Chương
Diệp Vĩnh Khang đáp: “Làm gì?”
Lý Thanh Từ nói: “Tôi muốn báo cáo tình hình này với tổ chuyên án. Là người phát hiện ra tình hình, anh phải đi với tôi”.
Nói xong, Lý Thanh Từ đi thẳng xuống lầu mà không thèm quay đầu lại.
Diệp Vĩnh Khang cười ranh mãnh, lập tức đi theo cô ấy.
Hai người đi thang máy đi ra khỏi tòa nhà, Lý Thanh Từ gọi một chiếc taxi: “Anh ngồi phía sau”.
Nói xong cô ấy lên ghế lái phụ, nhưng đột nhiên thấy Diệp Vĩnh Khang không hề lên xe, mà quay đầu rời đi.
“Này, anh làm gì vậy, mau lên xe đi!”
Lý Thanh Từ ở phía sau giận dữ hết lên.
Diệp Vĩnh Khang dừng lại, sau đó chậm rãi xoay người cười với Lý Thanh Từ: “Em nói này chị gái, chị không phải mẹ em, sao em phải nghe lời chị?”
Nói xong, Diệp Vĩnh Khang chế nhạo, sau đó quay đầu tiếp tục đi về phía trước.
“Anh……..”
Lý Thanh Từ nghiến răng tức giận, vì tính chất công việc nên cô ấy đã quen với cách nói chuyện này rồi, hơn nữa chả có mấy người dám chống đối cô ấy.
Nhưng mà, lúc này cô ấy chợt nhớ ra, giờ cô ấy đang nhờ người khác giúp đỡ, người ta cũng chả có nghĩa vụ phải phối hợp với cô ấy.
“Tôi nhờ anh giúp đỡ”.
Lý Thanh Từ mở cửa xe đi tới trước mặt Diệp Vĩnh Khang, chân thành nhìn đối phương: “Người đã chết là người có sức ảnh hưởng đặc biệt lớn. Không những vậy, ông ta đã làm rất nhiều việc thiện, vậy mà bây giờ lại bị sát hại”.
“Tôi nhất định phải bắt được kẻ sát nhân thực sự. Bây giờ tôi rất cần sự giúp đỡ của anh. Với tư cách cá nhân, xin hãy giúp tôi”.
Nhìn thấy bộ dạng rất nghiêm túc của Lý Thanh Từ, Diệp Vĩnh Khang không nhịn được cười, nghĩ sao cô gái này kể cả khi xin người khác giúp đỡ mà vẫn có bộ dạng của người ra lệnh thế kia, đúng là thú vị.
“Được rồi, cô đã nói như vậy rồi mà tôi còn từ chối thì lại vô tình quá, đi thôi, tôi đi theo cô xem xét một chút”.
Diệp Vĩnh Khang cũng dễ tính, dù sao anh cũng đang nhàn rỗi, hơn nữa anh cũng khá áy náy chuyện lần trước.
Tuy rằng nguyên nhân cũng không phải do anh, Lý Thanh Từ chủ động từ đầu đến cuối, nhưng Diệp Vĩnh Khang trong lòng biết lúc đó anh không cố hết sức khống chế, hơn nữa còn cố ý thuận theo.
Dù thế nào đi nữa, về cơ bản anh vẫn là một thanh niên khỏe mạnh về thể chất và tinh thần, lại có sinh lý mạnh, phạm sai lầm khi gặp phải chuyện này cũng dễ hiểu.
Ít nhất thì Diệp Vĩnh Khang cũng đã luôn tự an ủi mình như vậy trong lòng.
Văn phòng tổ chuyên án.
Bầu không khí đặc biệt buồn tẻ và chán nản.
Vụ án này rất đặc biệt và rất khác so với những vụ án mạng thông thường.