Dương Tiếu ngồi trên phiến đá ngầm màu đen. Trần Lạc xách giày, đi chân trần trên bãi cát, lưu lại những dấu chân.
Một lát sau, Dương Tiếu quay đầu lại, chứng kiến Trần Lạc ở trên bờ cát viết chữ “Dương Tiếu cùng Trần Lạc vĩnh viễn cùng một chỗ” .
———————-
Dương Tiếu thành tích trước sau như một thật là tốt, đối với lọai học sinh tốt như thế này, thầy cô luôn mắt mở mắt nhắm. Hắn luôn có đủ loại cớ trốn học, mọi người cũng khoan dung với hắn. Hắn nói với cô chủ nhiệm lớp thời gian tự học quá ầm ĩ, muốn đi thư viện để tự học, cô chủ nhiệm không hề nghĩ ngợi đồng ý với hắn, vì hắn là trường hợp đặc biệt.
“Dù sao sau này nếu muốn thi đại học .”
Một lát sau, Dương Tiếu quay đầu lại, chứng kiến Trần Lạc ở trên bờ cát viết chữ “Dương Tiếu cùng Trần Lạc vĩnh viễn cùng một chỗ” .
———————-
Dương Tiếu thành tích trước sau như một thật là tốt, đối với lọai học sinh tốt như thế này, thầy cô luôn mắt mở mắt nhắm. Hắn luôn có đủ loại cớ trốn học, mọi người cũng khoan dung với hắn. Hắn nói với cô chủ nhiệm lớp thời gian tự học quá ầm ĩ, muốn đi thư viện để tự học, cô chủ nhiệm không hề nghĩ ngợi đồng ý với hắn, vì hắn là trường hợp đặc biệt.
“Dù sao sau này nếu muốn thi đại học .”