Đoàn Tình không biết Tần Thiệu làm công việc gì, chỉ là mỗi ngày đều thấy hắn đi ra ngoài đều rất sớm, điểm tâm đều là do chị Hồng chuẩn bị, còn buổi tối thì về không muộn lắm. Đoàn Tình hỏi hắn, hắn liền hàm hồ qua loa, chỉ báo muốn làm nhiều một chút để kiếm tiền, Đoàn Tình cắt lời:“Cướp ngân hàng?” Tần Thiệu ôm cậu cười:“Em có gặp qua tên cướp nào hoạt động ban ngày sao?” Đoàn Tình lấy tay hắn đang khoác lên vai mình bỏ xuống, Tần Thiệu liền thuận tay nắm, Đoàn Tình muốn phản kháng, tnhưng cậu nhận ra tay hắn dần như trở nên thô ráp hơn, nếu không cướp ngân hàng, chẳng lẽ làm trong xây dựng?
Mấy ngày sau Đoàn Tình liền biết nơi hắn làm, quả nhien là đúng như cậu tưởng tượng.
Khóa ba của Đoàn Tình mở rộng cho học sinh có nhiều cơ hội quan sát thực tiễn, cần quan sát mấy công trình thi công kiến trúc, cho nên đến công trường.
Vì thế Đoàn Tình liền tại công trường thấy Tần Thiệu khuân vác.
Thời tiết hiện tại rất nóng, cuối thu cho nên nắng gắt như nướng người, Tần Thiệu lmột thân áo xanh, đội nón bảo hộ màu vàng, đang cùng mọi người khuân vật liệu từ trên xe xuống. Hắn rất cao, tinh luyện thân thể, động tác thuần thục, chỉ huy đồng mọi người với tốc độ rất nhanh. với thanh âm sang sảng:“Mọi người cẩn thận một chút, mau một chút. Xong xe này, chúng at nghỉ ngơi một lát, mọi người vất vả rồi!” Tần Thiệu tranh thủ lúc rảnh rỗi chỉnh nón bảo hộ một chút, ánh mắt trời gay gắt chiếu thẳng vào mặt.
Đoàn Tình nhìn một hồi trong mắt có chút nóng bừng lên. Tên hỗn đản này nguyên lai ở trong này làm công. Hắn nói kiếm được tiền nhiều, hóa ra làm công ăn ngày, một ngày 200 đồng tiền. Cho nên học phí của cậu hắn cũng đóng hoàn tất.
Nguyên Dịch đi một hồi nhìn thấy cậu bất động, quay đầu kêu:“Ấu Đường cẩn thận một chút, công trường này vừa mới thi công, chúng ta nên cẩn thận một chút, đợi nhìn xong liền trở về.” Đoàn Tình ân một tiếng lại không có động, Nguyên Dịch nương theo ánh mắt cậu thấy được Tần Thiệu, Nguyên Dịch ngây ra một lúc mới mím môi, không biết phải nói cái gì, là nói hắn âm hồn không tiêu tan không chỗ không ở hay là nói hắn nghèo túng đến cực điểm đây!!
Nguyên Dịch muốn kéo Đoàn Tình đi, Đoàn Tình lại đi lên phía trên, Tần Thiệu nhìn Đoàn Tình có chút sửng sốt, Đoàn Tình nhìn chằm chằm vào hắn, đôi mắt có điểm hồng, Tần Thiệu một lát liền nở nụ cười, sờ đầu cậu:“Như thế nào chạy đến nơi này, nơi này nguy hiểm, qua kia đi.” Tần Thiệu đem mũ tháo xuống đội cho cậu, xong rồi kéo đến một bên trạm, không thèm quay đầu nhìn mọi người mà chỉ thông báo một câu:“Mọi người nghỉ ngơi đi, nhớ uống nhiều nước, trời có chút nóng.”
Đoàn Tình đi theo hắn đến trạm nghỉ, Tần Thiệu qua bồn rửa tay, lau mồ hôi, mở chai nước rồi đưa cho Đoàn Tình:“Đến cùng lão sư? Thi công kiến trúc?” Đoàn Tình tiếp nhận:“Ân, thực tập. Buổi chiều trở về đi.”
Tần Thiệu sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu:“Nóng hay không.” Đoàn Tình có điểm nháo:“Tay anh mới nóng!” Quần áo đều dính bẩn. Tần Thiệu chẳng hề để ý:“Ra mồ hôi mới thoải mái” Hắn nhìn Đoàn Tình mân miệng cho nên chuyển hướng đề tài:“Bạn học của em đều đến đây?” Đoàn Tình gật gật đầu, Tần Thiệu còn nói thêm:“Nguyên Dịch như thế nào cũng đến?”
Đoàn Tình liếc trắng mắt:“ Đại học A cũng đến đây, hai trường học cùng nhau.” Tần Thiệu nở nụ cười:“Này đến công trường cũng cần quan hệ hữu nghị? ” Đoàn Tình cắt lời bỏ tay hắn ra:“Anh đến đây để làm?” Tần Thiệu cười cười:“Nếu kh6ong đến đây chào hỏi sao? Cái kia, Diệp Hoa có đến hay không?” Đoàn Tình gật gật đầu:“Có.” Tần Thiệu nhìn cậu một cái:“Vậy chúng ta bị phát hiện rồi?” Đoàn Tình khóe miệng cong cong:“Đáng đời anh!”
