nhi và Tần Đại Dạ.
Vật vã nửa ngày, lúc về nhà đã là giữa trưa.
“Bố!”
Vừa mở cửa, Diệp Tiểu Trân đã giang hai tay lao về phía Diệp Vĩnh Khang như một quả cầu lửa nhỏ.
“Ngoan, sao nay con lại không đến nhà trẻ”.
Diệp Vĩnh Khang ôm bỗng Diệp Tiểu Trân lên cao, trong mắt tràn đầy cưng chiều.