Cứ như vậy lại trôi qua bốn ngày, Đường Á xem di động, đã 6 giờ, liền lắc mình ra khỏi không gian.[Tác giả: trong không gian để tiện mô tả vẫn dùng từ ‘ngày’ để chỉ thời gian, có điều thời gian so với bên ngoài tỉ lệ là 10:1, trong lòng mọi người tự hiểu nha]
Mục tiêu hôm nay của cậu là trứng, thịt và xăng. Bởi vì trạm xăng dầu bình thường đều hoạt động 24/24, Đường Á quyết định đi mua xăng trước. Cậu thuê xe máy, trước đi nhiên liệu ZG gần nhất.
Trong mạt thế, có khi xăng so với xe còn quan trọng hơn, dù sao xe thì nhiều nhưng trạm xăng ít, rất nhiều nơi đường tắc xe không qua được hoặc là trên xe xăng không đủ, chỉ có thể bỏ xe đi bộ. Đời trước, Đường Á cùng bạn học trốn ra chính là gặp tình huống sau. Cho nên Đường Á quyết tâm mua xăng thật đầy đủ để dùng, chỉ là trạm xăng dầu khống chế lượng mua của khách hàng, một người căn bản mua không được nhiều, Đường Á đành phải chạy hết mười mấy trạm xăng ở lân cận, cuối cùng mới mua được hai trăm thùng, đành phải thu trước vào không gian, sau này nghĩ cách khác.
Lúc này gần 10 giờ, Đường Á khởi động xe máy trực tiếp theo hướng dẫn trên bản đồ đi tới đường nhỏ. Đường Á tra được trên mạng ở khu ngoại ô cách thành phố hơn 10 km có trang trại gia đình, quy mô không nhỏ, đã liên hệ với họ qua điện thoại.
Thời tiết nóng bức khô ráo, nơi xe đi qua bụi đất bị thổi lên mù mịt, lại bị tốc độ xe tạo gió thổi tán. Đến nơi, người phụ trách quả nhiên đã chờ ở cửa.
Đường Á hôm nay đeo kính mát màu trà, mặc một chiếc áo màu vàng nhạt, phối với quần dài màu trà nhàn nhã, cũng không đội mũ che nắng, mái tóc đen bị gió trực tiếp thổi mạnh mà trở nên hỗn độn, vừa nhìn đã thấy mềm mại. Có thể do uống nước trong sông, làn da trắng nõn dưới ánh nắng chói chang của mùa hạ cũng không đổ mồ hôi, ngược lại có vẻ trong suốt, trơn bóng, nhẹ nhàng, khoan khoái.
Trang trại không chỉ nuôi gà, heo, dê, còn nhận cả sơ chế, có một dây chuyền sản xuất chế biến thịt, Đường Á muốn mua thịt đã qua xử lí tốt nhất —- Đường Á tỏ vẻ, tuy cậu có thể giết tang thi, nhưng gia súc và tang thi là hai chuyện hoàn toàn khác nhau. Ví dụ là heo đi, trước không nói khi giết heo nó sẽ tru lên, nhưng Đường Á có thể giết ở đâu?
Không gian lớn như vậy nhưng là không gian kín, Đường Á mắc bệnh sạch sẽ căn bản không thể chấp nhận cùng sống một nơi với heo. Hơn nữa heo còn sống không chịu khống chế! Lại càng không cần nói hiện tại năm giác quan của Đường Á linh mẫn hơn trước vài lần. Và điểm mấu chốt, cậu không chỉ muốn mua một con heo! Gà và dê cũng vậy.
Người phụ trách thực vui vẻ tiếp đãi Đường Á, tuy rằng trang trại của bọn họ lớn, không lo không bán được hàng, nhưng có được hợp đồng lớn đương nhiên phải cao hứng, ai ngại tiền nhiều cơ chứ? Cũng là đặt cọc trước 1/3, cho đối phương địa chỉ kho hàng, Đường Á liền rời đi. Năm mươi con heo, hai mươi con dê, ba trăm con gà, một trămcon vịt, thêm một trăm cân trứng gà và trứng vịt, cho dù có dây chuyền sản xuất, cũng phải đến giữa trưa ngày mai mới xong.