Tần Thiệu mừng rỡ đi tới khu lão sư, hắn có quen đội trưởng hai ban, cũng là do tính tình của hắn, gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói quỷ thoại, nói chuyện vài câu liền quen biết nhau. Tần Thiệu vừa thấy hai ban mọi người không ai mang đồ bảo hộ. Tần Thiệu lập tức bảo nhân viên tạp vụ hỗ trợ đem nón bảo hộ còn thừac ầm đến cho mọi người. Tuy rằng bọn họ nói là đến thực tập kỳ thật nhiều lắm chính là ở ở ngoài nhìn xem mà thôi, cho nên các sư phụ vừa thấy hắn chuẩn bị nón bảo hộ ngược lại là có điểm cảm kích, Tần Thiệu cười cười:“Không có việc gì, dù sao chúng ta nơi này có rất nhiều, chú ý an toàn trên hết, học tập là phụ thôi, phải không lão sư?.”
Tần Diệp Hoa đứng ở một bên nhìn anh trai mình hàn thuyên với mọi người, đôi mắt đều đỏ, tên hỗn đản này vô thanh vô tức mất tích 8 ngày không nói, thấy nàng đến cũng không nhìn một cái!!
Tần Thiệu hàn huyên xong mới nhìn em gái của mình, hắn cũng là có điểm không dám nhìn, nói như thế nào cũng là vô thanh vô tức bỏ trốn,8 ngày đều không có tin tức, nói như thế nào cũng là không hợp lý. Tần Thiệu đội mũ cho nàng, tiểu nha đầu vẫn là quyệt tuyệt không nhìn hắn, Tần Thiệu bất đắc dĩ giải thích:“Thực xin lỗi. Em lên lớp trường, tan học cùng Ấu Đường về nhà, về nhà chờ anh, anh sẽ giải thích.” Tần Diệp Hoa hừ một tiếng bỏ đi. Tần Thiệu vỗ vỗ Đoàn Tình, ý bảo cậu đuổi theo. Hàn Văn đi ở phía sau, Tần Thiệu cũng vỗ vỗ y, Hàn Văn cười:“Tần ca.” Tần Thiệu gật gật đầu:“Nhanh đi lên lớp đi, Hàn bá phụ ở bên kia! Đợi anh làm xong sẽ mời mọi người ăn cơm” Hàn Văn cười cười nhìn hắn. Tần Thiệu thăm hỏi bọn hắn xong lại trở về làm việc, hắn trước mắt là nhân viên của Hàn Khải Tân.
Hàn Khải Tân nhìn thấy Tần Thiệu liền nhận ra cậu thời điểm Tần Gia Lạc đem hắn sung quân đến công trường, bọn họ là thường xuyên giao tiếp cho nên rất quen thuộc, hắn mới tới công trường vừa lúc có công trình do ông nhận thầu, vì thế cũng liền thuận lý thành chương cho hắn làm việc, Hàn Khải Tân thường hay hợp tác với phòng điền sản Tần thị làm việc, Tần thị phòng điền sản cùng Lâm thị phòng điền sản cơ hồ là phòng điền sại lớn của Hàng Châu, cho nên Hàn Khải Tân đối với đứa con trai Tần thị luôn nhẹ tay, nhưng mà thấy hắn làm công việc này có chút không bình tĩnh. Đương nhiên là ai đều không bình tĩnh, Tần Thiệu trực tiếp nói hẳng thắn thành khẩn, hắn muốn thoát ly Tần thị. Hắn đến đây al2 để kiếm tiền, không một chút gì dính dáng tới Tần thị nữa.
Hàn Khải Tân không có cách nào nên cho hắn làm, đại khái là mấy tháng thực tập cũng có tác dụng,, đương nhiên là nam nhân liền có thể làm được, đẩy xe nhỏ, khuân vác, việc này chỉ cần có sức khỏe liền có thể làm. Ông cảm thấy có chút có lỗi trong lòng, Tần Thiệu cười an ủi:“Hàn bá phụ cứ yên tâm, tôi là tới đây làm việc, Tần Gia Lạc sẽ không quản.” Hàn Khải Tân vừa mới bắt đầu bán tín bán nghi, nhưng là qua vài ngày sau sau mới phát hiện Tần Thiệu nói là thật sự, Tần Gia Lạc liên hỏi cũng sẽ không hỏi, đương nhiên là một nhân vật lớn, mấy thứ cấm kỵ chắc chắn là có. Người ngoài nếu biết cũng chỉ nghĩ là đưa con trai của gã đi thực tập, đối với bọn họ những người này mà nói thật không biết nghĩ như thế nào, một tập đoàn lớn như vậy vì rèn luyện liền đem ccon trai cả ném tại công trường? Bắt con mình khuân vác nặng là rèn luyện?
Hàn Khải Tân thực không hiểu, hắn luôn quan niệm một người đàn ông hảo hảo kiếm tiền như vậy đều là vì con của mình!! Cha y đi sớm về khuya, thế mà hắn mỗi ngày đều chỉ biết cắm đầu chơi game! thật đáng đánh mà!
Giữa trưa thời điểm quả nhiên Đoàn Tình mang theo Tần Diệp Hoa lại công trường, Tần Thiệu vừa chuyển xong hai xe hoàn, phải ăn nhanh mới kịp tiến độ cho buổi chiều. Tần Thiệu tiếp đón bọn họ cùng nhau ăn cơm. Nơi ăn cơm cũng không thể quá xa, bsau 1 tiếng là phải tiếp tục làm việc, Tần Thiệu mua cặp ***g đựng cơm, hắn hiện tại là lĩnh 15 công nhân, mua 18 phân cặp ***g đựng cơm. Nước mua trực tiếp 3 thùn do thời tiết gần đây quá nóng. Lúc ăn cơm là ở trong nhà, Tần Thiệu lấy khăn lau sạch mấy at61m gỗ rồi cùng mọi người ăn cơm.
