Chắp tay sau lưng, Mộc Lưng vừa đi vừa hát tới Ngự Thư phòng, lúc đi ngang qua hoa viên, nhìn mấy nữ nhân đang nói chuyện phiếm trong đó, vốn Mộc Ly định bỏ đi luôn, không ngờ đối phương không tha cho nàng.
“Từ từ đã!” Người đầu tiên nhìn thấy Mộc Ly là Linh Phi, mấy phi tử phía sau đều nhìn về phía Mộc Ly, ánh mắt kia có hèn mọn, có thờ ơ, có cả vui sướng khi người khác gặp họa, chỉ có một ánh mắt là thản nhiên mang theo tia thương tiếc.
Mộc Ly cao ngạo ngẩng đầu, mặc kệ tiếng kêu của Linh Phi, nàng không có hứng chơi với mấy phi tử âm mưu quỷ kế này, bây giờ địa vị của nàng có thể mặc kệ bọn họ đúng không?
“Nhan Khuynh Thành, ngươi đứng lại!” Âm thanh lại cao lên quãng tám, Linh Phi này không tiến bộ chút nào cả, người ta đã không muốn nói chuyện với nàng, nàng còn không biết sống chết lôi cả tên cả hò người ta ra, chẳng lẽ mấy cái tát lần trước vẫn chưa đủ”
“Sao vậy, Linh Phi nương nương?” Mộc Ly dừng lại nhìn Linh Phi, nếu người ta đã gọi thẳng tên ra rồi, Mộc Ly cũng không thể trở về được? Nếu không, người ta lại nghĩ Tây cung hoàng hậu bị phế này lại sợ Linh phi nhất?
“Chẳng lẽ thấy bổn cung không cần hành lễ sao? Đầu óc ngươi bị đánh đến nỗi ngu rồi, ngay cả lễ nghi cơ bản cũng không hiểu?” Trước giờ Linh Phi đều kiêu ngạo, nhưng lần này nàng ta làm quá rồi. Trước kia, Mộc Ly là Tây cung hoàng hậu, nàng còn chút bận tâm, giờ đã bị phế, nàng ta lại muốn tới làm phiền, lần trước ăn mấy cái tát, giờ chắc muốn đòi lại đây.
“Lễ?” Mộc Ly khinh thường nhíu mày, ánh mắt không che dấu sự chán ghét đối với Linh Phi: “Ta chỉ hành lễ với người đáng tôn kính, về phần người? Không xứng!”
Ngươi kính ta một ly, ta nhường ngươi một trượng! Đây là tôn chỉ của Mộc Ly, giọng nói của nàng lạnh lẽo như băng tuyết, mang theo ý tứ chán ghét Linh Phi nồng đậm, mấy vị phi tử ở đây đều nghe được, cũng hiểu ra sự khinh thường trong đó.
Ngay cả lễ tiết cơ bản nhất cũng không rõ, lấy đâu ra tư cách đòi người khác hành lễ, phi tử của Hoàng đế thì thế nào? Nói trắng ra cũng chỉ là tiểu thiếp mà thôi, còn không phải chỉ là một người trong tam cung lục viện?
Chắp tay sau lưng, Mộc Lưng vừa đi vừa hát tới Ngự Thư phòng, lúc đi ngang qua hoa viên, nhìn mấy nữ nhân đang nói chuyện phiếm trong đó, vốn Mộc Ly định bỏ đi luôn, không ngờ đối phương không tha cho nàng.
“Từ từ đã!” Người đầu tiên nhìn thấy Mộc Ly là Linh Phi, mấy phi tử phía sau đều nhìn về phía Mộc Ly, ánh mắt kia có hèn mọn, có thờ ơ, có cả vui sướng khi người khác gặp họa, chỉ có một ánh mắt là thản nhiên mang theo tia thương tiếc.
Mộc Ly cao ngạo ngẩng đầu, mặc kệ tiếng kêu của Linh Phi, nàng không có hứng chơi với mấy phi tử âm mưu quỷ kế này, bây giờ địa vị của nàng có thể mặc kệ bọn họ đúng không?
“Nhan Khuynh Thành, ngươi đứng lại!” Âm thanh lại cao lên quãng tám, Linh Phi này không tiến bộ chút nào cả, người ta đã không muốn nói chuyện với nàng, nàng còn không biết sống chết lôi cả tên cả hò người ta ra, chẳng lẽ mấy cái tát lần trước vẫn chưa đủ”
“Sao vậy, Linh Phi nương nương?” Mộc Ly dừng lại nhìn Linh Phi, nếu người ta đã gọi thẳng tên ra rồi, Mộc Ly cũng không thể trở về được? Nếu không, người ta lại nghĩ Tây cung hoàng hậu bị phế này lại sợ Linh phi nhất?
“Chẳng lẽ thấy bổn cung không cần hành lễ sao? Đầu óc ngươi bị đánh đến nỗi ngu rồi, ngay cả lễ nghi cơ bản cũng không hiểu?” Trước giờ Linh Phi đều kiêu ngạo, nhưng lần này nàng ta làm quá rồi. Trước kia, Mộc Ly là Tây cung hoàng hậu, nàng còn chút bận tâm, giờ đã bị phế, nàng ta lại muốn tới làm phiền, lần trước ăn mấy cái tát, giờ chắc muốn đòi lại đây.
“Lễ?” Mộc Ly khinh thường nhíu mày, ánh mắt không che dấu sự chán ghét đối với Linh Phi: “Ta chỉ hành lễ với người đáng tôn kính, về phần người? Không xứng!”
Ngươi kính ta một ly, ta nhường ngươi một trượng! Đây là tôn chỉ của Mộc Ly, giọng nói của nàng lạnh lẽo như băng tuyết, mang theo ý tứ chán ghét Linh Phi nồng đậm, mấy vị phi tử ở đây đều nghe được, cũng hiểu ra sự khinh thường trong đó.
Ngay cả lễ tiết cơ bản nhất cũng không rõ, lấy đâu ra tư cách đòi người khác hành lễ, phi tử của Hoàng đế thì thế nào? Nói trắng ra cũng chỉ là tiểu thiếp mà thôi, còn không phải chỉ là một người trong tam cung lục viện?