Đường Á nhân lúc này đi làm việc khác, cậu vừa mới nhận được điện thoại từ bưu điện, đồ cậu mua trên mạng đã đến. Đường Á lúc đi học đã biết đến bán hàng trực tuyến, ban đầu cậu không muốn dùng, nhưng vì nghỉ đông mua trên mạng sẽ tiện hơn, liền làm. Sau vài lần mua trên đó, cảm giác chất lượng cũng không tệ lắm, hơn nữa cũng rất đầy đủ. Quả nhiên mua bán qua mạng là pháp bảo của trạch nam trạch nữ.
Sống lại, theo kế hoạch mấy thứ như xẻng công binh, tên nỏ linh tinh gì đó cần mua lại không biết mua ở đâu, Đường Á chuyển hướng sang các trang mạng, kết quả không khiến cậu thất vọng. Nghĩ đến đống lớn cậu mua được trên mạng không thể dùng xe mang đi được, Đường Á bảo bưu điện trực trực tiếp chuyển đến cho cậu. Khi cậu trở lại kho hàng, người chuyển phát đã chờ ở đó.
Ký nhận biên lai, xác nhận đủ hàng —- hai xẻng công binh, năm bộ lều trại dã ngoại và túi ngủ với đệm chống ẩm, còn có ba bộ nỏ chắc chắn, ba nghìn mũi tên đầu hợp kim, mã tấu, khảm đao mỗi loại hai thanh, còn có bao cổ tay và bao bảo vệ đùi mỗi loại năm đôi, còn có 50 kg bánh quy và 10kg gậy rắn chắc.
Đường Á cũng định mua mấy đôi kính áp tròng, chỉ là không biết từ khi nào mắt trái đã đen trở lại, thời điểm rèn luyện trong không gian, Đường Á phát hiện mỗi khi cậu vận động kịch liệt, thể lực tiêu hao nhanh, con ngươi mắt trái liền sẽ biến thành màu đỏ, đợi trái tim chậm rãi đập lại bình thường, sẽ khôi phục màu đen. Xem ra về sau phải đặc biệt chú ý, tóc trên trán có dài cũng không thể cắt, so với đeo kính áp tròng phải chú ý thời gian nhỏ mắt thì thế này tiện hơn.
Cứ như vậy tất bật chuẩn bị, năm mươi vạn đã hết hơn nửa, nhìn đống tiền lớn cứ lần lượt ra đi, dù Đường Á biết sau này nó sẽ biến thành một đống giấy vụn với những con số vô nghĩa cũng không khỏi run tay. Dù sao cậu là một người bình thường, nếu không có gì ngoài ý muốn, năm mươi vạn đó chính là tài sản giá trị nhất đời này cậu có thể tiếp xúc.
Sắp tiêu hết năm mươi vạn, Đường Á cũng không khỏi cảm thán, quả thật là tiêu tiền như nước, cậu đời này cũng chỉ có một lần xa xỉ như vậy.
Nghĩ đến trong không khí mạt thế rải rác virus tang thi, nước lộ trong không khí sẽ bị ô nhiễm, chỉ có nước đóng chai mới có thể uống, nguồn nước khan hiếm, Đường Á tới nơi bán rượu mua mấy chục thùng nhựa cao gần bằng người, còn thuận tiện mua mấy chục cân rượu nồng độ cao, dùng để chống lạnh và khử trùng.
Thùng được chuyển đến kho hàng trước, Đường Á trực tiếp lái xe đến chợ nông nghiệp, khi đi ra ôm mấy bao tải hạt giống với mấy gói mầm. cậu mua phần lớn là bắp ngô, lúa mạch, khoai lang, khoai tây, củ cải, cải trắng linh tinh gieo trồng thu hoạc cùng rau dưa, cây giống cũng chọn các loại cây ăn quả thông thường như táo, lê, anh đào.