Cặp ***g đựng cơm thoạt nhìn vẫn là tương đối ăn ngon. Công nhân ăn rất nhanh, bụng đói nên cái gì vào miệng cũng thấy ngon. Đoàn Tình cùng Tần Diệp Hoa như thế nào cũng nuốt không được. Không phải quá khó khăn ăn, mà là như thế nào cũng không có nghĩ tới hanh mình mỗi ngày sinh hoạt như vậy. So với trước đây tương phản quá lớn. Tần Thiệu nhìn hai người chỉ động đũa mấy cái, nở nụ cười:“Làm sao, không thể ăn? Diệp Hoa, anh có khoai tây này, ăn cũng được, em đến đây, ăn nhiều một chút. Thịt nướng ăn không vô thì đưa cho anh.” Tần Thiệu đem thức ăn đưa cho Tần Diệp Hoa, lại đem Đoàn Tình rau xanh cũng lấy ra đến, thả chân gà cho cậu:“Hôm nay cố ý mua chân gà vì hai người đó!”
Mấy công nhân cười lớn:“Nguyên lai là như vậy a! Hèn chi ho6mnay tự hỏi, có hai món mặn, sao còn có thêm chân gà! ha ha. Ân, hai người này là ai?” Tần Thiệu đưa cà men xong quay ra giới thiệu:“Đây là em trai và em gái của tôi. Hai người bọn họ hôm nay trong trường học có khóa thực tập, cho nên đến công trường của chúng ta khảo sát ……”
Công nhân nhóm cùng Tần Thiệu rất quen thuộc, nói cái gì đều nói, tất cả là người trẻ tuổi,, đều là đến từ tầng lớp công nông dân công, thẳng thắn cười nói:“Kia cảm tình hảo, hai người thường xuyên đến đây cho chúng tôi có chân gà ăn a!”
Tần Thiệu cười to:“Hảo, chờ công trình này kết thúc, tôi mời mọi người một bữa lớn!”
Nhóm công nhân tương đối có hảo cảm với hắn,tuy hắn là đốc công, nhưng tương đối rất thân thiện, chuẩn bị đồ ăn tuy không phải ngon, nhưng là đầy đủ ăn no. Điều quan trọng là, người này không khất nợ tiền lương, mấy thángqua đều không có khất nợ của bọn họ.
Công nhân cười hỏi hắn:“Tần công, anh quả là lợi hại, chăm sóc tận hai đứa em sinh viên.” Tần Thiệu thực tự hào:“Ha ha, đó là. Hai đứa tương đối không chịu thua kém, học tập tốt hơn tôi nhiều
Hắn nói thực tự hào, nhưng là bị nói được kia hai người rất khó chịu, ngồi bất động không nói tiếng nào, cũng không ngẩng đầu lên bắt đầu hướng miệng bái cơm. Tần Thiệu kề bên sờ sờ đầu hai người:“Ăn từ từ coi chừng nghẹn.”
Đoàn Tình cúi đầu bắt đầu ăn cơm, đem chân gà cắn một ngụm lại đưa cho Tần Thiệu, Tần Thiệu cười cười ăn, hắn quả thật đem cậu chiều hư, đạo lỳ bình thường không thể cắn một ngụm rồi ném vào trong bát người khác. Bữa cơm này tương đối hoàn hảo, Đoàn Tình ăn rất nhiều, Tần Thiệu lcho cái gì cũng ăn, ngay cả Tần Diệp Hoa cũng đều ăn, một chút đều không có lãng phí. Tần Thiệu ngầm cười, hai đứa em trai em gái này rất ngoan, không hề có t1inh tình của thiếu gia tiểu thư, ăn uống theo hoàn cảnh, rất đáng khen
Buổi chiều bọn họ còn có ai tiết khóa, Tần Thiệu cũng phải làm tiếp, liền phần mình tách ra, dặn Đoàn Tình, tan kháo cùng Diệp Hoa đi về trước, hắn bận rộn ít nhất 6 giờ mới có thể về.
Đoàn Tình không biết Tần Thiệu làm công việc gì, chỉ là mỗi ngày đều thấy hắn đi ra ngoài đều rất sớm, điểm tâm đều là do chị Hồng chuẩn bị, còn buổi tối thì về không muộn lắm. Đoàn Tình hỏi hắn, hắn liền hàm hồ qua loa, chỉ báo muốn làm nhiều một chút để kiếm tiền, Đoàn Tình cắt lời:“Cướp ngân hàng?” Tần Thiệu ôm cậu cười:“Em có gặp qua tên cướp nào hoạt động ban ngày sao?” Đoàn Tình lấy tay hắn đang khoác lên vai mình bỏ xuống, Tần Thiệu liền thuận tay nắm, Đoàn Tình muốn phản kháng, tnhưng cậu nhận ra tay hắn dần như trở nên thô ráp hơn, nếu không cướp ngân hàng, chẳng lẽ làm trong xây dựng?
Mấy ngày sau Đoàn Tình liền biết nơi hắn làm, quả nhien là đúng như cậu tưởng tượng.
Khóa ba của Đoàn Tình mở rộng cho học sinh có nhiều cơ hội quan sát thực tiễn, cần quan sát mấy công trình thi công kiến trúc, cho nên đến công trường.
Vì thế Đoàn Tình liền tại công trường thấy Tần Thiệu khuân vác.
Thời tiết hiện tại rất nóng, cuối thu cho nên nắng gắt như nướng người, Tần Thiệu lmột thân áo xanh, đội nón bảo hộ màu vàng, đang cùng mọi người khuân vật liệu từ trên xe xuống. Hắn rất cao, tinh luyện thân thể, động tác thuần thục, chỉ huy đồng mọi người với tốc độ rất nhanh. với thanh âm sang sảng:“Mọi người cẩn thận một chút, mau một chút. Xong xe này, chúng at nghỉ ngơi một lát, mọi người vất vả rồi!” Tần Thiệu tranh thủ lúc rảnh rỗi chỉnh nón bảo hộ một chút, ánh mắt trời gay gắt chiếu thẳng vào mặt.
