"Vũ... Ô!!" Mộc Ly vừa mở miệng liền bị Vũ Tiêu Nhiên hung hăng tấn công, nụ hôn của hắn vừa bá đạo vừa mang theo sự xâm chiếm không ai bì nổi. Mộc Ly muốn giãy giụa, nhưng sức lực làm sao qua được vị thiên tử trẻ tuổi cao cao tại thượng này?
Vũ Tiêu Nhiên nhắm chặt mắt dường như hôn rất nhập tâm, Mộc Ly đau khổ phát hiện ra rằng người nam nhân này không những rất đẹp trai mà lông mi còn đặc biệt dài, nhìn vẻ mặt đang say đắm của hắn Mộc Ly dần dần không giãy giụa nữa, nàng không nghênh đón hắn, nàng chỉ đứng im mặc cho hắn hôn.
Hiện tại nàng không hiểu tâm tư của hắn, cũng không biết rốt cuộc hắn sẽ xử lý nàng thế nào, nếu đã không phản kháng được, thì thôi không phản kháng nữa, dù sao cũng chỉ là một nụ hôn thôi mà, nàng mới không đi tính toán một cái hôn như những người khác, cái thứ không có tình cảm này chẳng có ý nghĩa gì với nàng!
Đại lao u ám ẩm ướt, trên chiếc giường cứng, hai thân thể nóng như lửa cách một tầng áo quần ôm hôn nhau thật chặt, đến gần mới nhìn rõ, nam nhân bá đạo đang giữ chặt cánh tay nhỏ giãy giụa của nữ nhân, dần dần có lẽ đã hết sức rồi, cho nên nữ tử không giãy giụa nữa, đứng im mặc cho hắn hôn.
Vũ Tiêu Nhiên hôn cuồng nhiệt, hôn hết lòng hết dạ, nhưng ai mà biết được sau khi nụ hôn này qua đi thì sao chứ?
Mãi đến khi hai người đều thở hồng hộc Vũ Tiêu Nhiên mới không cam lòng mà buông tay, Mộc Ly trừng mắt nhìn tên đầu sỏ đang tỏ vẻ đắc ý, không cam lòng giơ tay lên chuẩn bị chùi đôi môi sưng đỏ, lại bị Vũ Tiêu Nhiên ngăn lại.
"Không được lau!" Híp mắt lại đầy nguy hiểm, Vũ Tiêu Nhiên liếc nhìn bộ dạng Mộc Ly không cam lòng, khóe miệng cũng vì thế không tự chủ mà giương lên.
"Dựa vào cái gì" Mộc Ly cười lạnh, tay dùng chút lực, cuối cùng vẫn lau sạch vết tích Vũ Tiêu Nhiên lưu lại trên môi nàng, nàng không biết tại sao mình lại hỏi một câu giống như người tình nhỏ giận dỗi vậy, đợi đến khi muốn nuốt lại, thì đã muộn rồi.
"Dựa vào trẫm... là Hoàng đế" Âm thanh nhỏ như muỗi, mấy chứ sau bị nuốt vào trong, chỉ vì không chắc chắn, không thể nói, thậm chí không dám nói, hắn là một Đế vương, có trách nhiệm của hắn, cũng có tôn nghiêm của bậc Đế vương, bất cứ ai cũng không được xem thường tôn nghiêm của hắn!
"Vũ... Ô!!" Mộc Ly vừa mở miệng liền bị Vũ Tiêu Nhiên hung hăng tấn công, nụ hôn của hắn vừa bá đạo vừa mang theo sự xâm chiếm không ai bì nổi. Mộc Ly muốn giãy giụa, nhưng sức lực làm sao qua được vị thiên tử trẻ tuổi cao cao tại thượng này?
Vũ Tiêu Nhiên nhắm chặt mắt dường như hôn rất nhập tâm, Mộc Ly đau khổ phát hiện ra rằng người nam nhân này không những rất đẹp trai mà lông mi còn đặc biệt dài, nhìn vẻ mặt đang say đắm của hắn Mộc Ly dần dần không giãy giụa nữa, nàng không nghênh đón hắn, nàng chỉ đứng im mặc cho hắn hôn.
Hiện tại nàng không hiểu tâm tư của hắn, cũng không biết rốt cuộc hắn sẽ xử lý nàng thế nào, nếu đã không phản kháng được, thì thôi không phản kháng nữa, dù sao cũng chỉ là một nụ hôn thôi mà, nàng mới không đi tính toán một cái hôn như những người khác, cái thứ không có tình cảm này chẳng có ý nghĩa gì với nàng!
Đại lao u ám ẩm ướt, trên chiếc giường cứng, hai thân thể nóng như lửa cách một tầng áo quần ôm hôn nhau thật chặt, đến gần mới nhìn rõ, nam nhân bá đạo đang giữ chặt cánh tay nhỏ giãy giụa của nữ nhân, dần dần có lẽ đã hết sức rồi, cho nên nữ tử không giãy giụa nữa, đứng im mặc cho hắn hôn.
Vũ Tiêu Nhiên hôn cuồng nhiệt, hôn hết lòng hết dạ, nhưng ai mà biết được sau khi nụ hôn này qua đi thì sao chứ?
Mãi đến khi hai người đều thở hồng hộc Vũ Tiêu Nhiên mới không cam lòng mà buông tay, Mộc Ly trừng mắt nhìn tên đầu sỏ đang tỏ vẻ đắc ý, không cam lòng giơ tay lên chuẩn bị chùi đôi môi sưng đỏ, lại bị Vũ Tiêu Nhiên ngăn lại.
"Không được lau!" Híp mắt lại đầy nguy hiểm, Vũ Tiêu Nhiên liếc nhìn bộ dạng Mộc Ly không cam lòng, khóe miệng cũng vì thế không tự chủ mà giương lên.
"Dựa vào cái gì" Mộc Ly cười lạnh, tay dùng chút lực, cuối cùng vẫn lau sạch vết tích Vũ Tiêu Nhiên lưu lại trên môi nàng, nàng không biết tại sao mình lại hỏi một câu giống như người tình nhỏ giận dỗi vậy, đợi đến khi muốn nuốt lại, thì đã muộn rồi.
"Dựa vào trẫm... là Hoàng đế" Âm thanh nhỏ như muỗi, mấy chứ sau bị nuốt vào trong, chỉ vì không chắc chắn, không thể nói, thậm chí không dám nói, hắn là một Đế vương, có trách nhiệm của hắn, cũng có tôn nghiêm của bậc Đế vương, bất cứ ai cũng không được xem thường tôn nghiêm của hắn!