Dù sao trước đây Đường Á chưa làm qua bao giờ, nhiều nhất mới trồng hoa hướng dương chăm sóc xương rồng, việc gieo trồng của cậu chính là đem giống vùi xuống đất, tưới ít nước, sau đó thì mặc kệ. Đúng rồi, có lẽ sau đó thỉnh thoảng nhớ tưới nước, và rồi…… quên luôn. Cho nên cây cối Đường Á trồng thường là loại có sức sống rất mạnh mẽ, như hiện tại, chiếm cứ trong góc không gian có không ít cây xương rồng tròn đã trưởng thành.
Đường Á cũng hiểu mình chỉ biết đại khái phương pháp gieo trồng, mua mấy quyển sách hướng dẫn thì toàn danh từ với lí luận cậu không hiểu, cuối cùng cũng không học được gì, đành tự mình thử nghiệm. Bởi vậy, mấy thứ hoàn cảnh nuôi trồng yêu cầu độ ẩm, nhiệt độ không khí linh tinh gì đó để thuận lợi thu hoạch, Đường Á hoàn toàn không suy xét, đến cả nuôi sống cậu cũng không biết có thể sống được hay không.
Trong không gian, trừ cậu ra vốn không có vật sống, dĩ nhiên không có vi trùng bệnh khuẩn, thuốc sát trùng và phân hóa học không dùng thì không cần mua. Một tháng đủ cho rau dưa phát triển, trồng trong không gian ba ngày là có thể ăn, thật sự không cần mua phân hóa học thúc đẩy gì đó trong khi hiệu quả thế nào còn chưa biết.
Có điều không có côn trùng cũng là vấn đề, thụ phấn cho cây ăn quả cũng không thể để mình tự làm đi. Không nói số lượng, khả năng thành công cũng không cao a, Đường Á đến bây giờ cũng không biết hoa lúa mạch ở đâu, cậu tưởng lúa mạch không ra hoa [o[╯□╰]o]. Hơn nữa, thời gian trôi nhanh cũng có hạn chế, đó chính là rất dễ bỏ qua thời kì thực vật nở hoa thụ phấn. Nếu thực vật không được thụ phấn sẽ không kết trái, cuối cùng cậu chỉ thu hoạch được một đống xác không.
Cho nên, muốn mua một ít ong mật, từ sâu rồi biến thành bươm bướm là hoàn toàn không suy xét, ban đầu ăn rau xanh, lớn lên lại không chăm chỉ làm việc. Ong mật có vẻ tốt hơn, cần cù chịu khó, còn biết làm mật.
_____
Tác giả có lời muốn nói: Tiểu công cuối cùng cũng quyết định được tên ~ mạt thế bắt đầu tiểu công mới có thể xuất hiện ~ cũng nhanh thôi……
Cứ như vậy lại trôi qua bốn ngày, Đường Á xem di động, đã giờ, liền lắc mình ra khỏi không gian.[Tác giả: trong không gian để tiện mô tả vẫn dùng từ ‘ngày’ để chỉ thời gian, có điều thời gian so với bên ngoài tỉ lệ là :, trong lòng mọi người tự hiểu nha]
Mục tiêu hôm nay của cậu là trứng, thịt và xăng. Bởi vì trạm xăng dầu bình thường đều hoạt động /, Đường Á quyết định đi mua xăng trước. Cậu thuê xe máy, trước đi nhiên liệu ZG gần nhất.
Trong mạt thế, có khi xăng so với xe còn quan trọng hơn, dù sao xe thì nhiều nhưng trạm xăng ít, rất nhiều nơi đường tắc xe không qua được hoặc là trên xe xăng không đủ, chỉ có thể bỏ xe đi bộ. Đời trước, Đường Á cùng bạn học trốn ra chính là gặp tình huống sau. Cho nên Đường Á quyết tâm mua xăng thật đầy đủ để dùng, chỉ là trạm xăng dầu khống chế lượng mua của khách hàng, một người căn bản mua không được nhiều, Đường Á đành phải chạy hết mười mấy trạm xăng ở lân cận, cuối cùng mới mua được hai trăm thùng, đành phải thu trước vào không gian, sau này nghĩ cách khác.