Đoàn Tình nhìn một hồi trong mắt có chút nóng bừng lên. Tên hỗn đản này nguyên lai ở trong này làm công. Hắn nói kiếm được tiền nhiều, hóa ra làm công ăn ngày, một ngày đồng tiền. Cho nên học phí của cậu hắn cũng đóng hoàn tất.
Nguyên Dịch đi một hồi nhìn thấy cậu bất động, quay đầu kêu:“Ấu Đường cẩn thận một chút, công trường này vừa mới thi công, chúng ta nên cẩn thận một chút, đợi nhìn xong liền trở về.” Đoàn Tình ân một tiếng lại không có động, Nguyên Dịch nương theo ánh mắt cậu thấy được Tần Thiệu, Nguyên Dịch ngây ra một lúc mới mím môi, không biết phải nói cái gì, là nói hắn âm hồn không tiêu tan không chỗ không ở hay là nói hắn nghèo túng đến cực điểm đây!!
Nguyên Dịch muốn kéo Đoàn Tình đi, Đoàn Tình lại đi lên phía trên, Tần Thiệu nhìn Đoàn Tình có chút sửng sốt, Đoàn Tình nhìn chằm chằm vào hắn, đôi mắt có điểm hồng, Tần Thiệu một lát liền nở nụ cười, sờ đầu cậu:“Như thế nào chạy đến nơi này, nơi này nguy hiểm, qua kia đi.” Tần Thiệu đem mũ tháo xuống đội cho cậu, xong rồi kéo đến một bên trạm, không thèm quay đầu nhìn mọi người mà chỉ thông báo một câu:“Mọi người nghỉ ngơi đi, nhớ uống nhiều nước, trời có chút nóng.”
Đoàn Tình đi theo hắn đến trạm nghỉ, Tần Thiệu qua bồn rửa tay, lau mồ hôi, mở chai nước rồi đưa cho Đoàn Tình:“Đến cùng lão sư? Thi công kiến trúc?” Đoàn Tình tiếp nhận:“Ân, thực tập. Buổi chiều trở về đi.”
Tần Thiệu sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu:“Nóng hay không.” Đoàn Tình có điểm nháo:“Tay anh mới nóng!” Quần áo đều dính bẩn. Tần Thiệu chẳng hề để ý:“Ra mồ hôi mới thoải mái” Hắn nhìn Đoàn Tình mân miệng cho nên chuyển hướng đề tài:“Bạn học của em đều đến đây?” Đoàn Tình gật gật đầu, Tần Thiệu còn nói thêm:“Nguyên Dịch như thế nào cũng đến?”
Đoàn Tình liếc trắng mắt:“ Đại học A cũng đến đây, hai trường học cùng nhau.” Tần Thiệu nở nụ cười:“Này đến công trường cũng cần quan hệ hữu nghị? ” Đoàn Tình cắt lời bỏ tay hắn ra:“Anh đến đây để làm?” Tần Thiệu cười cười:“Nếu khong đến đây chào hỏi sao? Cái kia, Diệp Hoa có đến hay không?” Đoàn Tình gật gật đầu:“Có.” Tần Thiệu nhìn cậu một cái:“Vậy chúng ta bị phát hiện rồi?” Đoàn Tình khóe miệng cong cong:“Đáng đời anh!”
Tần Thiệu mừng rỡ đi tới khu lão sư, hắn có quen đội trưởng hai ban, cũng là do tính tình của hắn, gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói quỷ thoại, nói chuyện vài câu liền quen biết nhau. Tần Thiệu vừa thấy hai ban mọi người không ai mang đồ bảo hộ. Tần Thiệu lập tức bảo nhân viên tạp vụ hỗ trợ đem nón bảo hộ còn thừac ầm đến cho mọi người. Tuy rằng bọn họ nói là đến thực tập kỳ thật nhiều lắm chính là ở ở ngoài nhìn xem mà thôi, cho nên các sư phụ vừa thấy hắn chuẩn bị nón bảo hộ ngược lại là có điểm cảm kích, Tần Thiệu cười cười:“Không có việc gì, dù sao chúng ta nơi này có rất nhiều, chú ý an toàn trên hết, học tập là phụ thôi, phải không lão sư?.”
Tần Diệp Hoa đứng ở một bên nhìn anh trai mình hàn thuyên với mọi người, đôi mắt đều đỏ, tên hỗn đản này vô thanh vô tức mất tích ngày không nói, thấy nàng đến cũng không nhìn một cái!!
Tần Thiệu hàn huyên xong mới nhìn em gái của mình, hắn cũng là có điểm không dám nhìn, nói như thế nào cũng là vô thanh vô tức bỏ trốn, ngày đều không có tin tức, nói như thế nào cũng là không hợp lý. Tần Thiệu đội mũ cho nàng, tiểu nha đầu vẫn là quyệt tuyệt không nhìn hắn, Tần Thiệu bất đắc dĩ giải thích:“Thực xin lỗi. Em lên lớp trường, tan học cùng Ấu Đường về nhà, về nhà chờ anh, anh sẽ giải thích.” Tần Diệp Hoa hừ một tiếng bỏ đi. Tần Thiệu vỗ vỗ Đoàn Tình, ý bảo cậu đuổi theo. Hàn Văn đi ở phía sau, Tần Thiệu cũng vỗ vỗ y, Hàn Văn cười:“Tần ca.” Tần Thiệu gật gật đầu:“Nhanh đi lên lớp đi, Hàn bá phụ ở bên kia! Đợi anh làm xong sẽ mời mọi người ăn cơm” Hàn Văn cười cười nhìn hắn. Tần Thiệu thăm hỏi bọn hắn xong lại trở về làm việc, hắn trước mắt là nhân viên của Hàn Khải Tân.
