Chương
Diệp Vĩnh Khang trả lời: “Tôi là người của phía bên khu sản nghiệp, đặc biệt tới đây để đón Lưu Tử Phong”.
Người phụ nữ tóc gợn sóng ngây ra, sau đó liếc nhìn chiếc xe POLO nhỏ vài giây, sắc mặt lập tức tối sầm lại.
Trong lúc Diệp Vĩnh Khang đang suy nghĩ xem mình có nói lời nào chọc giận người phụ nữ điên đó không, người phụ nữ tóc gợn sóng đột nhiên phẫn nộ nói: “Các người là có ý gì, nếu như không có thành ý như vậy thì chúng ta không nên hợp tác nữa!”
Diệp Vĩnh Khang mơ mơ hồ hồ, hoàn toàn không hiểu lại chọc phải chỗ nào của người phụ nữ điên này rồi.
“Xin hỏi tôi nói sai chỗ nào rồi sao?”
Diệp Vĩnh Khang nghi hoặc hỏi.
Nếu như không phải muốn gây phiền phức cho Hạ Huyền Trúc, người phụ nữ điên trước mặt này e rằng đã gãy cả hàm răng rồi.
“Anh hỏi tôi à?”
Người phụ nữ tóc gợn sóng chỉ tay vào chiếc POLO nhỏ, nói một cách giận dữ: “Anh định bảo chúng tôi ngồi trên chiếc xe này à?”
“Các người có phải cố ý không đấy, nếu không muốn hợp tác thì cứ nói thẳng, đây rõ ràng là nhục mạ người khác một cách trắng trợn mà!”
Diệp Vĩnh Khang hoàn toàn bị người phụ nữ điên này làm cho mơ hồ.
Trong lòng không tránh khỏi có chút tức giận, không khỏi nhíu mày nói: “Ngồi chiếc xe này và nhục mạ người khác có liên quan gì đến nhau sao?”
“Hay là mông của các người được dát vàng rồi, ngồi chiếc xe này của tôi sợ rơi mất à?”
Người phụ nữ tóc gợn sóng đột nhiên im bặt.
Không phải vì câu nói này của Diệp Vĩnh Khang chặn họng cô ta, chỉ là cô ta cảm thấy não của mình không load kịp.
Là người quản lý của ngôi sao nổi tiếng hàng đầu Lưu Tử Phong, trong giới thì không cần phải nói nữa, ai gặp cô ta cũng phải kính cẩn gọi một tiếng chị Phan?
Cho dù là ngoài giới, những người giàu có và quyền lực gặp cô ta cũng đều phải cung kính như gặp Vương Mẫu nương nương sao?
Lưu Tử Phong đồng nghĩa với lưu lượng, và ở thời đại này, lưu lượng chính là bá vương tuyệt đối, lưu lượng chính là quyền lên tiếng!
Có thể lập tức vực dậy một công ty sắp phá sản, cũng có thể sử dụng bạo lực dư luận trên mạng và số lượng fans khổng lồ để khiến một công ty trở thành một con chuột chạy ngoài đường bị người ta hò hét đánh đập!
Nói tóm lại, ai nắm giữ lưu lượng trong tay thì người đó có thể đổi trắng thay đen, có thể đổi đen thành trắng!
Tuy nhiên giờ phút này lại bị một thằng nhãi ranh lái con xe POLO quèn này sỉ nhục?
“Đồ chó mà, lập tức quỳ xuống cho tôi, quỳ xuống, quỳ xuống!”
Sau một thời gian ngắn im lặng, Phan Vân Thiến giống như lên cơn dại, giận dữ gầm lên, muốn áp chế Diệp Vĩnh Khang.
Diệp Vĩnh Khang đã nhịn hết lần này đến lần khác, đang định cho người phụ nữ điên này một bài học, đột nhiên bên cạnh có tiếng động cơ gầm rú.