Lúc này gần giờ, Đường Á khởi động xe máy trực tiếp theo hướng dẫn trên bản đồ đi tới đường nhỏ. Đường Á tra được trên mạng ở khu ngoại ô cách thành phố hơn km có trang trại gia đình, quy mô không nhỏ, đã liên hệ với họ qua điện thoại.
Thời tiết nóng bức khô ráo, nơi xe đi qua bụi đất bị thổi lên mù mịt, lại bị tốc độ xe tạo gió thổi tán. Đến nơi, người phụ trách quả nhiên đã chờ ở cửa.
Đường Á hôm nay đeo kính mát màu trà, mặc một chiếc áo màu vàng nhạt, phối với quần dài màu trà nhàn nhã, cũng không đội mũ che nắng, mái tóc đen bị gió trực tiếp thổi mạnh mà trở nên hỗn độn, vừa nhìn đã thấy mềm mại. Có thể do uống nước trong sông, làn da trắng nõn dưới ánh nắng chói chang của mùa hạ cũng không đổ mồ hôi, ngược lại có vẻ trong suốt, trơn bóng, nhẹ nhàng, khoan khoái.
Trang trại không chỉ nuôi gà, heo, dê, còn nhận cả sơ chế, có một dây chuyền sản xuất chế biến thịt, Đường Á muốn mua thịt đã qua xử lí tốt nhất —- Đường Á tỏ vẻ, tuy cậu có thể giết tang thi, nhưng gia súc và tang thi là hai chuyện hoàn toàn khác nhau. Ví dụ là heo đi, trước không nói khi giết heo nó sẽ tru lên, nhưng Đường Á có thể giết ở đâu?
Không gian lớn như vậy nhưng là không gian kín, Đường Á mắc bệnh sạch sẽ căn bản không thể chấp nhận cùng sống một nơi với heo. Hơn nữa heo còn sống không chịu khống chế! Lại càng không cần nói hiện tại năm giác quan của Đường Á linh mẫn hơn trước vài lần. Và điểm mấu chốt, cậu không chỉ muốn mua một con heo! Gà và dê cũng vậy.
Người phụ trách thực vui vẻ tiếp đãi Đường Á, tuy rằng trang trại của bọn họ lớn, không lo không bán được hàng, nhưng có được hợp đồng lớn đương nhiên phải cao hứng, ai ngại tiền nhiều cơ chứ? Cũng là đặt cọc trước /, cho đối phương địa chỉ kho hàng, Đường Á liền rời đi. Năm mươi con heo, hai mươi con dê, ba trăm con gà, một trămcon vịt, thêm một trăm cân trứng gà và trứng vịt, cho dù có dây chuyền sản xuất, cũng phải đến giữa trưa ngày mai mới xong.
Đường Á nhân lúc này đi làm việc khác, cậu vừa mới nhận được điện thoại từ bưu điện, đồ cậu mua trên mạng đã đến. Đường Á lúc đi học đã biết đến bán hàng trực tuyến, ban đầu cậu không muốn dùng, nhưng vì nghỉ đông mua trên mạng sẽ tiện hơn, liền làm. Sau vài lần mua trên đó, cảm giác chất lượng cũng không tệ lắm, hơn nữa cũng rất đầy đủ. Quả nhiên mua bán qua mạng là pháp bảo của trạch nam trạch nữ.
Sống lại, theo kế hoạch mấy thứ như xẻng công binh, tên nỏ linh tinh gì đó cần mua lại không biết mua ở đâu, Đường Á chuyển hướng sang các trang mạng, kết quả không khiến cậu thất vọng. Nghĩ đến đống lớn cậu mua được trên mạng không thể dùng xe mang đi được, Đường Á bảo bưu điện trực trực tiếp chuyển đến cho cậu. Khi cậu trở lại kho hàng, người chuyển phát đã chờ ở đó.
