Chiếc mũi nhỏ cao thẳng vênh lên thẳng đứng, hai mắt mỹ thiếu nam thật là to, lông mi dày như quạt hương bồ che phủ đôi mắt, môi anh đào phấn nộn mím thật chặt, một gương mặt búp bê lung linh tinh xảo vạn năm khó gặp, còn đẹp hơn búp bê mười phần, càng khiến cho người ta vừa gặp đã thương, nhất kiến chung tình.
Làn da trắng ngần trơn bóng trên nền bóng đêm càng hiện lên sự tái nhợt, tóc đen như mực dưới kiệt tác của gió nhảy múa hỗn loạn. Toàn thân là cẩm bào đen như mực tôn lên vóc người hoàn hảo của hắn, làm cho người ta ngạc nhiên chính là dáng người hoàn mỹ này lại rất phù hợp với khuôn mặt búp bê tinh xảo nọ. Không khiến người ta cảm thấy tức cười, trái lại tự có bản sắc nam nhi có một không hai. Mộc Ly sững sờ nhìn chăm chú mỹ thiếu nam ngẩn người trong ba phút. Hiện tại chuyện này thật sự đã phá vỡ kỉ lục không bị mỹ nam tử cuốn hút của nàng rồi.
Mỹ thiếu nam nhìn nữ nhân trước mặt đang cầm tay hắn đến mức ngây ra, đôi mắt to lóng lánh như hắc bảo thạch xinh đẹp chớp chớp, nhưng lại hết sức tự kỉ mà mở miệng: "Đừng mê luyến gia, gia chỉ là truyền thuyết mà thôi".
Nhăn đôi mày thanh tú, Mộc Ly phục hồi lại tinh thần buông tay mỹ thiếu nam ra, trợn trắng mắt, hung hăng mở miệng: "Đừng mê luyến tỉ, tỉ so với truyền thuyết còn truyền thuyết hơn".
Vểnh đôi môi anh đào đỏ mọng lên, cái nhếch môi này của mỹ thiếu nam thật có thể gọi là nghiêng nước nghiêng thành. Ánh mắt hắn mang theo ý chơi đùa nhìn nữ nhân đang như có như không "liếc mắt đưa tình" với hắn, híp mắt cười nói: "Gia so với ngươi càng có vốn liếng khiến người ta mê luyến hơn đấy, gương mặt này của ngươi đi vào trong đám người là biến mất tiêu, giống như rác vứt vào đống rác chẳng có chút đặc biệt nào".
Mộc Ly nghe thấy câu nói này của mỹ thiếu nam nhưng không tức giận, nàng chỉ liếc mắt nhìn hắn giống như nhìn vật chết. Lúc mới đầu đã không cho là đúng, giọng nói lại đủ to để lọt vào tai những người dừng chân xung quanh: "Lớn lên như một người đàn bà, ngươi đắc ý cái gì? Gương mặt này của ngươi Anh Mộc Ly ta không thèm!"
Tên tiểu tử thối này đúng là có chiều hướng tự luyến, nhưng Mộc Ly nàng luôn ghét những người tự cho mình là đúng. Cho dù bề ngoài của mỹ thiếu nam này khiến nàng giật nảy mình thì sao. Anh Mộc Ly nàng trước giờ không phải là người ham mê sắc đẹp, người càng đẹp càng phải tránh xa, nhất là loại mỹ thiếu nam còn đẹp hơn cả yêu tinh này.
Nhiệt độ ở hiện trường vì câu nói này của Mộc Ly liền rớt xuống âm mấy mươi độ, đủ để khiến người ta tan vỡ từ trong băng và lửa. Mỹ thiếu niên híp nửa con mắt to, gương mặt búp bê tinh xảo đen đến sánh ngang với đít nồi, tóc đen như mực làm loạn trên không trung thay nhau phát ra tiếng. Lúc này toàn thân hắn tỏa ra một loại hơi thở khiến người ta chết chóc.
