"Ngươi là người mới tới à?" Tiểu cung nữ nâng khuôn mặt sáng chói tươi cười, ánh mắt mới lạ quan sát Mộc Ly.
Nhìn bộ dạng này của nàng đúng là mới tới, Mộc Ly bình tĩnh nghiêng người, mượn bóng đêm, cố gắng che giấu gương mặt này của mình. Dù sao hiện tại cũng là Hoàng cung, nàng không muốn sơ ý một chút rước họa vào thân, nhưng mà Hoàng cung không phải là nơi rất náo động sao?
Suy cho cùng, vẫn là nơi không thiếu nhất chính là mỹ nữ, thử hỏi trong thiên hạ này, ngoại trừ hậu cung Hoàng đế, còn có thể là nơi nào?!!
"Đúng vậy, ta là người mới đến, vừa đi vệ sinh, trở về thì lạc đường." Ngây ngô đưa tay gãi tóc, Mộc Ly ra sức khiến mình trông như 'ngốc' một chút, 'đáng yêu' một chút.
"Phía trước đi thẳng, quẹo trái chính là căn thứ hai, ngươi phải nhanh lên một chút, ngộ nhỡ để San cô cô bắt được ngày mai sẽ không có cơm ăn đó." Khuôn mặt cung nữ đỏ nhỏ nhắn, xách thùng gỗ lên, ném một câu nói bèn chạy lấy người.
Đợi sau khi cung nữ đi xa Mộc Ly vẫn không hiểu vì sao nàng ta lại đỏ mặt, nàng cũng không nói cái gì sai? Có cần phải đỏ mặt như vậy không?
Nghĩ tới nghĩ lui vẫn không nghĩ ra, Mộc Ly chỉ có thể ở trong lòng kêu gào một câu, người cổ thật CMN . . . . . .
Mộc Ly theo lời cung nữ nói đi thẳng, quẹo trái, tìm được căn phòng thứ hai, lúc Mộc Ly rối rắm đứng cửa ra vào, cung nữ Hoán Y Cục thường là vài người ở chung một phòng, ngộ nhỡ 'quấy rầy' đến người khác làm sao?
Mộc Ly hắng giọng một cái, không suy nghĩ nhiều, rất lễ phép dựa theo phương thức của Hoàng cung gõ cửa mấy cái: "Tuyết Lê tỷ tỷ, San cô cô kêu tỷ nhanh chóng mang quần áo đến Linh Thủy điện, chậm trễ sẽ bị ăn đòn."
Cuối cùng, Mộc Ly cười tà, hai tay ôm ngực chân di chuyển, dựa vào một bên cửa cạnh vách tường, chờ Tuyết Lê ra ngoài.
Cửa bị một lực nặng nề từ bên trong mở ra, có thể tưởng tượng người mở cửa hỏa khí lớn bao nhiêu. Tuyết Lê hí nửa mắt mặc một bộ cung trang màu xanh lá cây nhíu chặt mày đi từ bên trong ra ngoài, miệng nhỏ xinh xắn khi đóng khi mở thầm thì cái gì đó ở trong tối.
"Tuyết nhi, hỏa khí ngươi thật lớn nha, có muốn để tiểu thư ta tới tiêu trừ cho người không?" Mộc Ly nhờ ánh trăng trêu đùa quan sát vẻ mặt Tuyết Lê. Rất tốt, rất cường đại, nàng cho là nàng ấy ít nhất cũng gầy một vòng, xem ra cuộc sống nha đầu này không tệ lắm.
"Ngươi là người mới tới à?" Tiểu cung nữ nâng khuôn mặt sáng chói tươi cười, ánh mắt mới lạ quan sát Mộc Ly.
Nhìn bộ dạng này của nàng đúng là mới tới, Mộc Ly bình tĩnh nghiêng người, mượn bóng đêm, cố gắng che giấu gương mặt này của mình. Dù sao hiện tại cũng là Hoàng cung, nàng không muốn sơ ý một chút rước họa vào thân, nhưng mà Hoàng cung không phải là nơi rất náo động sao?
Suy cho cùng, vẫn là nơi không thiếu nhất chính là mỹ nữ, thử hỏi trong thiên hạ này, ngoại trừ hậu cung Hoàng đế, còn có thể là nơi nào?!!
"Đúng vậy, ta là người mới đến, vừa đi vệ sinh, trở về thì lạc đường." Ngây ngô đưa tay gãi tóc, Mộc Ly ra sức khiến mình trông như 'ngốc' một chút, 'đáng yêu' một chút.
"Phía trước đi thẳng, quẹo trái chính là căn thứ hai, ngươi phải nhanh lên một chút, ngộ nhỡ để San cô cô bắt được ngày mai sẽ không có cơm ăn đó." Khuôn mặt cung nữ đỏ nhỏ nhắn, xách thùng gỗ lên, ném một câu nói bèn chạy lấy người.
Đợi sau khi cung nữ đi xa Mộc Ly vẫn không hiểu vì sao nàng ta lại đỏ mặt, nàng cũng không nói cái gì sai? Có cần phải đỏ mặt như vậy không?
Nghĩ tới nghĩ lui vẫn không nghĩ ra, Mộc Ly chỉ có thể ở trong lòng kêu gào một câu, người cổ thật CMN . . . . . .
Mộc Ly theo lời cung nữ nói đi thẳng, quẹo trái, tìm được căn phòng thứ hai, lúc Mộc Ly rối rắm đứng cửa ra vào, cung nữ Hoán Y Cục thường là vài người ở chung một phòng, ngộ nhỡ 'quấy rầy' đến người khác làm sao?
Mộc Ly hắng giọng một cái, không suy nghĩ nhiều, rất lễ phép dựa theo phương thức của Hoàng cung gõ cửa mấy cái: "Tuyết Lê tỷ tỷ, San cô cô kêu tỷ nhanh chóng mang quần áo đến Linh Thủy điện, chậm trễ sẽ bị ăn đòn."
Cuối cùng, Mộc Ly cười tà, hai tay ôm ngực chân di chuyển, dựa vào một bên cửa cạnh vách tường, chờ Tuyết Lê ra ngoài.
Cửa bị một lực nặng nề từ bên trong mở ra, có thể tưởng tượng người mở cửa hỏa khí lớn bao nhiêu. Tuyết Lê hí nửa mắt mặc một bộ cung trang màu xanh lá cây nhíu chặt mày đi từ bên trong ra ngoài, miệng nhỏ xinh xắn khi đóng khi mở thầm thì cái gì đó ở trong tối.
"Tuyết nhi, hỏa khí ngươi thật lớn nha, có muốn để tiểu thư ta tới tiêu trừ cho người không?" Mộc Ly nhờ ánh trăng trêu đùa quan sát vẻ mặt Tuyết Lê. Rất tốt, rất cường đại, nàng cho là nàng ấy ít nhất cũng gầy một vòng, xem ra cuộc sống nha đầu này không tệ lắm.