Ký nhận biên lai, xác nhận đủ hàng —- hai xẻng công binh, năm bộ lều trại dã ngoại và túi ngủ với đệm chống ẩm, còn có ba bộ nỏ chắc chắn, ba nghìn mũi tên đầu hợp kim, mã tấu, khảm đao mỗi loại hai thanh, còn có bao cổ tay và bao bảo vệ đùi mỗi loại năm đôi, còn có kg bánh quy và kg gậy rắn chắc.
Đường Á cũng định mua mấy đôi kính áp tròng, chỉ là không biết từ khi nào mắt trái đã đen trở lại, thời điểm rèn luyện trong không gian, Đường Á phát hiện mỗi khi cậu vận động kịch liệt, thể lực tiêu hao nhanh, con ngươi mắt trái liền sẽ biến thành màu đỏ, đợi trái tim chậm rãi đập lại bình thường, sẽ khôi phục màu đen. Xem ra về sau phải đặc biệt chú ý, tóc trên trán có dài cũng không thể cắt, so với đeo kính áp tròng phải chú ý thời gian nhỏ mắt thì thế này tiện hơn.
Cứ như vậy tất bật chuẩn bị, năm mươi vạn đã hết hơn nửa, nhìn đống tiền lớn cứ lần lượt ra đi, dù Đường Á biết sau này nó sẽ biến thành một đống giấy vụn với những con số vô nghĩa cũng không khỏi run tay. Dù sao cậu là một người bình thường, nếu không có gì ngoài ý muốn, năm mươi vạn đó chính là tài sản giá trị nhất đời này cậu có thể tiếp xúc.
Sắp tiêu hết năm mươi vạn, Đường Á cũng không khỏi cảm thán, quả thật là tiêu tiền như nước, cậu đời này cũng chỉ có một lần xa xỉ như vậy.
Nghĩ đến trong không khí mạt thế rải rác virus tang thi, nước lộ trong không khí sẽ bị ô nhiễm, chỉ có nước đóng chai mới có thể uống, nguồn nước khan hiếm, Đường Á tới nơi bán rượu mua mấy chục thùng nhựa cao gần bằng người, còn thuận tiện mua mấy chục cân rượu nồng độ cao, dùng để chống lạnh và khử trùng.
Thùng được chuyển đến kho hàng trước, Đường Á trực tiếp lái xe đến chợ nông nghiệp, khi đi ra ôm mấy bao tải hạt giống với mấy gói mầm. cậu mua phần lớn là bắp ngô, lúa mạch, khoai lang, khoai tây, củ cải, cải trắng linh tinh gieo trồng thu hoạc cùng rau dưa, cây giống cũng chọn các loại cây ăn quả thông thường như táo, lê, anh đào.
Dù sao trước đây Đường Á chưa làm qua bao giờ, nhiều nhất mới trồng hoa hướng dương chăm sóc xương rồng, việc gieo trồng của cậu chính là đem giống vùi xuống đất, tưới ít nước, sau đó thì mặc kệ. Đúng rồi, có lẽ sau đó thỉnh thoảng nhớ tưới nước, và rồi…… quên luôn. Cho nên cây cối Đường Á trồng thường là loại có sức sống rất mạnh mẽ, như hiện tại, chiếm cứ trong góc không gian có không ít cây xương rồng tròn đã trưởng thành.
Đường Á cũng hiểu mình chỉ biết đại khái phương pháp gieo trồng, mua mấy quyển sách hướng dẫn thì toàn danh từ với lí luận cậu không hiểu, cuối cùng cũng không học được gì, đành tự mình thử nghiệm. Bởi vậy, mấy thứ hoàn cảnh nuôi trồng yêu cầu độ ẩm, nhiệt độ không khí linh tinh gì đó để thuận lợi thu hoạch, Đường Á hoàn toàn không suy xét, đến cả nuôi sống cậu cũng không biết có thể sống được hay không.
Trong không gian, trừ cậu ra vốn không có vật sống, dĩ nhiên không có vi trùng bệnh khuẩn, thuốc sát trùng và phân hóa học không dùng thì không cần mua. Một tháng đủ cho rau dưa phát triển, trồng trong không gian ba ngày là có thể ăn, thật sự không cần mua phân hóa học thúc đẩy gì đó trong khi hiệu quả thế nào còn chưa biết.
