Chương
“Trời đụ, đúng là cô Nasha thật!”
“Á á á á á á! Nasha, có phải tôi đang nằm mơ không!”
“Trời ơi, thật sự là Nasha, thật sự là Nasha, tôi gặp được Nasha rồi!”
Toàn bộ sân vận động hàng trăm nghìn người bị nước sôi sùng sục, biểu hiện của mọi người đều rất cuồng nhiệt, điên cuồng hét lớn, vỗ tay ầm ầm.
Đối với họ mà nói, ngôi sao đẳng cấp quốc tế nhu Nasha gần như là sự tồn tại của một vị thần.
Mà hôm nay họ đã có thể tận mắt nhìn thấy Nasha, giống như được tận mắt nhìn thấy nàng tiên giáng trần vậy, cảm giác phấn khích và vui sướng không gì có thể tả được!
“Hi, các khán giả Giang Bắc, chào mọi người, tôi là Nasha, rất vui được gặp mọi người”.
Nasha mỉm cười chào mọi người bằng tiếng phổ thông vô cùng lưu loát.
“Nasha!”
“Nasha!”
“Nasha!”
Hàng trăm nghìn người trong sân vận động lập tức cuồng nhiệt đến cực điểm, cùng nhau hô vang tên của Nasha như thể núi thét sóng thần vậy.
“Mẹ kiếp, đám chó má này thật sự mời được Nasha tới, cô Nasha này chẳng lẽ bị chúng nó bỏ bùa mê thuốc lú gì rồi?”
Sau khi anh chàng bạn nhảy phản ứng lại, vội vàng nói: “Anh phong, anh đừng quá tức giận, em đoán rằng do đám rác rưởi này may mắn thôi, đúng lúc cô Nasha trống lịch trình”.
“Hơn nữa một ngôi sao quốc tế giống như cô Nasha, nhiều nhất chỉ có thể bước ra chào hỏi thôi, mà cố lắm thì hát thêm được hai bài”.
“Nhưng sau khi cô Nasha hát xong thì sao? Không phải lại làm đám rác rưởi không có danh tiếng đó xuất hiện sao, sau đó chúng ta sẽ cho bộ phận quan hệ công chúng làm việc tích cực, khiến bọn họ chết chìm trong nước bọt!”
Anh chàng bạn nhảy nói một cách hằn học.
Lưu Tử Phong nghe thấy những lời này, cảm xúc mới dần ổn định lại chút.
Những lời này cũng khá có lý, mặc dù không biết đám rác rưởi đó dùng thủ đoạn gì để mời cô Nasha tới.
Nhưng với danh tiếng của cô Nasha thì dù cho có bao nhiêu tiền không thể dành nhiều thời gian ở đó được, nhiều nhất thì cũng chỉ hát hai bài thôi.
Nhưng trên tấm áp phích quảng cáo nói rằng buổi biểu diễn này sẽ kéo dài khoảng hai tiếng rưỡi, khi cô Nasha hát xong, hẳn là đám ất ơ không có danh tiếng gì sẽ lên sân khấu.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Lưu Tử Phong chuyển từ sự tức giận ngắn ngủi sang khinh bỉ và chế giễu lần nữa.
Chỉ là biểu cảm này của anh ta chưa kéo dài quá ba giây đã lập tức đông cứng lại!
“Thấy mọi người nhiệt tình như vậy, tôi nghĩ rằng cô Nasha hẳn là rất vui, nhưng mà xin mọi người hãy bình tĩnh một chút, để tôi tiếp tục giới thiệu những vị khách phía sau được không?”
Trần Tiểu Túy mỉm cười nói vào micro.
Khán giả sôi trào phía dưới cũng yên lặng hơn một chút, nhưng từ ánh mắt và biểu cảm cuồng nhiệt của họ, yên tĩnh một chút chỉ là do phép lịch sự mà thôi.
Cho dù khách mời tiếp theo xuất hiện là ai, bọn họ cũng không còn quan tâm nữa.
Ngay cả khi người tiếp theo xuất hiện là Lưu Tử Phong, họ sẽ thấy rất tẻ nhạt vô vị.
Bởi vì cô Nasha đang ở trên sân khấu!