Hàn Khải Tân nhìn thấy Tần Thiệu liền nhận ra cậu thời điểm Tần Gia Lạc đem hắn sung quân đến công trường, bọn họ là thường xuyên giao tiếp cho nên rất quen thuộc, hắn mới tới công trường vừa lúc có công trình do ông nhận thầu, vì thế cũng liền thuận lý thành chương cho hắn làm việc, Hàn Khải Tân thường hay hợp tác với phòng điền sản Tần thị làm việc, Tần thị phòng điền sản cùng Lâm thị phòng điền sản cơ hồ là phòng điền sại lớn của Hàng Châu, cho nên Hàn Khải Tân đối với đứa con trai Tần thị luôn nhẹ tay, nhưng mà thấy hắn làm công việc này có chút không bình tĩnh. Đương nhiên là ai đều không bình tĩnh, Tần Thiệu trực tiếp nói hẳng thắn thành khẩn, hắn muốn thoát ly Tần thị. Hắn đến đây al để kiếm tiền, không một chút gì dính dáng tới Tần thị nữa.
Hàn Khải Tân không có cách nào nên cho hắn làm, đại khái là mấy tháng thực tập cũng có tác dụng,, đương nhiên là nam nhân liền có thể làm được, đẩy xe nhỏ, khuân vác, việc này chỉ cần có sức khỏe liền có thể làm. Ông cảm thấy có chút có lỗi trong lòng, Tần Thiệu cười an ủi:“Hàn bá phụ cứ yên tâm, tôi là tới đây làm việc, Tần Gia Lạc sẽ không quản.” Hàn Khải Tân vừa mới bắt đầu bán tín bán nghi, nhưng là qua vài ngày sau sau mới phát hiện Tần Thiệu nói là thật sự, Tần Gia Lạc liên hỏi cũng sẽ không hỏi, đương nhiên là một nhân vật lớn, mấy thứ cấm kỵ chắc chắn là có. Người ngoài nếu biết cũng chỉ nghĩ là đưa con trai của gã đi thực tập, đối với bọn họ những người này mà nói thật không biết nghĩ như thế nào, một tập đoàn lớn như vậy vì rèn luyện liền đem ccon trai cả ném tại công trường? Bắt con mình khuân vác nặng là rèn luyện?
Hàn Khải Tân thực không hiểu, hắn luôn quan niệm một người đàn ông hảo hảo kiếm tiền như vậy đều là vì con của mình!! Cha y đi sớm về khuya, thế mà hắn mỗi ngày đều chỉ biết cắm đầu chơi game! thật đáng đánh mà!
Giữa trưa thời điểm quả nhiên Đoàn Tình mang theo Tần Diệp Hoa lại công trường, Tần Thiệu vừa chuyển xong hai xe hoàn, phải ăn nhanh mới kịp tiến độ cho buổi chiều. Tần Thiệu tiếp đón bọn họ cùng nhau ăn cơm. Nơi ăn cơm cũng không thể quá xa, bsau tiếng là phải tiếp tục làm việc, Tần Thiệu mua cặp g đựng cơm, hắn hiện tại là lĩnh công nhân, mua phân cặp g đựng cơm. Nước mua trực tiếp thùn do thời tiết gần đây quá nóng. Lúc ăn cơm là ở trong nhà, Tần Thiệu lấy khăn lau sạch mấy atm gỗ rồi cùng mọi người ăn cơm.
Cặp g đựng cơm thoạt nhìn vẫn là tương đối ăn ngon. Công nhân ăn rất nhanh, bụng đói nên cái gì vào miệng cũng thấy ngon. Đoàn Tình cùng Tần Diệp Hoa như thế nào cũng nuốt không được. Không phải quá khó khăn ăn, mà là như thế nào cũng không có nghĩ tới hanh mình mỗi ngày sinh hoạt như vậy. So với trước đây tương phản quá lớn. Tần Thiệu nhìn hai người chỉ động đũa mấy cái, nở nụ cười:“Làm sao, không thể ăn? Diệp Hoa, anh có khoai tây này, ăn cũng được, em đến đây, ăn nhiều một chút. Thịt nướng ăn không vô thì đưa cho anh.” Tần Thiệu đem thức ăn đưa cho Tần Diệp Hoa, lại đem Đoàn Tình rau xanh cũng lấy ra đến, thả chân gà cho cậu:“Hôm nay cố ý mua chân gà vì hai người đó!”
Mấy công nhân cười lớn:“Nguyên lai là như vậy a! Hèn chi homnay tự hỏi, có hai món mặn, sao còn có thêm chân gà! ha ha. Ân, hai người này là ai?” Tần Thiệu đưa cà men xong quay ra giới thiệu:“Đây là em trai và em gái của tôi. Hai người bọn họ hôm nay trong trường học có khóa thực tập, cho nên đến công trường của chúng ta khảo sát ……”
Công nhân nhóm cùng Tần Thiệu rất quen thuộc, nói cái gì đều nói, tất cả là người trẻ tuổi,, đều là đến từ tầng lớp công nông dân công, thẳng thắn cười nói:“Kia cảm tình hảo, hai người thường xuyên đến đây cho chúng tôi có chân gà ăn a!”
Tần Thiệu cười to:“Hảo, chờ công trình này kết thúc, tôi mời mọi người một bữa lớn!”
Nhóm công nhân tương đối có hảo cảm với hắn,tuy hắn là đốc công, nhưng tương đối rất thân thiện, chuẩn bị đồ ăn tuy không phải ngon, nhưng là đầy đủ ăn no. Điều quan trọng là, người này không khất nợ tiền lương, mấy thángqua đều không có khất nợ của bọn họ.