Có điều không có côn trùng cũng là vấn đề, thụ phấn cho cây ăn quả cũng không thể để mình tự làm đi. Không nói số lượng, khả năng thành công cũng không cao a, Đường Á đến bây giờ cũng không biết hoa lúa mạch ở đâu, cậu tưởng lúa mạch không ra hoa [o[╯□╰]o]. Hơn nữa, thời gian trôi nhanh cũng có hạn chế, đó chính là rất dễ bỏ qua thời kì thực vật nở hoa thụ phấn. Nếu thực vật không được thụ phấn sẽ không kết trái, cuối cùng cậu chỉ thu hoạch được một đống xác không.
Cho nên, muốn mua một ít ong mật, từ sâu rồi biến thành bươm bướm là hoàn toàn không suy xét, ban đầu ăn rau xanh, lớn lên lại không chăm chỉ làm việc. Ong mật có vẻ tốt hơn, cần cù chịu khó, còn biết làm mật.
_____
Tác giả có lời muốn nói: Tiểu công cuối cùng cũng quyết định được tên ~ mạt thế bắt đầu tiểu công mới có thể xuất hiện ~ cũng nhanh thôi……
Trọng Phản Mạt Nhật Chi Ngọc Đồng Không Gian - Chapter 8
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Cứ như vậy lại trôi qua bốn ngày, Đường Á xem di động, đã 6 giờ, liền lắc mình ra khỏi không gian.[Tác giả: trong không gian để tiện mô tả vẫn dùng từ ‘ngày’ để chỉ thời gian, có điều thời gian so với bên ngoài tỉ lệ là 10:1, trong lòng mọi người tự hiểu nha]
Mục tiêu hôm nay của cậu là trứng, thịt và xăng. Bởi vì trạm xăng dầu bình thường đều hoạt động 24/24, Đường Á quyết định đi mua xăng trước. Cậu thuê xe máy, trước đi nhiên liệu ZG gần nhất.
Trong mạt thế, có khi xăng so với xe còn quan trọng hơn, dù sao xe thì nhiều nhưng trạm xăng ít, rất nhiều nơi đường tắc xe không qua được hoặc là trên xe xăng không đủ, chỉ có thể bỏ xe đi bộ. Đời trước, Đường Á cùng bạn học trốn ra chính là gặp tình huống sau. Cho nên Đường Á quyết tâm mua xăng thật đầy đủ để dùng, chỉ là trạm xăng dầu khống chế lượng mua của khách hàng, một người căn bản mua không được nhiều, Đường Á đành phải chạy hết mười mấy trạm xăng ở lân cận, cuối cùng mới mua được hai trăm thùng, đành phải thu trước vào không gian, sau này nghĩ cách khác.
Lúc này gần 10 giờ, Đường Á khởi động xe máy trực tiếp theo hướng dẫn trên bản đồ đi tới đường nhỏ. Đường Á tra được trên mạng ở khu ngoại ô cách thành phố hơn 10 km có trang trại gia đình, quy mô không nhỏ, đã liên hệ với họ qua điện thoại.
Thời tiết nóng bức khô ráo, nơi xe đi qua bụi đất bị thổi lên mù mịt, lại bị tốc độ xe tạo gió thổi tán. Đến nơi, người phụ trách quả nhiên đã chờ ở cửa.
Đường Á hôm nay đeo kính mát màu trà, mặc một chiếc áo màu vàng nhạt, phối với quần dài màu trà nhàn nhã, cũng không đội mũ che nắng, mái tóc đen bị gió trực tiếp thổi mạnh mà trở nên hỗn độn, vừa nhìn đã thấy mềm mại. Có thể do uống nước trong sông, làn da trắng nõn dưới ánh nắng chói chang của mùa hạ cũng không đổ mồ hôi, ngược lại có vẻ trong suốt, trơn bóng, nhẹ nhàng, khoan khoái.
