Chương
Lý Thanh Từ vừa mới nói được một nửa, Diệp Vĩnh Khang đột nhiên làm một động tác khiến cho cô ấy như muốn phát điên.
Chỉ thấy Diệp Vĩnh Khang khom lưng, cầm lấy thỏi son rồi thẳng tay tô nhanh lên vị trí mà anh vừa đi tiểu ban nãy.
“Có phải anh bị điên rồi không?”
Lý Thanh Từ hét lên, có một loại kích động muốn dùng chân đá văng tên này từ trên sân thượng xuống dưới.
Nếu như muốn làm cho một người phụ nữ nổi giận chỉ trong nháy mắt, biện pháp trực tiếp nhất là làm hỏng thỏi son của cô ấy.
Mặc dù Lý Thanh Từ là phó đội trưởng trinh sát hình sự, thế nhưng dù gì cô ấy vẫn là một người phụ nữ.
Diệp Vĩnh Khang cũng không bận tâm, tiếp tục dùng thỏi son chà xát thật nhanh lên trên mặt đất.
Lý Thanh Từ tức tới phát run, đang chuẩn bị chửi mắng thì lại đột nhiên phát hiện ra một sự việc hết sức kỳ dị.
Nơi mà Diệp Vĩnh Khang vừa dùng son môi chà xát thật nhanh lên kia lại xuất hiện một vài điểm sáng nhỏ màu xanh bé bằng hạt đậu xanh!
“Xong!”
Lúc này Diệp Vĩnh Khang mới hài lòng đứng thẳng người, chỉ vào mấy điểm sáng nhỏ trên đất kia rồi nói: “Hung thủ là một cao thủ hàng đầu, sau khi gây án còn dọn dẹp hiện trường vô cùng sạch sẽ”.
“Vậy nên muốn tìm thấy manh mối thì chỉ có thể bắt đầu với vết tích của thuốc súng được bắn ra khi hung thủ nổ súng”.
“Mà mắt thường căn bản không thể nào nhìn thấy vết tích thuốc súng bắn ra, vậy nên cần phải có một loại thuốc thử đặc thù”.
“Thành phần chính của nước tiểu là glucose, protein, muối vô cơ và một số hạt phân tử nhỏ, những thành phần này có thể sản sinh phản ứng hoá học với oxit sắt và titanium trong son môi, tạo ra một loại vật chất có thể nhanh chóng phản ứng hoá học với tàn dư bắn ra của thuốc súng”.
“Nhìn vào vết tích thuốc súng bắn ra này, hung thủ tuyệt đối là một cao thủ hàng đầu, bóp cò quyết đoán, hơn nữa còn đạt tới cảnh giới súng và người hợp nhất làm một, vậy nên tàn dư bắn ra của thuốc súng mới tạo nên hình dáng như vậy”.
“Từ những điểm sáng nhỏ màu xanh này có thể đại khái phán đoán ra được thời điểm mà hung thủ bóp cò có lẽ là khoảng chín giờ năm mươi phút đến mười giờ tối ngày hôm qua”.
Lý Thanh Từ há hốc miệng.
Ban nãy tên này vẫn còn cười hi hi ha ha rất cợt nhả, nhưng khi tiến hành phân tích lại đột nhiên trở thành một nhà mưu lược hết sức cao siêu.
Logic chặt chẽ, vừa có lí lẽ vừa có chứng cứ, hơn nữa tư chất chuyên nghiệp của anh thật sự khiến cho Lý Thanh Từ vô cùng ngạc nhiên.
Người đàn ông này chỉ cần dùng một thỏi son môi và một bãi nước tiểu là đã có thể hoàn thành khối lượng công việc cần tới ít nhất ba ngày của cả đội pháp y chỉ trong vòng có mấy phút!
Mà những phán đoán của anh lại hết sức chuẩn xác, thời gian nạn nhân trúng đạn vừa khéo là chín giờ năm mươi sáu phút tối ngày hôm qua!
“Rốt cuộc anh có thân phận gì?”
Lý Thanh Từ càng cảm thấy tò mò về Diệp Vĩnh Khang.
Ban đầu vào lần đầu tiên gặp mặt, bởi vì sự kiện công trường xảy ra sự cố thương vong nặng nề, hơn nữa còn bị tình nghi cố ý giết người.