Công nhân cười hỏi hắn:“Tần công, anh quả là lợi hại, chăm sóc tận hai đứa em sinh viên.” Tần Thiệu thực tự hào:“Ha ha, đó là. Hai đứa tương đối không chịu thua kém, học tập tốt hơn tôi nhiều
Hắn nói thực tự hào, nhưng là bị nói được kia hai người rất khó chịu, ngồi bất động không nói tiếng nào, cũng không ngẩng đầu lên bắt đầu hướng miệng bái cơm. Tần Thiệu kề bên sờ sờ đầu hai người:“Ăn từ từ coi chừng nghẹn.”
Đoàn Tình cúi đầu bắt đầu ăn cơm, đem chân gà cắn một ngụm lại đưa cho Tần Thiệu, Tần Thiệu cười cười ăn, hắn quả thật đem cậu chiều hư, đạo lỳ bình thường không thể cắn một ngụm rồi ném vào trong bát người khác. Bữa cơm này tương đối hoàn hảo, Đoàn Tình ăn rất nhiều, Tần Thiệu lcho cái gì cũng ăn, ngay cả Tần Diệp Hoa cũng đều ăn, một chút đều không có lãng phí. Tần Thiệu ngầm cười, hai đứa em trai em gái này rất ngoan, không hề có tinh tình của thiếu gia tiểu thư, ăn uống theo hoàn cảnh, rất đáng khen
Buổi chiều bọn họ còn có ai tiết khóa, Tần Thiệu cũng phải làm tiếp, liền phần mình tách ra, dặn Đoàn Tình, tan kháo cùng Diệp Hoa đi về trước, hắn bận rộn ít nhất giờ mới có thể về.
Trong Bụng Tên Khốn Kiếp Này Có Con Của Hắn - Chapter 86
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Đoàn Tình không biết Tần Thiệu làm công việc gì, chỉ là mỗi ngày đều thấy hắn đi ra ngoài đều rất sớm, điểm tâm đều là do chị Hồng chuẩn bị, còn buổi tối thì về không muộn lắm. Đoàn Tình hỏi hắn, hắn liền hàm hồ qua loa, chỉ báo muốn làm nhiều một chút để kiếm tiền, Đoàn Tình cắt lời:“Cướp ngân hàng?” Tần Thiệu ôm cậu cười:“Em có gặp qua tên cướp nào hoạt động ban ngày sao?” Đoàn Tình lấy tay hắn đang khoác lên vai mình bỏ xuống, Tần Thiệu liền thuận tay nắm, Đoàn Tình muốn phản kháng, tnhưng cậu nhận ra tay hắn dần như trở nên thô ráp hơn, nếu không cướp ngân hàng, chẳng lẽ làm trong xây dựng?
Mấy ngày sau Đoàn Tình liền biết nơi hắn làm, quả nhien là đúng như cậu tưởng tượng.
Khóa ba của Đoàn Tình mở rộng cho học sinh có nhiều cơ hội quan sát thực tiễn, cần quan sát mấy công trình thi công kiến trúc, cho nên đến công trường.
Vì thế Đoàn Tình liền tại công trường thấy Tần Thiệu khuân vác.
Thời tiết hiện tại rất nóng, cuối thu cho nên nắng gắt như nướng người, Tần Thiệu lmột thân áo xanh, đội nón bảo hộ màu vàng, đang cùng mọi người khuân vật liệu từ trên xe xuống. Hắn rất cao, tinh luyện thân thể, động tác thuần thục, chỉ huy đồng mọi người với tốc độ rất nhanh. với thanh âm sang sảng:“Mọi người cẩn thận một chút, mau một chút. Xong xe này, chúng at nghỉ ngơi một lát, mọi người vất vả rồi!” Tần Thiệu tranh thủ lúc rảnh rỗi chỉnh nón bảo hộ một chút, ánh mắt trời gay gắt chiếu thẳng vào mặt.
Đoàn Tình nhìn một hồi trong mắt có chút nóng bừng lên. Tên hỗn đản này nguyên lai ở trong này làm công. Hắn nói kiếm được tiền nhiều, hóa ra làm công ăn ngày, một ngày 200 đồng tiền. Cho nên học phí của cậu hắn cũng đóng hoàn tất.
Nguyên Dịch đi một hồi nhìn thấy cậu bất động, quay đầu kêu:“Ấu Đường cẩn thận một chút, công trường này vừa mới thi công, chúng ta nên cẩn thận một chút, đợi nhìn xong liền trở về.” Đoàn Tình ân một tiếng lại không có động, Nguyên Dịch nương theo ánh mắt cậu thấy được Tần Thiệu, Nguyên Dịch ngây ra một lúc mới mím môi, không biết phải nói cái gì, là nói hắn âm hồn không tiêu tan không chỗ không ở hay là nói hắn nghèo túng đến cực điểm đây!!
Nguyên Dịch muốn kéo Đoàn Tình đi, Đoàn Tình lại đi lên phía trên, Tần Thiệu nhìn Đoàn Tình có chút sửng sốt, Đoàn Tình nhìn chằm chằm vào hắn, đôi mắt có điểm hồng, Tần Thiệu một lát liền nở nụ cười, sờ đầu cậu:“Như thế nào chạy đến nơi này, nơi này nguy hiểm, qua kia đi.” Tần Thiệu đem mũ tháo xuống đội cho cậu, xong rồi kéo đến một bên trạm, không thèm quay đầu nhìn mọi người mà chỉ thông báo một câu:“Mọi người nghỉ ngơi đi, nhớ uống nhiều nước, trời có chút nóng.”