Trang trại không chỉ nuôi gà, heo, dê, còn nhận cả sơ chế, có một dây chuyền sản xuất chế biến thịt, Đường Á muốn mua thịt đã qua xử lí tốt nhất —- Đường Á tỏ vẻ, tuy cậu có thể giết tang thi, nhưng gia súc và tang thi là hai chuyện hoàn toàn khác nhau. Ví dụ là heo đi, trước không nói khi giết heo nó sẽ tru lên, nhưng Đường Á có thể giết ở đâu?
Không gian lớn như vậy nhưng là không gian kín, Đường Á mắc bệnh sạch sẽ căn bản không thể chấp nhận cùng sống một nơi với heo. Hơn nữa heo còn sống không chịu khống chế! Lại càng không cần nói hiện tại năm giác quan của Đường Á linh mẫn hơn trước vài lần. Và điểm mấu chốt, cậu không chỉ muốn mua một con heo! Gà và dê cũng vậy.
Người phụ trách thực vui vẻ tiếp đãi Đường Á, tuy rằng trang trại của bọn họ lớn, không lo không bán được hàng, nhưng có được hợp đồng lớn đương nhiên phải cao hứng, ai ngại tiền nhiều cơ chứ? Cũng là đặt cọc trước 1/3, cho đối phương địa chỉ kho hàng, Đường Á liền rời đi. Năm mươi con heo, hai mươi con dê, ba trăm con gà, một trămcon vịt, thêm một trăm cân trứng gà và trứng vịt, cho dù có dây chuyền sản xuất, cũng phải đến giữa trưa ngày mai mới xong.
Đường Á nhân lúc này đi làm việc khác, cậu vừa mới nhận được điện thoại từ bưu điện, đồ cậu mua trên mạng đã đến. Đường Á lúc đi học đã biết đến bán hàng trực tuyến, ban đầu cậu không muốn dùng, nhưng vì nghỉ đông mua trên mạng sẽ tiện hơn, liền làm. Sau vài lần mua trên đó, cảm giác chất lượng cũng không tệ lắm, hơn nữa cũng rất đầy đủ. Quả nhiên mua bán qua mạng là pháp bảo của trạch nam trạch nữ.
Sống lại, theo kế hoạch mấy thứ như xẻng công binh, tên nỏ linh tinh gì đó cần mua lại không biết mua ở đâu, Đường Á chuyển hướng sang các trang mạng, kết quả không khiến cậu thất vọng. Nghĩ đến đống lớn cậu mua được trên mạng không thể dùng xe mang đi được, Đường Á bảo bưu điện trực trực tiếp chuyển đến cho cậu. Khi cậu trở lại kho hàng, người chuyển phát đã chờ ở đó.
Ký nhận biên lai, xác nhận đủ hàng —- hai xẻng công binh, năm bộ lều trại dã ngoại và túi ngủ với đệm chống ẩm, còn có ba bộ nỏ chắc chắn, ba nghìn mũi tên đầu hợp kim, mã tấu, khảm đao mỗi loại hai thanh, còn có bao cổ tay và bao bảo vệ đùi mỗi loại năm đôi, còn có 50 kg bánh quy và 10kg gậy rắn chắc.
Đường Á cũng định mua mấy đôi kính áp tròng, chỉ là không biết từ khi nào mắt trái đã đen trở lại, thời điểm rèn luyện trong không gian, Đường Á phát hiện mỗi khi cậu vận động kịch liệt, thể lực tiêu hao nhanh, con ngươi mắt trái liền sẽ biến thành màu đỏ, đợi trái tim chậm rãi đập lại bình thường, sẽ khôi phục màu đen. Xem ra về sau phải đặc biệt chú ý, tóc trên trán có dài cũng không thể cắt, so với đeo kính áp tròng phải chú ý thời gian nhỏ mắt thì thế này tiện hơn.
Cứ như vậy tất bật chuẩn bị, năm mươi vạn đã hết hơn nửa, nhìn đống tiền lớn cứ lần lượt ra đi, dù Đường Á biết sau này nó sẽ biến thành một đống giấy vụn với những con số vô nghĩa cũng không khỏi run tay. Dù sao cậu là một người bình thường, nếu không có gì ngoài ý muốn, năm mươi vạn đó chính là tài sản giá trị nhất đời này cậu có thể tiếp xúc.