Chiếc mũi nhỏ cao thẳng vênh lên thẳng đứng, hai mắt mỹ thiếu nam thật là to, lông mi dày như quạt hương bồ che phủ đôi mắt, môi anh đào phấn nộn mím thật chặt, một gương mặt búp bê lung linh tinh xảo vạn năm khó gặp, còn đẹp hơn búp bê mười phần, càng khiến cho người ta vừa gặp đã thương, nhất kiến chung tình.
Làn da trắng ngần trơn bóng trên nền bóng đêm càng hiện lên sự tái nhợt, tóc đen như mực dưới kiệt tác của gió nhảy múa hỗn loạn. Toàn thân là cẩm bào đen như mực tôn lên vóc người hoàn hảo của hắn, làm cho người ta ngạc nhiên chính là dáng người hoàn mỹ này lại rất phù hợp với khuôn mặt búp bê tinh xảo nọ. Không khiến người ta cảm thấy tức cười, trái lại tự có bản sắc nam nhi có một không hai. Mộc Ly sững sờ nhìn chăm chú mỹ thiếu nam ngẩn người trong ba phút. Hiện tại chuyện này thật sự đã phá vỡ kỉ lục không bị mỹ nam tử cuốn hút của nàng rồi.
Mỹ thiếu nam nhìn nữ nhân trước mặt đang cầm tay hắn đến mức ngây ra, đôi mắt to lóng lánh như hắc bảo thạch xinh đẹp chớp chớp, nhưng lại hết sức tự kỉ mà mở miệng: "Đừng mê luyến gia, gia chỉ là truyền thuyết mà thôi".
Nhăn đôi mày thanh tú, Mộc Ly phục hồi lại tinh thần buông tay mỹ thiếu nam ra, trợn trắng mắt, hung hăng mở miệng: "Đừng mê luyến tỉ, tỉ so với truyền thuyết còn truyền thuyết hơn".
Vểnh đôi môi anh đào đỏ mọng lên, cái nhếch môi này của mỹ thiếu nam thật có thể gọi là nghiêng nước nghiêng thành. Ánh mắt hắn mang theo ý chơi đùa nhìn nữ nhân đang như có như không "liếc mắt đưa tình" với hắn, híp mắt cười nói: "Gia so với ngươi càng có vốn liếng khiến người ta mê luyến hơn đấy, gương mặt này của ngươi đi vào trong đám người là biến mất tiêu, giống như rác vứt vào đống rác chẳng có chút đặc biệt nào".
Mộc Ly nghe thấy câu nói này của mỹ thiếu nam nhưng không tức giận, nàng chỉ liếc mắt nhìn hắn giống như nhìn vật chết. Lúc mới đầu đã không cho là đúng, giọng nói lại đủ to để lọt vào tai những người dừng chân xung quanh: "Lớn lên như một người đàn bà, ngươi đắc ý cái gì? Gương mặt này của ngươi Anh Mộc Ly ta không thèm!"
Tên tiểu tử thối này đúng là có chiều hướng tự luyến, nhưng Mộc Ly nàng luôn ghét những người tự cho mình là đúng. Cho dù bề ngoài của mỹ thiếu nam này khiến nàng giật nảy mình thì sao. Anh Mộc Ly nàng trước giờ không phải là người ham mê sắc đẹp, người càng đẹp càng phải tránh xa, nhất là loại mỹ thiếu nam còn đẹp hơn cả yêu tinh này.
Nhiệt độ ở hiện trường vì câu nói này của Mộc Ly liền rớt xuống âm mấy mươi độ, đủ để khiến người ta tan vỡ từ trong băng và lửa. Mỹ thiếu niên híp nửa con mắt to, gương mặt búp bê tinh xảo đen đến sánh ngang với đít nồi, tóc đen như mực làm loạn trên không trung thay nhau phát ra tiếng. Lúc này toàn thân hắn tỏa ra một loại hơi thở khiến người ta chết chóc.