Đoàn Tình đi theo hắn đến trạm nghỉ, Tần Thiệu qua bồn rửa tay, lau mồ hôi, mở chai nước rồi đưa cho Đoàn Tình:“Đến cùng lão sư? Thi công kiến trúc?” Đoàn Tình tiếp nhận:“Ân, thực tập. Buổi chiều trở về đi.”
Tần Thiệu sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu:“Nóng hay không.” Đoàn Tình có điểm nháo:“Tay anh mới nóng!” Quần áo đều dính bẩn. Tần Thiệu chẳng hề để ý:“Ra mồ hôi mới thoải mái” Hắn nhìn Đoàn Tình mân miệng cho nên chuyển hướng đề tài:“Bạn học của em đều đến đây?” Đoàn Tình gật gật đầu, Tần Thiệu còn nói thêm:“Nguyên Dịch như thế nào cũng đến?”
Đoàn Tình liếc trắng mắt:“ Đại học A cũng đến đây, hai trường học cùng nhau.” Tần Thiệu nở nụ cười:“Này đến công trường cũng cần quan hệ hữu nghị? ” Đoàn Tình cắt lời bỏ tay hắn ra:“Anh đến đây để làm?” Tần Thiệu cười cười:“Nếu kh6ong đến đây chào hỏi sao? Cái kia, Diệp Hoa có đến hay không?” Đoàn Tình gật gật đầu:“Có.” Tần Thiệu nhìn cậu một cái:“Vậy chúng ta bị phát hiện rồi?” Đoàn Tình khóe miệng cong cong:“Đáng đời anh!”
Tần Thiệu mừng rỡ đi tới khu lão sư, hắn có quen đội trưởng hai ban, cũng là do tính tình của hắn, gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói quỷ thoại, nói chuyện vài câu liền quen biết nhau. Tần Thiệu vừa thấy hai ban mọi người không ai mang đồ bảo hộ. Tần Thiệu lập tức bảo nhân viên tạp vụ hỗ trợ đem nón bảo hộ còn thừac ầm đến cho mọi người. Tuy rằng bọn họ nói là đến thực tập kỳ thật nhiều lắm chính là ở ở ngoài nhìn xem mà thôi, cho nên các sư phụ vừa thấy hắn chuẩn bị nón bảo hộ ngược lại là có điểm cảm kích, Tần Thiệu cười cười:“Không có việc gì, dù sao chúng ta nơi này có rất nhiều, chú ý an toàn trên hết, học tập là phụ thôi, phải không lão sư?.”
Tần Diệp Hoa đứng ở một bên nhìn anh trai mình hàn thuyên với mọi người, đôi mắt đều đỏ, tên hỗn đản này vô thanh vô tức mất tích 8 ngày không nói, thấy nàng đến cũng không nhìn một cái!!
Tần Thiệu hàn huyên xong mới nhìn em gái của mình, hắn cũng là có điểm không dám nhìn, nói như thế nào cũng là vô thanh vô tức bỏ trốn,8 ngày đều không có tin tức, nói như thế nào cũng là không hợp lý. Tần Thiệu đội mũ cho nàng, tiểu nha đầu vẫn là quyệt tuyệt không nhìn hắn, Tần Thiệu bất đắc dĩ giải thích:“Thực xin lỗi. Em lên lớp trường, tan học cùng Ấu Đường về nhà, về nhà chờ anh, anh sẽ giải thích.” Tần Diệp Hoa hừ một tiếng bỏ đi. Tần Thiệu vỗ vỗ Đoàn Tình, ý bảo cậu đuổi theo. Hàn Văn đi ở phía sau, Tần Thiệu cũng vỗ vỗ y, Hàn Văn cười:“Tần ca.” Tần Thiệu gật gật đầu:“Nhanh đi lên lớp đi, Hàn bá phụ ở bên kia! Đợi anh làm xong sẽ mời mọi người ăn cơm” Hàn Văn cười cười nhìn hắn. Tần Thiệu thăm hỏi bọn hắn xong lại trở về làm việc, hắn trước mắt là nhân viên của Hàn Khải Tân.
Hàn Khải Tân nhìn thấy Tần Thiệu liền nhận ra cậu thời điểm Tần Gia Lạc đem hắn sung quân đến công trường, bọn họ là thường xuyên giao tiếp cho nên rất quen thuộc, hắn mới tới công trường vừa lúc có công trình do ông nhận thầu, vì thế cũng liền thuận lý thành chương cho hắn làm việc, Hàn Khải Tân thường hay hợp tác với phòng điền sản Tần thị làm việc, Tần thị phòng điền sản cùng Lâm thị phòng điền sản cơ hồ là phòng điền sại lớn của Hàng Châu, cho nên Hàn Khải Tân đối với đứa con trai Tần thị luôn nhẹ tay, nhưng mà thấy hắn làm công việc này có chút không bình tĩnh. Đương nhiên là ai đều không bình tĩnh, Tần Thiệu trực tiếp nói hẳng thắn thành khẩn, hắn muốn thoát ly Tần thị. Hắn đến đây al2 để kiếm tiền, không một chút gì dính dáng tới Tần thị nữa.
Hàn Khải Tân không có cách nào nên cho hắn làm, đại khái là mấy tháng thực tập cũng có tác dụng,, đương nhiên là nam nhân liền có thể làm được, đẩy xe nhỏ, khuân vác, việc này chỉ cần có sức khỏe liền có thể làm. Ông cảm thấy có chút có lỗi trong lòng, Tần Thiệu cười an ủi:“Hàn bá phụ cứ yên tâm, tôi là tới đây làm việc, Tần Gia Lạc sẽ không quản.” Hàn Khải Tân vừa mới bắt đầu bán tín bán nghi, nhưng là qua vài ngày sau sau mới phát hiện Tần Thiệu nói là thật sự, Tần Gia Lạc liên hỏi cũng sẽ không hỏi, đương nhiên là một nhân vật lớn, mấy thứ cấm kỵ chắc chắn là có. Người ngoài nếu biết cũng chỉ nghĩ là đưa con trai của gã đi thực tập, đối với bọn họ những người này mà nói thật không biết nghĩ như thế nào, một tập đoàn lớn như vậy vì rèn luyện liền đem ccon trai cả ném tại công trường? Bắt con mình khuân vác nặng là rèn luyện?