Sắp tiêu hết năm mươi vạn, Đường Á cũng không khỏi cảm thán, quả thật là tiêu tiền như nước, cậu đời này cũng chỉ có một lần xa xỉ như vậy.
Nghĩ đến trong không khí mạt thế rải rác virus tang thi, nước lộ trong không khí sẽ bị ô nhiễm, chỉ có nước đóng chai mới có thể uống, nguồn nước khan hiếm, Đường Á tới nơi bán rượu mua mấy chục thùng nhựa cao gần bằng người, còn thuận tiện mua mấy chục cân rượu nồng độ cao, dùng để chống lạnh và khử trùng.
Thùng được chuyển đến kho hàng trước, Đường Á trực tiếp lái xe đến chợ nông nghiệp, khi đi ra ôm mấy bao tải hạt giống với mấy gói mầm. cậu mua phần lớn là bắp ngô, lúa mạch, khoai lang, khoai tây, củ cải, cải trắng linh tinh gieo trồng thu hoạc cùng rau dưa, cây giống cũng chọn các loại cây ăn quả thông thường như táo, lê, anh đào.
Dù sao trước đây Đường Á chưa làm qua bao giờ, nhiều nhất mới trồng hoa hướng dương chăm sóc xương rồng, việc gieo trồng của cậu chính là đem giống vùi xuống đất, tưới ít nước, sau đó thì mặc kệ. Đúng rồi, có lẽ sau đó thỉnh thoảng nhớ tưới nước, và rồi…… quên luôn. Cho nên cây cối Đường Á trồng thường là loại có sức sống rất mạnh mẽ, như hiện tại, chiếm cứ trong góc không gian có không ít cây xương rồng tròn đã trưởng thành.
Đường Á cũng hiểu mình chỉ biết đại khái phương pháp gieo trồng, mua mấy quyển sách hướng dẫn thì toàn danh từ với lí luận cậu không hiểu, cuối cùng cũng không học được gì, đành tự mình thử nghiệm. Bởi vậy, mấy thứ hoàn cảnh nuôi trồng yêu cầu độ ẩm, nhiệt độ không khí linh tinh gì đó để thuận lợi thu hoạch, Đường Á hoàn toàn không suy xét, đến cả nuôi sống cậu cũng không biết có thể sống được hay không.
Trong không gian, trừ cậu ra vốn không có vật sống, dĩ nhiên không có vi trùng bệnh khuẩn, thuốc sát trùng và phân hóa học không dùng thì không cần mua. Một tháng đủ cho rau dưa phát triển, trồng trong không gian ba ngày là có thể ăn, thật sự không cần mua phân hóa học thúc đẩy gì đó trong khi hiệu quả thế nào còn chưa biết.
Có điều không có côn trùng cũng là vấn đề, thụ phấn cho cây ăn quả cũng không thể để mình tự làm đi. Không nói số lượng, khả năng thành công cũng không cao a, Đường Á đến bây giờ cũng không biết hoa lúa mạch ở đâu, cậu tưởng lúa mạch không ra hoa [o[╯□╰]o]. Hơn nữa, thời gian trôi nhanh cũng có hạn chế, đó chính là rất dễ bỏ qua thời kì thực vật nở hoa thụ phấn. Nếu thực vật không được thụ phấn sẽ không kết trái, cuối cùng cậu chỉ thu hoạch được một đống xác không.
Cho nên, muốn mua một ít ong mật, từ sâu rồi biến thành bươm bướm là hoàn toàn không suy xét, ban đầu ăn rau xanh, lớn lên lại không chăm chỉ làm việc. Ong mật có vẻ tốt hơn, cần cù chịu khó, còn biết làm mật.
_____
Tác giả có lời muốn nói: Tiểu công cuối cùng cũng quyết định được tên ~ mạt thế bắt đầu tiểu công mới có thể xuất hiện ~ cũng nhanh thôi……