Hàn Khải Tân thực không hiểu, hắn luôn quan niệm một người đàn ông hảo hảo kiếm tiền như vậy đều là vì con của mình!! Cha y đi sớm về khuya, thế mà hắn mỗi ngày đều chỉ biết cắm đầu chơi game! thật đáng đánh mà!
Giữa trưa thời điểm quả nhiên Đoàn Tình mang theo Tần Diệp Hoa lại công trường, Tần Thiệu vừa chuyển xong hai xe hoàn, phải ăn nhanh mới kịp tiến độ cho buổi chiều. Tần Thiệu tiếp đón bọn họ cùng nhau ăn cơm. Nơi ăn cơm cũng không thể quá xa, bsau 1 tiếng là phải tiếp tục làm việc, Tần Thiệu mua cặp ***g đựng cơm, hắn hiện tại là lĩnh 15 công nhân, mua 18 phân cặp ***g đựng cơm. Nước mua trực tiếp 3 thùn do thời tiết gần đây quá nóng. Lúc ăn cơm là ở trong nhà, Tần Thiệu lấy khăn lau sạch mấy at61m gỗ rồi cùng mọi người ăn cơm.
Cặp ***g đựng cơm thoạt nhìn vẫn là tương đối ăn ngon. Công nhân ăn rất nhanh, bụng đói nên cái gì vào miệng cũng thấy ngon. Đoàn Tình cùng Tần Diệp Hoa như thế nào cũng nuốt không được. Không phải quá khó khăn ăn, mà là như thế nào cũng không có nghĩ tới hanh mình mỗi ngày sinh hoạt như vậy. So với trước đây tương phản quá lớn. Tần Thiệu nhìn hai người chỉ động đũa mấy cái, nở nụ cười:“Làm sao, không thể ăn? Diệp Hoa, anh có khoai tây này, ăn cũng được, em đến đây, ăn nhiều một chút. Thịt nướng ăn không vô thì đưa cho anh.” Tần Thiệu đem thức ăn đưa cho Tần Diệp Hoa, lại đem Đoàn Tình rau xanh cũng lấy ra đến, thả chân gà cho cậu:“Hôm nay cố ý mua chân gà vì hai người đó!”
Mấy công nhân cười lớn:“Nguyên lai là như vậy a! Hèn chi ho6mnay tự hỏi, có hai món mặn, sao còn có thêm chân gà! ha ha. Ân, hai người này là ai?” Tần Thiệu đưa cà men xong quay ra giới thiệu:“Đây là em trai và em gái của tôi. Hai người bọn họ hôm nay trong trường học có khóa thực tập, cho nên đến công trường của chúng ta khảo sát ……”
Công nhân nhóm cùng Tần Thiệu rất quen thuộc, nói cái gì đều nói, tất cả là người trẻ tuổi,, đều là đến từ tầng lớp công nông dân công, thẳng thắn cười nói:“Kia cảm tình hảo, hai người thường xuyên đến đây cho chúng tôi có chân gà ăn a!”
Tần Thiệu cười to:“Hảo, chờ công trình này kết thúc, tôi mời mọi người một bữa lớn!”
Nhóm công nhân tương đối có hảo cảm với hắn,tuy hắn là đốc công, nhưng tương đối rất thân thiện, chuẩn bị đồ ăn tuy không phải ngon, nhưng là đầy đủ ăn no. Điều quan trọng là, người này không khất nợ tiền lương, mấy thángqua đều không có khất nợ của bọn họ.
Công nhân cười hỏi hắn:“Tần công, anh quả là lợi hại, chăm sóc tận hai đứa em sinh viên.” Tần Thiệu thực tự hào:“Ha ha, đó là. Hai đứa tương đối không chịu thua kém, học tập tốt hơn tôi nhiều
Hắn nói thực tự hào, nhưng là bị nói được kia hai người rất khó chịu, ngồi bất động không nói tiếng nào, cũng không ngẩng đầu lên bắt đầu hướng miệng bái cơm. Tần Thiệu kề bên sờ sờ đầu hai người:“Ăn từ từ coi chừng nghẹn.”
Đoàn Tình cúi đầu bắt đầu ăn cơm, đem chân gà cắn một ngụm lại đưa cho Tần Thiệu, Tần Thiệu cười cười ăn, hắn quả thật đem cậu chiều hư, đạo lỳ bình thường không thể cắn một ngụm rồi ném vào trong bát người khác. Bữa cơm này tương đối hoàn hảo, Đoàn Tình ăn rất nhiều, Tần Thiệu lcho cái gì cũng ăn, ngay cả Tần Diệp Hoa cũng đều ăn, một chút đều không có lãng phí. Tần Thiệu ngầm cười, hai đứa em trai em gái này rất ngoan, không hề có t1inh tình của thiếu gia tiểu thư, ăn uống theo hoàn cảnh, rất đáng khen
Buổi chiều bọn họ còn có ai tiết khóa, Tần Thiệu cũng phải làm tiếp, liền phần mình tách ra, dặn Đoàn Tình, tan kháo cùng Diệp Hoa đi về trước, hắn bận rộn ít nhất 6 giờ mới có thể về.